Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 101: Chương 101: Thức hải thế giới.

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:29:41
Chương 101: Thức hải thế giới.

Ánh sáng màu xanh không ngừng gột rửa cơ thể hắn, những tạp chất bắt đầu được đẩy ra khỏi cơ thể theo đường lỗ chân lông.

Lý Thiên Vũ từng dùng đan dược trải qua quá trình tương tự như thế này rồi nhưng tác dụng của những thứ đó đều chỉ cải thiện thể chất của hắn.

Mà lúc này, những tia sáng màu xanh kia lại không đơn giản như vậy, nó ẩn chứa khí tức sinh mệnh khổng lồ nên vừa gột rửa đồng thời cũng giúp tu vi của hắn tăng lên, không chỉ tu vi võ đạo còn có nhục thân và cả tinh thần lực.

Hắn cảm nhận được cơ thể mình gần như được rửa sạch rồi thông qua hơi thở sinh mệnh ấy tẩm bổ và nối kết lại thành một chỉnh thể hoàn mỹ, có một số thứ trước đây hắn tu luyện không sao hiểu được nhưng lúc này đều thông suốt hết.

Cơ thể hắn sau mấy lần gột rửa đã tốt hơn trước rất nhiều, ví như ngày xưa hắn yếu ớt nhưng lúc này càng lúc càng cường tráng, tốc độ tu luyện cũng tăng nhanh, khác xa ngày xưa.

Cơ thể càng cường tráng thì Chân Khí bên trong cơ thể mới càng thêm dồi dào và vận chuyển dễ dàng hơn.

Giọt chất lỏng màu xanh nhạt kia, trước mắt tuy chỉ xoa dịu cơ thể hắn trong một thời gian ngắn nhưng hắn vẫn cảm nhận được tác dụng mà nó mang đến hơn hẳn tổng số những lần trước đây hắn sử dụng dược liệu, cái cảm giác này rất đặc biệt, từ trước đến nay hắn chưa từng thoải mái như vậy.

Hắn tin chắc, sau lần cải tạo này, cơ thể hắn sẽ có một sự thay đổi khủng kh·iếp, đồng thời lượng Chân khí lẫn uy lực vũ kỹ cũng theo đó mà tăng lên một mảng lớn.

Ngay lúc Lý Thiên Vũ mừng rỡ như điên, đột nhiên khí tức sinh mệnh kia dừng lại, cảm giác ngắn ngủi vừa xuất hiện được vài giây liền từ từ suy yếu trên phạm vi lớn.

Các sự việc liên tiếp thay đổi nhất thời làm Lý Thiên Vũ không theo kịp nhưng hắn là người khá n·hạy c·ảm nên tích tắc sau hắn đã phát hiện chuyện khác thường.

Hắn cảm nhận được mi tâm của hắn đang điên cuồng cắn nuốt xung quanh, Lôi điện và cả khí tức của Thiên La Đồng và cả khí tức sinh mệnh kia cùng Thủy Linh Thể và Kim Linh Thể đang ồ ạt kéo vào thân thể hắn.

Lý Thiên Vũ chỉ mới cảm nhận, chưa kịp có phản ứng gì thì tất cả đã đi vào tận xương sọ của hắn, cơn đau bất ngờ xuất hiện làm hắn đau đớn giãy dụa gào thét nhưng lúc này, hắn lại không thể phát ra tiếng động nào.



Sau khi tất cả đi vào bên trong não hải của Lý Thiên Vũ, hơi thở sinh mệnh đột nhiên dâng lên như sóng cuộc suối trào, còn Lý Thiên Vũ thì có cảm giác như có ai vừa cầm một cái búa thật lớn đập thẳng vào đầu mình vậy.

Lúc này, Thức Hải của Lý Thiên Vũ đã biến thành một biển lớn mênh mông được điều khiển bởi dòng khí tức sinh mệnh đó, mà thế giới tinh thần của hắn cũng không ngừng tăng trưởng với tốc độ kinh người chỉ trong ba khắc thời gian, thức hải đã lan trọng bao phủ cả đan điền kéo Khí Hải của hắn lên bên trên Thức Hải và cố định ở đó.

Tất cả luồng sức mạnh đi vào bên trong giữa mi tâm khẽ run rẩy, làm cho mi tâm hở ra một miệng v·ết t·hương lớn như ngón tay cái, mà lại v·ết t·hương kia cũng không có chảy chút máu nào, ngược lại tất cả đang từ từ ăn mòn vào bên trong cơ thể Lý Thiên Vũ.

Cả người Lý Thiên Vũ lại được bao phủ bằng một bức màn sương mù màu xanh biển, khí tức sinh mệnh khổng lồ kia không ngừng tẩy rửa cơ thể của hắn.

Miệng v·ết t·hương trên trán hắn khẽ nhúc nhích, cơ thể hắn, khung xương của hắn không ngừng phát sinh biến hóa Lý Thiên Vũ nương theo những thay đổi đó mà run rẩy không ngừng cảm giác đau đớn này không phải ai cũng chịu đựng nổi.

Ý thức của Lý Thiên Vũ luôn luôn tỉnh táo, nhưng hắn không thể lên tiếng ngăn cản hay phản ứng gì, vì hắn không thể ngăn cản và hắn càng không biết bản thân mình đang xảy ra chuyện gì muốn ngăn cản cũng không biết nên từ chổ nào ngăn cản.

Quầng sáng màu xanh dần dần ổn định, v·ết t·hương trên trán hắn bỗng vỡ ra, bên trong v·ết t·hương xuất hiện một hạt châu nhỏ màu xám, bên ngoài có điện xà chạy loạn.

Cũng trong lúc đó, đầu Lý Thiên Vũ đột nhiên cảm nhận được có một cơn đau bất ngờ ập đến, đau, rất đau, cứ như có hàng trăm hàng nghìn cây đinh thép đang đâm thẳng vào đầu hắn vậy, nỗi đau này khó chịu hơn gấp trăm lần khi hắn dung hợp Trấn Thiên Thần Lôi Nhãn, Thiên La Đồng, tu luyện Thủy Linh Thể, Kim Linh Thể cộng lại.

Linh hồn và tinh thần ý niệm của Lý Thiên Vũ bị t·ra t·ấn vô cùng khổ sở nhưng không thể phát ra tiếng kêu đau đớn nào, hắn chỉ thấy tinh thần của mình như bị ai đó xé nát, hoặc nói đúng hơn là vỡ nát rồi hội tụ trở lại.

Sự đau đớn này không có từ ngữ nào để diễn tả một cách chính xác được, mà luồng khí sinh mệnh ấy còn không ngừng xoa dịu cơ thể hắn rồi lại t·ra t·ấn khiến nó đau đớn vô cùng, giống như là mang hắn lên thiên đường rồi lại một tay đẩy xuống địa ngục, không ngừng mang lên, không ngừng đẩy xuống.

Không biết mất bao lâu thời gian Lý Thiên Vũ gần như c·hết lặng trong đau đớn thì đột nhiên hắn nhìn thấy một tia sáng trong từng cơn đau xé nát tâm can.

Đó là một tia sáng màu vàng dịu nhẹ.

Sau đó tinh thần căn nguyên của hắn bỗng nhiên được tia sáng màu vàng ấy bao phủ, còn hắn thì cảm nhận được bản thân mình như vừa rơi vào một hồ nước ấm áp, tinh thần ý niệm bên trong hồ nước từ từ mềm lại rồi hòa tan.



Hồ nước màu vàng chứa đứng tinh thần ý niệm của hắn lại xoay ngược rót vào tinh thần của hắn.

Bổng nhiên cảm giác đau đớn xé nát tâm can bỗng trở nên vô cùng ấm áp dễ chịu, nương theo lần dung hợp này, ý thức của Lý Thiên Vũ lại một lần nữa sống lại.

Cảm giác này từ từ truyền khắp cơ thể, sau đó trên trán hắn bỗng xuất hiện thêm một con mắt kỳ lạ.

Con mắt mày không lóe ra ánh sáng màu xanh, hốc mắt so với đôi mắt vốn có của hắn thì nhỏ hơn một chút, xung quanh mơ hồ ẩn hiện một chút tia khí màu xanh.

Tròng mắt kia màu xám, nhưng mơ hồ lại tỏa ra tia sáng ánh kim, và sự hủy diệt của lôi đình chi lực khi con mắt đấy nhấp nháy, Lý Thiên Vũ liền trông thấy mọi thứ trước mặt mình bỗng trở nên t·ang t·hương và thâm thúy, đồng thời cũng cảm nhận được mốt chút hơi thở của sinh mệnh tỏa ra.

“Vèo” một cái, tinh thần lực và toàn bộ Chân Khí của Lý Thiên Vũ lại rút hết vào cơ thể hắn, lúc này hắn cẩn thận nhìn xuống cơ thể mình, mọi thứ đều phát sinh biến hóa, nhất là tinh thần lực đã phá Cấp 39 cực hạn, chỉ thiếu một tí nửa là vào cấp 40, tu vi võ đạo đã bay thẳng Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong cảnh giới.

Với vô cùng vô tận tài nguyên như thế này nếu như Lý Thiên Vũ không đạt đến thần võ cực hạn dưới Thiên Nguyên Cảnh thì thật khó nói.

Với cơ duyên này nếu như người khác liền có thể trực tiếp đạt đến bán bộ Thiên Nguyên Cảnh chuyển hóa Chân Nguyên 100% nhưng Lý Thiên Vuc cũng chỉ là đạt đến Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong mà thôi, điều này chứng tỏ Lý Thiên Vũ không phải hạn người cầu thắng mà biết điểm dừng căn cơ vững chắc tương lai vô hạn lượng.

Máu trong cơ thể hắn lưu chuyển vô cùng thuận lợi mà lại còn mang theo hơi thở sinh mệnh vô cùng nồng đậm.

Khung xương, kinh mạch, cơ thể, nội tạng, tất cả đều được phủ một lớp màn màu xanh. Tuy nhiên sau khi dung hợp với cơ thể hắn thì màu xanh đó có nhạt đi một chút.

Lý Thiên Vũ nhanh chóng nội thị Thức Hải của hắn, tuy nhiên, khi hắn trông thấy Thức Hải suýt chút nữa ngất xỉu.



Thế giới tinh thần của hắn đã thay đổi long trời lở đất.

Giờ phút này, nếu nói Thức Hải ban đầu của hắn là một không gian mênh mông hư vô thì lúc này nó đã trở thành một không gian thật sự.

Khắp nơi đều là màu trắng ngà, hắn nhìn mãi nhìn mãi không thấy điểm cuối ở đâu, mà khi hắn tiến vào, thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là một màu nước màu xanh ngọc bích hồ nước này bừng bừng sinh cơ, từ mặt hồ bay ra từng tia từng tia khí tức sinh mệnh, dịu dàng ân cần chăm sóc cả Thức Hải của hắn.

Ngay sau đó, Lý Thiên Vũ cảm nhận được mọi thứ xung quanh bỗng biến đổi, hắn giật mình phát hiện mình đã rời ra ngoài lặng lẽ khoanh chân ngồi trên tản đá không xa Thiên Tước Tử.

Hắn gần như theo bản năng đưa tay sờ trán, hắn lại giật mình một lần nữa khi phát hiện con mắt thứ ba mới xuất hiện ban nãy đã biến mất.

Cõ lẽ vì quá đau đớn nên sau khi giật mình mấy lần, hắn lại tự hỏi, không lẽ mọi chuyện vừa rồi đều là mơ?

Hắn lắc đầu định thần lại kiểm tra cơ thể.

Lúc này muốn không tin cũng không được, tinh thần lực của hắn di chuyển khắp mọi ngõ ngách trong cơ thể, lúc này trong cơ thể hắn chỉ còn dòng các dòng Chân Khí di chuyển theo lộ trình kinh mạch bên trong, còn hơi thở màu xanh chứa đầy sinh mệnh khí tức đã được cơ thể hắn hấp thu sạch sẽ.

Lý Thiên Vũ đứng lên xoay người, sau đó hắn kinh ngạc phát hiện cơ thể mình cực kỳ dẻo dai, thậm chí lúc này hắn có thể xoay người quay hẳn về sau, các ngón tay cũng có thể bẻ cong gập xuống.

Chuyện tiếp theo khiến hắn kinh ngạc chính là hắn không cần tự vận chuyển công pháp cũng không cần hắn ngồi xuống minh tưởng cũng tự động vận chuyển, mà mỗi lần kết hợp với Chân Khí của hắn, hắn cảm nhận được Khí Hải, Chân Khí của mình lại nhiều thêm một chút, việc này đồng nghĩa với việc hắn thời thời, khắc khắc điều đang tu luyện.

Hắn liền thử vận chuyển « Thiên Trụ Vô Thần Quyết » tu luyện, liền cảm nhận được chính hắn tốc độ tu luyện nhanh gấp hai lần bình thường, việc này cũng đồng nghĩ với việc hắn có gấp hai lần tốc độ tu luyện.

Bỗng nhiên Lý Thiên Vũ cảm thấy tâm trạng vô cùng phấn khởi, cả người như muốn hòa vào thiên nhiên bừng bừng sức sống.

Giọt kia màu xanh nhạt chất lỏng có tác dụng thế này sao? Cơ thể của hắn gần như đã hoàn toàn lột xác.

Lý Thiên Vũ mờ mịch là không biết chuyện gì đã sảy ra liền đổ cho cơ duyên lần này ngưng tụ lại thân thể chổ tốt.

“Đa tạ, tiền bối đã giúp vãn bối ngưng tụ nhục thân, vãn bối có việc muốn thỉnh giáo tiền bối một việc”.

Hắn liền ôm quyền đa tạ Tước Lão, rồi đem tình huống vừa rồi cáo tri hỏi Tước Lão, còn về con mắt thứ ba hắn đã rõ chính là Lôi Nhãn cùng Thiên La Đồng ngưng tụ mà thành, Thủy Linh Thể và Kim Linh Thể trực tiếp quay về thân thể hắn, còn về khí tức sinh mệnh hắn mười phần không rõ.

Bình Luận

0 Thảo luận