Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 100: Chương 100: Trọng ngưng nhục thân.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:29:35Chương 100: Trọng ngưng nhục thân.
Lý Thiên Vũ trầm ngâm trong chóc lát liền quyết định.
“Tốt, ta Lý Thiên Vũ thề với trời, nếu Thiên Tước Tử tiền bối giúp ta trọng ngưng nhục thân ta sẽ đáp ứng ngài ấy ba điều kiện, ba điều kiện này không phạm với thiên thường đạo lý, không phạm với nguyên tắc làm người của ta”.
Thiên Tước Tử nghe vậy liền mĩm cười, nói: “Ngươi lấy ra nhục thân của ngươi đã bị phá toái ra đây”.
Lý Thiên Vũ cũng không chần chờ, mà quyết đoán trực tiếp lấy ra mảnh vụn nhục thân đã bị không gian hư vô nghiền toái ra bên ngoài.
Thiên Tước Tử thấy Lý Thiên Vũ cứ như vậy quyết đoán lấy ra mà không hoài nghi một chút, cũng không chần chừ, lại thêm tán thưởng và thưởng thức.
Thiên Tước Tử khi thấy mảnh vụn bị phá toái liền đi qua đi lại, lúc thì chân mài nhíu lại, lúc thì giản ra, lúc thì như suy nghĩ thứ gì, lúc thì như thông suốt tất cả cứ như vậy mất hết gần một canh giờ hắn đột nhiên hỏi.
“Ngươi không sợ ta gây bất lợi cho ngươi”.
Lý Thiên Vũ giật mình, hắn không phải sợ Thiên Tước Tử hại hắn mà là không ngờ hắn lại hỏi ra câu như vậy, nếu như câu này hỏi ngay lúc Lý Thiên Vũ lấy ra mảnh vở nhục thân thì không có gì phải nói, đằng này Tước Lão đã xem gần canh giờ đột nhiên hỏi như vậy.
Tuy giật mình nhưng hắn cũng không thất lễ mà đáp:
“Không tin thì không làm, đã làm thì phải tin”.
Thiên Tước Tử dường như không nghe thấy câu này, lời nói của hắn cũng như là không quan trọng.
“Mẫu thân ngươi chuẩn bị gì cho ngươi để vượt qua Thiên Nguyên cảnh”- Thiên Tước Tử đột nhiên nói.
Lý Thiên Vũ sửng sờ, kích động lên tiếng: “Tiền bối biết mẫu thân ta, mẫu thân hiện ở nơi nào xin tiền bối nói cho ta biết”.
"Chuyện này nói sau, hiện tại ngươi nói tất cả chuẩn bị của mẫu thân ngươi cho ta biết”- Thiên Tước Tử nhướng mài, nói.
Lý Thiên Vũ cũng biết hiện tại không phải lúc nói những việc này, hắn liền đem toàn bộ sự tình liên quan tới việc hắn đột phá Thiên Nguyên cảnh khó khăn nói ra, từ việc làm sao hóa Long hồn, làm sao nhận được Thần Ma Phân Thân và cả kế hoạch làm ra ba bộ phân thân cho Thiên Tước Tử nghe.
Thiên Tước Tử cũng không đánh gẩy lời Lý Thiên Vũ nói, mà yên lặng nghe tất cả, từ đầu đến đuôi, không bỏ sót một thứ gì, khi nghe xong tất cả cả hai cũng yên lặng.
Một lúc sau, Thiên Tước Tử mới lên tiếng: “Tiểu tử dã tâm cũng không nhỏ, nhưng như vậy mới là tối đa hóa cơ duyên lần này của ngươi, nếu ngươi không gặp ta, điều này cũng chỉ là lời nói”.
Hắn liền đột nhiên hư không tiêu thất, khi hắn biến mất trong ốc Lý Thiên Vũ liền nghe tiếng của Thiên Tước Tử vọng lại trong đầu hắn: “Đợi ta một lát, ta sẽ quay lại ngay”.
Một canh giờ sau hắn liền quay lại, hắn cười hắc hắc trực tiếp đi lại nơi vừa nãy hắn ngồi nói:
“Tiểu tử lấy ra trăm cân thời không tinh thạch đi”
Thiên Tước Tử thấy Lý Thiên Vũ mặt xám như gan heo, nói:
“Tiểu tử không phải ta thu lấy thù lao, mà chuẩn cho ngươi”.
Lý Thiên Vũ liền hiểu rõ, lập tức lấy ra bên ngoài trăm cân Thời Không Tinh Thạch để bên cạnh mảnh vở nhục thân của hắn.
Khi Thời Không Tinh Thạch lấy ra bên ngoài dường như không gian cũng trở nên vặn vẹo, thời gian cũng bị q·uấy n·hiễu.
"Tốt! bắt đầu thôi”
Thiên Tước Tử nói xong, liền đứng dậy tay bóp pháp quyết kỳ dị, thân hắn bao phủ bởi hành ngàn hàng vạn cái phù văn phức tạp vô cùng.
Xung quanh hắn cuồng phong chợt nổi, thổi cho quần áo Thiên Tước Tử bay phất phới.
Tay Thiên Tước Tử vun ra tất cả phù văn bay về bao phủ lấy Thời Không Tinh Thạch cùng mảnh vở nhục thân của hắn vào bên trong.
Tay Thiên Tước Tử vun lên không trung, một cái hố lớn không gian mở ra bên trong là hơn vạn trượng Cự Long, điều lạ ở đây là con Cự Long màu đỏ thẩm khí tức phát ra thật sự mạnh mẻ vô cùng, theo Lý Thiên Vũ suy đoán có thể là Thánh cấp cường giả Long tộc.
Lý Thiên Vũ thật sự kh·iếp sợ về thực lực của Thiên Tước Tử, chỉ đi một canh giờ liền mang về một con Cự Long Thánh cấp.
Lý Thiên Vũ cũng không biết vừa rồi Thiên Tước Tử đi lấy một ít thiên tài địa bảo, Cự Long kia chỉ là tiện tay chợp lấy mà thôi.
Sự kh·iếp sợ chưa dừng lại ở đó, Thiên Tước Tử chỉ tùy ý nâng nhẹ cánh tay, con Thánh cấp Cự Long kia liền hóa thành thịt nhão mà rơi vào bên trong pháp trận có mảnh vở nhục thân cùng Thời Không Tinh Thạch ở trong.
Thiên Tước Tử lại tùy ý phất tay hơn hai mươi loại chí bảo bay vào bên trong liền cũng như vậy bạo nát tất cả cho vào bên trong pháp trận.
Bên trong pháp trận quang mang tỏa ra nào là màu trắng, màu xám, vàng kim, ... sắc thái lộng lẫy vô cùng.
Hào quang bên trong liền bắt đầu tách ra ngưng tụ lại thành ba cái quang cầu.
Một cái bên trong biến lớn, bên ngoài dần dần ngưng thực thành một người mi thanh mục tú, thân cao một thước chín mài ngài mắt sáng, bộ dáng càng chân thật, Lý Thiên Vũ càng trở nên kích động vì đó chính là hình dáng của hắn hiện tại.
Còn về hai cái quang cầu kia liền bị năm đạo phong ấn, phong ấn lại.
Thiên Tước Tử lúc này nhìn về Lý Thiên Vũ lộ sắc mặt cười trên nổi đau của người khác, nói: "Tiếp theo đây chính là phân tách Linh hồn ngươi ra làm ba bộ phận, ngươi đã sẳn sàng”.
Không đợi Lý Thiên Vũ trả lời, Thiên Tước Tử liền bất lấy Long hồn của Lý Thiên Vũ bắt đầu phân tách.
“Đầu tiên là tách Long hồn cùng Linh hồn ngươi ra làm hai”.
Thiên Tước Tử chậm rãi chia Long hồn cùng Linh hồn ra hai bộ phận, Lý Thiên Vũ cảm nhận lấy Linh hồn của mình từng tia từng tia tinh thần ý niệm rút ra khỏi Long hồn cứ như hàng ngàn hàng vạn cái kim châm, châm chích linh hồn hắn vậy, đau đớn, thống khổ hơn gấp mười lần khi tu luyện trong Thần Ma Quan Tưởng Pháp.
Linh hồn cứ như hơn vạn con côn trùng gậm nhấm cắn xé, làm cho Long hồn liên tục rung rãi kịch liệt, liền như muốn tiêu tán đi để thoát khỏi nổi đau gậm nhấm này.
Nhưng lúc Long hồn hắn vừa chuẩn bị tiêu tán thì có một luồng sức mạnh vô hình ổn định lại Long hồn hắn, làm hắn khôi phục lại thanh minh.
Rồi lại một lần nửa hắn cảm nhận được, đó là cơn đau đớn dữ dội phát ra từ bên trong linh hồn của hắn.
Trong lòng Lý Thiên Vũ run rẩy, nếu như là những kẻ có tố chất tâm lý kém một chút thì lúc này e là đã sớm bị cảm giác sợ hãi do đau đớn kia phá hủy, mà khi ý chí cầu sinh mất đi thì dù cho Thiên Tước Tử có là thần cũng khó mà cứu hắn, về việc Thiên Tước Tử cứu hắn cũng sẽ hoài công vô niệm trở nên thất bại mà kết thúc tất cả.
Hắn không can tâm cứ như vậy mà c·hết đi, với ý chí kiên định và sự khao khát được sống giúp hắn kiên trì đến phút cuối.
Nửa canh giờ sau, Thiên Tước Tử liền dừng lại vì quá trình tách rời Long hồn cùng Linh hồn đã hoàn thành.
Trước mặt Lý Thiên Vũ là một cái hư thể cở nhỏ chân Long toàn thân màu vàng kim, còn trước mắt cở nhỏ chân Long chính là một đoàn hư ảnh chỉ bằng nắm tay giống như Lý Thiên Vũ lúc còn nhỏ.
“Nguyên Thần, tiểu tử ngươi không làm cho người khác kinh ngạc đến c·hết thì không dừng lại”- Thiên Tước Tử lộ vẻ trầm ngâm liền nhìn về phương xa cười nhẹ một cái.
Vì Lý Thiên Vũ kiếp trước chính là cường giả Chuẩn Thánh, trở thành Thánh cảnh cường giả phải thỏa mãn ba đều kiện chính là lột xác Linh hồn thành nguyên thần, chuyển hóa Khí Hải thành Thánh Nguyên và cuối cùng tu luyện ra Pháp Tướng mới xem là chân chính Thánh giả, về Chuẩn Thánh là hoàn thiện một trong ba cái đó, Lý Thiên Vũ kiếp trước chính là chuyển hóa thành công Nguyên Thần mới bước vào Chuẩn Thánh cấp bậc cường giả.
“Nếu như ngươi đã tu luyện ra nguyên thần thì việc tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều”- Thiên Tước Tử mĩm cười với nụ cười cực kỳ nham hiễm, nói.
Hắn liền nâng tay lên từ ngón tay như một thanh lợi nhận nhanh chém về Linh hồn của Lý Thiên Vũ.
“Mọe”.
Lý Thiên Vũ không nhịn được mà bạo câu chửi tục, tuy lần này không đau đớn bằng vừa rồi tách rời Long hồn cùng Linh hồn nhưng nó lại làm cho Linh hồn Lý Thiên Vũ rung rẫy kịch liệt, Long hồn khi thấy vậy cũng rùng mình một cái.
Ngay sao đó Linh hồn Lý Thiên Vũ một phân làm hai, dưới khống chế của Thiên Tước Tử, Linh hồn của Lý Thiên Vũ cũng không tiêu tán như hắn nghĩ mà ngược lại ổn định vô cùng.
Thiên Tước Tử lại nhanh tay đánh một nửa nguyên thần bên phải vài bên trong thân thể nguyên hình của hắn.
Long hồn đánh vào bên trong quang cầu bên trái, còn một nửa Linh hồn thì b·ị đ·ánh bay vào bên trong quang cầu còn lại bên phải.
Khi một nửa Linh hồn của Lý Thiên Vũ bay vào trong nhục thân, Thiên Tước Tử nghĩ nghĩ liền lấy ra ba giọt chất lỏng màu xanh nhạt, bên trên sinh mệnh chi khí cực kỳ nồng đậm đánh vào bên trong thân thể hắn cùng hai quang cầu mỗi người một giọt.
Linh hồn vừa vào bên trong thân thể, mất tận nửa canh giờ để Lý Thiên Vũ làm quen với bộ thân thể này, hắn liền thét lớn một tiếng, mi tâm có hai luồng sức mạnh khếch tán ra từ linh hồn, cuối cùng lạc ấn lại thành một cái hắc bạch song sắc Âm Dương Pháp Ấn của hắn.
Tiếp theo đó một giọt chất lỏng màu xanh nhạt tiếp xúc đến mi tâm hắn, nháy mắt, giọt chất lỏng kia bừng sáng, từ nó tỏa ra một hơi thở sinh mệnh vô cùng mạnh mẽ, hơi thở đó bay thẳng đến ấn đường rồi tiến vào cơ thể Lý Thiên Vũ.
Trong tích tắc này, cả người Lý Thiên Vũ đều hóa thành màu xanh, ngay cả Thức Hải của hắn cũng không ngoại lệ.
Sau đó, một cảm giác vô cùng thoải mái truyền khắp cơ thể hắn, hắn cảm nhận mọi kinh mạch, mọi giác quan đều được xoa dịu, tham lam hấp thu hơi thở sinh mệnh tỏa ra từ giọt chất lỏng kia.
Hắn cảm nhận được mọi thứ trong cơ thể mình đang dần dần thay đổi, kinh mạch co giãn, lục phủ ngũ tạng trở nên cứng cỏi, xương cốt cũng cứng rắn hơn rất nhiều.
Tuy kinh mạch của hắn không có nở rộng thêm nhưng nhờ sự co giãn ấy hắn biết mức độ chịu đựng Chân Khí lưu động của những kinh mạch kia lại tăng thêm một mảng lớn.
Lý Thiên Vũ trầm ngâm trong chóc lát liền quyết định.
“Tốt, ta Lý Thiên Vũ thề với trời, nếu Thiên Tước Tử tiền bối giúp ta trọng ngưng nhục thân ta sẽ đáp ứng ngài ấy ba điều kiện, ba điều kiện này không phạm với thiên thường đạo lý, không phạm với nguyên tắc làm người của ta”.
Thiên Tước Tử nghe vậy liền mĩm cười, nói: “Ngươi lấy ra nhục thân của ngươi đã bị phá toái ra đây”.
Lý Thiên Vũ cũng không chần chờ, mà quyết đoán trực tiếp lấy ra mảnh vụn nhục thân đã bị không gian hư vô nghiền toái ra bên ngoài.
Thiên Tước Tử thấy Lý Thiên Vũ cứ như vậy quyết đoán lấy ra mà không hoài nghi một chút, cũng không chần chừ, lại thêm tán thưởng và thưởng thức.
Thiên Tước Tử khi thấy mảnh vụn bị phá toái liền đi qua đi lại, lúc thì chân mài nhíu lại, lúc thì giản ra, lúc thì như suy nghĩ thứ gì, lúc thì như thông suốt tất cả cứ như vậy mất hết gần một canh giờ hắn đột nhiên hỏi.
“Ngươi không sợ ta gây bất lợi cho ngươi”.
Lý Thiên Vũ giật mình, hắn không phải sợ Thiên Tước Tử hại hắn mà là không ngờ hắn lại hỏi ra câu như vậy, nếu như câu này hỏi ngay lúc Lý Thiên Vũ lấy ra mảnh vở nhục thân thì không có gì phải nói, đằng này Tước Lão đã xem gần canh giờ đột nhiên hỏi như vậy.
Tuy giật mình nhưng hắn cũng không thất lễ mà đáp:
“Không tin thì không làm, đã làm thì phải tin”.
Thiên Tước Tử dường như không nghe thấy câu này, lời nói của hắn cũng như là không quan trọng.
“Mẫu thân ngươi chuẩn bị gì cho ngươi để vượt qua Thiên Nguyên cảnh”- Thiên Tước Tử đột nhiên nói.
Lý Thiên Vũ sửng sờ, kích động lên tiếng: “Tiền bối biết mẫu thân ta, mẫu thân hiện ở nơi nào xin tiền bối nói cho ta biết”.
"Chuyện này nói sau, hiện tại ngươi nói tất cả chuẩn bị của mẫu thân ngươi cho ta biết”- Thiên Tước Tử nhướng mài, nói.
Lý Thiên Vũ cũng biết hiện tại không phải lúc nói những việc này, hắn liền đem toàn bộ sự tình liên quan tới việc hắn đột phá Thiên Nguyên cảnh khó khăn nói ra, từ việc làm sao hóa Long hồn, làm sao nhận được Thần Ma Phân Thân và cả kế hoạch làm ra ba bộ phân thân cho Thiên Tước Tử nghe.
Thiên Tước Tử cũng không đánh gẩy lời Lý Thiên Vũ nói, mà yên lặng nghe tất cả, từ đầu đến đuôi, không bỏ sót một thứ gì, khi nghe xong tất cả cả hai cũng yên lặng.
Một lúc sau, Thiên Tước Tử mới lên tiếng: “Tiểu tử dã tâm cũng không nhỏ, nhưng như vậy mới là tối đa hóa cơ duyên lần này của ngươi, nếu ngươi không gặp ta, điều này cũng chỉ là lời nói”.
Hắn liền đột nhiên hư không tiêu thất, khi hắn biến mất trong ốc Lý Thiên Vũ liền nghe tiếng của Thiên Tước Tử vọng lại trong đầu hắn: “Đợi ta một lát, ta sẽ quay lại ngay”.
Một canh giờ sau hắn liền quay lại, hắn cười hắc hắc trực tiếp đi lại nơi vừa nãy hắn ngồi nói:
“Tiểu tử lấy ra trăm cân thời không tinh thạch đi”
Thiên Tước Tử thấy Lý Thiên Vũ mặt xám như gan heo, nói:
“Tiểu tử không phải ta thu lấy thù lao, mà chuẩn cho ngươi”.
Lý Thiên Vũ liền hiểu rõ, lập tức lấy ra bên ngoài trăm cân Thời Không Tinh Thạch để bên cạnh mảnh vở nhục thân của hắn.
Khi Thời Không Tinh Thạch lấy ra bên ngoài dường như không gian cũng trở nên vặn vẹo, thời gian cũng bị q·uấy n·hiễu.
"Tốt! bắt đầu thôi”
Thiên Tước Tử nói xong, liền đứng dậy tay bóp pháp quyết kỳ dị, thân hắn bao phủ bởi hành ngàn hàng vạn cái phù văn phức tạp vô cùng.
Xung quanh hắn cuồng phong chợt nổi, thổi cho quần áo Thiên Tước Tử bay phất phới.
Tay Thiên Tước Tử vun ra tất cả phù văn bay về bao phủ lấy Thời Không Tinh Thạch cùng mảnh vở nhục thân của hắn vào bên trong.
Tay Thiên Tước Tử vun lên không trung, một cái hố lớn không gian mở ra bên trong là hơn vạn trượng Cự Long, điều lạ ở đây là con Cự Long màu đỏ thẩm khí tức phát ra thật sự mạnh mẻ vô cùng, theo Lý Thiên Vũ suy đoán có thể là Thánh cấp cường giả Long tộc.
Lý Thiên Vũ thật sự kh·iếp sợ về thực lực của Thiên Tước Tử, chỉ đi một canh giờ liền mang về một con Cự Long Thánh cấp.
Lý Thiên Vũ cũng không biết vừa rồi Thiên Tước Tử đi lấy một ít thiên tài địa bảo, Cự Long kia chỉ là tiện tay chợp lấy mà thôi.
Sự kh·iếp sợ chưa dừng lại ở đó, Thiên Tước Tử chỉ tùy ý nâng nhẹ cánh tay, con Thánh cấp Cự Long kia liền hóa thành thịt nhão mà rơi vào bên trong pháp trận có mảnh vở nhục thân cùng Thời Không Tinh Thạch ở trong.
Thiên Tước Tử lại tùy ý phất tay hơn hai mươi loại chí bảo bay vào bên trong liền cũng như vậy bạo nát tất cả cho vào bên trong pháp trận.
Bên trong pháp trận quang mang tỏa ra nào là màu trắng, màu xám, vàng kim, ... sắc thái lộng lẫy vô cùng.
Hào quang bên trong liền bắt đầu tách ra ngưng tụ lại thành ba cái quang cầu.
Một cái bên trong biến lớn, bên ngoài dần dần ngưng thực thành một người mi thanh mục tú, thân cao một thước chín mài ngài mắt sáng, bộ dáng càng chân thật, Lý Thiên Vũ càng trở nên kích động vì đó chính là hình dáng của hắn hiện tại.
Còn về hai cái quang cầu kia liền bị năm đạo phong ấn, phong ấn lại.
Thiên Tước Tử lúc này nhìn về Lý Thiên Vũ lộ sắc mặt cười trên nổi đau của người khác, nói: "Tiếp theo đây chính là phân tách Linh hồn ngươi ra làm ba bộ phận, ngươi đã sẳn sàng”.
Không đợi Lý Thiên Vũ trả lời, Thiên Tước Tử liền bất lấy Long hồn của Lý Thiên Vũ bắt đầu phân tách.
“Đầu tiên là tách Long hồn cùng Linh hồn ngươi ra làm hai”.
Thiên Tước Tử chậm rãi chia Long hồn cùng Linh hồn ra hai bộ phận, Lý Thiên Vũ cảm nhận lấy Linh hồn của mình từng tia từng tia tinh thần ý niệm rút ra khỏi Long hồn cứ như hàng ngàn hàng vạn cái kim châm, châm chích linh hồn hắn vậy, đau đớn, thống khổ hơn gấp mười lần khi tu luyện trong Thần Ma Quan Tưởng Pháp.
Linh hồn cứ như hơn vạn con côn trùng gậm nhấm cắn xé, làm cho Long hồn liên tục rung rãi kịch liệt, liền như muốn tiêu tán đi để thoát khỏi nổi đau gậm nhấm này.
Nhưng lúc Long hồn hắn vừa chuẩn bị tiêu tán thì có một luồng sức mạnh vô hình ổn định lại Long hồn hắn, làm hắn khôi phục lại thanh minh.
Rồi lại một lần nửa hắn cảm nhận được, đó là cơn đau đớn dữ dội phát ra từ bên trong linh hồn của hắn.
Trong lòng Lý Thiên Vũ run rẩy, nếu như là những kẻ có tố chất tâm lý kém một chút thì lúc này e là đã sớm bị cảm giác sợ hãi do đau đớn kia phá hủy, mà khi ý chí cầu sinh mất đi thì dù cho Thiên Tước Tử có là thần cũng khó mà cứu hắn, về việc Thiên Tước Tử cứu hắn cũng sẽ hoài công vô niệm trở nên thất bại mà kết thúc tất cả.
Hắn không can tâm cứ như vậy mà c·hết đi, với ý chí kiên định và sự khao khát được sống giúp hắn kiên trì đến phút cuối.
Nửa canh giờ sau, Thiên Tước Tử liền dừng lại vì quá trình tách rời Long hồn cùng Linh hồn đã hoàn thành.
Trước mặt Lý Thiên Vũ là một cái hư thể cở nhỏ chân Long toàn thân màu vàng kim, còn trước mắt cở nhỏ chân Long chính là một đoàn hư ảnh chỉ bằng nắm tay giống như Lý Thiên Vũ lúc còn nhỏ.
“Nguyên Thần, tiểu tử ngươi không làm cho người khác kinh ngạc đến c·hết thì không dừng lại”- Thiên Tước Tử lộ vẻ trầm ngâm liền nhìn về phương xa cười nhẹ một cái.
Vì Lý Thiên Vũ kiếp trước chính là cường giả Chuẩn Thánh, trở thành Thánh cảnh cường giả phải thỏa mãn ba đều kiện chính là lột xác Linh hồn thành nguyên thần, chuyển hóa Khí Hải thành Thánh Nguyên và cuối cùng tu luyện ra Pháp Tướng mới xem là chân chính Thánh giả, về Chuẩn Thánh là hoàn thiện một trong ba cái đó, Lý Thiên Vũ kiếp trước chính là chuyển hóa thành công Nguyên Thần mới bước vào Chuẩn Thánh cấp bậc cường giả.
“Nếu như ngươi đã tu luyện ra nguyên thần thì việc tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều”- Thiên Tước Tử mĩm cười với nụ cười cực kỳ nham hiễm, nói.
Hắn liền nâng tay lên từ ngón tay như một thanh lợi nhận nhanh chém về Linh hồn của Lý Thiên Vũ.
“Mọe”.
Lý Thiên Vũ không nhịn được mà bạo câu chửi tục, tuy lần này không đau đớn bằng vừa rồi tách rời Long hồn cùng Linh hồn nhưng nó lại làm cho Linh hồn Lý Thiên Vũ rung rẫy kịch liệt, Long hồn khi thấy vậy cũng rùng mình một cái.
Ngay sao đó Linh hồn Lý Thiên Vũ một phân làm hai, dưới khống chế của Thiên Tước Tử, Linh hồn của Lý Thiên Vũ cũng không tiêu tán như hắn nghĩ mà ngược lại ổn định vô cùng.
Thiên Tước Tử lại nhanh tay đánh một nửa nguyên thần bên phải vài bên trong thân thể nguyên hình của hắn.
Long hồn đánh vào bên trong quang cầu bên trái, còn một nửa Linh hồn thì b·ị đ·ánh bay vào bên trong quang cầu còn lại bên phải.
Khi một nửa Linh hồn của Lý Thiên Vũ bay vào trong nhục thân, Thiên Tước Tử nghĩ nghĩ liền lấy ra ba giọt chất lỏng màu xanh nhạt, bên trên sinh mệnh chi khí cực kỳ nồng đậm đánh vào bên trong thân thể hắn cùng hai quang cầu mỗi người một giọt.
Linh hồn vừa vào bên trong thân thể, mất tận nửa canh giờ để Lý Thiên Vũ làm quen với bộ thân thể này, hắn liền thét lớn một tiếng, mi tâm có hai luồng sức mạnh khếch tán ra từ linh hồn, cuối cùng lạc ấn lại thành một cái hắc bạch song sắc Âm Dương Pháp Ấn của hắn.
Tiếp theo đó một giọt chất lỏng màu xanh nhạt tiếp xúc đến mi tâm hắn, nháy mắt, giọt chất lỏng kia bừng sáng, từ nó tỏa ra một hơi thở sinh mệnh vô cùng mạnh mẽ, hơi thở đó bay thẳng đến ấn đường rồi tiến vào cơ thể Lý Thiên Vũ.
Trong tích tắc này, cả người Lý Thiên Vũ đều hóa thành màu xanh, ngay cả Thức Hải của hắn cũng không ngoại lệ.
Sau đó, một cảm giác vô cùng thoải mái truyền khắp cơ thể hắn, hắn cảm nhận mọi kinh mạch, mọi giác quan đều được xoa dịu, tham lam hấp thu hơi thở sinh mệnh tỏa ra từ giọt chất lỏng kia.
Hắn cảm nhận được mọi thứ trong cơ thể mình đang dần dần thay đổi, kinh mạch co giãn, lục phủ ngũ tạng trở nên cứng cỏi, xương cốt cũng cứng rắn hơn rất nhiều.
Tuy kinh mạch của hắn không có nở rộng thêm nhưng nhờ sự co giãn ấy hắn biết mức độ chịu đựng Chân Khí lưu động của những kinh mạch kia lại tăng thêm một mảng lớn.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận