Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 98: Chương 98: Không gian hư vô.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:29:35Chương 98: Không gian hư vô.
"Tiểu tử ngươi dám g·iết người của Thiên Minh ta, ngươi chắc chắn phải c·hết”.
Thẩn Dật Hiên điên cuồng, mặt mài dử tợn hét lớn.
“Các ngươi là người Thiên Minh”.
Lý Thiên Vũ sắc mặt không đổi lên tiếng.
“Ngươi biết sợ rồi sao? Mau không quỳ xuống khấu đầu tạ tội, hai tay dâng lên Thánh khí của Thẩm gia ta, bọn ta sẽ tha cho ngươi một mạng”.
Thẩm Dật Hiên cười lạnh lên tiếng, hắn liền nghĩ đến cảnh tượng Lý Thiên Vũ nghe nói tới Thiên Minh uy danh lúc sẽ trực tiếp quỳ xuống khấu đầu mà tạ lỗi hai tay dâng lên Phượng Hoàng Phiên Thiên Ấn để tạ lỗi.
“Hai ngươi là người Thẩm gia”.
Lý Thiên Vũ thắc mắc lên tiếng.
“Ta là Thẩm Dật Hiên người thẩm gia, còn người kia chính là Hoa Thiếu Du là cánh tay đắt lực của vị kia đệ nhất tuổi trẻ cao thủ của Thiên Kiếm Đế Triều”.
Thẩm Dật Hiên dưng dưng đắt ý, dường như hắn là tử đệ của Thẩm gia là một điều vinh quang sự tình.
“Ngươi không mau xưng tên, kiếm của ta không g·iết người vô danh”.
Hoa Thiếu Du đứng bên cạnh vẫn không nói một lời, đột nhiên lên tiếng, hắn ẩn ẩn cảm nhận được Lý Thiên Vũ người này thật không phải người thường, cũng không phải hạn người đèn đã cạn dầu.
“Người c·hết không xứng để biết tên ta”.
Lý Thiên Vũ vừa dứt lời, trên tay hắn Hoàng Kim Long Thương xuất hiện, khí thế từ từ nhắc cao lên.
“Haha, cười c·hết ta nãy giờ ta cứ nghĩ ngươi là Thiên Nguyên cảnh võ giả, không ngờ chỉ là một Địa Nguyên cảnh trung kỳ sâu kiến”.
Thẩm Dật Hiên khi thấy Lý Thiên Vũ khí thế bạo tăng, khuôn mặt thoáng ngưng trọng, nhưng chỉ trong chóc lát khí tức của Lý Thiên Vũ dừng lại ở Địa Nguyên cảnh trung kỳ liền cười to nói.
Không đợi bọn hắn đợi quá lâu, rõ ràng tu vi chỉ là Địa Nguyên cảnh trung kỳ, nhưng khí thế đã không thua gì Thiên Nguyên cảnh trung kỳ võ giả.
Mi tâm Lý Thiên Vũ hai đoàn khí lưu đen trắng xuất hiện, liền cấp tốc xoay tròn, Thái Âm Thái Dương chi lực từ mi tâm pháp ấn chảy vào trong Khí Hải, Chân Khí từ Khí Hải ồ ạt chảy ra bên ngoài, thông qua cánh tay tiến vào trong Hoàng Kim Long Thương.
Hoàng Kim Long Thương từ kim quang chuyển qua hai màu đen trắng đan xen nhau như hai con bạch long và hắc long đang quấn lấy nhau.
Grào !!
Một tiếng long ngâm vang vọng trời cao, một cột sáng hai màu đen trắng bay lên cao, trên đỉnh đầu Lý Thiên Vũ cùng hai người Thẩm Dật Hiên và Hoa Thiếu Du là một cái cực lớn âm dương ma bàn hai màu đen trắng rộng trăm trượng, khí tức mạnh mẻ đến ngạc thở, chỉ là ma bàn to lớn khí tức lộ ra cũng làm cho thiên khung chấn động kịch liệt.
Một vết nứt không gian khổng lồ hiện ra tại xung quanh ma bàn to lớn kia, liền nhanh chóng lan rộng, mấy chục cái khe nứt không gian, dử tợn như là miệng rộng của hung thú đang thôn thiên phệ địa khủng bố tuyệt luân.
“Đây, đây là cấp bậc gì vũ kỹ, uy thế lại khủng bố như vậy”.
Thẩm Dật Hiên nhìn thấy một chiêu này của Lý Thiên Vũ sắc mặt tái nhợt, la thất thanh.
“Kể cả không gian cũng đông kết lại”.
Hoa Thiếu Du cũng sắc mặt tái nhợt sợ hãi đến tột độ, lên tiếng.
Xung quanh phạm vi trăm trượng điều bị một màn cách giới bao phủ c·ách l·y với bên ngoài, đây cũng là một cái lồng giam cường đại, chỉ có cao thủ đứng gần không quá mười trượng mới có thể cảm nhận được nơi này đang bị bao phủ một màn cách giới.
"Tiểu tử, nếu ngươi g·iết c·hết bọn ta Thiên Minh cùng Thiên Kiếm Đế Triều và Thánh Quang Đế Triều nhất định sẽ không buông tha ngươi”.
Hoa Thiếu Du quá hoãn sợ, hắn biết một kích này hắn sẽ không còn hi vọng sống nào cả, chỉ có duy nhất một cách lấy ra Thiên Minh cùng hai đại Đế Triều quy h·iếp Lý Thiên Vũ.
“Giết hay không g·iết các ngươi, cũng cùng một kết quả hay sao? Không chừng g·iết các ngươi xong phi thay diệt tích còn sẽ an ổn hơn rất nhiều”.
Lý Thiên Vũ sắc mặt không đổi, lên tiếng.
“Không, không ngươi buông tha bọn ta, bọn ta có thể thề với trời sẽ không tìm ngươi báo thù”.
Lời nói của Hoa Thiếu Du vừa dứt liền ở bên trong trung tâm ma bàn một thanh cự đại trường thương như từ địa ngục đòi mạng từ trên cao đánh xuống, với tốc độ nhanh hơn cả sấm sét đổ ào xuống.
“Lý Thiên Vũ có c·hết cùng c·hết”.
Hoa Thiếu Du lộ vẻ mặt dử tợn, dù sao hắn cũng qua khỏi ngày hôm nay, có c·hết cùng c·hết.
Hoa Thiếu Du nói xong liền lấy ra một cái tấm phù mà bạc, bên trên không gian chi lực bao phủ và cả vô cùng phức tạp phù văn.
“Không tốt là Toái Không Phù” Lý Thiên Vũ thầm kinh hãi lên tiếng.
Toái Không Phù là một dạng vật liệu có thể làm cho không gian sụp đổ, từ không gian chân thực câu thông với không gian hư vô bên ngoài.
Nếu như Toái Không Phù khởi động ngay lập tức phạm vi ngàn trượng nơi này nhất định hóa thành một mảnh hư vô, nhất sẽ bị hút vào bên trong mà thập tử vô sinh.
Nhưng đã không còn kịp rồi, Âm Dương Luân Bàn đã v·a c·hạm bên trên Toái Không Phù, cường đại xung kích đánh xuyên Toái Không Phù và đâm xuyên người Thẩm Dật Hiên cùng Hoa Thiếu Du mà không dừng lại thẳng xuống phía dưới phi nhanh tốc đại mà đi.
Oành !!
Sóng xung kích cực mạnh làm cho mặt đất làm thành lổ trủng cực lớn đường kính hơn trăm trượng sâu hơn ngàn trượng phía dưới đất.
Chân khí tạo thành hình cây nấm bay thẳng lên không trung nổ tung, sóng xung kích cùng kình khí phong bạo làm cho phạm vi ngàn trượng xung quanh bị tạc thành hố đen hư vô thôn phệ tất cả kể Lý Thiên Vũ cũng bị hút vào bên trong hố đen hư vô liền biệt tâm.
Thoáng qua ba canh giờ không gian mới triệt để quy về bình tỉnh, không gian phạm vi ngàn trượng đều tràng ngập bên trong hư vô chi khí, hủy diệt chi lực hư bao phủ nơi đây, nơi này không gian sụp đổ đã thôn phệ không gian vạn trượng bên dưới mặt đất tạo thành một cái vách núi đứng nhìn không thấy bờ bên kia.
Chắc hẳn nơi này vô số năm sau vẩn chưa có sinh mệnh duy trì được tại đây.
Nơi này hết thảy sự việc điều không một ai hay biết, cũng không ai biết là vừa có một thiên tài vừa vẫn lạc tại đây.
Đây cũng là một kích mạnh nhất hiện tại của Lý Thiên Vũ, « Âm Dương Lưỡng Nghi Thương Pháp » chính là hàng thật giá thật Thánh thuật, mà lại tại Thánh thuật bên trong cũng là phát phạt chi thuật mạnh mẻ tuyệt luân.
« Âm Dương Lưỡng Nghi Thương Pháp » trước bảy thức tuy uy lực cực đại nhưng vẫn chỉ là thông thường vũ kỹ, thức thứ tám mới chỉ là sơ lộ uy lực Thánh thuật, còn về thứ thứ chín, cũng là vừa rồi một kích « Nghịch Âm Dương » mới thật sự là Thánh thuật uy lực.
Lý Thiên Vũ không phải chỉ một Thánh thuật, « Phần Thiên Thuật » cũng là uy lực không nhỏ Thánh thuật, nếu hắn vừa rồi sử dụng là Phần Thiên Thuật thì nhất định không làm không gian đổ sụp như vậy.
...
Không gian vừa sụp đổ Lý Thiên Vũ không kịp trốn vào bên trong Hỗn Châu liền bị lổ đen hư vô thôn phệ vào bên trong.
Lổ đen hư vô lực ăn mòn và áp lực không gian cực lớn, dù là thông thường Thánh giả đi vào bên trong lổ sâu hư vô cũng nhất định thập tử vô sinh.
Lý Thiên Vũ chỉ mới Địa Nguyên cảnh trung kỳ tu vi nên chắc chắn không thể chóng lại lực ăn mòn của hư vô chi khí, chỉ vừa mới hút vào bên trong, thân thể hắn liền bị nghiền th·ành h·ạt nhỏ hư vô vật chất, Linh hồn may mắn được Hỗn Nguyên Châu hộ chủ cưỡng ép hút vào bên trong nội không gian.
Lúc này dưới Hỗn Nguyên Thần Mộc, Long hồn của Lý Thiên Vũ, Thú hồn Cửu Chân, Hắc Thủy Huyền Xà Tiểu Hắc và cả Thương Long Hùng Tiểu Thương đang hướng mắt lại hình một đoàn hư vô vật chất mà thân thể của Lý Thiên Vũ tan vỡ vừa rồi, cũng được Hỗn Nguyên Châu cưỡng ép thu hồi.
"Thật xui xẻo, hắn lại có Toái Không Phù, với lại ngươi một kích mạnh nhất”.
Cửu Chân thở dài một hơi, lên tiếng.
“Ta cũng không nghĩ tới, hắn lại có Toái Không Phù”.
Lý Thiên Vũ cũng bất đắt dĩ lên tiếng.
“Bây giờ chỉ có thể trong cậy vào có người mang Hổn Nguyên Châu ra bên ngoài mà thôi, chỉ có vậy ngươi mới có cơ hội trọng ngưng nhục thân”.
Cửu Chân vẫn chưa nói xong hết lời nói liền cảm nhận được điều gì liền sắc mặt ngưng trọng nói:
“Không tốt! Có lẻ Hỗn Nguyên Châu đã bay vào thời không loạn lưu”.
“Thời không loạn lưu là cái gì vậy sư tôn?”.
Tiểu Thương nghi hoặc không hiểu lên tiếng hỏi.
“Thời không loạn lưu chính là nơi không gian cùng thời gian không ổn định nhất, nơi này thời gian trôi qua với ngoại giới có thể chảy chậm cũng có thể là chảy nhanh, cũng không biết là gấp bao nhiêu lần, đó chỉ là về thời gian”
“Còn không gian không gian thường sẽ có trùng đồng không gian mở ra, Hỗn Nguyên Châu một khi đi vào cũng sẽ không biết là đi đến nơi đâu, cũng có thể trực tiếp đưa chúng ta vào bụng cường đại yêu thú, hay cấm địa nhiều chổ nguy hiểm khác mình không biết được”.
Lý Thiên Vũ dùng tinh thần lực thử nhìn xem bên ngoài nhưng tinh thần lực vừa ra bên ngoài điều bị hư vô chi khí đánh cho sơ xác, bay tán loạn đi.
Nhưng Lý Thiên Vũ cũng không từ bỏ cứ tiếp tục tràng tinh thần lực ra bên ngoài, lên tực đưa tinh thần lực ra bên ngoài đến lần thứ một trăm mười sáu liền có một đoạn hình ảnh truyền về, hắn lập tức dùng tinh thần ý niệm truyền qua cho Cửu Chân xem.
Bên trong tia tinh thần lực truyền về là bên ngoài vô số những tinh thạch màu ngân bạch trong suốt kích cở to nhất cở mặt bàn lớn, nhỏ như hòn bá cụi khí tức lộ ra làm cho thời không cũng phải vặn vẹo.
"Chắc hẳn là thời không tinh thạch”.
Cửu Chân vẻ mặt kinh ngạc nói.
“Thời không tinh thạch”.
Lý Thiên Vũ lộ vẻ nghi hoặc hỏi.
“Thời không tinh thạch chính là tinh thể ẩn chứa thời gian chi lực cùng không gian lực lượng vô cùng tinh khiết, nếu có thể thu được chúng, chỉ thiếu Thái Dương cùng Thái Âm kết tinh tinh hoa bản nguyên của chúng là ngươi có thể nếm thử tu luyện trong truyền thuyết « Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Thể »”.
"Tiểu tử ngươi dám g·iết người của Thiên Minh ta, ngươi chắc chắn phải c·hết”.
Thẩn Dật Hiên điên cuồng, mặt mài dử tợn hét lớn.
“Các ngươi là người Thiên Minh”.
Lý Thiên Vũ sắc mặt không đổi lên tiếng.
“Ngươi biết sợ rồi sao? Mau không quỳ xuống khấu đầu tạ tội, hai tay dâng lên Thánh khí của Thẩm gia ta, bọn ta sẽ tha cho ngươi một mạng”.
Thẩm Dật Hiên cười lạnh lên tiếng, hắn liền nghĩ đến cảnh tượng Lý Thiên Vũ nghe nói tới Thiên Minh uy danh lúc sẽ trực tiếp quỳ xuống khấu đầu mà tạ lỗi hai tay dâng lên Phượng Hoàng Phiên Thiên Ấn để tạ lỗi.
“Hai ngươi là người Thẩm gia”.
Lý Thiên Vũ thắc mắc lên tiếng.
“Ta là Thẩm Dật Hiên người thẩm gia, còn người kia chính là Hoa Thiếu Du là cánh tay đắt lực của vị kia đệ nhất tuổi trẻ cao thủ của Thiên Kiếm Đế Triều”.
Thẩm Dật Hiên dưng dưng đắt ý, dường như hắn là tử đệ của Thẩm gia là một điều vinh quang sự tình.
“Ngươi không mau xưng tên, kiếm của ta không g·iết người vô danh”.
Hoa Thiếu Du đứng bên cạnh vẫn không nói một lời, đột nhiên lên tiếng, hắn ẩn ẩn cảm nhận được Lý Thiên Vũ người này thật không phải người thường, cũng không phải hạn người đèn đã cạn dầu.
“Người c·hết không xứng để biết tên ta”.
Lý Thiên Vũ vừa dứt lời, trên tay hắn Hoàng Kim Long Thương xuất hiện, khí thế từ từ nhắc cao lên.
“Haha, cười c·hết ta nãy giờ ta cứ nghĩ ngươi là Thiên Nguyên cảnh võ giả, không ngờ chỉ là một Địa Nguyên cảnh trung kỳ sâu kiến”.
Thẩm Dật Hiên khi thấy Lý Thiên Vũ khí thế bạo tăng, khuôn mặt thoáng ngưng trọng, nhưng chỉ trong chóc lát khí tức của Lý Thiên Vũ dừng lại ở Địa Nguyên cảnh trung kỳ liền cười to nói.
Không đợi bọn hắn đợi quá lâu, rõ ràng tu vi chỉ là Địa Nguyên cảnh trung kỳ, nhưng khí thế đã không thua gì Thiên Nguyên cảnh trung kỳ võ giả.
Mi tâm Lý Thiên Vũ hai đoàn khí lưu đen trắng xuất hiện, liền cấp tốc xoay tròn, Thái Âm Thái Dương chi lực từ mi tâm pháp ấn chảy vào trong Khí Hải, Chân Khí từ Khí Hải ồ ạt chảy ra bên ngoài, thông qua cánh tay tiến vào trong Hoàng Kim Long Thương.
Hoàng Kim Long Thương từ kim quang chuyển qua hai màu đen trắng đan xen nhau như hai con bạch long và hắc long đang quấn lấy nhau.
Grào !!
Một tiếng long ngâm vang vọng trời cao, một cột sáng hai màu đen trắng bay lên cao, trên đỉnh đầu Lý Thiên Vũ cùng hai người Thẩm Dật Hiên và Hoa Thiếu Du là một cái cực lớn âm dương ma bàn hai màu đen trắng rộng trăm trượng, khí tức mạnh mẻ đến ngạc thở, chỉ là ma bàn to lớn khí tức lộ ra cũng làm cho thiên khung chấn động kịch liệt.
Một vết nứt không gian khổng lồ hiện ra tại xung quanh ma bàn to lớn kia, liền nhanh chóng lan rộng, mấy chục cái khe nứt không gian, dử tợn như là miệng rộng của hung thú đang thôn thiên phệ địa khủng bố tuyệt luân.
“Đây, đây là cấp bậc gì vũ kỹ, uy thế lại khủng bố như vậy”.
Thẩm Dật Hiên nhìn thấy một chiêu này của Lý Thiên Vũ sắc mặt tái nhợt, la thất thanh.
“Kể cả không gian cũng đông kết lại”.
Hoa Thiếu Du cũng sắc mặt tái nhợt sợ hãi đến tột độ, lên tiếng.
Xung quanh phạm vi trăm trượng điều bị một màn cách giới bao phủ c·ách l·y với bên ngoài, đây cũng là một cái lồng giam cường đại, chỉ có cao thủ đứng gần không quá mười trượng mới có thể cảm nhận được nơi này đang bị bao phủ một màn cách giới.
"Tiểu tử, nếu ngươi g·iết c·hết bọn ta Thiên Minh cùng Thiên Kiếm Đế Triều và Thánh Quang Đế Triều nhất định sẽ không buông tha ngươi”.
Hoa Thiếu Du quá hoãn sợ, hắn biết một kích này hắn sẽ không còn hi vọng sống nào cả, chỉ có duy nhất một cách lấy ra Thiên Minh cùng hai đại Đế Triều quy h·iếp Lý Thiên Vũ.
“Giết hay không g·iết các ngươi, cũng cùng một kết quả hay sao? Không chừng g·iết các ngươi xong phi thay diệt tích còn sẽ an ổn hơn rất nhiều”.
Lý Thiên Vũ sắc mặt không đổi, lên tiếng.
“Không, không ngươi buông tha bọn ta, bọn ta có thể thề với trời sẽ không tìm ngươi báo thù”.
Lời nói của Hoa Thiếu Du vừa dứt liền ở bên trong trung tâm ma bàn một thanh cự đại trường thương như từ địa ngục đòi mạng từ trên cao đánh xuống, với tốc độ nhanh hơn cả sấm sét đổ ào xuống.
“Lý Thiên Vũ có c·hết cùng c·hết”.
Hoa Thiếu Du lộ vẻ mặt dử tợn, dù sao hắn cũng qua khỏi ngày hôm nay, có c·hết cùng c·hết.
Hoa Thiếu Du nói xong liền lấy ra một cái tấm phù mà bạc, bên trên không gian chi lực bao phủ và cả vô cùng phức tạp phù văn.
“Không tốt là Toái Không Phù” Lý Thiên Vũ thầm kinh hãi lên tiếng.
Toái Không Phù là một dạng vật liệu có thể làm cho không gian sụp đổ, từ không gian chân thực câu thông với không gian hư vô bên ngoài.
Nếu như Toái Không Phù khởi động ngay lập tức phạm vi ngàn trượng nơi này nhất định hóa thành một mảnh hư vô, nhất sẽ bị hút vào bên trong mà thập tử vô sinh.
Nhưng đã không còn kịp rồi, Âm Dương Luân Bàn đã v·a c·hạm bên trên Toái Không Phù, cường đại xung kích đánh xuyên Toái Không Phù và đâm xuyên người Thẩm Dật Hiên cùng Hoa Thiếu Du mà không dừng lại thẳng xuống phía dưới phi nhanh tốc đại mà đi.
Oành !!
Sóng xung kích cực mạnh làm cho mặt đất làm thành lổ trủng cực lớn đường kính hơn trăm trượng sâu hơn ngàn trượng phía dưới đất.
Chân khí tạo thành hình cây nấm bay thẳng lên không trung nổ tung, sóng xung kích cùng kình khí phong bạo làm cho phạm vi ngàn trượng xung quanh bị tạc thành hố đen hư vô thôn phệ tất cả kể Lý Thiên Vũ cũng bị hút vào bên trong hố đen hư vô liền biệt tâm.
Thoáng qua ba canh giờ không gian mới triệt để quy về bình tỉnh, không gian phạm vi ngàn trượng đều tràng ngập bên trong hư vô chi khí, hủy diệt chi lực hư bao phủ nơi đây, nơi này không gian sụp đổ đã thôn phệ không gian vạn trượng bên dưới mặt đất tạo thành một cái vách núi đứng nhìn không thấy bờ bên kia.
Chắc hẳn nơi này vô số năm sau vẩn chưa có sinh mệnh duy trì được tại đây.
Nơi này hết thảy sự việc điều không một ai hay biết, cũng không ai biết là vừa có một thiên tài vừa vẫn lạc tại đây.
Đây cũng là một kích mạnh nhất hiện tại của Lý Thiên Vũ, « Âm Dương Lưỡng Nghi Thương Pháp » chính là hàng thật giá thật Thánh thuật, mà lại tại Thánh thuật bên trong cũng là phát phạt chi thuật mạnh mẻ tuyệt luân.
« Âm Dương Lưỡng Nghi Thương Pháp » trước bảy thức tuy uy lực cực đại nhưng vẫn chỉ là thông thường vũ kỹ, thức thứ tám mới chỉ là sơ lộ uy lực Thánh thuật, còn về thứ thứ chín, cũng là vừa rồi một kích « Nghịch Âm Dương » mới thật sự là Thánh thuật uy lực.
Lý Thiên Vũ không phải chỉ một Thánh thuật, « Phần Thiên Thuật » cũng là uy lực không nhỏ Thánh thuật, nếu hắn vừa rồi sử dụng là Phần Thiên Thuật thì nhất định không làm không gian đổ sụp như vậy.
...
Không gian vừa sụp đổ Lý Thiên Vũ không kịp trốn vào bên trong Hỗn Châu liền bị lổ đen hư vô thôn phệ vào bên trong.
Lổ đen hư vô lực ăn mòn và áp lực không gian cực lớn, dù là thông thường Thánh giả đi vào bên trong lổ sâu hư vô cũng nhất định thập tử vô sinh.
Lý Thiên Vũ chỉ mới Địa Nguyên cảnh trung kỳ tu vi nên chắc chắn không thể chóng lại lực ăn mòn của hư vô chi khí, chỉ vừa mới hút vào bên trong, thân thể hắn liền bị nghiền th·ành h·ạt nhỏ hư vô vật chất, Linh hồn may mắn được Hỗn Nguyên Châu hộ chủ cưỡng ép hút vào bên trong nội không gian.
Lúc này dưới Hỗn Nguyên Thần Mộc, Long hồn của Lý Thiên Vũ, Thú hồn Cửu Chân, Hắc Thủy Huyền Xà Tiểu Hắc và cả Thương Long Hùng Tiểu Thương đang hướng mắt lại hình một đoàn hư vô vật chất mà thân thể của Lý Thiên Vũ tan vỡ vừa rồi, cũng được Hỗn Nguyên Châu cưỡng ép thu hồi.
"Thật xui xẻo, hắn lại có Toái Không Phù, với lại ngươi một kích mạnh nhất”.
Cửu Chân thở dài một hơi, lên tiếng.
“Ta cũng không nghĩ tới, hắn lại có Toái Không Phù”.
Lý Thiên Vũ cũng bất đắt dĩ lên tiếng.
“Bây giờ chỉ có thể trong cậy vào có người mang Hổn Nguyên Châu ra bên ngoài mà thôi, chỉ có vậy ngươi mới có cơ hội trọng ngưng nhục thân”.
Cửu Chân vẫn chưa nói xong hết lời nói liền cảm nhận được điều gì liền sắc mặt ngưng trọng nói:
“Không tốt! Có lẻ Hỗn Nguyên Châu đã bay vào thời không loạn lưu”.
“Thời không loạn lưu là cái gì vậy sư tôn?”.
Tiểu Thương nghi hoặc không hiểu lên tiếng hỏi.
“Thời không loạn lưu chính là nơi không gian cùng thời gian không ổn định nhất, nơi này thời gian trôi qua với ngoại giới có thể chảy chậm cũng có thể là chảy nhanh, cũng không biết là gấp bao nhiêu lần, đó chỉ là về thời gian”
“Còn không gian không gian thường sẽ có trùng đồng không gian mở ra, Hỗn Nguyên Châu một khi đi vào cũng sẽ không biết là đi đến nơi đâu, cũng có thể trực tiếp đưa chúng ta vào bụng cường đại yêu thú, hay cấm địa nhiều chổ nguy hiểm khác mình không biết được”.
Lý Thiên Vũ dùng tinh thần lực thử nhìn xem bên ngoài nhưng tinh thần lực vừa ra bên ngoài điều bị hư vô chi khí đánh cho sơ xác, bay tán loạn đi.
Nhưng Lý Thiên Vũ cũng không từ bỏ cứ tiếp tục tràng tinh thần lực ra bên ngoài, lên tực đưa tinh thần lực ra bên ngoài đến lần thứ một trăm mười sáu liền có một đoạn hình ảnh truyền về, hắn lập tức dùng tinh thần ý niệm truyền qua cho Cửu Chân xem.
Bên trong tia tinh thần lực truyền về là bên ngoài vô số những tinh thạch màu ngân bạch trong suốt kích cở to nhất cở mặt bàn lớn, nhỏ như hòn bá cụi khí tức lộ ra làm cho thời không cũng phải vặn vẹo.
"Chắc hẳn là thời không tinh thạch”.
Cửu Chân vẻ mặt kinh ngạc nói.
“Thời không tinh thạch”.
Lý Thiên Vũ lộ vẻ nghi hoặc hỏi.
“Thời không tinh thạch chính là tinh thể ẩn chứa thời gian chi lực cùng không gian lực lượng vô cùng tinh khiết, nếu có thể thu được chúng, chỉ thiếu Thái Dương cùng Thái Âm kết tinh tinh hoa bản nguyên của chúng là ngươi có thể nếm thử tu luyện trong truyền thuyết « Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Thể »”.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận