Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 97: Chương 97: Tức giận.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:29:35Chương 97: Tức giận.
Thẩm Dật Hiên hừ lạnh một tiếng, nói:
"Súc sinh, ngươi lại như vậy cường đại, ngươi có lẽ đã tu luyện thành Song Linh Bảo thể từ Thủy Linh Thể cùng Thổ Linh Thể, chắc hẳn còn đại lượng thủy và kim bảo nguyên bảo vật mau lấy chúng ra, chúng ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng, mà nhận ngươi làm thú sủng”.
"Ngươi đừng mơ, nếu ta thật có hai cái kia bảo vật cũng giao cho ngươi”.
Hắc Thủy Huyền Xà miệng khàn khàn, non nớt lên tiếng.
"Cứng miệng”.
Thẩm Dật Hiên lại hừ lạnh một tiếng, mắt lộ hàn quang, bổng thân hình hắn như một cơn gió hướng Hắc Thủy Huyền Xà phi nhanh phất đại mà đến, ánh sáng màu đỏ bùng nổ mạnh mẻ Chân Nguyên ồ ạt từ Khí Hải tiết ra ngoài bao khỏa trên tay hắn làm tay hắn bị một hư ảnh bàn tay đỏ như máu bao phủ.
Lại một chưởng « Đại Hấp Huyết Chưởng » xuất ra, lần này là chân chính cường đại của Tạo hóa cấp thượng phẩm chưởng pháp.
« Đại Hấp Huyết Chưởng » cường đại nhất khi đích thân xuất kích mới tối đa hóa uy lực, nếu như t·ấn c·ông từ xa bằng Chân Nguyên thì uy lực sẽ giảm đi một nửa.
Ba người bên ngoài nhìn thấy cảnh tượng này hết sức hưng phấn.
“Thẩm sư huynh, lại phải xuất ra một kích cường đại của Tạo Hóa cấp thượng phẩm vũ kỹ « Đại Hấp Huyết Chưởng » lần này đại Xà kia ắt là khó thoát một kiếp”.
“Đúng a, Thẩm sư huynh từng dùng một chiêu này làm cho Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ cường giả khiến họ mặt cũng phải biến sắc”.
“Đúng a, lần này đại Xà kia hẳn phải c·hết”.
Hắc Thủy Huyền Xà nhìn thấy Thẩm Dật Hiên phi nhanh đến, nó cảm nhận được một khí tức vô cùng nguy hiểm, nó biết được nếu như nó đoán nhận một kích này thì chắc chắn sẽ thụ trọng thương hoặc có thể trực tiếp mất đi chiến lực.
Hắc Thủy Huyền Xà thân hình uốn lượn liền nhanh chóng bay đi tránh né trực diện công kích của Thẩm Dật Hiên, khi nó vừa lách người qua một bên liền thấy từ xa một đạo kiếm khí phá vở hư không gào thét mà tới.
« Trọng Lực Trường »
Trên thân Hắc Thủy Huyền Xà phát ra một cái trọng lực trường vô cùng cường đại ép từ bên trên xuống, bên dưới như là vạn cân áp đỉnh.
Khiến Thẩm Dật Hiên không kịp phản ứng liền bị ép rơi từ trên cao xuống, đánh cho mặt đất rung rẫy kịch liệt, rồi đổ sụp xuống hơn mười trượng phía dưới, đất đá điều bay tán loạn, bụi mù, mù mịch.
Kiếm khí của Hoa Thiếu Du dưới trọng lực cũng không chịu nổi mà sụp đổ ngay lập tức, Hoa Thiếu Du ở xa gần bên mức cực hạn mà trọng lực đè áp nên chỉ thoáng chật vật một tí mà tránh thoát khỏi phạm vi khống chế trọng của Hắc Thủy Huyền Xà.
« Đại Địa Chấn »
Hắc Thủy Huyền Xà từ trên cao lau mạnh xuống phía dưới đem trọng lực trường đè ép mà tới, đuôi rắn liên tục đập mạnh xuống đất làm cho địa chấn rung rẫy dử dội rồi nứt ra một khe rảnh lớn, chỉ trong nháy mắt hơn trăm đầu khe nứt dăng đầy mặt đất ôm trọn phạm vi trăm trượng xung quanh, tất cả điều hóa thành bụi phấn mà bay tán loạn.
Thẩm Dật Hiên ở bên trong phạm vi công kích của Hắc Thủy Huyền Xà, bộ dáng không ổn cho lắm, hắn liên tục chấn động và rơi xuống càng sâu trong lòng đất.
Hắc Thủy Huyền Xà bay lên cao gào thét vang vọng.
Bên dưới ánh sáng xám liên tục cuộng trào, đột nhiên mặt đất liền như vậy đóng chặt lại.
Oành !!
Mặt đất khép lại bằng tốc độ kinh người chỉ qua một khắc toàn bộ mặt đất đã khép lại hoàn toàn.
“Thẩm sư huynh c·hết sao? Sao có thể như vậy!”.
Ba người bên ngoài hết sức chấn kinh, Thẩm Dật Hiên cứ như vậy mà c·hết đi sao?
Hoa Thiếu Du sắc mặt ngưng trọng, Thẩm Dật Hiên thực lực với hắn cũng không sai biệt lắm liền như vậy c·hết đi, Hắc Thủy Huyền Xà này thật sự lợi hại vô cùng.
Hoa Thiếu Du nhìn sang hướng ba người còn lại quát lớn:
“Tào Chấn, Kinh Kha, Hồng Khang ba người các ngươi còn không mau lên phụ giúp một tay”.
Tào Chấn là một ba người tu vi Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong tu vi, thân một bộ hoa lệ cẩm bào màu xanh. Còn về Kinh Kha chính là thiếu niên hoa phục màu vàng kia, còn lại thiếu niên một bộ cẩm bào màu trắng chính là Hồng Khang.
Ba người bọn họ tu vi thua xatHoa Thiếu Du, nhưng bọn hắn lại sợ uy danh của Hoa Thiếu Du nên khi nghe hắn quát lên, ba người bọn họ cũng không dám làm trái lời mà trực tiếp nhờ vào bảo khí mà phi thân bay lên cao đứng thế bao quay tứ phía Hắc Thủy Huyền Xà.
Đột nhiên phía dưới lòng đất hơn trăm cột lửa từ phía sâu lòng đất bay lên cao, một thân hình toàn thân bị bao phủ bên trong hỏa diễm, mặt mài dử tợn hướng về Hắc Thủy Huyền Xà lộ sát khí và điên cuồng hướng nó công kích mà đi.
Hắn liên tục công kích, nào là quyền, là chưỡng, là lửa từ chân nguyên, kiếm đâm, chém, ..v.v liên tục công kích làm cho Hắc Thủy Huyền Xà thân hình to lớn chịu rất nhiều v·ết t·hương.
Hoa Thiếu Du cùng Tào Chấn, Kinh Kha, Hồng Khang cũng nhân cơ hộ t·ấn c·ông liên tục về phía Hắc Thủy Huyền Xà.
Ngoài Hoa Thiếu Du làm Hắc Thủy Huyền Xà hơi thoáng kiêng kỵ ra, ba người kia nó không cho vào mắt, nhưng dù sau cũng tu vi Địa Nguyên Cảnh Đỉnh Phong thiên tài, công kích cũng không thể phất lờ, xem thường.
Lúc này thân rắn có chổ máu chảy ồ ạt, có chổ miệng v·ết t·hương sâu tới xương, có chổ thân rắn cháy khét đen thui thùi lùi.
Một kích sau cùng hỏa nhân kia tung ra cường đại võ kỹ « Đại Hóa Huyết Chưởng » chưởng ấn điên cuồng, khí thế hung hung, vổ vào đuôi rắn làm cho đuôi rắn huyết nhục mơ hồ, có phần muốn phần hóa đuôi của Hắc Thủy Huyền Xà thành huyết vụ.
Hắc Thủy Huyền Xà b·ị đ·ánh bay ra xa hai ba trăm trượng liền đâm mạnh xuống đất, thân thể âm vào lòng đất hơn trăm trượng, thân thể máu me be bét, toàn thân khí tức rất mơ hồ, suy yếu đến cực điểm.
Huyết nhân kia chính là Thẩm Dật Hiên, khi hắn b·ị đ·ánh vào lòng đất, liền lấy ra hộ thân bảo vật mà gia tộc ban cho để bảo toàn một mạng, nên tránh thoát một kiếp này.
Năm người đang chiến đấu hung hăng, đột nhiên xung quanh không khí trở nên lạnh đi, liền như vậy lạnh đi xuống khiến cho nơi này băng phong hơn mười dặm phạm vi, nhiệt độ cứ như vậy liên tục hạ xuống.
Tuyết rơi !!
“Tại sao? Nơi này lại có tuyết rơi, vừa rồi chẳng phải nơi này đang nóng bức đến tột độ hay sao?”.
Kinh Kha ngạc nhiên không hiểu, nghi hoặc đến tột độ, không kiềm được thắc mắc lên tiếng hỏi.
Dường như thượng thiên cũng muốn cho hắn biết ngay kết quả, từ phía xa xa có một bóng người chậm rãi đi tới, chân đạp trên tuyết, nhưng lạ ở đây là hắn đi trên không trung chậm rãi đi tới mà không phải dưới mặt đất.
Bóng người kia dần dần lại gần, cả năm người rốt cuộc thấy rõ hình dáng của người kia, một thiếu niên tuổi độ mười bảy, mười tám, toàn thân một bộ áo vải màu trắng, tóc bới cao, một khuôn mặt anh tuấn đến cực điểm, hắn liên tiếp chậm rãi bước tới và dừng lại tại chổ Hắc Thủy Huyền Xà trên không.
Thiếu niên kia nhìn xuống Hắc Thủy Huyền Xà lên tiếng:
“Ngươi cực khổ rồi đi vào bên trong Hỗn Nguyên Châu nghĩ ngơi đi, nơi đã có ta”.
Hắn vừa nói xong Hắc Thủy Huyền Xà và cả Tiểu thương cũng đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh.
"Không gian bảo vật”
Thẩm Dật Hiên ánh mắt tỏa sáng nói.
“Thật là không gian bảo vật”
Hoa Thiếu Du nhẹ gật đầu, hắn cũng là thiên tài, kiến thức cũng rất rộng rãi nên hắn nhận ra cái này là công dụng diệu kỳ của Không Gian bảo vật.
Thiếu niên kia chính là Lý Thiên Vũ mới tu luyện thành công Song Linh Bảo Thể vừa ly khai cung điện màu vàng kia, khi thấy Hắc Thủy Huyền Xà bị năm người vây công hắn lập tức tiến đến.
Lý Thiên Vũ cũng không phủ nhận, mà lộ giọng nói lạnh như băng:
“Các ngươi dám đã thương ta đồng bạn, các ngươi muốn c·hết”.
Thẩm Dật Hiên cười lạnh lùng nói:
“Tiểu bạch kiểm, ta đoán không lầm ngươi tu vi cũng không cao hơn bán bộ Thiên Nguyên cảnh, ngươi nghĩ mình ngươi có thể thoát khỏi năm người bọn ta hay sau, thoát còn khó thoát ở đó mà g·iết bọn ta”.
Thẩm Dật Hiên rất chắc chắn Lý Thiên Vũ chính là lần này Thí Luyện người bên trong, khi vào đây tu vi cao nhất cũng bán bộ Thiên Nguyên cảnh, dù có vào trong đây đột phá đến Thiên Nguyên cảnh hắn cũng không sợ, hắn cùng Hoa Thiếu Du chiến lực có thể ép Thiên cấp Yêu Thú Hắc Thủy Huyền Xà đến mức đó, Lý Thiên Vũ hắn cũng không để vào mắt.
Dù sau bọn hắn cũng là thiên tài, năng lực vượt cấp cũng không ít, nếu thật sự Lý Thiên Vũ là Thiên Nguyên cảnh cường giả hắn cũng không xem ra gì.
Cả hai cũng điều có chiến tích g·iết c·hết không dưới một vị Thiên Nguyên cảnh cường giả, bên trong nơi đây không có bao nhiêu người khiến hắn phải kiêng kỵ.
Lý Thiên Vũ đã không thèm nhiều lời, nói chi với người sắp c·hết thật là vô vị, Lý Thiên Vũ tay nâng lên từ trong bàn lên dâng lên hơn năm cái quang hoàn màu bích lục sắc, quang hoàn bay lên ngang mặt Lý Thiên Vũ liền hướng về phía năm người bọn họ phi tốc mà đi.
Khi còn cách bọn họ mười trượng, Hàn Băng chi lực bộc phát mãnh liệt làm không khí xung quanh dường như cũng muốn đông lại.
Bành !!
Tất cả quang hoàn nổ tung, một cổ khí lạnh tràng ra bao phủ toàn bộ năm người bọn họ.
Kế tiếp, một màn làm cho năm người chưa kịp phản ứng gì đã cảm thấy cả người rét lạnh, máu huyết trong người như bị đông cứng lại, mọi thứ trước mắt dần trở nên mơ hồ, ý thức của bọn họ cũng gần như bị đóng băng, huyết mạch, Chân Nguyên, Tinh Thần Lực, hết thảy đều đóng băng, liền từ trên cao rơi xuống.
« Băng Bạo »
Âm thanh của Lý Thiên Vũ cứ như từ cửu u âm ti vang vọng lên đòi mạng bọn họ.
Bành bành bành !!!
Khi chưa rơi xuống tới mặt đất một v·ụ n·ổ lớn vang lên làm cho ba người tu vi Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong bị trực tiếp bạo nát thân thể thành nhiều mảnh băng tinh, c·hết không thể c·hết hơn.
Còn về Hoa Thiếu Du và Thẩm Dật Hiên do tu vi khá cao và cũng nhờ hai người bọn họ dựa vào chân nguyên hùng hậu sớm phá băng mà ra.
Thẩm Dật Hiên hừ lạnh một tiếng, nói:
"Súc sinh, ngươi lại như vậy cường đại, ngươi có lẽ đã tu luyện thành Song Linh Bảo thể từ Thủy Linh Thể cùng Thổ Linh Thể, chắc hẳn còn đại lượng thủy và kim bảo nguyên bảo vật mau lấy chúng ra, chúng ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng, mà nhận ngươi làm thú sủng”.
"Ngươi đừng mơ, nếu ta thật có hai cái kia bảo vật cũng giao cho ngươi”.
Hắc Thủy Huyền Xà miệng khàn khàn, non nớt lên tiếng.
"Cứng miệng”.
Thẩm Dật Hiên lại hừ lạnh một tiếng, mắt lộ hàn quang, bổng thân hình hắn như một cơn gió hướng Hắc Thủy Huyền Xà phi nhanh phất đại mà đến, ánh sáng màu đỏ bùng nổ mạnh mẻ Chân Nguyên ồ ạt từ Khí Hải tiết ra ngoài bao khỏa trên tay hắn làm tay hắn bị một hư ảnh bàn tay đỏ như máu bao phủ.
Lại một chưởng « Đại Hấp Huyết Chưởng » xuất ra, lần này là chân chính cường đại của Tạo hóa cấp thượng phẩm chưởng pháp.
« Đại Hấp Huyết Chưởng » cường đại nhất khi đích thân xuất kích mới tối đa hóa uy lực, nếu như t·ấn c·ông từ xa bằng Chân Nguyên thì uy lực sẽ giảm đi một nửa.
Ba người bên ngoài nhìn thấy cảnh tượng này hết sức hưng phấn.
“Thẩm sư huynh, lại phải xuất ra một kích cường đại của Tạo Hóa cấp thượng phẩm vũ kỹ « Đại Hấp Huyết Chưởng » lần này đại Xà kia ắt là khó thoát một kiếp”.
“Đúng a, Thẩm sư huynh từng dùng một chiêu này làm cho Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ cường giả khiến họ mặt cũng phải biến sắc”.
“Đúng a, lần này đại Xà kia hẳn phải c·hết”.
Hắc Thủy Huyền Xà nhìn thấy Thẩm Dật Hiên phi nhanh đến, nó cảm nhận được một khí tức vô cùng nguy hiểm, nó biết được nếu như nó đoán nhận một kích này thì chắc chắn sẽ thụ trọng thương hoặc có thể trực tiếp mất đi chiến lực.
Hắc Thủy Huyền Xà thân hình uốn lượn liền nhanh chóng bay đi tránh né trực diện công kích của Thẩm Dật Hiên, khi nó vừa lách người qua một bên liền thấy từ xa một đạo kiếm khí phá vở hư không gào thét mà tới.
« Trọng Lực Trường »
Trên thân Hắc Thủy Huyền Xà phát ra một cái trọng lực trường vô cùng cường đại ép từ bên trên xuống, bên dưới như là vạn cân áp đỉnh.
Khiến Thẩm Dật Hiên không kịp phản ứng liền bị ép rơi từ trên cao xuống, đánh cho mặt đất rung rẫy kịch liệt, rồi đổ sụp xuống hơn mười trượng phía dưới, đất đá điều bay tán loạn, bụi mù, mù mịch.
Kiếm khí của Hoa Thiếu Du dưới trọng lực cũng không chịu nổi mà sụp đổ ngay lập tức, Hoa Thiếu Du ở xa gần bên mức cực hạn mà trọng lực đè áp nên chỉ thoáng chật vật một tí mà tránh thoát khỏi phạm vi khống chế trọng của Hắc Thủy Huyền Xà.
« Đại Địa Chấn »
Hắc Thủy Huyền Xà từ trên cao lau mạnh xuống phía dưới đem trọng lực trường đè ép mà tới, đuôi rắn liên tục đập mạnh xuống đất làm cho địa chấn rung rẫy dử dội rồi nứt ra một khe rảnh lớn, chỉ trong nháy mắt hơn trăm đầu khe nứt dăng đầy mặt đất ôm trọn phạm vi trăm trượng xung quanh, tất cả điều hóa thành bụi phấn mà bay tán loạn.
Thẩm Dật Hiên ở bên trong phạm vi công kích của Hắc Thủy Huyền Xà, bộ dáng không ổn cho lắm, hắn liên tục chấn động và rơi xuống càng sâu trong lòng đất.
Hắc Thủy Huyền Xà bay lên cao gào thét vang vọng.
Bên dưới ánh sáng xám liên tục cuộng trào, đột nhiên mặt đất liền như vậy đóng chặt lại.
Oành !!
Mặt đất khép lại bằng tốc độ kinh người chỉ qua một khắc toàn bộ mặt đất đã khép lại hoàn toàn.
“Thẩm sư huynh c·hết sao? Sao có thể như vậy!”.
Ba người bên ngoài hết sức chấn kinh, Thẩm Dật Hiên cứ như vậy mà c·hết đi sao?
Hoa Thiếu Du sắc mặt ngưng trọng, Thẩm Dật Hiên thực lực với hắn cũng không sai biệt lắm liền như vậy c·hết đi, Hắc Thủy Huyền Xà này thật sự lợi hại vô cùng.
Hoa Thiếu Du nhìn sang hướng ba người còn lại quát lớn:
“Tào Chấn, Kinh Kha, Hồng Khang ba người các ngươi còn không mau lên phụ giúp một tay”.
Tào Chấn là một ba người tu vi Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong tu vi, thân một bộ hoa lệ cẩm bào màu xanh. Còn về Kinh Kha chính là thiếu niên hoa phục màu vàng kia, còn lại thiếu niên một bộ cẩm bào màu trắng chính là Hồng Khang.
Ba người bọn họ tu vi thua xatHoa Thiếu Du, nhưng bọn hắn lại sợ uy danh của Hoa Thiếu Du nên khi nghe hắn quát lên, ba người bọn họ cũng không dám làm trái lời mà trực tiếp nhờ vào bảo khí mà phi thân bay lên cao đứng thế bao quay tứ phía Hắc Thủy Huyền Xà.
Đột nhiên phía dưới lòng đất hơn trăm cột lửa từ phía sâu lòng đất bay lên cao, một thân hình toàn thân bị bao phủ bên trong hỏa diễm, mặt mài dử tợn hướng về Hắc Thủy Huyền Xà lộ sát khí và điên cuồng hướng nó công kích mà đi.
Hắn liên tục công kích, nào là quyền, là chưỡng, là lửa từ chân nguyên, kiếm đâm, chém, ..v.v liên tục công kích làm cho Hắc Thủy Huyền Xà thân hình to lớn chịu rất nhiều v·ết t·hương.
Hoa Thiếu Du cùng Tào Chấn, Kinh Kha, Hồng Khang cũng nhân cơ hộ t·ấn c·ông liên tục về phía Hắc Thủy Huyền Xà.
Ngoài Hoa Thiếu Du làm Hắc Thủy Huyền Xà hơi thoáng kiêng kỵ ra, ba người kia nó không cho vào mắt, nhưng dù sau cũng tu vi Địa Nguyên Cảnh Đỉnh Phong thiên tài, công kích cũng không thể phất lờ, xem thường.
Lúc này thân rắn có chổ máu chảy ồ ạt, có chổ miệng v·ết t·hương sâu tới xương, có chổ thân rắn cháy khét đen thui thùi lùi.
Một kích sau cùng hỏa nhân kia tung ra cường đại võ kỹ « Đại Hóa Huyết Chưởng » chưởng ấn điên cuồng, khí thế hung hung, vổ vào đuôi rắn làm cho đuôi rắn huyết nhục mơ hồ, có phần muốn phần hóa đuôi của Hắc Thủy Huyền Xà thành huyết vụ.
Hắc Thủy Huyền Xà b·ị đ·ánh bay ra xa hai ba trăm trượng liền đâm mạnh xuống đất, thân thể âm vào lòng đất hơn trăm trượng, thân thể máu me be bét, toàn thân khí tức rất mơ hồ, suy yếu đến cực điểm.
Huyết nhân kia chính là Thẩm Dật Hiên, khi hắn b·ị đ·ánh vào lòng đất, liền lấy ra hộ thân bảo vật mà gia tộc ban cho để bảo toàn một mạng, nên tránh thoát một kiếp này.
Năm người đang chiến đấu hung hăng, đột nhiên xung quanh không khí trở nên lạnh đi, liền như vậy lạnh đi xuống khiến cho nơi này băng phong hơn mười dặm phạm vi, nhiệt độ cứ như vậy liên tục hạ xuống.
Tuyết rơi !!
“Tại sao? Nơi này lại có tuyết rơi, vừa rồi chẳng phải nơi này đang nóng bức đến tột độ hay sao?”.
Kinh Kha ngạc nhiên không hiểu, nghi hoặc đến tột độ, không kiềm được thắc mắc lên tiếng hỏi.
Dường như thượng thiên cũng muốn cho hắn biết ngay kết quả, từ phía xa xa có một bóng người chậm rãi đi tới, chân đạp trên tuyết, nhưng lạ ở đây là hắn đi trên không trung chậm rãi đi tới mà không phải dưới mặt đất.
Bóng người kia dần dần lại gần, cả năm người rốt cuộc thấy rõ hình dáng của người kia, một thiếu niên tuổi độ mười bảy, mười tám, toàn thân một bộ áo vải màu trắng, tóc bới cao, một khuôn mặt anh tuấn đến cực điểm, hắn liên tiếp chậm rãi bước tới và dừng lại tại chổ Hắc Thủy Huyền Xà trên không.
Thiếu niên kia nhìn xuống Hắc Thủy Huyền Xà lên tiếng:
“Ngươi cực khổ rồi đi vào bên trong Hỗn Nguyên Châu nghĩ ngơi đi, nơi đã có ta”.
Hắn vừa nói xong Hắc Thủy Huyền Xà và cả Tiểu thương cũng đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh.
"Không gian bảo vật”
Thẩm Dật Hiên ánh mắt tỏa sáng nói.
“Thật là không gian bảo vật”
Hoa Thiếu Du nhẹ gật đầu, hắn cũng là thiên tài, kiến thức cũng rất rộng rãi nên hắn nhận ra cái này là công dụng diệu kỳ của Không Gian bảo vật.
Thiếu niên kia chính là Lý Thiên Vũ mới tu luyện thành công Song Linh Bảo Thể vừa ly khai cung điện màu vàng kia, khi thấy Hắc Thủy Huyền Xà bị năm người vây công hắn lập tức tiến đến.
Lý Thiên Vũ cũng không phủ nhận, mà lộ giọng nói lạnh như băng:
“Các ngươi dám đã thương ta đồng bạn, các ngươi muốn c·hết”.
Thẩm Dật Hiên cười lạnh lùng nói:
“Tiểu bạch kiểm, ta đoán không lầm ngươi tu vi cũng không cao hơn bán bộ Thiên Nguyên cảnh, ngươi nghĩ mình ngươi có thể thoát khỏi năm người bọn ta hay sau, thoát còn khó thoát ở đó mà g·iết bọn ta”.
Thẩm Dật Hiên rất chắc chắn Lý Thiên Vũ chính là lần này Thí Luyện người bên trong, khi vào đây tu vi cao nhất cũng bán bộ Thiên Nguyên cảnh, dù có vào trong đây đột phá đến Thiên Nguyên cảnh hắn cũng không sợ, hắn cùng Hoa Thiếu Du chiến lực có thể ép Thiên cấp Yêu Thú Hắc Thủy Huyền Xà đến mức đó, Lý Thiên Vũ hắn cũng không để vào mắt.
Dù sau bọn hắn cũng là thiên tài, năng lực vượt cấp cũng không ít, nếu thật sự Lý Thiên Vũ là Thiên Nguyên cảnh cường giả hắn cũng không xem ra gì.
Cả hai cũng điều có chiến tích g·iết c·hết không dưới một vị Thiên Nguyên cảnh cường giả, bên trong nơi đây không có bao nhiêu người khiến hắn phải kiêng kỵ.
Lý Thiên Vũ đã không thèm nhiều lời, nói chi với người sắp c·hết thật là vô vị, Lý Thiên Vũ tay nâng lên từ trong bàn lên dâng lên hơn năm cái quang hoàn màu bích lục sắc, quang hoàn bay lên ngang mặt Lý Thiên Vũ liền hướng về phía năm người bọn họ phi tốc mà đi.
Khi còn cách bọn họ mười trượng, Hàn Băng chi lực bộc phát mãnh liệt làm không khí xung quanh dường như cũng muốn đông lại.
Bành !!
Tất cả quang hoàn nổ tung, một cổ khí lạnh tràng ra bao phủ toàn bộ năm người bọn họ.
Kế tiếp, một màn làm cho năm người chưa kịp phản ứng gì đã cảm thấy cả người rét lạnh, máu huyết trong người như bị đông cứng lại, mọi thứ trước mắt dần trở nên mơ hồ, ý thức của bọn họ cũng gần như bị đóng băng, huyết mạch, Chân Nguyên, Tinh Thần Lực, hết thảy đều đóng băng, liền từ trên cao rơi xuống.
« Băng Bạo »
Âm thanh của Lý Thiên Vũ cứ như từ cửu u âm ti vang vọng lên đòi mạng bọn họ.
Bành bành bành !!!
Khi chưa rơi xuống tới mặt đất một v·ụ n·ổ lớn vang lên làm cho ba người tu vi Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong bị trực tiếp bạo nát thân thể thành nhiều mảnh băng tinh, c·hết không thể c·hết hơn.
Còn về Hoa Thiếu Du và Thẩm Dật Hiên do tu vi khá cao và cũng nhờ hai người bọn họ dựa vào chân nguyên hùng hậu sớm phá băng mà ra.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận