Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 93: Chương 93: Kim Minh.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:29:35Chương 93: Kim Minh.
“Đại ca, để đệ giải quyết tên miệng còn hôi sửa này”.
Vị trung niên toàn thân áo bào màu đen lên tiếng nói và sau đó lập tức thân hình bay lên cao Chân Nguyên bùng nổ, làm cho toàn bộ khung trung tràng ngập bên trong Chân Nguyên.
“Tiểu tử, cho ngươi c·hết cũng được minh bạch, ta Tả Lư Hành”.
Khi Tả Lư Hành muốn một mình đối chiến với Lý Thiên Vũ, hai người kia cũng không ngăn cản, vì họ rất tin tưởng tam đệ của mình, dù Tả Lữ Hành là trong ba người yếu nhất nhưng đối phó với Lý Thiên Vũ đã đủ.
Tả Lữ Hành trên thân khí tức phun trào Kim chi lực cuộng trào từ trong bên trong khí hải, từ khí hải thông qua nười vạn lỗ chân lông dũng mãnh thoát ra bên ngoài, Kim chi lực lượng cường đại làm cho thiên khung cũng nhuộm một màu vàng ống, làm hắn như là Thánh nhân phủ xuống.
Trên thân Tả Lữ Hành hiện ra một tầng kim quang nhàn nhạt kim quang, nếu như Lý Thiên Vũ có thể bổ thân thể hắn ra cũng sẽ phát hiện xương cốt cũng màu vàng ống và đầy những phù văn kỳ dị, huyết nhục cũng cơ hồ cũng ngã sang màu vàng.
“Kim Linh Thể”
Sắc mặt Lý Thiên Vũ co rút lại, nói nhỏ.
Lý Thiên Vũ mắt lộ ngưng trọng, tay hư không cầm nắm Hoàng Kim Long Thương phía dưới trong tay lão ẩu đại ca liền rung động kịch liệt rồi phá mở không chế bay thẳng về phía tay Lý Thiên Vũ.
Tay cầm Hoàng Kim Long Thương Lý Thiên Vũ tự tin hơn khi đối chiến Tả Lữ Hành, dù cho hắn có cường đại hơn nửa, cũng không bằng Ma Viên khi có Thủy Linh Thể càng không thể so sánh với Hắc Thủy Huyền Xà thân mang Song Linh Bảo Thể được, nên trận chiến này hắn rất có tự tin dẹp yên Tả Lữ Hành.
Còn nếu hắn không địch lại thì tiểu Thương cùng Hắc Thủy Huyền Xà cũng đã chuẩn bị sẳn sàng một trận chiến.
Lý Thiên Vũ mi tâm pháp ấn mở ra, “Cực Thiên Băng Vực” cùng Thiên La Đồng cùng lúc khuếch tán ra ngoài toàn bộ bao trùm phạm vi mười dặm xung quanh hắn, toàn bộ đều bị bao phủ bởi băng tuyết thật dày.
Phạm vi hai mười dặm tuyết rơi càng lúc càng nhiều, tầm mắt đưa tới hiện chỉ có thể thấy rõ trong phạm vi ba trượng, rất nhanh bọn hắn đã không còn thấy Lý Thiên Vũ đâu nửa.
Lý Thiên Vũ ở bên trong “Cực Thiên Băng Vực” có thể chưởng khống tất cả, hắn có thể cảm nhận vị trí kẻ địch còn bọn hắn thì không.
Lý Thiên Vũ cũng không trực tiếp ra tay mà phát động Huyễn Thuật hướng Tả Lữ Hành mà che mắt đi, làm hắn lâm vào huyễn thuật, trong mắt hắn Lý Thiên Vũ đang ở cách hắn năm mươi trượng đang tiến công đánh về hắn.
Ở không trung cả kình khí và sóng Linh lực bạo hưởng liên tục, cả hai chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Lý Thiên Vũ nhếch miệng cười một tiếng thân hình biến mất tại chổ lần nửa xuất hiện là bên phải lảo ẩu áo vàng cũng là bọn họ bên trong đại ca, Lý Thiên Vũ tung ra một kích “Cực Hóa Hư Không”.
Thương ảnh khí thế trùng trùng, thương mang được dung nhập bên trong bảy mươi tám đạo Thương ý bên trong, uy lực tăng lên vô cùng khủng bố thẳng hướng không ngừng, trường thương sát khí tràng ngập và lạnh lẻo vô cùng tiến thẳng vai trái hắn mà đâm tới.
Lão ẩu áo vàng kia chính là bên trong Kim Minh chính là minh chủ, lão ẩu áo vàng tên là Trương Hùng, hắn đang châm chú lên bên trên chiến đấu, vừa rồi Lý Thiên Vũ huyễn cảnh cũng đã bao phủ luôn cả Trương Hùng và tên còn lại Khương Tuyên nên hiện tại vẫn cảm nhận được phía trên chiến đấu ba động kịch liệt.
Trương Hùng bổng nhiên cảm nhận được một luồng hàn khí lạnh lẽo vô cùng từ lưng bay thẳng đỉnh đầu hàn khí liền nổ tung làm cho cả người hắn lạnh lẽo, hắn cảm nhận được c·ái c·hết cách hắn đã không xa.
Hắn liền chân nguyên cuồng phúng, tạo thành một lớp phòng ngự chóng đở ở phía trước và nghiên người một bên bổ nhào qua, một thương này của Lý Thiên Vũ xẹt qua vai hắn để lại một miệng v·ết t·hương lớn, máu chảy ào ạt.
Trương Hùng hữu kinh vô hiểm né được một đòn chí mạng này, nhưng Khương Tuyên lại không may mắn như vậy, trường thương trực tiếp đâm vào tim hắn kình khí phong bạo trực tiếp xoắn trái tim hắn thành thịt nhão c·hết càng không thể c·hết thêm.
Trương Hùng nhìn thấy nhị đệ mình c·hết, trong lòng tức giận vô cùng tay nâng pháp trượng, thét lớn một tiếng:
“Ngươi dám g·iết ta nhị đệ, ngươi muốn c·hết”.
Từ bên trong thân thể một luồng ánh sáng vàng thẩm ra ra tạo thành hàng trăm cái dây leo từ chân Trương Hùng bay ra ồ ạt tiến thẳng phía Lý Thiên Vũ lao tới.
Lý Thiên Vũ tay cầm trường thương vũ động, liền đem các dây leo bay về phái hắn chặt dứt rơi lả tả dưới đất, nhưng dây leo dường như vô cùng vô tận hướng phía hắn g·iết qua.
Dây leo cứ như vậy đâm xuyên thân thể Lý Thiên Vũ thành cái sàn rồi sau đó thân thể Lý Thiên Vũ nổ tung ra, nhưng điều kỳ lạ là hắn huyết nhục điều không thấy chỉ như là băng v·ụ n·ổ tung.
Vừa rồi trong lúc nguy cấp hắn sử dụng chính là « Đế Ảnh » đế ảnh giúp hắn chóng đở một kích này.
Lý Thiên Vũ một chiêu đó có thể làm ve sầu thoát xác, tránh đi một kích chí mạng của Trương Hùng.
Hắn lúc này Lý Thiên Vũ đã đến phía sau lưng Tả Lữ Hành không đến mười trượng.
“Tam đệ, cẩn thận phía sau”.
Trương Hùng thét lớn một tiếng chấn động không gian làm cho huyễn thuật của Lý Thiên Vũ cũng vì vậy mà sụp đổ, Tả Lữ Hành cũng nhờ vậy mà thoát khỏi huyễn cảnh.
Lý Thiên Vũ mặt lộ hung ác, giọng nói như cửu u địa ngục vọng lên:
“Trể”.
Lý Thiên Vũ trong tay một quả cầu màu vàng lóe lên bành trướng đến cách Tam Kim Đại Pháp Vương không đến một trượng, không để hắn kịp phản ứng ánh sáng kia đã bao phủ hắn chỉ trong nhái mắt, tất cả trong phạm vi ba mươi trượng điều hóa thành hư vô không để lại gì kể cả Tả Lữ Hành.
Lúc này Tả Lữ Hành đã triệt để tan biến khỏi thế gian, và hắn đến c·hết cũng không hề biết hắn nhị ca đã trước hắn đi một bước, càng lại không biết chính hắn là c·hết như thế nào.
Vừa rồi Trương Hùng nhìn thấy Lý Thiên Vũ xuất hiện phía sau Tả Lữ Hành hắn chỉ kịp la lớn lên một câu, và ngay sau đó hắn chỉ thấy một quả cầu ánh sáng màu vàng bao trùm phía trên liền không còn thấy gì nửa cả, kể cả Lý Thiên Vũ cùng hắn tam đệ.
Khi tất cả quy về bình tĩnh, hắn chỉ còn nhìn thấy một thân ảnh toàn thân một bộ trường bào màu trắng phía sau có một đôi cánh màu vàng ống tỏa ra Kim quang sáng chói, còn về hắn tam đệ đã không thấy đâu, kể cả xung quanh và mặt đất cũng không còn gì chỉ có vô tận hủy diệt khí tức.
Trương Hùng, ánh mắt xung huyết đôi mắt đỏ ngầu nhìn về phía Lý Thiên Vũ lộ vẻ mặt dữ tợn, đằng đằng sát khi như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, nếu như ánh mắt có thể g·iết người thì lúc này Lý Thiên Vũ đ·ã c·hết không biết bao nhiêu lần.
Bổng nhiên trên thân Trương Hùng khí thế tăng vọt, kim chi lực lượng tràn ngập không gian, hắn chậm trãi bay lên trên đỉnh đầu hắn ngưng tụ một cái hư ảnh màu vàng kim cao mười trượng tay cầm một cây trường thương màu hoàng kim khí thế tăng lên đáng kể.
Khí tức Thiên Nguyên cảnh trung kỳ toàn bộ khai mở, khí thế không thể yếu hơn Thiên Nguyên Cảnh hậu kỳ, làm cho không gian kịch liệt rung động dường như muốn đổ sụp trong tức khắc.
“Hoàng Kim Cự Nhân võ hồn”.
Lý Thiên Vũ cảm thấy ngưng trọng nhưng lại không kh·iếp đảm hay sợ sệt mà lại tràn ngập ý chí chiến đấu, chỉ như cường giả như vậy mới có thể làm cho hắn cao nhất chiến ý và giúp hắn có thể khai hỏa hết toàn bộ thực lực.
Hoàng Kim Cự Nhân chính là một dạng tồn tại đỉnh cấp, bên trong Vạn thú phổ bài danh thứ 937 lực lớn vô cùng và cũng vô cùng sắc bén.
Vừa vào nơi này không bao lâu mà đã có người có được cơ duyên bậc này, Lý Thiên Vũ lại thêm phần chờ mong, không biết hắn sẽ là dạng nào võ hồn.
Lý Thiên Vũ toàn thân cũng kim quang tăng vọt, thân thể hắn từng miếng vẩy rồng mọc ra, trên tráng hai cái sừng rồng nhô lên trong rất quỷ dị.
Hắn mắt trái phát sáng Lôi điện chi lực cuồng bạo xuất hiện, « Cực Thiên Băng Vực » bên trong băng tuyết đầy trời pha lẫn một ít kim quang và Lôi điện cứ như từng con lôi xà múa động.
Thân hình Lý Thiên Vũ biến mất, lần nửa xuất hiện là ngay trước mặt Trương Hùng, một đạo tử quang có pha một ít lôi điện từ trong mắt Lý Thiên Vũ bắn ra thẳng hướng của Trương Hùng.
« Thần Lôi Tru Ma Nhãn »
Ngay lập tức phát động, một đạo tử quang xung quanh có hai đạo lôi điện như hai con Điện Long xoay tròn với tốc độ cực nhanh tiến vào bên trong não hải của Trương Hùng.
Trương Hùng cảm thấy lúc này đầu hắn đau như vạn con độc trùng gậm nhấm, hắn ôm đầu lui về phía sau hai trượng mới ổn định lại nhưng cảm giác đau nhứt vẫn chưa tiêu tán mà lại càng thêm dử dội.
Lý Thiên Vũ tung ra một thương, khí thế như hồng, trường thương xoay tròn trong lòng bàn tay hắn trường thương từ màu hoàng kim chuyển sang màu đen và trắng xung quanh lôi điện cuồng bạo thẳng tuông hướng mi tâm Trương Hùng mà tới.
“Đại ca, để đệ giải quyết tên miệng còn hôi sửa này”.
Vị trung niên toàn thân áo bào màu đen lên tiếng nói và sau đó lập tức thân hình bay lên cao Chân Nguyên bùng nổ, làm cho toàn bộ khung trung tràng ngập bên trong Chân Nguyên.
“Tiểu tử, cho ngươi c·hết cũng được minh bạch, ta Tả Lư Hành”.
Khi Tả Lư Hành muốn một mình đối chiến với Lý Thiên Vũ, hai người kia cũng không ngăn cản, vì họ rất tin tưởng tam đệ của mình, dù Tả Lữ Hành là trong ba người yếu nhất nhưng đối phó với Lý Thiên Vũ đã đủ.
Tả Lữ Hành trên thân khí tức phun trào Kim chi lực cuộng trào từ trong bên trong khí hải, từ khí hải thông qua nười vạn lỗ chân lông dũng mãnh thoát ra bên ngoài, Kim chi lực lượng cường đại làm cho thiên khung cũng nhuộm một màu vàng ống, làm hắn như là Thánh nhân phủ xuống.
Trên thân Tả Lữ Hành hiện ra một tầng kim quang nhàn nhạt kim quang, nếu như Lý Thiên Vũ có thể bổ thân thể hắn ra cũng sẽ phát hiện xương cốt cũng màu vàng ống và đầy những phù văn kỳ dị, huyết nhục cũng cơ hồ cũng ngã sang màu vàng.
“Kim Linh Thể”
Sắc mặt Lý Thiên Vũ co rút lại, nói nhỏ.
Lý Thiên Vũ mắt lộ ngưng trọng, tay hư không cầm nắm Hoàng Kim Long Thương phía dưới trong tay lão ẩu đại ca liền rung động kịch liệt rồi phá mở không chế bay thẳng về phía tay Lý Thiên Vũ.
Tay cầm Hoàng Kim Long Thương Lý Thiên Vũ tự tin hơn khi đối chiến Tả Lữ Hành, dù cho hắn có cường đại hơn nửa, cũng không bằng Ma Viên khi có Thủy Linh Thể càng không thể so sánh với Hắc Thủy Huyền Xà thân mang Song Linh Bảo Thể được, nên trận chiến này hắn rất có tự tin dẹp yên Tả Lữ Hành.
Còn nếu hắn không địch lại thì tiểu Thương cùng Hắc Thủy Huyền Xà cũng đã chuẩn bị sẳn sàng một trận chiến.
Lý Thiên Vũ mi tâm pháp ấn mở ra, “Cực Thiên Băng Vực” cùng Thiên La Đồng cùng lúc khuếch tán ra ngoài toàn bộ bao trùm phạm vi mười dặm xung quanh hắn, toàn bộ đều bị bao phủ bởi băng tuyết thật dày.
Phạm vi hai mười dặm tuyết rơi càng lúc càng nhiều, tầm mắt đưa tới hiện chỉ có thể thấy rõ trong phạm vi ba trượng, rất nhanh bọn hắn đã không còn thấy Lý Thiên Vũ đâu nửa.
Lý Thiên Vũ ở bên trong “Cực Thiên Băng Vực” có thể chưởng khống tất cả, hắn có thể cảm nhận vị trí kẻ địch còn bọn hắn thì không.
Lý Thiên Vũ cũng không trực tiếp ra tay mà phát động Huyễn Thuật hướng Tả Lữ Hành mà che mắt đi, làm hắn lâm vào huyễn thuật, trong mắt hắn Lý Thiên Vũ đang ở cách hắn năm mươi trượng đang tiến công đánh về hắn.
Ở không trung cả kình khí và sóng Linh lực bạo hưởng liên tục, cả hai chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Lý Thiên Vũ nhếch miệng cười một tiếng thân hình biến mất tại chổ lần nửa xuất hiện là bên phải lảo ẩu áo vàng cũng là bọn họ bên trong đại ca, Lý Thiên Vũ tung ra một kích “Cực Hóa Hư Không”.
Thương ảnh khí thế trùng trùng, thương mang được dung nhập bên trong bảy mươi tám đạo Thương ý bên trong, uy lực tăng lên vô cùng khủng bố thẳng hướng không ngừng, trường thương sát khí tràng ngập và lạnh lẻo vô cùng tiến thẳng vai trái hắn mà đâm tới.
Lão ẩu áo vàng kia chính là bên trong Kim Minh chính là minh chủ, lão ẩu áo vàng tên là Trương Hùng, hắn đang châm chú lên bên trên chiến đấu, vừa rồi Lý Thiên Vũ huyễn cảnh cũng đã bao phủ luôn cả Trương Hùng và tên còn lại Khương Tuyên nên hiện tại vẫn cảm nhận được phía trên chiến đấu ba động kịch liệt.
Trương Hùng bổng nhiên cảm nhận được một luồng hàn khí lạnh lẽo vô cùng từ lưng bay thẳng đỉnh đầu hàn khí liền nổ tung làm cho cả người hắn lạnh lẽo, hắn cảm nhận được c·ái c·hết cách hắn đã không xa.
Hắn liền chân nguyên cuồng phúng, tạo thành một lớp phòng ngự chóng đở ở phía trước và nghiên người một bên bổ nhào qua, một thương này của Lý Thiên Vũ xẹt qua vai hắn để lại một miệng v·ết t·hương lớn, máu chảy ào ạt.
Trương Hùng hữu kinh vô hiểm né được một đòn chí mạng này, nhưng Khương Tuyên lại không may mắn như vậy, trường thương trực tiếp đâm vào tim hắn kình khí phong bạo trực tiếp xoắn trái tim hắn thành thịt nhão c·hết càng không thể c·hết thêm.
Trương Hùng nhìn thấy nhị đệ mình c·hết, trong lòng tức giận vô cùng tay nâng pháp trượng, thét lớn một tiếng:
“Ngươi dám g·iết ta nhị đệ, ngươi muốn c·hết”.
Từ bên trong thân thể một luồng ánh sáng vàng thẩm ra ra tạo thành hàng trăm cái dây leo từ chân Trương Hùng bay ra ồ ạt tiến thẳng phía Lý Thiên Vũ lao tới.
Lý Thiên Vũ tay cầm trường thương vũ động, liền đem các dây leo bay về phái hắn chặt dứt rơi lả tả dưới đất, nhưng dây leo dường như vô cùng vô tận hướng phía hắn g·iết qua.
Dây leo cứ như vậy đâm xuyên thân thể Lý Thiên Vũ thành cái sàn rồi sau đó thân thể Lý Thiên Vũ nổ tung ra, nhưng điều kỳ lạ là hắn huyết nhục điều không thấy chỉ như là băng v·ụ n·ổ tung.
Vừa rồi trong lúc nguy cấp hắn sử dụng chính là « Đế Ảnh » đế ảnh giúp hắn chóng đở một kích này.
Lý Thiên Vũ một chiêu đó có thể làm ve sầu thoát xác, tránh đi một kích chí mạng của Trương Hùng.
Hắn lúc này Lý Thiên Vũ đã đến phía sau lưng Tả Lữ Hành không đến mười trượng.
“Tam đệ, cẩn thận phía sau”.
Trương Hùng thét lớn một tiếng chấn động không gian làm cho huyễn thuật của Lý Thiên Vũ cũng vì vậy mà sụp đổ, Tả Lữ Hành cũng nhờ vậy mà thoát khỏi huyễn cảnh.
Lý Thiên Vũ mặt lộ hung ác, giọng nói như cửu u địa ngục vọng lên:
“Trể”.
Lý Thiên Vũ trong tay một quả cầu màu vàng lóe lên bành trướng đến cách Tam Kim Đại Pháp Vương không đến một trượng, không để hắn kịp phản ứng ánh sáng kia đã bao phủ hắn chỉ trong nhái mắt, tất cả trong phạm vi ba mươi trượng điều hóa thành hư vô không để lại gì kể cả Tả Lữ Hành.
Lúc này Tả Lữ Hành đã triệt để tan biến khỏi thế gian, và hắn đến c·hết cũng không hề biết hắn nhị ca đã trước hắn đi một bước, càng lại không biết chính hắn là c·hết như thế nào.
Vừa rồi Trương Hùng nhìn thấy Lý Thiên Vũ xuất hiện phía sau Tả Lữ Hành hắn chỉ kịp la lớn lên một câu, và ngay sau đó hắn chỉ thấy một quả cầu ánh sáng màu vàng bao trùm phía trên liền không còn thấy gì nửa cả, kể cả Lý Thiên Vũ cùng hắn tam đệ.
Khi tất cả quy về bình tĩnh, hắn chỉ còn nhìn thấy một thân ảnh toàn thân một bộ trường bào màu trắng phía sau có một đôi cánh màu vàng ống tỏa ra Kim quang sáng chói, còn về hắn tam đệ đã không thấy đâu, kể cả xung quanh và mặt đất cũng không còn gì chỉ có vô tận hủy diệt khí tức.
Trương Hùng, ánh mắt xung huyết đôi mắt đỏ ngầu nhìn về phía Lý Thiên Vũ lộ vẻ mặt dữ tợn, đằng đằng sát khi như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, nếu như ánh mắt có thể g·iết người thì lúc này Lý Thiên Vũ đ·ã c·hết không biết bao nhiêu lần.
Bổng nhiên trên thân Trương Hùng khí thế tăng vọt, kim chi lực lượng tràn ngập không gian, hắn chậm trãi bay lên trên đỉnh đầu hắn ngưng tụ một cái hư ảnh màu vàng kim cao mười trượng tay cầm một cây trường thương màu hoàng kim khí thế tăng lên đáng kể.
Khí tức Thiên Nguyên cảnh trung kỳ toàn bộ khai mở, khí thế không thể yếu hơn Thiên Nguyên Cảnh hậu kỳ, làm cho không gian kịch liệt rung động dường như muốn đổ sụp trong tức khắc.
“Hoàng Kim Cự Nhân võ hồn”.
Lý Thiên Vũ cảm thấy ngưng trọng nhưng lại không kh·iếp đảm hay sợ sệt mà lại tràn ngập ý chí chiến đấu, chỉ như cường giả như vậy mới có thể làm cho hắn cao nhất chiến ý và giúp hắn có thể khai hỏa hết toàn bộ thực lực.
Hoàng Kim Cự Nhân chính là một dạng tồn tại đỉnh cấp, bên trong Vạn thú phổ bài danh thứ 937 lực lớn vô cùng và cũng vô cùng sắc bén.
Vừa vào nơi này không bao lâu mà đã có người có được cơ duyên bậc này, Lý Thiên Vũ lại thêm phần chờ mong, không biết hắn sẽ là dạng nào võ hồn.
Lý Thiên Vũ toàn thân cũng kim quang tăng vọt, thân thể hắn từng miếng vẩy rồng mọc ra, trên tráng hai cái sừng rồng nhô lên trong rất quỷ dị.
Hắn mắt trái phát sáng Lôi điện chi lực cuồng bạo xuất hiện, « Cực Thiên Băng Vực » bên trong băng tuyết đầy trời pha lẫn một ít kim quang và Lôi điện cứ như từng con lôi xà múa động.
Thân hình Lý Thiên Vũ biến mất, lần nửa xuất hiện là ngay trước mặt Trương Hùng, một đạo tử quang có pha một ít lôi điện từ trong mắt Lý Thiên Vũ bắn ra thẳng hướng của Trương Hùng.
« Thần Lôi Tru Ma Nhãn »
Ngay lập tức phát động, một đạo tử quang xung quanh có hai đạo lôi điện như hai con Điện Long xoay tròn với tốc độ cực nhanh tiến vào bên trong não hải của Trương Hùng.
Trương Hùng cảm thấy lúc này đầu hắn đau như vạn con độc trùng gậm nhấm, hắn ôm đầu lui về phía sau hai trượng mới ổn định lại nhưng cảm giác đau nhứt vẫn chưa tiêu tán mà lại càng thêm dử dội.
Lý Thiên Vũ tung ra một thương, khí thế như hồng, trường thương xoay tròn trong lòng bàn tay hắn trường thương từ màu hoàng kim chuyển sang màu đen và trắng xung quanh lôi điện cuồng bạo thẳng tuông hướng mi tâm Trương Hùng mà tới.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận