Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 92: Chương 92: Luyện hóa.

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:29:35
Chương 92: Luyện hóa.

Một tia phong thanh đều không có vang lên, Lý Thiên Vũ cảm nhận được nguy hiểm liền giật mình lách nhẹ thân thể né đi phi đao.

“Soạt!”

Hai đạo nhân ảnh, từ trong nước xông ra.

Thân thể của bọn hắn bị một tầng chân khí bao khỏa, hai chân giữa không trung giẫm mạnh, thả người nhảy lên, rơi xuống khoảng cách Lý Thiên Vũ chỉ có trăm trượng ngay phía trước.

Một vị nữ tử thân hình mãnh mai da thịt tuyết trắng, duỗi ra một đôi mảnh mai ngọc thủ, khống chế chân khí, đem hai thanh phi đao thu hồi, lạnh lùng nói: “Tiểu tử ngươi thật là mạnh cảm giác lực, có thể tránh né ta Đoạt Mệnh Đao.”

Lý Thiên Vũ ánh mắt băng lạnh nhìn về phía hai người, một nam và một nử hắn liền nhận ra một trong hai người nam tử kia.

Hắn chính là Hỏa Phần Hoàng Triều, Thiên Hỏa Thành, Diệp gia thiếu chủ Diệp Vân Khuê.

Diệp Vân Khuê hai tay chắp sau lưng, đi thẳng về phía trước, nhìn về Lý Thiên Vũ, cười lạnh nói:

“Lý Thiên Vũ, ngươi đắc tội ta Diệp gia, còn g·iết ta Diệp gia cường giả hôm nay ta mời đến đây Thẩm Nhược Giai tiểu thư để đối phó ngươi”.

“Thẩm Nhược Giai chính là Thánh Quang Đế Triều, Thẩm gia thiên chi kiêu nử, tu vi đã đạt tới Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong cảnh giới, ngươi hôm nay c·hết chắc”.

Lý Thiên Vũ vẫn luôn rất bình tĩnh, thản nhiên mà nói: “Hoàn toàn chính xác không nghĩ tới, ngươi có thể đến được đây.

Diệp Vân Khuê cười lạnh, liền như chó mừng chủ nhân quay sang hướng Thẩm Nhược Giai, nói: “Hắn chính là Lý Thiên Vũ mà lúc trước ta đã nói với tiểu thư, trên người hắn có bảo vật cường đại của Long tộc và cả đại lượng Kim bổn nguyên bảo vật”.

Lý Thiên Vũ giật mình từ lúc nào mình có lượng lớn Kim bản nguyên bảo vật nhưng hắn liền hiểu, Diệp Vân Khuê là muốn đầy đủ lợi tức để dựt dây Thẩm Nhược Giai g·iết mình.

Thẩm Nhược Giai mắt sáng nhìn về Lý Thiên Vũ với giọng cao cao tại thượng, nói: “Tiểu tử mau lấy ra Kim bản nguyên bảo vật, cùng Long tộc chí bảo rồi quỳ xuống dập đầu và nhận ta làm chủ ta sẽ tha mạng cho ngươi”.

Lý Thiên Vũ sắc mặt trở nên rét lạnh, liền không nói một lời, mi tâm Thái Âm pháp ấn mở ra, hàn khí trong thể nội hắn bột phát ra bên ngoài làm xung quanh liên tiếp kết băng tinh, chỉ trong nháy mắt lấy hắn làm trung tâm phạm vi trăm trượng điều đóng băng.

« Cực Thiên Băng Vực »

Bổng nhiên nhiệt độ nơi này vốn đã lạnh thấu xương, liền cấp tốc hạ xuống chỉ trong tức khắc nơi này liền biến thành băng tuyết chi địa, thật dày một lớp băng.



Lý Thiên Vũ dự định buông tha cho bọn họ, nhưng hắn tính lại không bằng trời tính khi bọn hắn tự tìm đường c·hết.

Phốc!

Hư ảnh vẫn chưa kịp ngưng tụ liền bị áp lực bên trong Hỗn Nguyên Châu ép bạo, liền tiêu tán đi.

“Hắc Hắc, dù cho hắn chân thân đến đây cũng cùng một kết quả”.

Cửu Chân nở nụ cười, dưng dưng đắc ý nói, rồi đột nhiên nàng nụ cười thu lại, nói:

“Khó khăn thật sự còn ở phía sau”.

Lý Thiên Vũ cũng biết được thật sự khó khăn còn ở phía sau, lần trước chỉ là luyện hóa một thanh Tạo hóa cấp bảo khí mà đã như vậy khó khăn, lần này là chân chân chính chính một kiện Thánh cấp bảo khí, Phượng Hoàng Phiên Thiên Ấn độ khó cũng không hề nhỏ.

Lý Thiên Vũ hít sâu một hơi liền đem tinh thần lực phóng thích ra bên ngoài ngưng tụ lại thành thần thức cứ như vậy trực tiếp tiến vào bên trong Phượng Hoàng Phiên Thiên Ấn.

Khi thần thức của Lý Thiên Vũ tiến vào cổ ấn, cổ ấn rung lên kịch liệt lập tức một cở nhỏ Phượng Hoàng bay ra kinh thường nói:

“Chỉ dựa vào ngươi một tiểu tử Địa Nguyên cảnh muốn chưởng khống ta, ngươi về tu luyện thêm trăm năm nửa đi rồi quay lại”.

Lý Thiên Vũ cũng không giật mình, hắn biết từ Tạo hóa cấp bảo khí trở lên điều sản sinh ra khí Linh, đa phần Thánh khí trở lên khí Linh điều đã có một ít Linh trí có thể đối thoại với nhân loại võ giả, nếu như cái này khí Linh linh trí cao như vậy thì dể dàng một ít chỉ cần thuyết phục nó là được.

“Tiểu Phượng Hoàng à, ngươi có phải hay không quá tự đại, trước mặt bổn Đế mà còn như vậy cao ngạo”.

Cửu Chân lúc này sung quanh, quang mang chiếu rọi, làm thân ảnh của nàng thần thánh đến cực điểm, khí thế bao la hạo hãn như là thần Linh từ Thượng Thiên xuống nơi này.

Khí Linh giật mình la thất thanh thần Linh, sao có thể thế gian này lại còn Thần Linh.

Không đúng, không đúng thế gian này đã không còn thần Linh trận chiến năm xưa thế giới này đã không còn thần Linh.

Cửu Chân cười mỉa mai nói: “Ta không phải thần Linh chứ là gì”.

Trên thân Cửu Chân lập tức một luồng uy áp mạnh khủng bố tuyệt luân phát ra, làm cho không gian rung rẫy, mây đen biến sắc.



“Hắn là bổn đế đệ tử thân truyền, hiện tại bổn tọa ban ngươi cho hắn, thần phục hay tiêu tán”.

Cửu Chân lộ vẻ mặt uy nghiêm, lời nói không để người khác chối từ hướng về khí Linh nghiền áp mà qua.

Nàng lộ ra quyết tuyệt, tuyệt đối không thể sai phạm ý chí của nàng nếu không thần hình câu diệt.

Khí Linh thân Phượng rung lẫy bẩy nói:

“Ta, ta thần phục”.

“Tốt, ngươi theo hắn không phải chuyện xấu, hắn không làm ngươi phải thất vọng”.

“Thiên Vũ ngươi mau hạ huyết ấn lên khí Linh Phượng Hoàng Phiên Thiên Ấn, nhân lúc nó đang hoãn sợ mà hạ lạc ấn, tỷ lệ thành công sẽ rất cao”- Cửu Chân âm thầm truyền âm, nói.

Lý Thiên Vũ nghe vậy liền bức từ bên trong cơ thể ra một giọt tinh huyết, tay thủ pháp ấn quyết kỳ dị phức tạp và đánh vào bên trong khí Linh.

Khi huyết ấn vừa vào bên trong khí Linh, huyết khí bừng sáng hóa thành một cây huyết thương đánh xuyên lạc ấn của chủ nhân cổ ấn này bay tán loạn và tan biến, thanh huyết thương của Lý Thiên Vũ thay thế vào đó hóa thành lạc ấn bằng máu, từ đó liền thành công chú hạ huyết ấn.

Từ giờ Phượng Hoàng Phiên Thiên Ấn chính là hắn thánh khí.



Nơi xa sôi, Thánh Quang Đế Triều tạo đế đô Thẩm gia, bên trong một ngôi cung điện có chút xa hoa có một nam tử trung niên toàn thân áo đỏ đang ngồi tu luyện.

Phốc!!

Một ngụm máu tươi từ trong miệng nam tử trung niên đó phun ra ngoài, sắc mặt hắn liền tái nhợt.

“Phượng Hoàng Phiên Thiên Ấn, đã bị người khác luyện hóa, chắc hẳn tính mạng của Giai Nhi cũng không còn, hiện tại chính là thời gian Lục Tông tuyển đệ tử ta không thể nhúng tay, sau khi thí luyện kết thúc ta phải điều tra việc này thật kỹ”.

Trung niên kia sắc mặt vô cùng bình tĩnh và lạnh nhạt đến đáng sợ, nếu như lúc này Thẩm Nhược Giai có mặt tại đây liền phát hiện lúc này phụ thân nàng đang rất tức giận và có thể làm ra chuyện gì thì không ai biết được.

...



Quay lại thời sau Lý Thiên Vũ đứng trên đỉnh núi trên tay cầm Phượng Hoàng Phiên Thiên Ấn mĩm cười, Phượng Hoàng Phiên Thiên Ấn liền thu nhỏ lại bay vào trong mi tâm đi vào thức hải hắn lơ lửng bên trong.

Lý Thiên Vũ phía sau một đôi kim sắc Long dực mở ra thân hình phóng lên cao, bay về phía xa.

Vừa rồi Lý Thiên Vũ cảm nhận được Hoàng Kim Long Thương của hắn đang ở phía Bắc, cách hắn một vạn dặm.

Lý Thiên Vũ mất hơn nửa ngày mới có thể đuổi đến, nơi này là một cở nhỏ liêm minh tên là Kim Minh, bên trong điều là những thiếu niên khí khái bức người, tất cả điều tiêu sái anh tuấn, nữ thì thước tha động lòng người.

Thiên La Đồng phát động bao trùm bên trong Kim Minh, có ba luồng khí tức vô cùng nguy hiểm phát ra, Lý Thiên Vũ có thể phán đoán được bên trong hẳn là có ba vị Thiên Nguyên cảnh khí tức mạnh nhất cũng chỉ Thiên Nguyên cảnh trung kỳ, khí tức còn khá bất ổn, chắc vừa phá cảnh không lâu.

Ba người bọn họ đang quay quanh Hoàng Kim Long Thương, to to nhỏ nhỏ nói với nhau.

“Đại ca, cây này Kim Thương chắc hẳn phải do đại ca giử lấy nó”.

Bên trong một trung niên nhân toàn thân áo đen trường bào hưng phấn nói.

Người mà nam tử áo bào đen gọi đại ca vui mừng, lên tiếng:

"Thứ này quả thật là một kiện Tạo hóa cấp bảo khí, nếu ta khảm nạm vào bên trong một ít Kim Nguyên nửa thì uy lực cực kỳ phi phàm, có thể để Kim Minh ta trở thành thế lực có thể chóng lại Thiên Minh, Hoàng Minh và cả Thần Minh kia.

Vừa nói xong lão nhân đại ca đó cười lên ha hả trong như việc họ có thể trở thành thế lực mạnh sánh ngang với ba đại liên minh đã như ván đã đóng thuyền vậy.

“Ba vị thanh này Hoàng Kim Long Thương là của ta, các vị có thể hoàn vật nguyên chủ”.

Bên trên cung điện mà ba người họ đứng có một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền xuống.

“Là ai, dám đột nhập vào Kim Minh ta”.

Vị đại ca lão ẩu liền Chân Nguyên ngoại phóng, hắn nâng cây cánh tay, một luồng khí tức Kim thuộc tính lực lượng phát ra hóa thành hơn trăm cây đinh nhọn hướng phía trên oanh kích mà đi.

Oành!

Trăm cây đinh đánh xuyên mái cung điện làm cho nó nổ tan nát ra bên ngoài bay lên trên cao.

Lý Thiên Vũ liền tạo ra hai tầng phòng hộ từ “Băng Cực Thánh Giáp Thuẩn” và Long lân phòng ngự, toàn bộ Kim chi lực cây đinh đánh trúng thân hình hắn liền nổ bắn tung tóe hóa thành ánh sáng vàng mà tiêu tán đi.

Hai người còn lại bên dưới cảm thấy kh·iếp sợ đại ca hắn một đòn công kích mà lại long tóc không hư gì cả.

Bình Luận

0 Thảo luận