Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 82: Chương 82: Không gian xa lạ.

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:29:27
Chương 82: Không gian xa lạ.

Cổ La Bí Cảnh, không gian được để lại từ thời Viễn cổ, với một chiều dài lịch sử như vậy, nghe nói năm xưa trong không gian này từng xảy ra một trận đại chiến kinh thiên động địa.

Hai bên đối thủ đều là những sự tồn tại đỉnh phong của Thương Nguyên Giới hoặc thậm chí có cả Thần Linh trong truyền thuyết tham gia.

Trận đại chiến đó có thể gọi là kinh thiên động địa, trời long đất lở, không gian tan tành, Cổ La Bí Cảnh ngày nay so với thời kỳ đỉnh phong hồi đó thì đã nhỏ hơn rất nhiều lần, và nguyên nhân chính là vì cuộc đại chiến đó.

Đương nhiên, dù có nhỏ hơn nhiều lần nhưng độ rộng lớn của nó vẫn vượt xa Đại Mạc Vương triều không biết bao nhiêu lần.

Trong Cổ La Bí Cảnh có vô số bảo tàng của nhân loại và cả Thần thú hậu duệ, không biết có bao nhiêu cường giả Viễn cổ đã để lại truyền thừa của mình lại đây, lặng lẽ chờ người hữu duyên đến.

Từ khi địa điểm mà Lục Tông tuyển nhận đệ tử được đặt ở đây, lần nào cũng có người may mắn có được truyền thừa và thể hiện vượt trội trong lần tuyển bạc này, tạo được uy danh chấn động cả Bắc Vực.

Đương nhiên, so với những người chiến thắng cuối cùng này, rất nhiều thiên tài đến từ các Vương triều khác đều trở thành vong hồn trong nơi này, dùng xương cốt của mình để người khác được huy hoàng.

Đây là một khu vực thạch phong, có vô vàn những ngọn núi đá trơn nhẵn, khổng lồ đứng sừng sững, dưới ánh nắng chói chang, tỏa ra một độ nóng kinh hoàng.

Trên đỉnh một ngọn núi đá, bỗng một khoảng không gian bị bóp méo, một đạo quang trụ xuất hiện, trên không trung bắn xuống đỉnh núi, một lát sau ánh sáng mới dần dần tối đi để lộ ra một đạo thân ảnh.

Giờ phút này, Lý Thiên Vũ tại một đỉnh núi vị trí, chung quanh không có một ai, cách đó không xa, mọc ra từng cây từng cây đại thụ che trời, to cỡ miệng chén dây leo từ mặt đất mọc ra, quấn quanh lấy thân cây, leo núi mà lên.

“Hô!”

Lý Thiên Vũ hít sâu một hơi, một cỗ không khí thanh tân, tràn vào thể nội, mang theo một cỗ nhàn nhạt cỏ cây hương thơm, một thứ khí tức hoang tàn mà cổ lão không ngừng thẩm thấu lên từ mặt đất.

“Linh khí bên trong thiên địa thật nồng hậu!”.

Lý Thiên Vũ chỉ bị phân tâm vì không gian xa lạ này trong chốc lát, rồi hắn bỗng cảm nhận được Linh khí bên trong thiên địa của nơi đây dồi dào mạnh mẽ đến kinh ngạc.

Lý Thiên Vũ, hít vào một hơi thật sâu, lập tức cảm thấy một luồng Linh khí hùng hồn tràn qua mũi vào trong cơ thể, cuối cùng thông qua luyện hóa biến thành nguyên lực cuồn cuộn khuếch tán khắp nơi thân thể.

Lý Thiên Vũ bị chấn động vô cùng, nguyên khí thiên địa của nơi này so với bên ngoài là gấp đôi, nếu như tu luyện tại nơi này sẽ làm ít công to, tôc độ tu luyện sẽ là gấp hai lần, thậm chí nhanh hơn nữa!



“Thiên địa Linh khí này còn có không ít năng lượng thần kỳ!”.

Lý Thiên Vũ xoay bàn tay một vòng trong không khí, một luồng Linh khí tụ trong lòng bàn tay, chỉ thấy trong đó có một chút năng lượng nhạt, nó mạnh mẻ đến khó hiểu.

Chỗ năng lượng này tuy rất nhỏ nhưng đem lại một cảm giác quen thuộc len lỏi trong tim hắn.

“Đây là... Thiên Nguyên khí”.

Cảm nhận được cảm giác quen thuộc này, đồng tử Lý Thiên Vũ co lại, ánh lên sự kích động và cuồng nhiệt khó che giấu.

Đây chính là Thiên Nguyên Khí mà chỉ có cường giả Thiên Nguyên Cảnh mới hấp thụ được từ thiên địa, không ngờ ở nơi này, với thực lực Địa Nguyên Cảnh của Lý Thiên Vũ mà cũng có thể bắt được Thiên Nguyên Khí.

Cổ La Bí Cảnh này quả nhiên danh bất hư truyền, chả trách mà vô số võ giả điều khao khát đến đây như vậy.

Lý Thiên Vũ hiện tại vị trí, tựa hồ là một tòa nguyên thủy Cổ Lâm cùng với Thương Nguyên cảnh nguyên thủy Cổ Lâm có thể đánh đồng, cũng đồng dạng tồn tại rất nhiều nguy hiểm, cần hành sự cẩn thận.

“Trước tiên tìm một số võ giả nơi đây để hiểu rõ hơn về cái này Cổ La Bí Cảnh.”

Lý Thiên Vũ khẻ động một cổ tinh thần lực cường đại phát ra, Thiên La Đồng phát động, dò xét hoàn cảnh chung quanh.

Sau một lát, Lý Thiên Vũ liền có phát hiện.

“Đông bắc phương hướng, bên ngoài hai mươi dặm, có bốn cỗ khí tức ba động, trong Thiên La Đồng phản chiếu hình ảnh có ba nhân loại một nam hai nữ đang kịch đấu với một con Địa cấp yêu thú Cửu Xỉ Dực Hổ Địa cấp đỉnh phong yêu thú”.

Lý Thiên Vũ, Long dực vũ động rất nhanh liền đi tới nới bọn họ giao đấu.

Cửu Xỉ Dực Hổ, chừng cao bốn mét, dài đến bảy mét, thực lực tổng hợp có thể so với một vị bán bộ Thiên Nguyên Cảnh võ giả, chính là phương viên trăm dặm Vương giả.

Hai cánh của nó vỗ một cái, lập tức nhấc lên một cỗ to lớn cuồng phong, chỉ nghe thấy lả tả thanh âm, mười bảy đạo phong nhận, từ trong cuồng phong bay ra ngoài, chém về phía ba người kia.

“Vừa tới nơi này, liền gặp được một đầu lợi hại như thế Yêu thú, xem ra nơi này thực lực tổng hợp vẫn là rất mạnh, khó trách sẽ trở thành nơi khảo hạch của Lục Tông.”



Lý Thiên Vũ đứng cách ba người bọn họ mười dặm, hướng mắt nhìn.

Ba người bọn họ chỉ có tu vi Địa Nguyên Cảnh hậu kỳ cảnh giới, đối phó với Cửu Xỉ Dực Hổ chiến lực có thể sánh ngang với bán bộ Thiên Nguyên cảnh quả thật cố hết sức nhưng cũng là không phải đối thủ của bọn chúng.

Cửu Xỉ Dực Hổ phong chi lực bùng phát mạnh mẻ hàng trăm đạo phong nhận bùng nổ gào thét về phía ba người kia.

Bọn họ chóng đở đã cố kiệt sức, với một đòn này chắc chắn là sẽ c·hết.

"Y Trân sư tỷ, Tạ sư huynh muội không muốn c·hết”.

Trong trong hai vị thiếu nữ độ tuổi khoảng hai mươi ba tuổi thanh y, tuyệt mỹ nữ tử hoãn sợ la thất thanh.

Người được xưng “Y Trân sư tỷ” hoàng y tuyệt mỹ nữ tử, sắc mặt trắng bệch nhìn về phía nam tử kia giọng điệu hoãn sợ, nói: “Tạ sư huynh, chúng ta c·hết sau”.

Thanh niên được Y Trân và Thanh Nhi gọi là Tạ sư huynh, tên là Tạ Giải lộ ra vẻ mặt cương quyết, nói: “Y Trân, Thanh Nhi các muội đi trước tìm đám người Hoắc Vân đại ca đến cứu ta, nhanh mau đi”.

Thanh niên Tạ Giải độ tuổi tầm hai mươi lăm tuổi tu vi đạt đến Địa Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng là người có tu vi cao nhất trong ba người hắn thân một bộ hắc y thân cao một thước tám tay cầm trường kiếm, kiên quyết bỏ qua tánh mạng cũng muốn bảo vệ hai người nữ tử kia.

Y Trân cùng Thanh Nhi nghe vậy mắt ngấn lệ, lên tiếng: “Tạ sư huynh, cố gắn bảo trụ tính mạng rất nhanh bọn muội sẽ quay lại”.

Nhưng đúng lúc này một thiếu niên độ tuổi mười bảy, mười tám tuổi thân hình thẳng tấp một bộ bạch y tung bay xuất hiện trước mặt bọn hắn, nâng tay lên một bàn tay Chân Khí khổng lồ ngưng tụ mà thành chụp về phía Cửu Xỉ Dực Hổ làm cho toàn bộ phong nhận tiêu tán hoàn toàn.

Cửu Xỉ Dực Hổ có được cực cao trí tuệ, nhìn thấy thiếu niên kia thực lực cường đại, không phải chính mình có thể chiến thắng, lập tức quay người, hướng về nơi núi rừng sâu xa bỏ chạy.

“Muốn chạy trốn?”

“Hoàng Kim Long Chỉ.”

Thiếu niên đó ngón trỏ tay phải chỉ về phía trước, đánh ra một đạo băng lãnh và sắc bén chỉ mang màu vàng kim tràng ngật khí tức hủy diệt, đánh trúng Cửu Xỉ Dực Hổ.

“Xoạt!”



Cửu Xỉ Dực Hổ thân thể bị xoắn nát chia năm xẻ bảy, hóa thành từng khối huyết nhục bay ra ngoài, máu tươi tại chỗ, c·hết không thể c·hết hơn.

Lúc này phía sao bọn người hoản sợ ngây người, hít sâu một hơi chỉ một kích cái kia chiến lực ngang bằng với bán bộ Thiên Nguyên cảnh liền bị phanh thay.

Một khắc đồng hồ sau bọn hắn mới lấy lại tinh thần, đồng thời tay ôm quyền, lên tiếng: “Đa tạ sư huynh ra tay cứu mạng”.

“Không có việc gì, chỉ là tiện tay mà thôi”.

Thiếu niên phất tay ra dấu như không có việc gì.

“Đối với sư huynh chỉ là phất tay sự tình nhưng đối với ba sư huynh muội bọn ta là ơn cứu mạng, nếu sao này công tử có việc gì cần bọn ta hổ trợ, bọn ta nhất quyết không chối từ”.

Tạ Giải vẫn khách khi ôn quyền hướng thiếu niên kia nói, dù thiếu niên kia tuổi vẫn nhỏ hơn hắn nhưng ở thế giới này thực lực vi tôn nên hắn vẩn khách khí gọi thiếu niên kia một tiếng sư huynh.

“Ta tên là Lý Thiên Vũ một tán tu ở một Vương triều nhỏ, ta có một vài vấn đề muốn thỉnh giáo ba vị”.

Thiếu niên kia chính là Lý Thiên Vũ, vừa rồi hắn ở xa xa nhìn qua phút cuối hắn quyết định ra tay cứu ba người, để bọn họ mang ơn chính mình để hắn có thể hỏi ra thông tin hắn muốn biết.

Ba người Tạ Giải hết sức kinh ngạc, tán tu ở Vương triều nhỏ mà lại tuổi trẻ như vậy có chiến lực khủng bố có thể một kích g·iết c·hết yêu thú Địa cấp đỉnh phong có thực lực bán bộ Thiên Nguyên cảnh, nhưng ba người lập tức lấy lại tinh thần hướng Lý Thiên Vũ nói:

“Bọn ta là đệ tử Sơn Hà Môn ở Tịch La Hoàng Triều, Sư huynh có gì thắc mắc xin cứ hỏi, bọn ta chắc chắn biết gì nói nấy”- Tạ Giải nói.

Lý Thiên Vũ không vòng vo mà nói thẳng: “Ta vừa đến nơi này không lâu nên không hiểu rỏ về nơi này mong ba vị nói những hiểu biết của mình về nơi này cho ta biết”.

Lúc này Thanh Nhi lộ ra một cái đầu nhỉ từ phía sau Y Trân, nàng thấy Lý Thiên Vũ tu vi cường đại như vậy, liền tưởng hắn là một người khó gần qua lời thoại của hắn cùng Tạ Giải, nàng biết Lý Thiên Vũ không phải hạng người cự người xa ngàn dặm nên mới lấy hết dũng khí lên tiếng.

“Sư huynh hỏi đúng người rồi, bọn ta là một trong những người đến đây sớm nhất nên thông tin rất linh hoạt”- Thanh Nhi rụt rè cười khúc khích bước lên nói.

Nàng suy nghĩ một lát sắp sếp lại ngôn từ liền tiếp tục nở miệng:

“Nơi này diện tích không biết bao nhiêu, các thiên tài Đế Triều khi vào trong đây liền lập ra các phe phái riêng mình và tranh đấu lẫn nhau rất kịch liệt”.

Nàng dừng lại một lát rồi tiếp tục lên tiếng:

“Hiện tại không ít võ giả tìm cho chính mình nơi nương tựa để dể dàng một chúc sống sót nơi đây chiến trường”.

Bình Luận

0 Thảo luận