Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 81: Chương 81: Trùng đồng không gian.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:29:27Chương 81: Trùng đồng không gian.
Lý Thiên Vũ tìm một nơi kính đáo giấu đi Hỗn Nguyên Châu và trực tiếp đi vào trong nội không gian, khi vừa tới hắn liền thấy Cửu Chân đang miệt mài nghiên cứu thanh hắc sắc trường thương này.
Khi thấy Lý Thiên Vũ tiến tới, nàng liền hướng Lý Thiên Vũ nói:
“Ta cảm nhận bên trong cây này trường thương có một tia huyết mạch Chân Long rất tinh thuần, có thể một người nào đó đã luyện Chân Long huyết vào bên trong, uy lực không tầm thường”.
Cửu Chân dừng lại lời nói chóc lát liền tiếp tục lên tiếng: “Nếu là huyết dịch Chân Long, uy lực của nó ít nhất phải là Thiên cấp thượng phẩm bảo khí thậm chi là cực hạn tại Thiên cấp bảo khí mà bên trong cây thương này có huyết của Chân Long, luyện hóa cũng không dễ dàng gì đâu”.
Lý Thiên Vũ khẽ gật đầu, ánh mắt lóe lên không chút nào lo lắng, hắn cũng không kéo dài thời gian, lập tức ngồi khoanh chân dưới gốc Hỗn Nguyên Thần Mộc, hít sâu một hơi, hai bàn tay thả lỏng.
Từng đợt từng đợt khí tức hồng hoang lan tỏa, mơ hồ còn như có xen lẫn những tiếng Long ngâm vang vọng từ bên trong phát ra.
Lý Thiên Vũ nhìn chăm chăm thanh trường thương, sau đó chậm chậm nhắm mắt lại, tâm thần khẽ động, tinh thần lực hùng hồn từ bên trong thức hải ào ạt trào ra, nhanh chóng ngưng tụ lại thành cường đại thần thức và trực tiếp tiến nhập vào bên trong trường thương.
Lập tức thân của cây thương phát ra những tiếng cháy tách tách, các đường vân quỷ dị nổi lên như lưu chuyển nhanh hơn, chớp mắt thanh trường thương như được hồi sinh.
Oành!
Từ trong trường thương, một luồng sức mạnh cuồn cuộn lan tỏa, đẩy thần thức của Lý Thiên Vũ ra bên ngoài, trường thương bỗng rung lên dữ dội, làm nổ tung thần thức của Lý Thiên Vũ thành từng tia tinh thần ý niệm bay tứ phía.
Lý Thiên Vũ xuất ra càng mạnh hơn thần thức lập tức ồ ạt tiến vào bên trong trường thương.
Đối mặt với sự luyện hóa mạnh mẻ của Lý Thiên Vũ, trường thương bỗng phát ra một đạo Long Ngâm vang vọng, từng sợi từng sợi khói màu vàng, thẩm thấu ra ngoài, ngưng tụ lại thành một con Kim Long cỡ nhỏ giãy giụa điên cuồng muốn t·ấn c·ông Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó, trường thương này chắc hẳn là Tạo hóa cấp bảo khí ắt nên sẽ có linh tính.
Nhưng Lý Thiên Vũ cũng không lo lắng, dù trường thương kia có linh tính thì cũng là từ Chân Long tinh huyết mà hóa hình, hắn không tin rằng chính hắn thân mang Thái Sơ Thần Long huyết mạch lại không thu phục được nó.
Lý Thiên Vũ nhìn con kia cở nhỏ Kim Long đang vươn nanh múa vuốt, đầu rồng dử tợn nhìn về phía hắn, Lý Thiên Vũ mĩm cười nhìn nó, liền thu liễm toàn bộ khí tức và huyết mạch nhân loại, một hơi thở cực kỳ khủng bố phát ra, lúc này trước mặt cở nhỏ Kim Long là một đầu dài hai trăm trượng Hoàng Kim Cự Long sặc sở, lóa mắt đưa đầu nhìn thẳng về phía cở nhỏ Kim Long.
Cở nhỏ Kim Long lúc này như một hài tử đang bị đại nhân giáo huấn, nó cuối đầu nằm dài trên thân thương trong rất tội nghiệp.
Cở nhỏ Kim Long đã không còn ý chí kháng cự nào nửa, Lý Thiên Vũ liền rất nhanh lạc ấn thành công ấn ký linh hồn của hắn vào bên trong cở nhỏ Kim Long, lúc này hắn mới biết tiểu Long kia chính là khí linh của trường thương.
Lý Thiên Vũ cũng cảm nhận rõ được cảm giác thân thiết mà trường thương tỏa ra. Từ nay về sau thương này đã có thể coi là một thứ lợi khí thật sự của hắn, giúp hắn thực lực lại thêm một bậc.
Ánh mắt Lý Thiên Vũ hắn trở nên nóng bỏng, rồi chầm chậm đưa ta ra khẽ cầm lấy thương, khi trường thương vào tay, cảm giác nặng trịch vạn cân trước đó cũng hoàn toàn biến mất, thay vào đó là cảm giác nhẹ bẫng như lông hồng.
Đương nhiên, điều này chỉ đối với Lý Thiên Vũ mà thôi, nếu dùng cây thương để công kích, uy lực đương nhiên như cuồng phong vũ bão, khó lòng mà chống đỡ nỗi.
Lý Thiên Vũ cầm thương múa động vài đường, những âm thanh xé gió vang lên, những đạo thương ảnh hiện lên đầu mũi thương rồi bắn ra với sức mạnh bá đạo, mơ hồ trong không khí còn vang vọng vô số tiếng Long ngâm khiến khí huyết trong cơ thể phải sục sôi.
Thấy vậy, Lý Thiên Vũ khẽ cười, tâm thần khẽ động, một luồng chân khí hùng hồn lan theo cánh tay chảy vào trường thương.
Sau khi trường thương được chân khí rót vào hơi rung động phát ra những tiếng long ngâm vang vọng, vô số đường mạch rạng nứt nhỏ li ti cũng bắt đầu uốn lượn chuyển động khắp cây thương.
Lý Thiên Vũ đâm ra một kích liền vết rạn trên trường thương liền nhanh chóng lan ra đến cực hạn, liền rơi ra lộ ra một thanh trường thương toàn thân màu vàng kim, thân thương thẳng tắp, trên chuôi thương có những lân phiến cứ như vảy rồng, mũi thương thì vô cùng sắc bén, có hàn mang tỏa ra, hơn nữa, trên mũi thương còn có một vảy rồng nhỏ hung tợn, nếu như bổ trúng đối phương thì lực công kích của nó sẽ vô cùng kinh người.
Lý Thiên Vũ nhìn thanh bảo khí đột nhiên biến hình của mình, trong mắt hiện lên sự kinh diễm, tay của hắn đảo một cái, không khí quanh thân đã bị xé rách vang lên những tiếng vèo vèo, những lưỡi đao gió vô hình mặc dù cách đất một chút, nhưng mà vẫn để lại trên đất những rãnh sâu.
“Hoàng Kim Long Thương!”
Lý Thiên Vũ nhìn về phía chuôi kích, thấy trên những vảy rồng có bốn chữ lớn cổ xưa.
“Một thanh Tạo hóa cấp thượng phẩm, Hoàng Kim Long Thương thật tốt!”
Tay cầm Hoàng Kim Long Thương, hào khí trong lòng Lý Thiên Vũ bắt đầu khởi động, có lợi khí này, cho dù cường giả cảnh giới Thiên Nguyên cảnh cũng chẳng uy h·iếp hắn được bao nhiêu nữa, dù tác chiến cũng không còn vất vả như trước!.
Hiện tại thời gian còn lại để tiến vào bên trong Cổ La Bí Cảnh còn rất nhiều, hắn dự định thời gian hai mươi ngày còn lại luyện tập nhiều hơn với Hoàng Kim Long Thương để khi giao đấu với kẻ khác có thể thi triển hết uy lực của nó.
Hai mươi ngày thời gian ở ngoại giới là tương đương với gần bảy tháng thời gian bên trong nội không gian Hỗn Nguyên Châu, thời gian qua hắn đã rất quen thuộc với Hoàng Kim Long Thương đã có thể phát huy toàn bộ chiến lực, tu vi thì đã đạt Địa Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong chỉ thiếu một bước nửa là đột phá trung kỳ và tinh thần lực đạt cấp 37, « Thiên Lý Đằng Vân Thuật » đạt trình độ viên mãn cảnh giới.
Tất cả điều đã chuẩn bị xong, bây giờ là lúc ta tiến vào bên trong Cổ La Bí Cảnh, chiến trường đỉnh cấp của các thiên tài Bắc vực này.
…
Một canh giờ sao.
Trùng đồng không gian, tọa lạc tại một bình nguyên bao la rộng lớn vô cùng, nơi đây võ giả tấp nập đa phần là Địa Nguyên cảnh võ giả, Thiên Nguyên cảnh cường giả cũng không ít chủ yếu bọn đến là hộ tống thiên tài trẻ tuổi bên trong tộc tiến vào Cổ La Bí Cảnh.
Tất cả mọi người điều không ai để ý đến ai, khi đến đây bọn họ liền không còn tâm tư gì mà xem xét xung quanh liền nhanh chóng báo danh và tiến vào trùng đồng không gian để tiến vào Cổ La Bí Cảnh bên trong, để chờ mong cơ duyên của chính mình và cả Lục Tông có thể thu làm đệ tử.
Lý Thiên Vũ ngước nhìn về không gian trùng đồng là một khe hở không gian cao mười trượng rộng năm trượng, ở giữa là vòng xoáy đen kịnh trong như miệng một con thú dử đang mở ra chờ con mồi, trùng đồng đứng phẳng lặng tại bình nguyên này, chỉ là đứng yên mà để người khác phải kh·iếp sợ.
Cách đó không xa có căn nhà gỗ mái lá đơn sơ nhưng thật sự náo nhiệt có rất nhiều võ giả đang xếp hàng chờ đợi báo danh và nhận lệnh bài thân phận bên trong, Lý Thiên Vũ cũng không ngoại lệ liền tiến đên sếp hàng bên trong.
Mọi người đều tôn trọng người của Lục Tông điều không ai dám chen hàng sợ chọc giận cường giả của Lục Tông.
Không bao lâu thời gian liền đến lượt Lý Thiên Vũ, hắn đi đến phía trước liền thấy một thiếu nử tuổi chạn hai mươi, thân một bộ phục sức màu xanh nhạt bên hong có đeo một cái lệnh bài có một chử “Đạo” tu vi lại đạt đến Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ, Lý Thiên Vũ hơi kinh ngạc trẻ tuổi như vậy liền là Thiên Nguyên cảnh, đúng là đỉnh cấp Tông môn bồi dưỡng Thiên tài.
Nàng nhìn về phía Lý Thiên Vũ mặt không đổi sắc liền đưa cho Lý Thiên Vũ một cái lệnh bài nói:
“Ngươi chỉ cần cho tinh thần lực vào bên trong lưu lại chính mình thông tin tên, và quốc gia xuất sinh là có thể, bên trong lệnh bài có tất cả thông tin về nơi tí luyện lần này, ngươi có thể đi”.
Truyền vào trong tay Lý Thiên Vũ là một giọng nói yên tai và nhẹ nhàng của thiếu nử.
Lý Thiên Vũ đưa vào bên trong thần thức lưu lại thông tin.
Lý Thiên Vũ, Đại Mạc Vương Triều.
Lý Thiên Vũ hít sâu một hơi, hi vọng bên trong sẽ có thiên tài hay sinh linh nào khiến hắn phải xem trọng.
Lý Thiên Vũ phía sau một đôi kim dực mở ra, bay thẳng về phía trùng đồng, những võ giả khác cũng không ít người có bảo vật phi hành nên Lý Thiên Vũ không khiến bọn họ chú ý, liền xuyên đi qua.
Thí Luyện tuyển nhận đệ tử quy mô lớn như thế này Lục Tông hai mươi năm mới có một lần, vì Lục Tông gấp rút thu nạp máu mới phạm vi rộng lớn để bồi dưỡng để sau này có thể vì Tông Môn hiệu lệnh.
Hai mươi năm một lần quy mô lớn tuyển đệ tử điều cử hành bên trobg Cổ La Bí Cảnh, bên trong vô cùng vô tận cơ duyên có thể giúp võ giả một lần nhất phi trùng thiên.
Lý Thiên Vũ tìm một nơi kính đáo giấu đi Hỗn Nguyên Châu và trực tiếp đi vào trong nội không gian, khi vừa tới hắn liền thấy Cửu Chân đang miệt mài nghiên cứu thanh hắc sắc trường thương này.
Khi thấy Lý Thiên Vũ tiến tới, nàng liền hướng Lý Thiên Vũ nói:
“Ta cảm nhận bên trong cây này trường thương có một tia huyết mạch Chân Long rất tinh thuần, có thể một người nào đó đã luyện Chân Long huyết vào bên trong, uy lực không tầm thường”.
Cửu Chân dừng lại lời nói chóc lát liền tiếp tục lên tiếng: “Nếu là huyết dịch Chân Long, uy lực của nó ít nhất phải là Thiên cấp thượng phẩm bảo khí thậm chi là cực hạn tại Thiên cấp bảo khí mà bên trong cây thương này có huyết của Chân Long, luyện hóa cũng không dễ dàng gì đâu”.
Lý Thiên Vũ khẽ gật đầu, ánh mắt lóe lên không chút nào lo lắng, hắn cũng không kéo dài thời gian, lập tức ngồi khoanh chân dưới gốc Hỗn Nguyên Thần Mộc, hít sâu một hơi, hai bàn tay thả lỏng.
Từng đợt từng đợt khí tức hồng hoang lan tỏa, mơ hồ còn như có xen lẫn những tiếng Long ngâm vang vọng từ bên trong phát ra.
Lý Thiên Vũ nhìn chăm chăm thanh trường thương, sau đó chậm chậm nhắm mắt lại, tâm thần khẽ động, tinh thần lực hùng hồn từ bên trong thức hải ào ạt trào ra, nhanh chóng ngưng tụ lại thành cường đại thần thức và trực tiếp tiến nhập vào bên trong trường thương.
Lập tức thân của cây thương phát ra những tiếng cháy tách tách, các đường vân quỷ dị nổi lên như lưu chuyển nhanh hơn, chớp mắt thanh trường thương như được hồi sinh.
Oành!
Từ trong trường thương, một luồng sức mạnh cuồn cuộn lan tỏa, đẩy thần thức của Lý Thiên Vũ ra bên ngoài, trường thương bỗng rung lên dữ dội, làm nổ tung thần thức của Lý Thiên Vũ thành từng tia tinh thần ý niệm bay tứ phía.
Lý Thiên Vũ xuất ra càng mạnh hơn thần thức lập tức ồ ạt tiến vào bên trong trường thương.
Đối mặt với sự luyện hóa mạnh mẻ của Lý Thiên Vũ, trường thương bỗng phát ra một đạo Long Ngâm vang vọng, từng sợi từng sợi khói màu vàng, thẩm thấu ra ngoài, ngưng tụ lại thành một con Kim Long cỡ nhỏ giãy giụa điên cuồng muốn t·ấn c·ông Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó, trường thương này chắc hẳn là Tạo hóa cấp bảo khí ắt nên sẽ có linh tính.
Nhưng Lý Thiên Vũ cũng không lo lắng, dù trường thương kia có linh tính thì cũng là từ Chân Long tinh huyết mà hóa hình, hắn không tin rằng chính hắn thân mang Thái Sơ Thần Long huyết mạch lại không thu phục được nó.
Lý Thiên Vũ nhìn con kia cở nhỏ Kim Long đang vươn nanh múa vuốt, đầu rồng dử tợn nhìn về phía hắn, Lý Thiên Vũ mĩm cười nhìn nó, liền thu liễm toàn bộ khí tức và huyết mạch nhân loại, một hơi thở cực kỳ khủng bố phát ra, lúc này trước mặt cở nhỏ Kim Long là một đầu dài hai trăm trượng Hoàng Kim Cự Long sặc sở, lóa mắt đưa đầu nhìn thẳng về phía cở nhỏ Kim Long.
Cở nhỏ Kim Long lúc này như một hài tử đang bị đại nhân giáo huấn, nó cuối đầu nằm dài trên thân thương trong rất tội nghiệp.
Cở nhỏ Kim Long đã không còn ý chí kháng cự nào nửa, Lý Thiên Vũ liền rất nhanh lạc ấn thành công ấn ký linh hồn của hắn vào bên trong cở nhỏ Kim Long, lúc này hắn mới biết tiểu Long kia chính là khí linh của trường thương.
Lý Thiên Vũ cũng cảm nhận rõ được cảm giác thân thiết mà trường thương tỏa ra. Từ nay về sau thương này đã có thể coi là một thứ lợi khí thật sự của hắn, giúp hắn thực lực lại thêm một bậc.
Ánh mắt Lý Thiên Vũ hắn trở nên nóng bỏng, rồi chầm chậm đưa ta ra khẽ cầm lấy thương, khi trường thương vào tay, cảm giác nặng trịch vạn cân trước đó cũng hoàn toàn biến mất, thay vào đó là cảm giác nhẹ bẫng như lông hồng.
Đương nhiên, điều này chỉ đối với Lý Thiên Vũ mà thôi, nếu dùng cây thương để công kích, uy lực đương nhiên như cuồng phong vũ bão, khó lòng mà chống đỡ nỗi.
Lý Thiên Vũ cầm thương múa động vài đường, những âm thanh xé gió vang lên, những đạo thương ảnh hiện lên đầu mũi thương rồi bắn ra với sức mạnh bá đạo, mơ hồ trong không khí còn vang vọng vô số tiếng Long ngâm khiến khí huyết trong cơ thể phải sục sôi.
Thấy vậy, Lý Thiên Vũ khẽ cười, tâm thần khẽ động, một luồng chân khí hùng hồn lan theo cánh tay chảy vào trường thương.
Sau khi trường thương được chân khí rót vào hơi rung động phát ra những tiếng long ngâm vang vọng, vô số đường mạch rạng nứt nhỏ li ti cũng bắt đầu uốn lượn chuyển động khắp cây thương.
Lý Thiên Vũ đâm ra một kích liền vết rạn trên trường thương liền nhanh chóng lan ra đến cực hạn, liền rơi ra lộ ra một thanh trường thương toàn thân màu vàng kim, thân thương thẳng tắp, trên chuôi thương có những lân phiến cứ như vảy rồng, mũi thương thì vô cùng sắc bén, có hàn mang tỏa ra, hơn nữa, trên mũi thương còn có một vảy rồng nhỏ hung tợn, nếu như bổ trúng đối phương thì lực công kích của nó sẽ vô cùng kinh người.
Lý Thiên Vũ nhìn thanh bảo khí đột nhiên biến hình của mình, trong mắt hiện lên sự kinh diễm, tay của hắn đảo một cái, không khí quanh thân đã bị xé rách vang lên những tiếng vèo vèo, những lưỡi đao gió vô hình mặc dù cách đất một chút, nhưng mà vẫn để lại trên đất những rãnh sâu.
“Hoàng Kim Long Thương!”
Lý Thiên Vũ nhìn về phía chuôi kích, thấy trên những vảy rồng có bốn chữ lớn cổ xưa.
“Một thanh Tạo hóa cấp thượng phẩm, Hoàng Kim Long Thương thật tốt!”
Tay cầm Hoàng Kim Long Thương, hào khí trong lòng Lý Thiên Vũ bắt đầu khởi động, có lợi khí này, cho dù cường giả cảnh giới Thiên Nguyên cảnh cũng chẳng uy h·iếp hắn được bao nhiêu nữa, dù tác chiến cũng không còn vất vả như trước!.
Hiện tại thời gian còn lại để tiến vào bên trong Cổ La Bí Cảnh còn rất nhiều, hắn dự định thời gian hai mươi ngày còn lại luyện tập nhiều hơn với Hoàng Kim Long Thương để khi giao đấu với kẻ khác có thể thi triển hết uy lực của nó.
Hai mươi ngày thời gian ở ngoại giới là tương đương với gần bảy tháng thời gian bên trong nội không gian Hỗn Nguyên Châu, thời gian qua hắn đã rất quen thuộc với Hoàng Kim Long Thương đã có thể phát huy toàn bộ chiến lực, tu vi thì đã đạt Địa Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong chỉ thiếu một bước nửa là đột phá trung kỳ và tinh thần lực đạt cấp 37, « Thiên Lý Đằng Vân Thuật » đạt trình độ viên mãn cảnh giới.
Tất cả điều đã chuẩn bị xong, bây giờ là lúc ta tiến vào bên trong Cổ La Bí Cảnh, chiến trường đỉnh cấp của các thiên tài Bắc vực này.
…
Một canh giờ sao.
Trùng đồng không gian, tọa lạc tại một bình nguyên bao la rộng lớn vô cùng, nơi đây võ giả tấp nập đa phần là Địa Nguyên cảnh võ giả, Thiên Nguyên cảnh cường giả cũng không ít chủ yếu bọn đến là hộ tống thiên tài trẻ tuổi bên trong tộc tiến vào Cổ La Bí Cảnh.
Tất cả mọi người điều không ai để ý đến ai, khi đến đây bọn họ liền không còn tâm tư gì mà xem xét xung quanh liền nhanh chóng báo danh và tiến vào trùng đồng không gian để tiến vào Cổ La Bí Cảnh bên trong, để chờ mong cơ duyên của chính mình và cả Lục Tông có thể thu làm đệ tử.
Lý Thiên Vũ ngước nhìn về không gian trùng đồng là một khe hở không gian cao mười trượng rộng năm trượng, ở giữa là vòng xoáy đen kịnh trong như miệng một con thú dử đang mở ra chờ con mồi, trùng đồng đứng phẳng lặng tại bình nguyên này, chỉ là đứng yên mà để người khác phải kh·iếp sợ.
Cách đó không xa có căn nhà gỗ mái lá đơn sơ nhưng thật sự náo nhiệt có rất nhiều võ giả đang xếp hàng chờ đợi báo danh và nhận lệnh bài thân phận bên trong, Lý Thiên Vũ cũng không ngoại lệ liền tiến đên sếp hàng bên trong.
Mọi người đều tôn trọng người của Lục Tông điều không ai dám chen hàng sợ chọc giận cường giả của Lục Tông.
Không bao lâu thời gian liền đến lượt Lý Thiên Vũ, hắn đi đến phía trước liền thấy một thiếu nử tuổi chạn hai mươi, thân một bộ phục sức màu xanh nhạt bên hong có đeo một cái lệnh bài có một chử “Đạo” tu vi lại đạt đến Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ, Lý Thiên Vũ hơi kinh ngạc trẻ tuổi như vậy liền là Thiên Nguyên cảnh, đúng là đỉnh cấp Tông môn bồi dưỡng Thiên tài.
Nàng nhìn về phía Lý Thiên Vũ mặt không đổi sắc liền đưa cho Lý Thiên Vũ một cái lệnh bài nói:
“Ngươi chỉ cần cho tinh thần lực vào bên trong lưu lại chính mình thông tin tên, và quốc gia xuất sinh là có thể, bên trong lệnh bài có tất cả thông tin về nơi tí luyện lần này, ngươi có thể đi”.
Truyền vào trong tay Lý Thiên Vũ là một giọng nói yên tai và nhẹ nhàng của thiếu nử.
Lý Thiên Vũ đưa vào bên trong thần thức lưu lại thông tin.
Lý Thiên Vũ, Đại Mạc Vương Triều.
Lý Thiên Vũ hít sâu một hơi, hi vọng bên trong sẽ có thiên tài hay sinh linh nào khiến hắn phải xem trọng.
Lý Thiên Vũ phía sau một đôi kim dực mở ra, bay thẳng về phía trùng đồng, những võ giả khác cũng không ít người có bảo vật phi hành nên Lý Thiên Vũ không khiến bọn họ chú ý, liền xuyên đi qua.
Thí Luyện tuyển nhận đệ tử quy mô lớn như thế này Lục Tông hai mươi năm mới có một lần, vì Lục Tông gấp rút thu nạp máu mới phạm vi rộng lớn để bồi dưỡng để sau này có thể vì Tông Môn hiệu lệnh.
Hai mươi năm một lần quy mô lớn tuyển đệ tử điều cử hành bên trobg Cổ La Bí Cảnh, bên trong vô cùng vô tận cơ duyên có thể giúp võ giả một lần nhất phi trùng thiên.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận