Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 80: Chương 80: Ôn Chấn chết.

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:29:19
Chương 80: Ôn Chấn chết.

Sao khi phong bạo lắng xuống, mọi thứ quy về bình tỉnh trước mắt bon người Ôn gia chính là một cái phế tích, không không phải là phế tích chỉ là một cái lớn mười trượng hố to, ngoài cái hố to ra thì đã không còn gì, cung điện xa hoa không thấy, cây cối không thấy về Ôn Chấn cũng không tất cả điều không có gì kể cả người mà Ôn Chấn đang giao thủ cũng biến mất bạc vô âm tính, nói chung là không còn lại gì.

Bọn người Ôn gia hít sâu một hơi to lớn như vậy phủ đệ bây giờ biến mất không thấy gì dù một ít bụi bậm hay gạch ngói cũng không, thật quỷ dị thủ đoạn.

"Thôi giải tán đi chắc đây là, thủ đoạn bí mật của gia chủ, chắc là gia chủ đã t·ruy s·át tên kia rồi”.

Một võ giả Địa Nguyên trung kỳ vừa rồi lên tiếng nói.

Hai ngày sau, Mặc Ngọc thành đón nhận tin tức chấn đồng toàn thành là Ôn gia bị một thần bí nhân đột nhập vào phủ, g·iết c·hết gia chủ Ôn Chấn ngay tại chính phủ đệ của mình.

“Tin tức này có hay không là thật”.

“Xác thực là sự thật mười phần không giả được”.

“Ta đã nói rồi Ôn Chấn không được mà, hắn chỉ có cái bọc bề ngoài thôi, hắn c·hết ngay tại phủ đệ của mình không kéo được thời gian cho tộc nhân cứu viện mà”.

“Haha, quả thực như vậy, không biết Ôn gia có hay không đủ sức tồn tại được tại nơi Mặc Ngọc thành này”.

Bên ngoài tửu quán hiện tại chuyện để người ta bàn say xưa chính là Ôn Chấn c·hết, số phận Ôn gia được mọi người suy đoán không chút nào nhân nhượng.

Tin tức vừa rồi chính là Nhã gia truyền đi ra, Lý Thiên Vũ sau khi g·iết Ôn Chấn liền cấp tốc rời đi trước khi đại trận hoàn toàn hình thành, sau đó là Lý Thiên Vũ muốn tìm hiểu tin tức về Lục Tông tuyển đệ tử liền đến Nhã gia tìm Nhã Liêm để hỏi thăm và thuận tiện cho biết Ôn Chấn đ·ã c·hết.

Nhã Liêm nói cho hắn biết Khư Giới mở ra từ mùng sáu vừa rồi thời gian một tháng sao một tháng liền đóng lại, thời gian thí luyện là hai năm, và trùng đồng không gian truyền tống đến Cổ La Bí Cảnh nằm bên ngoài hai ngàn dặm về phía Đông cách Võ Ninh thành trăm dặm, sau khi nhận được tin tức hắn liền cáo từ và rời đi.

Trước khi Lý Thiên Vũ đi vào bên trong Khư Giới muốn tìm thêm một thanh Thiên cấp trường thương nếu có, còn không thì phải đúc lại Ngân Huyền Thương, qua mấy lần sử dụng chiến đấu với Thiên Nguyên Cảnh võ giả, Ngân Huyền Thương đã bị tổn hại không ít nên phải đúc lại nó và nhất thiết phải tăng lên Ngân Huyền Thương phẩm cấp nếu như có thể đạt đến Thiên cấp thượng phẩm bảo khí liền tốt.

Lý Thiên Vũ biết ở nơi nào cũng điều có Nguyệt Hiên nên hắn không suy nghĩ gì mà trực tiếp hướng Nguyệt Hiên mà đi.

Nguyệt Hiên tọa lạc trên khu phía Nam của Mặc Ngọc Thành. Đó là khu vực rất nổi tiếng ở đây, Lý Thiên Vũ vừa đi tới đây liền thấy một tòa kiến trúc hình tháp cực kỳ nguy nga. Một đạo quang mang huyễn lệ không ngừng tỏa ra, vô cùng bắt mắt.

Lý Thiên Vũ đi theo người dẫn đường vào trong Nguyệt Hiên, hắn không nhìn những vật phẩm được bày bán ở đây mà trực tiếp tiến vào nội sảnh, một thị nữ tiến lên cung kính đón tiếp.



“Ta muốn mua một kiện bảo khí Thiên cấp các ngươi Nguyệt Hiên hay không có!”- Lý Thiên Vũ chậm rãi nói.

Nghe thấy lời Lý Thiên Vũ, thị nữ kia có chút kinh ngạc, Thiên cấp bảo khí chính nàng không có tư cách tiếp xúc đến Thiên cấp bảo khí liền cung kính nói:

“Thiên cấp bảo khí, giá trị thiên văn nô tì không thể quyết định, phải đợi nô tì bẩm báo chấp sự”.

Một lúc sau thị nử đó quay lại liền cung kính hướng Lý Thiên Vũ mời.

Thị nữ đi trước dẫn đường, Lý Thiên Vũ liền đi theo sau, đi qua khỏi một hành lang, cuối cùng tiến vào đại sảnh rộng, trong đại sảnh có một vị mặc lộng lẫy áo bào hơi mập lão giả đi ra, thị nử kia nhìn về Lý Thiên Vũ, nói: "Liễu chấp sự, vị này là người cần mua Thiên cấp bảo khí".

Sau khi dẫn Lý Thiên Vũ vào đây, thị nữ rất cung kính ra khỏi đại sảnh, tiện tay đóng cửa lại.

"Công tử cần mua Thiên cấp bảo khí, không biết công tử cần mua là loại hình nào bảo khí”- Liễu chấp sự mĩm cười, nói.

“Là trường thương”- Lý Thiên Vũ liền gật đầu, lên tiếng.

Liễu Chấp sự liền dẩn Lý Thiên Vũ đi ra bên ngoài và thẳng vào bên trong đi tới, một lát sau hắn đến một gian phòng bên trong toàn bộ là bảo khí, Kiếm có, Đao có, Côn có, Thương có, bên trong đầy đủ loại hình bảo khí, khí thế toát ra vô cùng mạnh mẻ tất cả điều là Địa cấp bảo khí trở lên.

Liễu chấp sự lại mĩm cười chỉ tay vào bên trong, nói: “Mời công tử đi vào Thiên cấp bảo khí toàn bộ bên trong”.

Hắn đi vào bên trong khi tới nơi trưng bày Thiên cấp bảo kiếm liền dừng lại trong chóc lát liền lắc đầu mà đi thẳng về phía dưới nơi trưng bày trường thương mới dừng lại.

Trong mắt hắn Địa Cấp trường thương không dưới trăm kiện, còn Thiên cấp bảo khí có không kém hai mươi kiện.

Lý Thiên Vũ tấm tắt khen ngợi thật đúng là đỉnh cấp thương hội, Thiên cấp bảo khí bên ngoài được người tranh đoạt sức đầu mẻ tráng mới được một kiện mà nơi này tùy tiện liền có không dưới hai mươi kiện.

Hắn bước tới đưa tay bắt lấy một thanh màu xanh biết trường thương bên trên có khắc hai chữ Trường Thanh, Lý Thiên Vũ biết Trường Thanh chính là tên của thanh này bảo khí, Lý Thiên Vũ lên tiếng hỏi:

“Thanh này Trường Thanh Thương giá cả bao nhiêu”.



Liễu chấp sự liền mĩm cười nói:

“Công tử thật là có mắt nhìn, đây là một thanh trường thương dưới thủ bút của Húc đại sư một Thiên cấp đỉnh phong Luyện khí sư, cái này là tuyệt tác ngoài ấy đắc ý nhất đã đạt đến cấp bậc cực hạn tại Thiên cấp bảo khí, cái ngày ngài ấy dùng xương cột sống của Trường Thanh mãng là luyện thành nên bên trong còn tàn hồn của Trường Thanh mãng thật sự cường đại”.

Liễu chấp sự thao thao bất tuyệt nói không ngớt miệng đến Lý Thiên Vũ không chịu nổi liền cắt ngang:

"Ta biết ngươi chỉ cần báo giá”.

Liễu chấp sự xấu hổ vì mình nói quá nhiều cười một tiếng, nói: “18 vạn mai Linh thạch”.

Lý Thiên Vũ trầm ngâm trong chóc lát liền đặt Trường Thanh Thương xuống liền tiếp tục đi tiếp sang bên cạnh cầm một thanh trường thương toàn thân màu vàng kim Hoàng Kim Chiến Thương trên thân thương đề bốn chữ đó.

Liễu chấp sự liền mắt sáng định tiếp tục giản lai lịch nó nhưng Lý Thiên Vũ lên tiếng trước:

“Ngươi không cần dài dòng trực tiếp giá cả đi”.

Liễu chấp sự định lên tiếng nói liền bị Lý Thiên Vũ cắt ngang liền mất hứng mặt mài cứng ngắt, miệng cố nở nụ cười lên tiếng: “20 vạn mai Linh thạch”.

Lý Thiên Vũ lại trầm ngâm trong chóc lác liền lại đặc xuống mà tiếp tục đi về phía trước cầm lên 3 thanh trường thương liền đặt xuống.

Liễu chấp sự thấy vậy liền nhướng mài, hắn biết không phải là Lý Thiên Vũ không có đủ Linh thạch mà là hắn không hài lòng về phẩm cấp hay là vấn đề gì đó liền lên tiếng hỏi:

“Không biết công tử có vấn đề gì hay sao”.

Lý Thiên Vũ trầm ngâm chóc lát nói:

“Phẩm cấp không tệ nhưng không đủ nặng”.

Liễu Chấp sự liền hiểu và trầm ngâm suy nghĩ trong chóc lát, liền linh quang chợt lóe.

“Có!”.

Liễu chấp sự đập tay một cái lên tiếng, liền hướng Lý Thiên Vũ lên tiếng lần nửa:



“Nguyệt Hiên có một kiện bảo vật đã ở đây suốt trăm năm mà không ai mua liền đặt bên trong kho phế liệu, để ta bảo hạ nhân mang ra cho ngài xem”.

Liễu chấp sự liền gọi một tên hạ nhân lại nói gì đó liền phất tay, hạ nhân đó liền đi vào bên trong.

Một lát sau có năm người vác một cái gì đó thật nặng đi ra, trong mắt Lý Thiên Vũ là một dài ba thước trường thương toàn thân màu đen kịnh mũi thương không một tí sắc bén như trong nó không thường.

Cửu Chân bên trong Hỗn Nguyên Châu liền lên tiếng:

“Lý Thiên Vũ cái ngày trường thương thật không tầm thường.

Lý Thiên Vũ cũng nghĩ nó không tầm thường.

Liền đi lại nhắc thương lên, một cổ cảm giác cực kỳ nặng nề truyền đến làm tay hắn trểu nặng liện mũi thương rơi xuống đất cấm vào bên trong đất, Lý Thiên Vũ thầm chấn kinh, cái này thương nặng không dưới vạn cân, không nhìn ra là phẩm cấp gì trường thương.

Liễu Chấp sự nói: "Thật xấu hổ thanh này trường thương ta cũng không rõ là cái gì cấp bậc nhưng thấp nhất là Thiên cấp, vì bên trong Nguyệt Hiên đã từng không dưới ba vị tạo hóa cảnh ra tay công kích toàn lực nhưng không mẩy mai thương tổn tới nó.

Cái này trường thương bán giá hữu nghị cho công tử mười vạn.

Nói đến đây Liễu chấp sự thấy Lý Thiên Vũ nhếu mài, liền sửa lại lời nói không là tám vạn, năm vạn, năm vạn mai Linh thạch.

Lý Thiên Vũ đang châm chú suy nghĩ về thanh trường thương nên chân mài hơi nhếu làm Liễu chấp sự cứ tưởng hắn là đang chê mắc nên liên tực hạ giá.

Khi hắn lấy lại tinh thần và nghe giá năm vạn mai Linh thạch liền gật đầu lấy ra một cái trữ vật giới chỉ ném về phía Liễu chấp sự liền thu thanh trường thương này vào bên trong Hỗn Nguyên Châu nội không gian.

Liễu chấp sự mĩm cười nhìn về Lý Thiên Vũ lên tiếng: “Nếu sao này công tử không dùng đến nửa đến đây ta sẽ thu lại với giá cả làm ngươi hài lòng”.

Lý Thiên Vũ liền gật đầu đồng ý, liền sao đó hắn tiếp tục mua một ít đan dược chửa thương Thiên cấp, mất hết 15 vạn mai Linh thạch mới rời đi.

Liễu chấp sự lúc này lại trầm ngâm thầm nghĩ: “Cuối cùng cũng bán được cái kia khối sắt vụn, những chủ nhân trước khi mua không bao lâu liền quay lại bán lại cho Nguyệt Hiên với giá rất rẻ, thanh kia trường thương căng bản không thể luyện hóa được, lần này lại kiếm một món hời”. Liễu chấp sự liền cười lớn đợi Lý Thiên Vũ quay lại bán lại cho Nguyệt Hiên.

Sao khi rời ra bên ngoài Nguyệt Hiên hắn liền nhanh chóng đi về phía Đông để tiến vào bên trong Khư Giới.

Nhưng trước khi đi vào hắn phải luyện hóa thanh kia trường thương mới có thể tốt nhất chiến lực mà so tài cùng đỉnh cấp thiên tài tại Bắc vực.

Bình Luận

0 Thảo luận