Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 77: Chương 77: Ý nghĩ điên cuồng.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:29:19Chương 77: Ý nghĩ điên cuồng.
Ôn Chấn khi thấy cái này một thương liền sắc mặt biến đổi, một thương này đã có thực lực Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ, không biết Nhã gia tìm đâu ra một tên quái vật thế này, rõ ràng tu vi chỉ là Địa Nguyên Cảnh tu vi nhưng lại xuất công kích đạt đến Thiên Nguyên cảnh cấp độ.
Mọi người quan chiến hết sức mộng, hắn không phải là Nhất Tinh thần sư hay sao, làm sau lại có tu vi võ đạo mà lại khủng bố như vậy, mười sáu, mười bảy tuổi tu vi đạt Địa Nguyên cảnh sơ kỳ mà chiến lực bay thẳng Thiên Nguyên cảnh, tinh thần lực nhất tinh thần sư, thật là yêu nghiệt.
Lúc này Nhã Hân Vy cũng giật mình, nàng vốn biết Lý Thiên Vũ không tầm thường nhưng lại vượt qua suy nghĩ của nàng, hắn có thể chóng lại Thiên Nguyên cảnh cường giả.
Yên Nhi cùng Tiêu Dật, Nhã Thiên Phàm, Nhã Quân cũng hết sức kh·iếp sự bọn hắn không ngờ tới Nhã Hân Vy tùy tiện cứu một người lại kinh khủng đến như vậy, Thiên Nguyên cảnh cường giả là trong lòng bọn hắn ước mơ và ngưỡng vọng nhưng hôm nay một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi lại làm đổi mới nhận biết của bọn hắn, thì ra Thiên Nguyên Cảnh cũng không như vậy đáng sợ.
Ôn Chấn nâng tay lên, Chân Nguyên bùng nổ lại một đạo trảo ấn khế thế gấp mười lần một trảo trước đó, khí tức âm sát tràn ngập không gian, không dừng lại ở đó phía sao Ôn Chấn xuất hiện một con Huyết Âm Nha màu đen kịnh, Huyết Âm Nha to lớn vô cùng kích thước cũng phải cở một ngọn núi nhỏ, nó cũng vương móng vuốt lòng vào bên trong Âm Minh Trảo trực hướng về thương mang của Lý Thiên Vũ mà đánh tới.
Thiên Nguyên cảnh võ giả ác chủ bài lớn nhất không phải Chân Nguyên mà là võ hồn, Ôn Chấn võ hồn chính là Huyết Âm Nha một yêu thú cường đại, chúng thường sống thành bầy đàn và chỉ có thể nhìn thấy bọn chúng ở bẫy tha ma lớn, Huyết Âm Nha rất thích hợp làm võ hồn cho võ giả thức tỉnh Âm Sát pháp ấn.
Ôn Chấn thức tỉnh là Âm Sát pháp ấn thời niên thiếu bằng vào Âm Sát chi khí hắn không biết đã g·iết bao nhiêu người.
Trảo ấn và Thương mang đụng vào nhau làm cho không trung nổ tung kình phí phá tan từng tầng từng tầng không khí trực kích về bốn phương tám hướng.
Ôn Chấn bị trùng kích bay ngược về sau hai dặm mới đứng vững thân hình, còn về Lý Thiên Vũ bị trùng kích về sao ba dặm do Ôn Chấn vận dụng võ hồn lực lượng nên đòn công kích uy lực vô cùng, cũng nhờ vào một thương của hắn đã triệt tiêu phần lớn uy lực và Long lân độ phòng ngự cường đại nên chỉ b·ị t·hương ngoài dặm.
Ôn Chấn vốn thực lực không bằng Diệp Thương nhưng đổi lại Ôn Chấn hắn vận dụng võ hồn lực lượng làm cho Lý Thiên Vũ thêm áp lực, cũng may là lần trước Diệp Thương vì khinh thị hắn nên không vận dụng võ hồn mà lại áp sát hắn nên mới bị hắn phản sát.
Mọi người bên dưới hít sâu một hơi công kích thật cuồng bạo, không hổ là đỉnh tiêm cao thủ giao đấu.
Nhã Liêm không còn khoanh tay đứng nhìn mà cấp tốc bay lên đứng trước mặt Lý Thiên Vũ trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một con Phong Lôi điểu khí thế mười phần, Phong Lôi Điểu là Nhã Liêm võ hồn.
Cũng cùng lúc cả hai cường giả Thiên Nguyên cảnh của hai gia tộc điều bay lên cao đứng về bên phía chính mình thế lực thả ra võ hồn.
Bên phía Nhã gia người lên là đệ đệ của Nhã Liêm, Nhã Hùng tu vi cũng là Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ võ hồn là một con Đại Địa Chi Vương là một con bọ cạp màu nâu.
Còn lại một người là Ôn Du một cường giả Thiên Nguyên cảnh của Ôn gia võ hồn là Liệt Hỏa Thiên Lang một yêu thú cực kỳ đáng sợ.
Cả hai đang dần co với nhau, không ai dám trước tiên ra tay.
“Hừz, Chúng ta đi”
Ôn Chấn thấy đại thế đã mất liền hừ lạnh một tiếng rồi mang theo người Ôn gia rời đi nơi này.
Lý Thiên Vũ liền nhìn xuống phía dưới diễn võ trường thấy bên dưỡi võ đài đã bị oanh thành bột mịn và nhìn qua mọi người thấy mọi người vẫn như cũ là ngơ ngác bộ dáng, bất đắc dĩ lắc đầu.
Ánh mắt nhìn về phía Nhã Hân Vy, Lý Thiên Vũ lên tiếng: “Nhã đại tiểu thư, Ôn Chí Vĩ ta đã giúp tiểu thư đánh bại hắn, nếu là nơi đây vô sự, ta liền đi trước!”.
Nhã Hân Vy nghe vậy, kinh ngạc nhẹ gật đầu, vô ý thức nói: “Tốt!”
Tô Mạc hướng đối phương ôm quyền, chợt quay người hướng Nhã Liêm và Nhã Hùng cũng ôm quyền đa tạ rồi xoay lưng bay nhanh về phía ngoài Phong Lăng Sơn Mạch.
Thẳng đến thân hình Lý Thiên Vũ đã xoay lưng chuẩn bị rời đi Nhã Hân Vy mới hồi phục tinh thần lại, lo lắng quát to: “Lý công tử, chúng ta sẽ còn gặp lại sao?”
Chốc lát, từ trên cao truyền xuống một tiếng cười nhạt âm thanh.
“Ha ha! Hửu Duyên ất sẽ gặp lại!”
Nhã Hân Vy nghe vậy, trên mặt lộ ra tiếu dung, bất quá, nàng trong tươi cười lại mang theo nhàn nhạt thất lạc, nàng biết mình rất có thể sẽ không còn được gặp lại đối phương!
Lý Thiên Vũ thanh âm quanh quẩn tại diễn võ trường, đám người nhao nhao lấy lại tinh thần, chợt, tiếng ồn ào âm tràn ngập toàn trường.
“Trời ạ! Người này thật sự là quá nghịch thiên!”
“Đúng vậy a! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ta tuyệt đối không tin!”
"Hắn ... thật sự rất nghịch thiên”
Nhã Hân Vy nhìn về phía Lý Thiên Vũ rời đi âm thầm nói trong lòng.
...
Bên trong Phong Lăng Sơn Mạch, Lý Thiên Vũ tìm đến một con yêu thú Huyền cấp đỉnh phong liền lấy ra Hỗn Nguyên Châu và hắn trực tiếp đi vào bên trong nội không gian, còn về Hỗn Nguyên Châu bị con kia Huyền cấp yêu thú ăn vào trong bụng.
Lý Thiên Vũ khi vừa vào bên trong nội không gian Hôn Nguyên Châu liền quỵ một chân miệng phun ra một ngụm máu tươi, liền lấy ra hơn mười viên Huyền cấp dân dược chửa thương để vào trong miệng và trực tiếp ngất đi.
Lý Thiên Vũ vốn đã thụ thương, qua lần giao đấu vừa rồi với Thiên Nguyên cảnh cường giả thương thế lại càng thêm trầm trọng vừa rồi nếu như Nhã gia không ra tay trợ giúp hắn nhất định phải rời đi nếu không thật sự khó nói.
Lần này thương thế của hắn thật sự rất nghiêm trọng, lục phủ ngũ tạng điều có trình độ hao tổn nặng, khí huyết hao tổn cũng không ít, dù hắn thân thể có thể so với một đầu ấu Long nhưng cũng phải mất bảy ngày thời gian mới có thể tỉnh lại.
Khi Lý Thiên Vũ mở mắt ra lần nửa liền nội thị thân thể kiểm tra thương thế khi thấy thương thế như vậy thật nặng hắn liền nhíu mài thương thế vốn đã không nhẹ cộng thêm lần này thương xàng thêm thương nếu không sử lý triệt để sao này ất để lại tai họa ngầm.
Lý Thiên Vũ đã không còn cách khác liền thầm nghĩ nhất định sao này phải tìm thiên tài địa bảo cũng cố tai họa ngầm mới có thể an tâm.
Hắn liền vận chuyển Chân Khí tỉnh tâm hồi phục thương thế.
Thời gian thấm thoát trôi qua một tháng rất nhanh trôi qua, Lý Thiên Vũ liền mở mắt ra âm thầm nói: “Thương thế đã hồi phục hoàn toàn”.
Đúng lúc này hắn hư không cầm nắm một thanh kiếm gảy xuất hiện trước mắt Lý Thiên Vũ.
“Kiếm thật sự không thích hợp với ngươi hiện tại, vì một khi ngươi chiến đấu mà vận dụng bảo khí nhất định người đó tu vi cao hơn ngươi rất nhiều mà kiếm thì thật sự không chịu được lực lượng ngươi phát ra”.
Cửu Chân dừng lại một chút liền tiếp tục nói: “Ta thấy ngươi thanh kia trường thương cũng rất tốt, ngươi lần trước tu luyện ra 40 đạo kiếm khí ta nghĩ với thiên phú hiện tại của ngươi không mấy chóc sẽ ru luyện ra 40 đạo thương ý, còn về vũ kỹ có thể tu luyện lại từ đầu”.
Lý Thiên Vũ nghe vậy cũng trần ngâm, nói: “Hiện tại chỉ có duy nhất biện pháp đó thôi, hiện kiếm không có chỉ có thể dùng thương mà thôi”.
Còn về vũ kỹ thương pháp hắn cũng từng nghĩ qua, muốn tu luyện một bộ thương pháp Tạo hóa cấp đến đại thành thì thời gian cần thiết rất lâu.
“Có thể hay không « Âm Dương Lưỡng Nghi Kiếm Quyết » chuyển thành « Âm Dương Lưỡng Nghi Thương Quyết » hay trực tiếp tu luyện một môn Thánh cấp Thương pháp”- Lý Thiên Vũ nghĩ gì nói đó.
Ý nghĩ vừa ra làm Lý Thiên Vũ trong long càn thêm bành chướng liền không nhìn được mà muốn ngay lập tức thử sức nhưng hắn cũng muốn nghe thử ý kiến của Cửu Chân xem thế nào.
Cửu Chân nhìn thấy tâm tình của Lý Thiên Vũ liền thầm than thở: "Nếu không để hắn thử một hắn nhất định sẽ vì vậy mà có khúc mắc sẽ ảnh hưởng lòng tin tất thắng của mình, dù là chiến thắng địch nhân hay chiến thắng bản thân điều như vậy cực kỳ quan trọng”.
“Rất có thể, ta tin tưởng ngươi cứ vậy là làm đi”
Cửu Chân mĩm cười nói và liền đưa về phía Lý Thiên Vũ một Linh quả màu bạc và nói: “Ăn nó vào chắc sẽ giúp ngươi bận biệu”.
“Đây là”- Lý Thiên Vũ nghi hoặc hỏi.
“Quả của Hỗn Nguyên Thần Mộc, nó có thể giúp ngươi có cơ hội tiến vào chiều siêu minh tưởng”
Cửu Chân ung dung lên tiếng.
“Thật, có thể tiến vào chiều sâu minh tưởng”- Lý Thiên Vũ kh·iếp sợ lên tiếng.
“Thật”- Cửu Chân nhẹ gật đầu nói.
Chiều sâu minh tưởng là trạng thái mà biết bao võ giả mơ ước, khi vào trạng thái này ngộ tính võ giả được kích phát toàn diện dể dàng lĩnh ngộ ra võ kỹ hay đạo của mình hay có thể một lần nhất phi trùng thiên.
Trong truyền thuyết có một võ giả chỉ Linh Nguyên cảnh sơ kỳ trong một lần rơi vào chiều sâu minh tưởng liền trực tiếp tiến vào thánh cảnh.
Còn có người nói từng có một cao nhân chỉ Thiên Nguyên cảnh mà một lần chiều sâu minh tưởng liền ngộ ra Thần cấp vũ kỹ đạt đến cấp bậc hóa cảnh liền nhất phi trùng thiên, đánh đâu thắng đó vô địch một thời đại.
Nhưng tất cả chỉ là truyền miệng nbau truyền thuyết nhưng chưa ai có thể chứng minh đều đó nên nó chỉ là hư ngôn nhưng có một điều là sự thật là một ai đó có thể rơi vào chiều sâu minh tưởng điều có thể hơn người kỳ ngộ.
Ôn Chấn khi thấy cái này một thương liền sắc mặt biến đổi, một thương này đã có thực lực Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ, không biết Nhã gia tìm đâu ra một tên quái vật thế này, rõ ràng tu vi chỉ là Địa Nguyên Cảnh tu vi nhưng lại xuất công kích đạt đến Thiên Nguyên cảnh cấp độ.
Mọi người quan chiến hết sức mộng, hắn không phải là Nhất Tinh thần sư hay sao, làm sau lại có tu vi võ đạo mà lại khủng bố như vậy, mười sáu, mười bảy tuổi tu vi đạt Địa Nguyên cảnh sơ kỳ mà chiến lực bay thẳng Thiên Nguyên cảnh, tinh thần lực nhất tinh thần sư, thật là yêu nghiệt.
Lúc này Nhã Hân Vy cũng giật mình, nàng vốn biết Lý Thiên Vũ không tầm thường nhưng lại vượt qua suy nghĩ của nàng, hắn có thể chóng lại Thiên Nguyên cảnh cường giả.
Yên Nhi cùng Tiêu Dật, Nhã Thiên Phàm, Nhã Quân cũng hết sức kh·iếp sự bọn hắn không ngờ tới Nhã Hân Vy tùy tiện cứu một người lại kinh khủng đến như vậy, Thiên Nguyên cảnh cường giả là trong lòng bọn hắn ước mơ và ngưỡng vọng nhưng hôm nay một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi lại làm đổi mới nhận biết của bọn hắn, thì ra Thiên Nguyên Cảnh cũng không như vậy đáng sợ.
Ôn Chấn nâng tay lên, Chân Nguyên bùng nổ lại một đạo trảo ấn khế thế gấp mười lần một trảo trước đó, khí tức âm sát tràn ngập không gian, không dừng lại ở đó phía sao Ôn Chấn xuất hiện một con Huyết Âm Nha màu đen kịnh, Huyết Âm Nha to lớn vô cùng kích thước cũng phải cở một ngọn núi nhỏ, nó cũng vương móng vuốt lòng vào bên trong Âm Minh Trảo trực hướng về thương mang của Lý Thiên Vũ mà đánh tới.
Thiên Nguyên cảnh võ giả ác chủ bài lớn nhất không phải Chân Nguyên mà là võ hồn, Ôn Chấn võ hồn chính là Huyết Âm Nha một yêu thú cường đại, chúng thường sống thành bầy đàn và chỉ có thể nhìn thấy bọn chúng ở bẫy tha ma lớn, Huyết Âm Nha rất thích hợp làm võ hồn cho võ giả thức tỉnh Âm Sát pháp ấn.
Ôn Chấn thức tỉnh là Âm Sát pháp ấn thời niên thiếu bằng vào Âm Sát chi khí hắn không biết đã g·iết bao nhiêu người.
Trảo ấn và Thương mang đụng vào nhau làm cho không trung nổ tung kình phí phá tan từng tầng từng tầng không khí trực kích về bốn phương tám hướng.
Ôn Chấn bị trùng kích bay ngược về sau hai dặm mới đứng vững thân hình, còn về Lý Thiên Vũ bị trùng kích về sao ba dặm do Ôn Chấn vận dụng võ hồn lực lượng nên đòn công kích uy lực vô cùng, cũng nhờ vào một thương của hắn đã triệt tiêu phần lớn uy lực và Long lân độ phòng ngự cường đại nên chỉ b·ị t·hương ngoài dặm.
Ôn Chấn vốn thực lực không bằng Diệp Thương nhưng đổi lại Ôn Chấn hắn vận dụng võ hồn lực lượng làm cho Lý Thiên Vũ thêm áp lực, cũng may là lần trước Diệp Thương vì khinh thị hắn nên không vận dụng võ hồn mà lại áp sát hắn nên mới bị hắn phản sát.
Mọi người bên dưới hít sâu một hơi công kích thật cuồng bạo, không hổ là đỉnh tiêm cao thủ giao đấu.
Nhã Liêm không còn khoanh tay đứng nhìn mà cấp tốc bay lên đứng trước mặt Lý Thiên Vũ trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một con Phong Lôi điểu khí thế mười phần, Phong Lôi Điểu là Nhã Liêm võ hồn.
Cũng cùng lúc cả hai cường giả Thiên Nguyên cảnh của hai gia tộc điều bay lên cao đứng về bên phía chính mình thế lực thả ra võ hồn.
Bên phía Nhã gia người lên là đệ đệ của Nhã Liêm, Nhã Hùng tu vi cũng là Thiên Nguyên cảnh sơ kỳ võ hồn là một con Đại Địa Chi Vương là một con bọ cạp màu nâu.
Còn lại một người là Ôn Du một cường giả Thiên Nguyên cảnh của Ôn gia võ hồn là Liệt Hỏa Thiên Lang một yêu thú cực kỳ đáng sợ.
Cả hai đang dần co với nhau, không ai dám trước tiên ra tay.
“Hừz, Chúng ta đi”
Ôn Chấn thấy đại thế đã mất liền hừ lạnh một tiếng rồi mang theo người Ôn gia rời đi nơi này.
Lý Thiên Vũ liền nhìn xuống phía dưới diễn võ trường thấy bên dưỡi võ đài đã bị oanh thành bột mịn và nhìn qua mọi người thấy mọi người vẫn như cũ là ngơ ngác bộ dáng, bất đắc dĩ lắc đầu.
Ánh mắt nhìn về phía Nhã Hân Vy, Lý Thiên Vũ lên tiếng: “Nhã đại tiểu thư, Ôn Chí Vĩ ta đã giúp tiểu thư đánh bại hắn, nếu là nơi đây vô sự, ta liền đi trước!”.
Nhã Hân Vy nghe vậy, kinh ngạc nhẹ gật đầu, vô ý thức nói: “Tốt!”
Tô Mạc hướng đối phương ôm quyền, chợt quay người hướng Nhã Liêm và Nhã Hùng cũng ôm quyền đa tạ rồi xoay lưng bay nhanh về phía ngoài Phong Lăng Sơn Mạch.
Thẳng đến thân hình Lý Thiên Vũ đã xoay lưng chuẩn bị rời đi Nhã Hân Vy mới hồi phục tinh thần lại, lo lắng quát to: “Lý công tử, chúng ta sẽ còn gặp lại sao?”
Chốc lát, từ trên cao truyền xuống một tiếng cười nhạt âm thanh.
“Ha ha! Hửu Duyên ất sẽ gặp lại!”
Nhã Hân Vy nghe vậy, trên mặt lộ ra tiếu dung, bất quá, nàng trong tươi cười lại mang theo nhàn nhạt thất lạc, nàng biết mình rất có thể sẽ không còn được gặp lại đối phương!
Lý Thiên Vũ thanh âm quanh quẩn tại diễn võ trường, đám người nhao nhao lấy lại tinh thần, chợt, tiếng ồn ào âm tràn ngập toàn trường.
“Trời ạ! Người này thật sự là quá nghịch thiên!”
“Đúng vậy a! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ta tuyệt đối không tin!”
"Hắn ... thật sự rất nghịch thiên”
Nhã Hân Vy nhìn về phía Lý Thiên Vũ rời đi âm thầm nói trong lòng.
...
Bên trong Phong Lăng Sơn Mạch, Lý Thiên Vũ tìm đến một con yêu thú Huyền cấp đỉnh phong liền lấy ra Hỗn Nguyên Châu và hắn trực tiếp đi vào bên trong nội không gian, còn về Hỗn Nguyên Châu bị con kia Huyền cấp yêu thú ăn vào trong bụng.
Lý Thiên Vũ khi vừa vào bên trong nội không gian Hôn Nguyên Châu liền quỵ một chân miệng phun ra một ngụm máu tươi, liền lấy ra hơn mười viên Huyền cấp dân dược chửa thương để vào trong miệng và trực tiếp ngất đi.
Lý Thiên Vũ vốn đã thụ thương, qua lần giao đấu vừa rồi với Thiên Nguyên cảnh cường giả thương thế lại càng thêm trầm trọng vừa rồi nếu như Nhã gia không ra tay trợ giúp hắn nhất định phải rời đi nếu không thật sự khó nói.
Lần này thương thế của hắn thật sự rất nghiêm trọng, lục phủ ngũ tạng điều có trình độ hao tổn nặng, khí huyết hao tổn cũng không ít, dù hắn thân thể có thể so với một đầu ấu Long nhưng cũng phải mất bảy ngày thời gian mới có thể tỉnh lại.
Khi Lý Thiên Vũ mở mắt ra lần nửa liền nội thị thân thể kiểm tra thương thế khi thấy thương thế như vậy thật nặng hắn liền nhíu mài thương thế vốn đã không nhẹ cộng thêm lần này thương xàng thêm thương nếu không sử lý triệt để sao này ất để lại tai họa ngầm.
Lý Thiên Vũ đã không còn cách khác liền thầm nghĩ nhất định sao này phải tìm thiên tài địa bảo cũng cố tai họa ngầm mới có thể an tâm.
Hắn liền vận chuyển Chân Khí tỉnh tâm hồi phục thương thế.
Thời gian thấm thoát trôi qua một tháng rất nhanh trôi qua, Lý Thiên Vũ liền mở mắt ra âm thầm nói: “Thương thế đã hồi phục hoàn toàn”.
Đúng lúc này hắn hư không cầm nắm một thanh kiếm gảy xuất hiện trước mắt Lý Thiên Vũ.
“Kiếm thật sự không thích hợp với ngươi hiện tại, vì một khi ngươi chiến đấu mà vận dụng bảo khí nhất định người đó tu vi cao hơn ngươi rất nhiều mà kiếm thì thật sự không chịu được lực lượng ngươi phát ra”.
Cửu Chân dừng lại một chút liền tiếp tục nói: “Ta thấy ngươi thanh kia trường thương cũng rất tốt, ngươi lần trước tu luyện ra 40 đạo kiếm khí ta nghĩ với thiên phú hiện tại của ngươi không mấy chóc sẽ ru luyện ra 40 đạo thương ý, còn về vũ kỹ có thể tu luyện lại từ đầu”.
Lý Thiên Vũ nghe vậy cũng trần ngâm, nói: “Hiện tại chỉ có duy nhất biện pháp đó thôi, hiện kiếm không có chỉ có thể dùng thương mà thôi”.
Còn về vũ kỹ thương pháp hắn cũng từng nghĩ qua, muốn tu luyện một bộ thương pháp Tạo hóa cấp đến đại thành thì thời gian cần thiết rất lâu.
“Có thể hay không « Âm Dương Lưỡng Nghi Kiếm Quyết » chuyển thành « Âm Dương Lưỡng Nghi Thương Quyết » hay trực tiếp tu luyện một môn Thánh cấp Thương pháp”- Lý Thiên Vũ nghĩ gì nói đó.
Ý nghĩ vừa ra làm Lý Thiên Vũ trong long càn thêm bành chướng liền không nhìn được mà muốn ngay lập tức thử sức nhưng hắn cũng muốn nghe thử ý kiến của Cửu Chân xem thế nào.
Cửu Chân nhìn thấy tâm tình của Lý Thiên Vũ liền thầm than thở: "Nếu không để hắn thử một hắn nhất định sẽ vì vậy mà có khúc mắc sẽ ảnh hưởng lòng tin tất thắng của mình, dù là chiến thắng địch nhân hay chiến thắng bản thân điều như vậy cực kỳ quan trọng”.
“Rất có thể, ta tin tưởng ngươi cứ vậy là làm đi”
Cửu Chân mĩm cười nói và liền đưa về phía Lý Thiên Vũ một Linh quả màu bạc và nói: “Ăn nó vào chắc sẽ giúp ngươi bận biệu”.
“Đây là”- Lý Thiên Vũ nghi hoặc hỏi.
“Quả của Hỗn Nguyên Thần Mộc, nó có thể giúp ngươi có cơ hội tiến vào chiều siêu minh tưởng”
Cửu Chân ung dung lên tiếng.
“Thật, có thể tiến vào chiều sâu minh tưởng”- Lý Thiên Vũ kh·iếp sợ lên tiếng.
“Thật”- Cửu Chân nhẹ gật đầu nói.
Chiều sâu minh tưởng là trạng thái mà biết bao võ giả mơ ước, khi vào trạng thái này ngộ tính võ giả được kích phát toàn diện dể dàng lĩnh ngộ ra võ kỹ hay đạo của mình hay có thể một lần nhất phi trùng thiên.
Trong truyền thuyết có một võ giả chỉ Linh Nguyên cảnh sơ kỳ trong một lần rơi vào chiều sâu minh tưởng liền trực tiếp tiến vào thánh cảnh.
Còn có người nói từng có một cao nhân chỉ Thiên Nguyên cảnh mà một lần chiều sâu minh tưởng liền ngộ ra Thần cấp vũ kỹ đạt đến cấp bậc hóa cảnh liền nhất phi trùng thiên, đánh đâu thắng đó vô địch một thời đại.
Nhưng tất cả chỉ là truyền miệng nbau truyền thuyết nhưng chưa ai có thể chứng minh đều đó nên nó chỉ là hư ngôn nhưng có một điều là sự thật là một ai đó có thể rơi vào chiều sâu minh tưởng điều có thể hơn người kỳ ngộ.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận