Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 53: Chương 53: Kiếm Ý.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:29:03Chương 53: Kiếm Ý.
Phó Bắc Dạ cũng không có một chút nào e ngại, hắn liền bước ra một bước, thân thể Phó Bắc Dạ nhẹ rung lên, Chân Khí dồi dào tạo nên một áp lực mạnh mẽ nhanh chóng lan tỏa, tiếp sau đó, tay phải hắn bỗng đánh mạnh ra, năm tia Lôi điện bắn ra từ năm đầu ngón tay.
Cùng với năm tia Lôi điện bắn ra, Phó Bắc Dạ khẽ hét một tiếng, Chân Khí cuộn trào bao trùm lấy năm tia Lôi điện, rồi bắt đầu tạo nên những đợt sóng cuồn cuộn.
Cuối cùng dưới ánh mắt chăm chú của Lý Thiên Vũ, Chân Khí biến thành một bàn tay khổng lồ, trong màu vàng nhạt có lóe lên những tia Lôi điện không ngừng, trên đó còn có vô số những hình hoa văn cổ xưa mơ hồ, đồng thời mang trên mình một thứ khí tức mơ hồ, áp lực truyền ra cũng muốn làm cho không gian rung rẫy.
Phó Bắc Dạ đưa ánh mắt nhìn về ngón tay khổng lồ, rồi bỗng hạ giọng hét lên một tiếng trầm đục vang vọng bầu không gian:
"Kình Thiên Lôi Đế Quyết, Kinh Lôi Đế Thủ”.
Trên bầy trời, bàn tay khổng lồ bỗng rung lên dữ dội sau đó nhằm thẳng quyền ảnh của Lý Thiên Vũ mà lao tới.
Ầm!
Dưới ánh mắt của Lý Thiên Vũ, hai vũ kỹ Tạo Hóa Cấp cuối cùng đâm vào nhau trên không trung, trời đất rung chuyển, Chân Khí bùng nổ dử dội tạo nên những đợt sóng xung kích cuồn cuộn ra xung quanh.
Trong v·ụ n·ổ Chân Khí, cự quyền và bàn tay khổng lồ không ngừng đối kháng lẫn nhau, hai luồng Chân Khí đánh qua đánh lại phát ra vô số những t·iếng n·ổ kinh thiên động địa.
Hai loại vũ kỹ, nhất thời khó phân thắng bại!
Lý Thiên Vũ sắc mặt không một chút b·iểu t·ình, Khí Hải bên trong cơ thể điên cuồng vận chuyển càn mạnh mẻ hơn Chân Khí phóng lên tận trời.
Hành động này của Lý Thiên Vũ lập tức khiến cho Phó Bắc Dạ kinh ngạc, hắn không ngờ được khi đã thi triển ba lần Tạo Hóa Cấp vũ kỹ rồi mà Lý Thiên Vũ vẫn còn nguồn nguyên lực dồi dào như vậy!
Lý Thiên Vũ biến hóa thủ ấn, cột ánh sáng lập tức rung chuyển, chớp mắt đã ngưng tụ lại thành một cự quyền cổ xưa to lớn, hùng vĩ hơn, năng lượng và áp lực của nó còn cuồng bạo hơn hai cái trước rất nhiều!
Cự quyền này xuất hiện cũng khiến sắc mặt Lý Thiên Vũ hơi tái đi, vũ kỹ Tạo Hóa Cấp vốn tiêu hao cực nhiều Chân Khí. giờ hắn liên tiếp dùng bốn lần cũng giống như cùng một lúc thi triển bốn cái vũ kỹ Tạo Hóa Cấp, nếu là người thường, dù là cường giả Địa Nguyên Cảnh cũng không thể làm được!
Có điều, dù tiêu hao nhiều như vậy nhưng uy lực của một quyền này lại thật sự là kinh thiên động địa.
“Ảnh La Quyền, Bách Anh Linh Nguyệt”.
Lý Thiên Vũ với tốc độ kinh thiên một quyền oanh ra trên không trung, cự quyền kia tựa như ngôi sao băng phá không lao vào giữa hai luồng Chân Khí đang giằng co.
Ầm, đùng! đùng!
Trời đất rung chuyển, hai luồng Chân Khí nháy mắt bị phá vỡ, đồng thời Kinh Lôi Đế Thủ của Phó Bắc Dạ cũng bị nổ tung.
Kinh Lôi Đế Thủ bị phá vỡ, Phó Bắc Dạ rên lên một tiếng, sau đó khí tức trên thân lại trượt đi một mảng lớn, hắn vốn là năng lượng thể nên không thụ thương mà chỉ là khí tức năng lượng thể bị yếu đi mà thôi.
Phó Bắc Dạ bị dư ba oanh cho ngã văng ra sau ba trăm trượng đụng nát ngọn sơn phong ở phía sau.
Lý Thiên Vũ cũng không dể chịu hơn bao nhiêu, hắn vốn đứng gần nơi Chân Khí giằng co nên bị phản chấn mạnh mẻ hơn Phó Bắc Dạ rất nhiều, nhưng vì hắn có Long tộc thể phách nên mới lựa chọn cách thức chiến đấu tổn địch một ngàn hại mình tám trăm này.
Đột nhiên lúc này Lý Thiên Vũ cảm nhận được một cổ khí tức làm hắn hít thở không thông, một cổ cảm giác vô cùng nguy hiểm ập tới.
Lý Thiên Vũ đưa mắt về phía phát ra khí tức nguy hiểm kia, một cái nhìn làm hắn phải kinh hãi, tim thắc đến cổ.
Trong ánh mắt của Lý Thiên Vũ chính là đầy trời Lôi hải, mây đen giăng đầy từng tia Lôi điện như là kinh Lôi không ngừng nổ tung, dưới áp lực vô hình này hắn thoáng cảm nhận được một kích này mạnh mẻ hơn rất nhiều lần so với Âm Dương Kiếp Lôi của hắn, cũng có thể nói là hai cái Âm Dương Kiếp Lôi mới sánh bằng.
"Kình Thiên Lôi Đế Quyết, Kình Thiên Lôi Xạ”
Đầy trời Lôi hải như là từng con Lôi Long vô cùng cuồn bạo cực kỳ đáng sợ, dưới ánh mắt của Lý Thiên Vũ đầy trời Lôi Long như ngàn vạn tia Lôi đình điên cuồng như là diệt thế có thể phát ra sức mạnh hủy diệt tất cả liền như vậy hướng về hắn đánh xuống.
Lý Thiên Vũ tuy là kh·iếp sợ nhưng lại không vì vậy mà đứng đí chịu c·hết, từ phía sau lưng Lý Thiên Vũ một cây trường kiếm từ từ bay lên, đến khi chuôi kiếm cao hơn đỉnh đầu Lý Thiên Vũ ba tấc thì phía sau có hai hư ảnh bàn tay một trắng một đen đưa ra, ngay sau đó hay cánh tay hóa thành một thanh cự kiếm dài hơn ngàn trượng trên thiên khung, cự kiếm hai màu đen trắng to lớn dị thường.
“Nhật Nguyệt Đông Chuyển”.
Lý Thiên Vũ bước ra ba bước cự kiếm dắt ngang hư không chém về phía đầy trời Lôi hải.
Một kích này xuất ra đã là gần như hút cạn sạch Chân Khí bên trong cơ thể nếu như một kiếm này không đở được Lôi hảu của Phó Bắc Dạ lần này khải nghiệm hắn nhất định thất bại hoặc cũng có thể trực tiếp bị g·iết c·hết.
Nhưng rồi, cuộc đời không lúc nào như ý muốn, một kiếm này như là thùng rỗng kêu to, không chịu nổi một kích, Cự Kiếm đi vào bên trong Lôi hải liền bị vạn đạo Lôi đình oanh cho thành bột mịn trực tiếp tiêu tán đi kể cả Vấn Hà Kiếm cũng vậy, đã trực tiếp b·ị đ·ánh tan nát thành từng mảnh nhỏ, triệt để phế đi.
Lý Thiên Vũ đã thật sự thoát lực, hắn đã không còn một chút sức lực nào nửa, tuy đây chỉ là khảo nghiệm truyền thừa nhưng từ đầu tới cuối tất cả điều là chân thật, công kích hay Chân Khí ba động điều là thật, nói cách khác đây chẳng khác gì là sinh tử chi chiến cả.
Lôi hải như là hình phễu đang cấp tốc tới gần, hắn đã kiệt sức rồi, hắn nhắm mắt buông bỏ, kiếm đã không còn, chân khí cạn kiệt, Lý Thiên Vũ rơi lệ.
“C·hết sao? Ta không cam lòng, thù cũ chưa báo, ân tình chưa trả, còn cả Chi Nhi nửa”.
“Không, ta không thể c·hết, thù chưa báo, ân tình chưa trả và cả tình yêu của ta nửa Tĩnh Chi còn đang chờ thủ hộ”.
Lý Thiên Vũ đột nhiên mở mắt ra, từ trong hai con ngươi một tia kiếm khí phóng lên tận trời, xung quanh Lý Thiên Vũ thiên địa ý chí đột nhiên xuất hiện, vô cùng vô tận cảm ngộ tràng vào bên trong não hãi hắn.
“Kiếm Ý hiện”.
Đột nhiên từ trên cao một cổ uy áp cực kỳ khủng bố phủ xuống nơi này, làm cho Lý Thiên Vũ vô cùng thông xuất, cảm ngộ kiếm đạo trở nên thông thấu hơn bao giờ.
Lý Thiên Vũ lấy tay làm kiếm, hai ngón tay đưa lên trời, vô cùng vô tận Kiếm khí xuất hiện kiếm ý thẩm thấu vào bên trong, kiếm khí như là tiếp thêm sức mạnh chỉ trong một hơi thở xung quanh đã xuất hiện hơn tám ngàn cây tiểu kiếm ngưng tụ từ kiếm khí.
Ba hơi thở trôi qua tiểu kiếm không ngừng tăng trưởng đã đạt đến chín ngàn, chín ngàn mốt, chín ngàn hai, chín ngàn ba.
Kiếm khí vẫn như là vô cùng vô tận xuất hiện, tiểu kiếm đạt đến chín ngàn chín, chín ngàn chín trăm năm mươi, sáu mươi, bảy mươi.
Rất nhanh chỉ còn thiếu hai cây tiểu kiếm nửa là đạt đến cực hạn một vạn đạo kiếm khí.
Chín ngàn chín trăm chín mươi chín.
“Một vạn, hiện cho ta”.
Lý Thiên Vũ quát lớn một tiếng, càng thêm dũng mảnh kiếm khí thoát ra bên ngoài điên cuồng hợp lại với nhau để hoàn thành một kiếm cuối cùng.
“Hiện”.
Lý Thiên Vũ trở nên điên cuồng, Linh ấn lập tức phát sáng, vô cùng vô tận Linh khí chảy về Khí Hải, Khí hải luyện hóa Linh khí bổ sung chân khí, để chân khí đủ nhiều hổ trợ kiếm khí ngưng tụ tiểu kiếm.
Tuy làm vậy chỉ là đốt cháy giai đoạn, làm cho Linh ấn nhanh chóng biến mất nhưng như vậy cũng đáng.
Trong ánh mắt điên cuồng của Lý Thiên Vũ cây tiểu kiếm thứ một vạn đã chậm rãi hình thành, cùng lúc trên bầu trời mây đen giăng đầy, từ trubg tâm hắc vân có một thanh cự kiếm bổ nát thiên khung từ trên cao rạch phá không gian xuất hiện phái sau lưng Lý Thiên Vũ.
“Vũ kỹ chi linh, ta thành công”.
“Xung Hư Kiếm Pháp, Vạn Kiếm Triều Tông”.
Một vạn cây tiểu kiếm như là một dòng kiếm hà uốn lượn và dắt ngang hư không điên cuồng giằng co với Lôi hải mà không rơi vào hạ phong.
Lý Thiên Vũ lộ ra một ánh mắt quyết liệt, hắc kiếm mà lúc trước Đế Ảnh Phân Thân dùng đã hiện trong tay Lý Thiên Vũ.
Mi tâm Linh ấn và Pháp ấn không ngừng vận chuyển cuồn cuộn Chân Khí và Âm Dương chi lực thẩm thấu ra bên ngoài tràng vào bên trong hắc kiếm.
Phía sau lưng Lý Thiên Vũ một vòng tròn Âm Dương song ngư điên cuồng xoay tròn, Khí Thế của Lý Thiên Vũ như là bị thu liễm toàn bộ, như là thợ săn đang trình con mồi.
Thân hình của Lý Thiên Vũ lập tức lui vào bên trong Âm Dương Song Ngư, cùng lúc Âm Dương Song Ngư đã xuất hiện phía sau lưng Phó Bắc Dạ, từ bên trong Âm Dương Song Ngư một thanh trường kiếm xuất hiện đâm xuyên lòng ngực Phó Bắc Dạ.
Âm Dương chi lực phun trào xoắn nát thân thể Phó Bắc Dạ, Lôi hải bên trên cũng tiêu tán theo chủ nhân của nó, Kiếm Hà cũng không còn được Lý Thiên Vũ chèo chóng cũng sụp đổ theo, đến tận bây giờ chiến đấu mới chính thức kết thúc.
“Thông qua”.
Giọng nói cổ xưa đó một lần nửa vang lên, đột nhiên trời đất quay cuồng làm cho Lý Thiên Vũ cũng đầu choáng mắt hoa một trận, đến khí Lý Thiên Vũ mở mắt ra một lần nửa liền nhìn thấy một cái cung điện vô cùng to lớn và hùng vĩ.
Xung quanh điều là màu vàng làm chủ đạo hai bên có mười chín chiếc ghế màu vàng kim làm bằng Nhũ Tinh Kim bên trên có khảm nạm vô số viên Huyết Minh Ngọc vô cùng xa hoa.
Phó Bắc Dạ cũng không có một chút nào e ngại, hắn liền bước ra một bước, thân thể Phó Bắc Dạ nhẹ rung lên, Chân Khí dồi dào tạo nên một áp lực mạnh mẽ nhanh chóng lan tỏa, tiếp sau đó, tay phải hắn bỗng đánh mạnh ra, năm tia Lôi điện bắn ra từ năm đầu ngón tay.
Cùng với năm tia Lôi điện bắn ra, Phó Bắc Dạ khẽ hét một tiếng, Chân Khí cuộn trào bao trùm lấy năm tia Lôi điện, rồi bắt đầu tạo nên những đợt sóng cuồn cuộn.
Cuối cùng dưới ánh mắt chăm chú của Lý Thiên Vũ, Chân Khí biến thành một bàn tay khổng lồ, trong màu vàng nhạt có lóe lên những tia Lôi điện không ngừng, trên đó còn có vô số những hình hoa văn cổ xưa mơ hồ, đồng thời mang trên mình một thứ khí tức mơ hồ, áp lực truyền ra cũng muốn làm cho không gian rung rẫy.
Phó Bắc Dạ đưa ánh mắt nhìn về ngón tay khổng lồ, rồi bỗng hạ giọng hét lên một tiếng trầm đục vang vọng bầu không gian:
"Kình Thiên Lôi Đế Quyết, Kinh Lôi Đế Thủ”.
Trên bầy trời, bàn tay khổng lồ bỗng rung lên dữ dội sau đó nhằm thẳng quyền ảnh của Lý Thiên Vũ mà lao tới.
Ầm!
Dưới ánh mắt của Lý Thiên Vũ, hai vũ kỹ Tạo Hóa Cấp cuối cùng đâm vào nhau trên không trung, trời đất rung chuyển, Chân Khí bùng nổ dử dội tạo nên những đợt sóng xung kích cuồn cuộn ra xung quanh.
Trong v·ụ n·ổ Chân Khí, cự quyền và bàn tay khổng lồ không ngừng đối kháng lẫn nhau, hai luồng Chân Khí đánh qua đánh lại phát ra vô số những t·iếng n·ổ kinh thiên động địa.
Hai loại vũ kỹ, nhất thời khó phân thắng bại!
Lý Thiên Vũ sắc mặt không một chút b·iểu t·ình, Khí Hải bên trong cơ thể điên cuồng vận chuyển càn mạnh mẻ hơn Chân Khí phóng lên tận trời.
Hành động này của Lý Thiên Vũ lập tức khiến cho Phó Bắc Dạ kinh ngạc, hắn không ngờ được khi đã thi triển ba lần Tạo Hóa Cấp vũ kỹ rồi mà Lý Thiên Vũ vẫn còn nguồn nguyên lực dồi dào như vậy!
Lý Thiên Vũ biến hóa thủ ấn, cột ánh sáng lập tức rung chuyển, chớp mắt đã ngưng tụ lại thành một cự quyền cổ xưa to lớn, hùng vĩ hơn, năng lượng và áp lực của nó còn cuồng bạo hơn hai cái trước rất nhiều!
Cự quyền này xuất hiện cũng khiến sắc mặt Lý Thiên Vũ hơi tái đi, vũ kỹ Tạo Hóa Cấp vốn tiêu hao cực nhiều Chân Khí. giờ hắn liên tiếp dùng bốn lần cũng giống như cùng một lúc thi triển bốn cái vũ kỹ Tạo Hóa Cấp, nếu là người thường, dù là cường giả Địa Nguyên Cảnh cũng không thể làm được!
Có điều, dù tiêu hao nhiều như vậy nhưng uy lực của một quyền này lại thật sự là kinh thiên động địa.
“Ảnh La Quyền, Bách Anh Linh Nguyệt”.
Lý Thiên Vũ với tốc độ kinh thiên một quyền oanh ra trên không trung, cự quyền kia tựa như ngôi sao băng phá không lao vào giữa hai luồng Chân Khí đang giằng co.
Ầm, đùng! đùng!
Trời đất rung chuyển, hai luồng Chân Khí nháy mắt bị phá vỡ, đồng thời Kinh Lôi Đế Thủ của Phó Bắc Dạ cũng bị nổ tung.
Kinh Lôi Đế Thủ bị phá vỡ, Phó Bắc Dạ rên lên một tiếng, sau đó khí tức trên thân lại trượt đi một mảng lớn, hắn vốn là năng lượng thể nên không thụ thương mà chỉ là khí tức năng lượng thể bị yếu đi mà thôi.
Phó Bắc Dạ bị dư ba oanh cho ngã văng ra sau ba trăm trượng đụng nát ngọn sơn phong ở phía sau.
Lý Thiên Vũ cũng không dể chịu hơn bao nhiêu, hắn vốn đứng gần nơi Chân Khí giằng co nên bị phản chấn mạnh mẻ hơn Phó Bắc Dạ rất nhiều, nhưng vì hắn có Long tộc thể phách nên mới lựa chọn cách thức chiến đấu tổn địch một ngàn hại mình tám trăm này.
Đột nhiên lúc này Lý Thiên Vũ cảm nhận được một cổ khí tức làm hắn hít thở không thông, một cổ cảm giác vô cùng nguy hiểm ập tới.
Lý Thiên Vũ đưa mắt về phía phát ra khí tức nguy hiểm kia, một cái nhìn làm hắn phải kinh hãi, tim thắc đến cổ.
Trong ánh mắt của Lý Thiên Vũ chính là đầy trời Lôi hải, mây đen giăng đầy từng tia Lôi điện như là kinh Lôi không ngừng nổ tung, dưới áp lực vô hình này hắn thoáng cảm nhận được một kích này mạnh mẻ hơn rất nhiều lần so với Âm Dương Kiếp Lôi của hắn, cũng có thể nói là hai cái Âm Dương Kiếp Lôi mới sánh bằng.
"Kình Thiên Lôi Đế Quyết, Kình Thiên Lôi Xạ”
Đầy trời Lôi hải như là từng con Lôi Long vô cùng cuồn bạo cực kỳ đáng sợ, dưới ánh mắt của Lý Thiên Vũ đầy trời Lôi Long như ngàn vạn tia Lôi đình điên cuồng như là diệt thế có thể phát ra sức mạnh hủy diệt tất cả liền như vậy hướng về hắn đánh xuống.
Lý Thiên Vũ tuy là kh·iếp sợ nhưng lại không vì vậy mà đứng đí chịu c·hết, từ phía sau lưng Lý Thiên Vũ một cây trường kiếm từ từ bay lên, đến khi chuôi kiếm cao hơn đỉnh đầu Lý Thiên Vũ ba tấc thì phía sau có hai hư ảnh bàn tay một trắng một đen đưa ra, ngay sau đó hay cánh tay hóa thành một thanh cự kiếm dài hơn ngàn trượng trên thiên khung, cự kiếm hai màu đen trắng to lớn dị thường.
“Nhật Nguyệt Đông Chuyển”.
Lý Thiên Vũ bước ra ba bước cự kiếm dắt ngang hư không chém về phía đầy trời Lôi hải.
Một kích này xuất ra đã là gần như hút cạn sạch Chân Khí bên trong cơ thể nếu như một kiếm này không đở được Lôi hảu của Phó Bắc Dạ lần này khải nghiệm hắn nhất định thất bại hoặc cũng có thể trực tiếp bị g·iết c·hết.
Nhưng rồi, cuộc đời không lúc nào như ý muốn, một kiếm này như là thùng rỗng kêu to, không chịu nổi một kích, Cự Kiếm đi vào bên trong Lôi hải liền bị vạn đạo Lôi đình oanh cho thành bột mịn trực tiếp tiêu tán đi kể cả Vấn Hà Kiếm cũng vậy, đã trực tiếp b·ị đ·ánh tan nát thành từng mảnh nhỏ, triệt để phế đi.
Lý Thiên Vũ đã thật sự thoát lực, hắn đã không còn một chút sức lực nào nửa, tuy đây chỉ là khảo nghiệm truyền thừa nhưng từ đầu tới cuối tất cả điều là chân thật, công kích hay Chân Khí ba động điều là thật, nói cách khác đây chẳng khác gì là sinh tử chi chiến cả.
Lôi hải như là hình phễu đang cấp tốc tới gần, hắn đã kiệt sức rồi, hắn nhắm mắt buông bỏ, kiếm đã không còn, chân khí cạn kiệt, Lý Thiên Vũ rơi lệ.
“C·hết sao? Ta không cam lòng, thù cũ chưa báo, ân tình chưa trả, còn cả Chi Nhi nửa”.
“Không, ta không thể c·hết, thù chưa báo, ân tình chưa trả và cả tình yêu của ta nửa Tĩnh Chi còn đang chờ thủ hộ”.
Lý Thiên Vũ đột nhiên mở mắt ra, từ trong hai con ngươi một tia kiếm khí phóng lên tận trời, xung quanh Lý Thiên Vũ thiên địa ý chí đột nhiên xuất hiện, vô cùng vô tận cảm ngộ tràng vào bên trong não hãi hắn.
“Kiếm Ý hiện”.
Đột nhiên từ trên cao một cổ uy áp cực kỳ khủng bố phủ xuống nơi này, làm cho Lý Thiên Vũ vô cùng thông xuất, cảm ngộ kiếm đạo trở nên thông thấu hơn bao giờ.
Lý Thiên Vũ lấy tay làm kiếm, hai ngón tay đưa lên trời, vô cùng vô tận Kiếm khí xuất hiện kiếm ý thẩm thấu vào bên trong, kiếm khí như là tiếp thêm sức mạnh chỉ trong một hơi thở xung quanh đã xuất hiện hơn tám ngàn cây tiểu kiếm ngưng tụ từ kiếm khí.
Ba hơi thở trôi qua tiểu kiếm không ngừng tăng trưởng đã đạt đến chín ngàn, chín ngàn mốt, chín ngàn hai, chín ngàn ba.
Kiếm khí vẫn như là vô cùng vô tận xuất hiện, tiểu kiếm đạt đến chín ngàn chín, chín ngàn chín trăm năm mươi, sáu mươi, bảy mươi.
Rất nhanh chỉ còn thiếu hai cây tiểu kiếm nửa là đạt đến cực hạn một vạn đạo kiếm khí.
Chín ngàn chín trăm chín mươi chín.
“Một vạn, hiện cho ta”.
Lý Thiên Vũ quát lớn một tiếng, càng thêm dũng mảnh kiếm khí thoát ra bên ngoài điên cuồng hợp lại với nhau để hoàn thành một kiếm cuối cùng.
“Hiện”.
Lý Thiên Vũ trở nên điên cuồng, Linh ấn lập tức phát sáng, vô cùng vô tận Linh khí chảy về Khí Hải, Khí hải luyện hóa Linh khí bổ sung chân khí, để chân khí đủ nhiều hổ trợ kiếm khí ngưng tụ tiểu kiếm.
Tuy làm vậy chỉ là đốt cháy giai đoạn, làm cho Linh ấn nhanh chóng biến mất nhưng như vậy cũng đáng.
Trong ánh mắt điên cuồng của Lý Thiên Vũ cây tiểu kiếm thứ một vạn đã chậm rãi hình thành, cùng lúc trên bầu trời mây đen giăng đầy, từ trubg tâm hắc vân có một thanh cự kiếm bổ nát thiên khung từ trên cao rạch phá không gian xuất hiện phái sau lưng Lý Thiên Vũ.
“Vũ kỹ chi linh, ta thành công”.
“Xung Hư Kiếm Pháp, Vạn Kiếm Triều Tông”.
Một vạn cây tiểu kiếm như là một dòng kiếm hà uốn lượn và dắt ngang hư không điên cuồng giằng co với Lôi hải mà không rơi vào hạ phong.
Lý Thiên Vũ lộ ra một ánh mắt quyết liệt, hắc kiếm mà lúc trước Đế Ảnh Phân Thân dùng đã hiện trong tay Lý Thiên Vũ.
Mi tâm Linh ấn và Pháp ấn không ngừng vận chuyển cuồn cuộn Chân Khí và Âm Dương chi lực thẩm thấu ra bên ngoài tràng vào bên trong hắc kiếm.
Phía sau lưng Lý Thiên Vũ một vòng tròn Âm Dương song ngư điên cuồng xoay tròn, Khí Thế của Lý Thiên Vũ như là bị thu liễm toàn bộ, như là thợ săn đang trình con mồi.
Thân hình của Lý Thiên Vũ lập tức lui vào bên trong Âm Dương Song Ngư, cùng lúc Âm Dương Song Ngư đã xuất hiện phía sau lưng Phó Bắc Dạ, từ bên trong Âm Dương Song Ngư một thanh trường kiếm xuất hiện đâm xuyên lòng ngực Phó Bắc Dạ.
Âm Dương chi lực phun trào xoắn nát thân thể Phó Bắc Dạ, Lôi hải bên trên cũng tiêu tán theo chủ nhân của nó, Kiếm Hà cũng không còn được Lý Thiên Vũ chèo chóng cũng sụp đổ theo, đến tận bây giờ chiến đấu mới chính thức kết thúc.
“Thông qua”.
Giọng nói cổ xưa đó một lần nửa vang lên, đột nhiên trời đất quay cuồng làm cho Lý Thiên Vũ cũng đầu choáng mắt hoa một trận, đến khí Lý Thiên Vũ mở mắt ra một lần nửa liền nhìn thấy một cái cung điện vô cùng to lớn và hùng vĩ.
Xung quanh điều là màu vàng làm chủ đạo hai bên có mười chín chiếc ghế màu vàng kim làm bằng Nhũ Tinh Kim bên trên có khảm nạm vô số viên Huyết Minh Ngọc vô cùng xa hoa.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận