Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 50: Chương 50: Tinh thần lực.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:56Chương 50: Tinh thần lực.
Khi cả hai thanh cự kiếm chuẩn bị đụng vào nhau thì dị biến đột khởi, thanh Hắc Bạch cự kiếm của Lý Thiên Vũ đột nhiên chuyển hướng lệch qua một bên trực tiếp công kích Hắc Diện, còn về cự kiếm của Hắc Diện thì lại hướng về Lý Thiên Vũ, Lý Thiên Vũ dự định dùng thân thể chính hắn đón nhận công kích này.
Hắc Diện ở phía xa nhìn thấy như vậy liền quá đổi sợ hãi, hắn biết nếu một kiếm này của Lý Thiên Vũ hắn liền trực tiếp hóa thành tro bụi.
Vô Niệm của Hắc Diện chính là một kích voi cùng mạnh, cũng có thể nói đây chính là một kích mạnh nhất hiện tại hắn có thể xuất ra, nếu như bất kỳ một võ giả tu vi phía dưới Thiên Nguyên Cảnh dứng phía dưới một kiếm này nhất định kinh hồn tán đảm, không đề ra nổi một tia khán cự nào dù là nhỏ nhất.
Để xuất ra được một kích cường đại này hắn đánh đổi chính là toàn bộ chân khí bên trong Khí Hải, hiện bây giờ Hắc Diện đã như là thùng rỗng kêu to, toàn thân không còn miếng Chân Khí nào, hắn hiện tại dù là bất kỳ một tên Huyền Nguyên Cảnh nào cũng có thể g·iết hắn.
Hắc Diện hiện tại đúng là không chịu nổi một kích, một kiếm này của Lý Thiên Vũ giáng xuống hắn nhất định sẽ c·hết.
Hắc Bạch cự Kiếm của Lý Thiên Vũ liền đã đến trước mặt Hắc Diện, hắn biết đến giờ phút này hắn đã không còn một tia sinh cơ nào, dựa vào Mục Du hay sao?
Mục Du hiện tại như là miệng ốc không lo nổi mình ốc thì làm sao lo cho hắn!
“Ta hận a” Hắc Diện lúc này đã buông bỏ chống cự mà lựa chọn nhận mệnh.
“Lý Thiên Vũ, ta dù có c·hết cũng muốn nguyền rũa ngươi, ta nguyền rũa ngươi ở Thương Nguyên này, ngươi cả đời này cô độc” Hắc Diện phút cuối cùng lại quát lớn nguyền rữa Lý Thiên Vũ một trận, làm vậy hắn cảm thấy khoan khoái hơn rất nhiều.
Không một chút hoài niệm Hắc Bạch cự Kiếm quét ngang qua cắt thân thể Hắc Diện ra làm hai nửa từ phần vai chảy dài xuống đùi cắt thân thể hắn ra làm hai nửa.
Một nửa thân trên bị Thái Dương thiêu đốt thành tro bụi, tiêu tán trong thiên địa, một nửa thân dưới bị Thái Âm băng phong và nghiền thành băng vụ tán loạn khắp nơi.
Đến giờ phút này Hắc Diện đã triệt để biến mất tại thiên địa này, không một dấu vết lưu lại ngoại trừ một kiếm chiêu còn đang rất bạo ngược t·ấn c·ông về phía Lý Thiên Vũ.
Nếu như Vô Niệm có thể đánh g·iết Lý Thiên Vũ thì lại dể nói, còn nếu như Vô Niệm không làm gì được Lý Thiên Vũ việc này mà truyền đi Thiên Kiếm Đế Triều ắt sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
Cự kiếm màu hoàng kim như là lưu tinh thế như chẻ che trảm phá tất cả những thứ ngăn cản nó chém g·iết Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ tuy rất tự tin có thể ngăn cản một kiếm này của Hắc Diện nhưng hắn lại cũng không mười phần mà chỉ có ba thành nắm chắc mà thôi, dù chỉ ba thành cũng đủ để hắn liều mạng một hai.
Trên đời này nếu có ba thành nắm chắc là có thể liều mạng, nếu như đợi chờ thời cơ mười phần thành công thì bao giờ mới làm được chuyện đại sự.
Lý Thiên Vũ đối mặt với một kiếm này hắn vô cùng tự tin, hắn biết một kiếm này hạ xuống nhiều nhất hắn chỉ bị trọng thương mà thôi, còn trực tiếp trấn sát hắn thì vẫn chưa đủ, nên hắn cũng không cần phải trốn vào trong Hỗn Nguyên Châu lánh nạn.
Đi vào Hỗn Nguyên Châu nội không gian lánh nạn cũng là biện pháp tốt, theo miêu tả của Cửu Chân thì Hỗn Nguyên Châu là bảo vật vô giá một khi nó bạo lộ thì không chỉ hắn gặp đại nạn mà cả Thương Nguyên cũng chôn theo hắn, nên chưa đến thời khắc sống còn thì hắn không muốn bạo lộ nó ra bên ngoài.
Lý Thiên Vũ dự định dùng mạnh nhất phòng ngự để đón nhận một kiếm này, thân thể hắn Kim Quang đại phóng Long lân chợt hiện bao trùm toàn bộ thân thể hắn, tiếp theo là Băng Giáp, Hỏa Tráo và cuối cùng là Kiếm Thuẩn.
Grầm!
Đột nhiên một tiếng Long ngâm vang vọng trời đất, phía sau lưng Lý Thiên Vũ xuất hiện một con Kim Long cực lớn thân dài gần trăm trượng hai Long trảo đưa ra bên ngoài bên trên Long trảo khí tức hủy diệt tràng ngập hai đạo Kim Long Trấn Bạo đồng thời kích phát.
Long trảo vươn ra chụp vào mũi kiếm cầm nắm nó lại, cự kiếm đột nhiên chậm lại trong chóc lát.
“Haha, Lý Thiên Vũ cùng đi c·hết đi”.
Mục Du phía bên kia bị Đế Ảnh phân thân dồn đến đường cùng hắn liền như là kể điên lại vô cùng điên cuồng, toàn thân hắn liên tục phát sáng Chân Khí, huyết mạch, tinh, khí, thần tất cả điều thiêu đốt lên một luồng áng sáng màu vàng kim từ thể nội hắn bay ra với tốc độ cực nhanh bay đến Vô Niệm.
“Không tốt” Dòng suy nghĩ của Lý Thiên Vũ vẫn chưa kết thúc hắn liền nhìn thấy hoàng kim cự kiếm như là kinh lôi với tốc độ khủng kh·iếp chẳng khác gì sấm sét bay vuốt qua đánh xuyên ba tầng phòng hộ của hắn mà không một chút lưu tình.
Kiếm Thuẩn, Hỏa Tráo và Băng Giáp như là ba tấm giấy mỏng bị trực tiếp xuyên phá không hề có chút phản khán nào, cự kiếm thế như chẻ tre không gì cảng được trực tiếp đâm xuyên lòng ngực Lý Thiên Vũ đánh hắn bay thẳng về phía sau đụng vào tòa sơn nhạc to lớn nhất ở phía xa, làm cho ngọn núi ầm vang nổ tung bên trong lộ ra một tấm hắc sắc thạch bia to lớn, thân thể Lý Thiên Vũ bị đóng đinh ở bên trên không động đậy được.
Thạch bia đột nhiên phát sáng, bạch quang chiếu rội xung quanh, Lý Thiên Vũ bổng cảm nhận được một luồng thôn phệ cực mạnh, nó đnag điên cuồng hút lấy huyết dịch bên trong cơ thể hắn nhuộm đỏ cả thạch bia từ màu đen chuyển sang chút ánh đỏ huyết tinh nồng hậu.
Đó là Lý Thiên Vũ, hắn thân mang Long tộc thể phách nên huyết khí vô cùng thịnh vượng và hùng hậu có thể nói huyết khí của Lý Thiên Vũ như hồng thủy tràng giang địa hải mênh mong và bao la, nhưng dù vậy hắn cũng cảm thấy hoa mắt chóng mặt, nếu như một người bình thường chắc chắn sẽ bị hút khô mà c·hết đi.
Khi thạch bia hút huyết dịch của Lý Thiên Vũ đạt đến cực hạn liền một cột sáng phóng thẳng thiên khung cùng lúc đó bốn phương tám hướng cũng điều phát ra quang trụ tương tự, hắc sắc thạch bia tại nơi Lý Thiên Vũ đột nhiên xuất hiện một cái vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy như là một cái miệng lớn yêu thú đang phệ thiên địa nuốt hết tất cả kể cả Lý Thiên Vũ.
“Chuyện gì sảy ra, không lẻ Lý Thiên Vũ đã kích hoạt truyền thừa”.
“Đúng a, ta quên mất hắn cũng là Hỏa diễm pháp ấn có thể cao hơn ta không chỉ một bậc, có thể là Thiên cấp pháp ấn trong truyền thuyết” Lâm Tâm Như nói.
“Mau đi vào bên trong, không để hắn đoạt đi truyền thừa”.
Bên trong một tên Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong lên tiếng, rồi hắn trực tiếp nhảy vào bên trong vòng xoáy ngay lập tức thân thể hắn nổ tung thành từng mảnh, triệt để c·hết đi.
“Chuyện gì xảy ra?” Một tên Huyền Nguyên Cảnh võ giả còn lại nghi hoặc lên tiếng.
“Chắc hẳn điều kiện để vào bên trong chính là cần có người sở hữu Hỏa diễm pháp ấn phẩm cấp nhất định mới có thể vào được” Lâm Tâm Như nói.
“Vậy ngươi vào đi” Tên Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong kia nói.
“Không kịp, cánh cổng không gian đã đóng lại” Lâm Tâm Như lắc đầu nói.
Nói xong cả hai người Lâm Tâm Như liếc nhìn Hàn Tĩnh Chi một cái rồi lại trực tiếp xoay người bỏ đi.
Hàn Tĩnh Chi lộ ra vẽ mặt lo lắng tột cùng, không biết bên trong có nguy hiểm gì hay không? “Thiên Vũ đại ca, nhất định bải trọng, nếu như huynh ấy có việc gì thì Thiên Kiếm Đế Triều lại không có lý do gì phải tồn tại nửa”.
Hai người Lâm Tâm Như chưa đi xa nghe thấy lời nói nàng liền sửng sốt cười nhạt một tiếng, nói:
“Chỉ dựa vào ngươi muốn diệt đi Đế triều ta, suy mong vọng tưởng” nói xong cả hai liền cấp tốc đi xa, khi cả hai gần như biến mất thân hình một giọng nói hùng hồn vọng lại: “Ngươi vốn không hiểu sự cường đại của Đế triều ta, Lý Thiên Vũ đã g·iết c·hết Hắc Diện cùng Mục Du Đế triều ta nhất định không bỏ qua hắn, kể cả ngươi cũng sẽ trở thành đồ chơi cho Công tử” haha.
...
Lý Thiên Vũ đột nhiên cảm nhận được một trận đầu ốc quay cuồn, làm cho đầu ốc hắn loạn cả lên, một lần nửa hắn mở mắt ra liền phát hiện chính hắn đã ở trong một không gian đầy rẫy hỏa diễm, lửa đốt tận trời trong tầm mắt biển dung nham không thấy bờ bên kia, xung quanh cũng chỉ một màu đỏ của lửa.
"Tiểu tử ngươi đã đến được đây đồng nghĩa ngươi đã đáp ứng đầy đủ yêu cầu của ta, tuổi khống quá 20, pháp ấn phải trên Thiên cấp”.
Đột nhiên bên tay Lý Thiên Vũ vang lên một giọng nói cổ xưa đầy tan thương, như là từ thời viễn cổ bảo tồn đến tận ngày hôm nay.
“Ngươi muốn nhận được truyền thừa của Phần Thiên Đại Đế ta nhất định phải thông qua thêm ba tầng khảo nghiệm của ta”.
“Tầng khảo nghiệm thứ nhất chính là khảo nghiệm tinh thần lực, tinh thần lực vượt qua cấp 25 thông qua, khảo nghiệm bắt đầu”.
Xung quanh Biển Lửa ba động kịch liệt từ bên trong biển lửa một tấm thạch bia từ bên trong từ từ chậm rãi bay lên.
Khi nó hoàn toàn thoát ra khỏi biển lửa trong mắt Lý Thiên Vũ lại là một tôn thạch bia cao khoảng hai thước hơn toàn thân màu đen nhánh, bên trên có năm quả cầu màu bạc bên trái bên phải tổng cộng có mười quả cầu cũng là màu bạc.
“Là, Tinh Thần trắc thí bia” Lý Thiên Vũ lầm bầm tự nói.
Kiếp trước hắn không phải chưa từng gặp Tinh Thần trắc thí bia, nên hắn biết rõ cách trắc thí như thế nào nên không cần hướng dẫn.
Kiếp trước hắn vốn là Thần Võ song tu nhưng không một ai biết đến khi hắn c·hết đi lại mang theo bí mật này mà chôm vùi theo, Lý Thiên Vũ đã tu luyện cả hai đến dưới Thánh cảnh cực hạn, võ đạo Chuẩn Thánh cấp độ, tinh thần lực đạt đến cấp 59 đỉnh phong, nhưng bây giờ không biết qua một lần trùng sinh tinh thần lực còn sót lại bao nhiêu.
Khi cả hai thanh cự kiếm chuẩn bị đụng vào nhau thì dị biến đột khởi, thanh Hắc Bạch cự kiếm của Lý Thiên Vũ đột nhiên chuyển hướng lệch qua một bên trực tiếp công kích Hắc Diện, còn về cự kiếm của Hắc Diện thì lại hướng về Lý Thiên Vũ, Lý Thiên Vũ dự định dùng thân thể chính hắn đón nhận công kích này.
Hắc Diện ở phía xa nhìn thấy như vậy liền quá đổi sợ hãi, hắn biết nếu một kiếm này của Lý Thiên Vũ hắn liền trực tiếp hóa thành tro bụi.
Vô Niệm của Hắc Diện chính là một kích voi cùng mạnh, cũng có thể nói đây chính là một kích mạnh nhất hiện tại hắn có thể xuất ra, nếu như bất kỳ một võ giả tu vi phía dưới Thiên Nguyên Cảnh dứng phía dưới một kiếm này nhất định kinh hồn tán đảm, không đề ra nổi một tia khán cự nào dù là nhỏ nhất.
Để xuất ra được một kích cường đại này hắn đánh đổi chính là toàn bộ chân khí bên trong Khí Hải, hiện bây giờ Hắc Diện đã như là thùng rỗng kêu to, toàn thân không còn miếng Chân Khí nào, hắn hiện tại dù là bất kỳ một tên Huyền Nguyên Cảnh nào cũng có thể g·iết hắn.
Hắc Diện hiện tại đúng là không chịu nổi một kích, một kiếm này của Lý Thiên Vũ giáng xuống hắn nhất định sẽ c·hết.
Hắc Bạch cự Kiếm của Lý Thiên Vũ liền đã đến trước mặt Hắc Diện, hắn biết đến giờ phút này hắn đã không còn một tia sinh cơ nào, dựa vào Mục Du hay sao?
Mục Du hiện tại như là miệng ốc không lo nổi mình ốc thì làm sao lo cho hắn!
“Ta hận a” Hắc Diện lúc này đã buông bỏ chống cự mà lựa chọn nhận mệnh.
“Lý Thiên Vũ, ta dù có c·hết cũng muốn nguyền rũa ngươi, ta nguyền rũa ngươi ở Thương Nguyên này, ngươi cả đời này cô độc” Hắc Diện phút cuối cùng lại quát lớn nguyền rữa Lý Thiên Vũ một trận, làm vậy hắn cảm thấy khoan khoái hơn rất nhiều.
Không một chút hoài niệm Hắc Bạch cự Kiếm quét ngang qua cắt thân thể Hắc Diện ra làm hai nửa từ phần vai chảy dài xuống đùi cắt thân thể hắn ra làm hai nửa.
Một nửa thân trên bị Thái Dương thiêu đốt thành tro bụi, tiêu tán trong thiên địa, một nửa thân dưới bị Thái Âm băng phong và nghiền thành băng vụ tán loạn khắp nơi.
Đến giờ phút này Hắc Diện đã triệt để biến mất tại thiên địa này, không một dấu vết lưu lại ngoại trừ một kiếm chiêu còn đang rất bạo ngược t·ấn c·ông về phía Lý Thiên Vũ.
Nếu như Vô Niệm có thể đánh g·iết Lý Thiên Vũ thì lại dể nói, còn nếu như Vô Niệm không làm gì được Lý Thiên Vũ việc này mà truyền đi Thiên Kiếm Đế Triều ắt sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
Cự kiếm màu hoàng kim như là lưu tinh thế như chẻ che trảm phá tất cả những thứ ngăn cản nó chém g·iết Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ tuy rất tự tin có thể ngăn cản một kiếm này của Hắc Diện nhưng hắn lại cũng không mười phần mà chỉ có ba thành nắm chắc mà thôi, dù chỉ ba thành cũng đủ để hắn liều mạng một hai.
Trên đời này nếu có ba thành nắm chắc là có thể liều mạng, nếu như đợi chờ thời cơ mười phần thành công thì bao giờ mới làm được chuyện đại sự.
Lý Thiên Vũ đối mặt với một kiếm này hắn vô cùng tự tin, hắn biết một kiếm này hạ xuống nhiều nhất hắn chỉ bị trọng thương mà thôi, còn trực tiếp trấn sát hắn thì vẫn chưa đủ, nên hắn cũng không cần phải trốn vào trong Hỗn Nguyên Châu lánh nạn.
Đi vào Hỗn Nguyên Châu nội không gian lánh nạn cũng là biện pháp tốt, theo miêu tả của Cửu Chân thì Hỗn Nguyên Châu là bảo vật vô giá một khi nó bạo lộ thì không chỉ hắn gặp đại nạn mà cả Thương Nguyên cũng chôn theo hắn, nên chưa đến thời khắc sống còn thì hắn không muốn bạo lộ nó ra bên ngoài.
Lý Thiên Vũ dự định dùng mạnh nhất phòng ngự để đón nhận một kiếm này, thân thể hắn Kim Quang đại phóng Long lân chợt hiện bao trùm toàn bộ thân thể hắn, tiếp theo là Băng Giáp, Hỏa Tráo và cuối cùng là Kiếm Thuẩn.
Grầm!
Đột nhiên một tiếng Long ngâm vang vọng trời đất, phía sau lưng Lý Thiên Vũ xuất hiện một con Kim Long cực lớn thân dài gần trăm trượng hai Long trảo đưa ra bên ngoài bên trên Long trảo khí tức hủy diệt tràng ngập hai đạo Kim Long Trấn Bạo đồng thời kích phát.
Long trảo vươn ra chụp vào mũi kiếm cầm nắm nó lại, cự kiếm đột nhiên chậm lại trong chóc lát.
“Haha, Lý Thiên Vũ cùng đi c·hết đi”.
Mục Du phía bên kia bị Đế Ảnh phân thân dồn đến đường cùng hắn liền như là kể điên lại vô cùng điên cuồng, toàn thân hắn liên tục phát sáng Chân Khí, huyết mạch, tinh, khí, thần tất cả điều thiêu đốt lên một luồng áng sáng màu vàng kim từ thể nội hắn bay ra với tốc độ cực nhanh bay đến Vô Niệm.
“Không tốt” Dòng suy nghĩ của Lý Thiên Vũ vẫn chưa kết thúc hắn liền nhìn thấy hoàng kim cự kiếm như là kinh lôi với tốc độ khủng kh·iếp chẳng khác gì sấm sét bay vuốt qua đánh xuyên ba tầng phòng hộ của hắn mà không một chút lưu tình.
Kiếm Thuẩn, Hỏa Tráo và Băng Giáp như là ba tấm giấy mỏng bị trực tiếp xuyên phá không hề có chút phản khán nào, cự kiếm thế như chẻ tre không gì cảng được trực tiếp đâm xuyên lòng ngực Lý Thiên Vũ đánh hắn bay thẳng về phía sau đụng vào tòa sơn nhạc to lớn nhất ở phía xa, làm cho ngọn núi ầm vang nổ tung bên trong lộ ra một tấm hắc sắc thạch bia to lớn, thân thể Lý Thiên Vũ bị đóng đinh ở bên trên không động đậy được.
Thạch bia đột nhiên phát sáng, bạch quang chiếu rội xung quanh, Lý Thiên Vũ bổng cảm nhận được một luồng thôn phệ cực mạnh, nó đnag điên cuồng hút lấy huyết dịch bên trong cơ thể hắn nhuộm đỏ cả thạch bia từ màu đen chuyển sang chút ánh đỏ huyết tinh nồng hậu.
Đó là Lý Thiên Vũ, hắn thân mang Long tộc thể phách nên huyết khí vô cùng thịnh vượng và hùng hậu có thể nói huyết khí của Lý Thiên Vũ như hồng thủy tràng giang địa hải mênh mong và bao la, nhưng dù vậy hắn cũng cảm thấy hoa mắt chóng mặt, nếu như một người bình thường chắc chắn sẽ bị hút khô mà c·hết đi.
Khi thạch bia hút huyết dịch của Lý Thiên Vũ đạt đến cực hạn liền một cột sáng phóng thẳng thiên khung cùng lúc đó bốn phương tám hướng cũng điều phát ra quang trụ tương tự, hắc sắc thạch bia tại nơi Lý Thiên Vũ đột nhiên xuất hiện một cái vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy như là một cái miệng lớn yêu thú đang phệ thiên địa nuốt hết tất cả kể cả Lý Thiên Vũ.
“Chuyện gì sảy ra, không lẻ Lý Thiên Vũ đã kích hoạt truyền thừa”.
“Đúng a, ta quên mất hắn cũng là Hỏa diễm pháp ấn có thể cao hơn ta không chỉ một bậc, có thể là Thiên cấp pháp ấn trong truyền thuyết” Lâm Tâm Như nói.
“Mau đi vào bên trong, không để hắn đoạt đi truyền thừa”.
Bên trong một tên Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong lên tiếng, rồi hắn trực tiếp nhảy vào bên trong vòng xoáy ngay lập tức thân thể hắn nổ tung thành từng mảnh, triệt để c·hết đi.
“Chuyện gì xảy ra?” Một tên Huyền Nguyên Cảnh võ giả còn lại nghi hoặc lên tiếng.
“Chắc hẳn điều kiện để vào bên trong chính là cần có người sở hữu Hỏa diễm pháp ấn phẩm cấp nhất định mới có thể vào được” Lâm Tâm Như nói.
“Vậy ngươi vào đi” Tên Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong kia nói.
“Không kịp, cánh cổng không gian đã đóng lại” Lâm Tâm Như lắc đầu nói.
Nói xong cả hai người Lâm Tâm Như liếc nhìn Hàn Tĩnh Chi một cái rồi lại trực tiếp xoay người bỏ đi.
Hàn Tĩnh Chi lộ ra vẽ mặt lo lắng tột cùng, không biết bên trong có nguy hiểm gì hay không? “Thiên Vũ đại ca, nhất định bải trọng, nếu như huynh ấy có việc gì thì Thiên Kiếm Đế Triều lại không có lý do gì phải tồn tại nửa”.
Hai người Lâm Tâm Như chưa đi xa nghe thấy lời nói nàng liền sửng sốt cười nhạt một tiếng, nói:
“Chỉ dựa vào ngươi muốn diệt đi Đế triều ta, suy mong vọng tưởng” nói xong cả hai liền cấp tốc đi xa, khi cả hai gần như biến mất thân hình một giọng nói hùng hồn vọng lại: “Ngươi vốn không hiểu sự cường đại của Đế triều ta, Lý Thiên Vũ đã g·iết c·hết Hắc Diện cùng Mục Du Đế triều ta nhất định không bỏ qua hắn, kể cả ngươi cũng sẽ trở thành đồ chơi cho Công tử” haha.
...
Lý Thiên Vũ đột nhiên cảm nhận được một trận đầu ốc quay cuồn, làm cho đầu ốc hắn loạn cả lên, một lần nửa hắn mở mắt ra liền phát hiện chính hắn đã ở trong một không gian đầy rẫy hỏa diễm, lửa đốt tận trời trong tầm mắt biển dung nham không thấy bờ bên kia, xung quanh cũng chỉ một màu đỏ của lửa.
"Tiểu tử ngươi đã đến được đây đồng nghĩa ngươi đã đáp ứng đầy đủ yêu cầu của ta, tuổi khống quá 20, pháp ấn phải trên Thiên cấp”.
Đột nhiên bên tay Lý Thiên Vũ vang lên một giọng nói cổ xưa đầy tan thương, như là từ thời viễn cổ bảo tồn đến tận ngày hôm nay.
“Ngươi muốn nhận được truyền thừa của Phần Thiên Đại Đế ta nhất định phải thông qua thêm ba tầng khảo nghiệm của ta”.
“Tầng khảo nghiệm thứ nhất chính là khảo nghiệm tinh thần lực, tinh thần lực vượt qua cấp 25 thông qua, khảo nghiệm bắt đầu”.
Xung quanh Biển Lửa ba động kịch liệt từ bên trong biển lửa một tấm thạch bia từ bên trong từ từ chậm rãi bay lên.
Khi nó hoàn toàn thoát ra khỏi biển lửa trong mắt Lý Thiên Vũ lại là một tôn thạch bia cao khoảng hai thước hơn toàn thân màu đen nhánh, bên trên có năm quả cầu màu bạc bên trái bên phải tổng cộng có mười quả cầu cũng là màu bạc.
“Là, Tinh Thần trắc thí bia” Lý Thiên Vũ lầm bầm tự nói.
Kiếp trước hắn không phải chưa từng gặp Tinh Thần trắc thí bia, nên hắn biết rõ cách trắc thí như thế nào nên không cần hướng dẫn.
Kiếp trước hắn vốn là Thần Võ song tu nhưng không một ai biết đến khi hắn c·hết đi lại mang theo bí mật này mà chôm vùi theo, Lý Thiên Vũ đã tu luyện cả hai đến dưới Thánh cảnh cực hạn, võ đạo Chuẩn Thánh cấp độ, tinh thần lực đạt đến cấp 59 đỉnh phong, nhưng bây giờ không biết qua một lần trùng sinh tinh thần lực còn sót lại bao nhiêu.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận