Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 47: Chương 47: Hắc Diện, Mục Du (1).
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:56Chương 47: Hắc Diện, Mục Du (1).
Lý Thiên Vũ vừa rồi do cảm xúc quá hỗn loạn nên không may khí tức dao động bị Hắc Diện cảm nhận được, khi hắn lấy lại tin thần liền nhìn thấy một đạo Kiếm Trảo hướng về đỉnh đầu mình đánh tới.
Tuy hắn không chú ý nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại vô cùng phong phú, Lý Thiên Vũ liền tiến về phía trước ba bước tay phải đưa ra bên ngoài sau đó hóa thành một cái hư ảnh Long trảo to lớn bên trong Long trảo khí tức hủy diệt cường đại đánh trực tiếp vào Kiếm Minh Trảo.
Oành!
Kim Long Trấn Bạo và Kiếm Minh Trảo đụng vào nhau kình khí nổ tung, Chân Khí tán loạn phong bạo quét sạch phạm vi bán kính ba trăm trượng.
Lúc này xung quanh tất cả cổ thụ điều đổ ngã tán loạn bên trong lộ ra hai thân ảnh, hai thân ảnh đang lăng không phi hành phía sau nam tử kia là một đôi Kim Dực vô cùng lộng lẫy, phía sau nử tử mỹ lệ kia là một đôi Lam dực làm bằng băng tinh vô cùng xinh đẹp, nam thanh nử tú vô cùng đẹp đôi.
“Lý Thiên Vũ là ngươi” Lâm Tâm Như gật mình lên tiếng.
"Hắc hắc, Lý Thiên Vũ thiên đường có lối ngươi không đi địa ngục không lối ngươi lại vào” Hắc Diện cười lạnh lên tiếng.
“Nơi nào thiên đường, nơi nào địa ngục chưa biết trước được đâu” Lý Thiên Vũ lạnh nhạt nói.
“Mạnh miệng, ngươi có thể đánh bại Khương Tư Nam liền có thể xem thường anh tài thiên hạ hay sao” Hắc Diện nói.
“Để xem ngươi có đủ thực lực để ta xem trọng hay không” Lý Thiên Vũ nói.
“Kiếm Minh Trảo”
“Kiếm Trảo Xung Tiên”.
Bên dưới Lý Thiên Vũ xuất hiện một cái cự trảo khổng lồ, bao phủ Lý Thiên Vũ vào bên trong, tạo thành một màn cách giới vô cùng cứng rắn giam hắn cùng Hàn Tĩnh Chi lại, bên trong kiếm khí như hồng, kiếm khí như trường giang đại hải không ngừng xuất hiện.
« Cực Thiên Băng Vực ».
Xung quanh Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi nhiệt độ với cấp tốc hạ xuống chỉ trong nháy mắt liền đạt đến -440⁰C xung quanh tất cả điều hóa thành băng điêu.
Cả hai bọn hắn cùng nhau xuất ra Cực Thiên Băng Vực, Cực Thiên Băng Vực của Lý Thiên Vũ càng thêm cường đại vì bên trong Băng Vực có cả Thái Âm và Thái Dương chi lực cả hai hổ bổ cho nhau, vừa hổ trợ vừa bổ sung cho nhau, làm cho Cực Thiên Băng Vực càng thêm cường đại.
« Băng Diệu Chi Hoàn ».
Cả hai Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi điều cùng lúc phát động ra một chiêu này, trên tay cả hai lúc này là mười hai thân ảnh của bọn Hắc Diện.
Từ bên dưới tay Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi mười đạo quang hoàn phân biệt người hai mười lần lượt bay lên và biến mất.
Khi đạo quang hoàn cuối cùng bay lên và biến mất, tất cả mười hai người Lâm Tâm Như liền hóa thành mười hai tấm băng điêu vô cùng xinh đẹp.
“Băng Bạo”.
Ầm! ầm!
Băng điêu lập tức nổ tung, chỉ có năm người may mắn trốn thoát còn lại điều đã hóa thành tro bụi.
“Tại sao lại mạnh như vậy được” Lâm Tâm Như hoãn sợ lên tiếng.
"Tiểu tử, ẩn giấu thật tốt a, nhưng dù ngươi có lợi hại đến đâu cũng nhất định bại vong thôi”.
Hắc Diện cười lạnh lùng một tiếng rồi Chân Khí bùng nổ, phía sau lưng hắn mọc ra một Kiếm Dực hắn cách không bay lên cao toàn bộ khí tức bạo lộ ra bên ngoài.
“Địa Nguyên Cảnh trung kỳ” Lý Thiên Vũ nhíu mài thầm nói.
Việc không làm cho thiên hạ chấn kinh thì không dừng lại, tất cả điều phát ra toàn bộ tu vi khí tức, bên trong lại còn một tên cách không bay lên, khí tức phát ra lại là Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ và còn lại điều là Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong.
“Chi Chi, ba tên Huyền Nguyên Đỉnh Phong muội được chứ” Lý Thiên Vũ quay sang Hàn Tĩnh Chi nói.
Hàn Tĩnh Chi nhẹ gật đầu biểu lộ ổn tất cả, và điểm một ánh mắt yên tâm về phía Lý Thiên Vũ, nàng vốn không nghi ngờ thực lực của Lý Thiên Vũ, khi hắn chỉ là Huyền Nguyên Cảnh sơ kỳ liền có thể g·iết c·hết Địa Nguyên Cảnh võ giả, nay hắn đã khác xưa, nàng tin tưởng nhiêu đây hai tên Địa Nguyên Cảnh không đủ hắn đánh.
Nhận được câu trả lời của nàng Lý Thiên Vũ liền bước ra một bước Long trảo nâng lên một đạo Kim Long Phá Diệt Trảo xuất ra đánh về phía Hắc Diện cùng tên Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ kia làm hai bọn hắn tách ra với ba người Huyền Nguyên Cảnh Đỉnh Phong ra làm hai chiến trường.
“Lý Thiên Vũ ngươi thật cuồng vọng, chỉ dựa vào ngươi cũng muốn đánh với hai thiên tài của Đế triều ta” Hắc Diện cười lạnh nói.
Lý Thiên Vũ cười nhạt một tiếng, mắt trái bạch quang chợt lóe, bên trong lĩnh vực luồng khí tức thứ ba xuất hiện đó chính là Lôi phạt chi lực, Lôi phạt chi lực xuất hiện làm chi lĩnh vực thêm phần cuồng bạo.
« Lôi Vực ».
Lý Thiên Vũ đưa tay về phía trước, từ bên trên lòng bàn tay khuếch tán ra bên ngoài một luồng năng lượng vô cuồng cuồng bạo, bao phủ toàn bộ Cực Thiên Băng Vực làm cho bên trong lĩnh vực Lôi phạt thêm phần mạnh mẻ.
Hắc Diện và tên còn lại cảm nhận được sức tàn phá của Lôi phạt tâm thần kịch chấn, cả người bị Lôi điện ảnh hưởng trở nên tê dại, hành động chậm đi mấy phần.
Thân hình Lý Thiên Vũ ẩn vào trong Lĩnh vực, chờ thời cơ t·ấn c·ông.
“Phần Viêm Thiên Đao”.
Lý Thiên Vũ một lần nửa xuất hiện là ở phía sau tên Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ, hắn lấy tay làm đao, xuất ra một đao kinh thiên động địa làm cho tên Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ kia hoãn sợ tim thắt đến cổ.
“Mạc Du cẩn thận” Hắc Diện nhìn về phía tên Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ kia giật mình lên tiếng nhắc nhở.
“Ở đâu ra” Mạc Du giật mình hoản hốt lên tiếng.
"Dạ Du Kiếm Ấn”.
"Minh Chung Kiếm Tùy”.
Mạc Du và Hắc Diện lần lượt xuất chiêu ngăn cẳn Phần Viêm Thiên Đao của Lý Thiên Vũ, tuy thế công của Hắc Diện và Mạc Du cường đại nhưng lại không kịp tốc độ xuất đao của Lý Thiên Vũ.
Dạ Du Kiếm Ấn và Minh Chung Kiếm Tùy tuy đã triệt đi phần lớn uy lực nhưng dư ba, nhưng uy lực của Phần Viêm Thiên Đao vẩn còn rất mạnh lập tức đánh cho Mạc Du rơi xuống đất bay ngược về sau hơn mười trượng mới giữ vững thân hình.
Mạc Du khi ổn định lại, trên thân khí tức vô cùng hỗn loạn, trên ngực để lại một miệng v·ết t·hương khủng bố tuyệt luân, miệng còn lưu lại một ít tiên huyết, lúc này hắn vẫn còn hoãn sợ, nếu như Hắc Diện không kịp thời nhắc nhở thì bây giờ hắn đã là n·gười c·hết.
Lúc này trên bầu trời mây đen triễu nặng, lôi điện bên trong hắc vân vô cùng cuồng bạo, nơi này Lý Thiên Vũ đã sớm để cho Lôi Chi Triều Tịch đợi sẳn chỉ đợi Mạc Du rơi vào bên trong mà thôi.
Tại sao lại là Lôi Chi Triều Tịch mà không phải Âm Dương Kiếp Lôi vì Âm Dương Kiếp Lôi cần thời gian tụ lực rất lâu, nếu phát động Lôi Chi Triều Tịch trước muốn chuyển sang Âm Dương Kiếp Lôi tuyệt đối dễ dàng hơn một chút so với trực tiếp xuất ra Âm Dương Kiếp Lôi.
Rầm! Rầm! Rầm!
Lôi Chi Triều Tịch đã đạt đến cực hạn liền như thủy triều chuốc xuống bên dưới.
“Thiên Kiếm Quyết” thức thứ ba "Hạ Sinh Thiên Tẩu”.
Kiếm trong tay Hắc Diện khoáy động trời cao, một dòng kiếm khí vô cùng sắc bén cắt qua bầu trời xé tan không khí đánh tan nát sơ xác Lôi Chi Triều Tịch của Lý Thiên Vũ, làm cho Lôi Chi Triều Tịch trực tiếp tiêu tán đi.
Lý Thiên Vũ cũng không chấn kinh hay tỏ thất vọng, hắn biết thiên tài Đế triều không dể dàng b·ị đ·ánh bại như vậy, hắn liền tiếp tục tiến vào bên trong Lĩnh vực ẩn nấp đi.
“Lý Thiên Vũ rùa rút cổ, mau ra đây”.
Hắc Diện quát lớn một tiếng, song song tay hắn nâng lên kiếm khí ba động kịch liệt, làm cho xung quanh dày đặc kiếm khí.
“Vạn Kiếm Quy Tông”.
Hắc Diện xuất ra một kích phạm vi diện rộng, càn quét xung quanh trăm trượng, nhằm ép Lý Thiên Vũ hiện thân, nhưng lại không thấy hắn ở đâu.
“Hừ, ngươi trốn được còn mỹ nhân kia thì lại không” Hắc Diện hừ lạnh một tiếng liền quay sang tìm kiếm phương hướng của Hàn Tĩnh Chi, nhưng lại làm hắn giật mình là Hàn Tĩnh Chi cũng biến mất, không nhìn thấy nàng ở đâu.
“Nàng cũng loại này thủ đoạn” Hắc Diện thì thầm lẫm bẩm.
“Hắc Diện đại ca, để đệ”.
“Kiếm Chấn”.
Mục Du xung quanh Chân Khí ba động kịch liệt, trên bầu trời vô cùng vô tận điểm sáng nhỏ xuất hiện, đi theo đó là từ bên trong điểm sáng là vô vàng thanh lợi kiếm xuất hiện rồi rơi xuống bên dưới.
Lý Thiên Vũ ở phía xa nhìn thấy tất cả lại vô cùng ngạc nhiên, Kiếm Chấn của Mục Du tuy uy lực không bằng Vạn Kiếm Quy Tông nhưng ngược lại phạm vi của Kiếm Chấn vô cùng rộng, có thể bao phủ ngàn trượng ôm trọn Cực Thiên Băng Vực vào bên trong, với uy lực này vốn không thể làm gì Lý Thiên Vũ và Hàn Tĩnh Chi nhưng tìm ra vị trí bọn hắn hẳn là không việc gì.
"Bên đó, chịu c·hết đi”.
Hắc Diện quát lớn một tiếng, toàn thân Chân Khí toàn bộ thu liễm, Kiếm Khí chợt phóng toàn bộ cảm ngộ về kiếm cùng lúc phóng thích ra bên ngoài, xung quanh Hắc Diện một cổ vô hình ý chí hiện, ý chí này sắc bén vô cùng, khí thế vô lượng như là kiếm thẳng hướng không ngừng.
“Kiếm Ý”.
Lý Thiên Vũ nhìn thấy cảnh này lại kh·iếp sợ không thôi, sự lợi hại của kiếm ý làm sao hắn lại không biết.
Nhưng thế công của Hắc Diện lại không cho hắn có thời gian suy nghĩ nhiều, trong mắt Lý Thiên Vũ, Hắc Diện liên tục vun kiếm vào hư không vô cùng vô tận Kiếm Khí mang theo cường đại ý chí đánh về Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ lộ ra vẻ mặt ngưng rộng hắn liền ngay lập tức xuất ra một chiêu phòng ngự cường đại nhất của hắn, toàn thân kim quang đại phóng Long lân xuất hiện bao trùm cơ thể trạng thái bán Long hóa hiện.
Đi theo sau đó là một lớp áo giáp bằng băng tinh ôm trọn thân thể, lớp phòng ngự thứ ba và thứ tư lần lượt là áo giáp bằng hỏa diễm và kiếm khí.
Lý Thiên Vũ vừa rồi do cảm xúc quá hỗn loạn nên không may khí tức dao động bị Hắc Diện cảm nhận được, khi hắn lấy lại tin thần liền nhìn thấy một đạo Kiếm Trảo hướng về đỉnh đầu mình đánh tới.
Tuy hắn không chú ý nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại vô cùng phong phú, Lý Thiên Vũ liền tiến về phía trước ba bước tay phải đưa ra bên ngoài sau đó hóa thành một cái hư ảnh Long trảo to lớn bên trong Long trảo khí tức hủy diệt cường đại đánh trực tiếp vào Kiếm Minh Trảo.
Oành!
Kim Long Trấn Bạo và Kiếm Minh Trảo đụng vào nhau kình khí nổ tung, Chân Khí tán loạn phong bạo quét sạch phạm vi bán kính ba trăm trượng.
Lúc này xung quanh tất cả cổ thụ điều đổ ngã tán loạn bên trong lộ ra hai thân ảnh, hai thân ảnh đang lăng không phi hành phía sau nam tử kia là một đôi Kim Dực vô cùng lộng lẫy, phía sau nử tử mỹ lệ kia là một đôi Lam dực làm bằng băng tinh vô cùng xinh đẹp, nam thanh nử tú vô cùng đẹp đôi.
“Lý Thiên Vũ là ngươi” Lâm Tâm Như gật mình lên tiếng.
"Hắc hắc, Lý Thiên Vũ thiên đường có lối ngươi không đi địa ngục không lối ngươi lại vào” Hắc Diện cười lạnh lên tiếng.
“Nơi nào thiên đường, nơi nào địa ngục chưa biết trước được đâu” Lý Thiên Vũ lạnh nhạt nói.
“Mạnh miệng, ngươi có thể đánh bại Khương Tư Nam liền có thể xem thường anh tài thiên hạ hay sao” Hắc Diện nói.
“Để xem ngươi có đủ thực lực để ta xem trọng hay không” Lý Thiên Vũ nói.
“Kiếm Minh Trảo”
“Kiếm Trảo Xung Tiên”.
Bên dưới Lý Thiên Vũ xuất hiện một cái cự trảo khổng lồ, bao phủ Lý Thiên Vũ vào bên trong, tạo thành một màn cách giới vô cùng cứng rắn giam hắn cùng Hàn Tĩnh Chi lại, bên trong kiếm khí như hồng, kiếm khí như trường giang đại hải không ngừng xuất hiện.
« Cực Thiên Băng Vực ».
Xung quanh Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi nhiệt độ với cấp tốc hạ xuống chỉ trong nháy mắt liền đạt đến -440⁰C xung quanh tất cả điều hóa thành băng điêu.
Cả hai bọn hắn cùng nhau xuất ra Cực Thiên Băng Vực, Cực Thiên Băng Vực của Lý Thiên Vũ càng thêm cường đại vì bên trong Băng Vực có cả Thái Âm và Thái Dương chi lực cả hai hổ bổ cho nhau, vừa hổ trợ vừa bổ sung cho nhau, làm cho Cực Thiên Băng Vực càng thêm cường đại.
« Băng Diệu Chi Hoàn ».
Cả hai Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi điều cùng lúc phát động ra một chiêu này, trên tay cả hai lúc này là mười hai thân ảnh của bọn Hắc Diện.
Từ bên dưới tay Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi mười đạo quang hoàn phân biệt người hai mười lần lượt bay lên và biến mất.
Khi đạo quang hoàn cuối cùng bay lên và biến mất, tất cả mười hai người Lâm Tâm Như liền hóa thành mười hai tấm băng điêu vô cùng xinh đẹp.
“Băng Bạo”.
Ầm! ầm!
Băng điêu lập tức nổ tung, chỉ có năm người may mắn trốn thoát còn lại điều đã hóa thành tro bụi.
“Tại sao lại mạnh như vậy được” Lâm Tâm Như hoãn sợ lên tiếng.
"Tiểu tử, ẩn giấu thật tốt a, nhưng dù ngươi có lợi hại đến đâu cũng nhất định bại vong thôi”.
Hắc Diện cười lạnh lùng một tiếng rồi Chân Khí bùng nổ, phía sau lưng hắn mọc ra một Kiếm Dực hắn cách không bay lên cao toàn bộ khí tức bạo lộ ra bên ngoài.
“Địa Nguyên Cảnh trung kỳ” Lý Thiên Vũ nhíu mài thầm nói.
Việc không làm cho thiên hạ chấn kinh thì không dừng lại, tất cả điều phát ra toàn bộ tu vi khí tức, bên trong lại còn một tên cách không bay lên, khí tức phát ra lại là Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ và còn lại điều là Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong.
“Chi Chi, ba tên Huyền Nguyên Đỉnh Phong muội được chứ” Lý Thiên Vũ quay sang Hàn Tĩnh Chi nói.
Hàn Tĩnh Chi nhẹ gật đầu biểu lộ ổn tất cả, và điểm một ánh mắt yên tâm về phía Lý Thiên Vũ, nàng vốn không nghi ngờ thực lực của Lý Thiên Vũ, khi hắn chỉ là Huyền Nguyên Cảnh sơ kỳ liền có thể g·iết c·hết Địa Nguyên Cảnh võ giả, nay hắn đã khác xưa, nàng tin tưởng nhiêu đây hai tên Địa Nguyên Cảnh không đủ hắn đánh.
Nhận được câu trả lời của nàng Lý Thiên Vũ liền bước ra một bước Long trảo nâng lên một đạo Kim Long Phá Diệt Trảo xuất ra đánh về phía Hắc Diện cùng tên Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ kia làm hai bọn hắn tách ra với ba người Huyền Nguyên Cảnh Đỉnh Phong ra làm hai chiến trường.
“Lý Thiên Vũ ngươi thật cuồng vọng, chỉ dựa vào ngươi cũng muốn đánh với hai thiên tài của Đế triều ta” Hắc Diện cười lạnh nói.
Lý Thiên Vũ cười nhạt một tiếng, mắt trái bạch quang chợt lóe, bên trong lĩnh vực luồng khí tức thứ ba xuất hiện đó chính là Lôi phạt chi lực, Lôi phạt chi lực xuất hiện làm chi lĩnh vực thêm phần cuồng bạo.
« Lôi Vực ».
Lý Thiên Vũ đưa tay về phía trước, từ bên trên lòng bàn tay khuếch tán ra bên ngoài một luồng năng lượng vô cuồng cuồng bạo, bao phủ toàn bộ Cực Thiên Băng Vực làm cho bên trong lĩnh vực Lôi phạt thêm phần mạnh mẻ.
Hắc Diện và tên còn lại cảm nhận được sức tàn phá của Lôi phạt tâm thần kịch chấn, cả người bị Lôi điện ảnh hưởng trở nên tê dại, hành động chậm đi mấy phần.
Thân hình Lý Thiên Vũ ẩn vào trong Lĩnh vực, chờ thời cơ t·ấn c·ông.
“Phần Viêm Thiên Đao”.
Lý Thiên Vũ một lần nửa xuất hiện là ở phía sau tên Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ, hắn lấy tay làm đao, xuất ra một đao kinh thiên động địa làm cho tên Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ kia hoãn sợ tim thắt đến cổ.
“Mạc Du cẩn thận” Hắc Diện nhìn về phía tên Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ kia giật mình lên tiếng nhắc nhở.
“Ở đâu ra” Mạc Du giật mình hoản hốt lên tiếng.
"Dạ Du Kiếm Ấn”.
"Minh Chung Kiếm Tùy”.
Mạc Du và Hắc Diện lần lượt xuất chiêu ngăn cẳn Phần Viêm Thiên Đao của Lý Thiên Vũ, tuy thế công của Hắc Diện và Mạc Du cường đại nhưng lại không kịp tốc độ xuất đao của Lý Thiên Vũ.
Dạ Du Kiếm Ấn và Minh Chung Kiếm Tùy tuy đã triệt đi phần lớn uy lực nhưng dư ba, nhưng uy lực của Phần Viêm Thiên Đao vẩn còn rất mạnh lập tức đánh cho Mạc Du rơi xuống đất bay ngược về sau hơn mười trượng mới giữ vững thân hình.
Mạc Du khi ổn định lại, trên thân khí tức vô cùng hỗn loạn, trên ngực để lại một miệng v·ết t·hương khủng bố tuyệt luân, miệng còn lưu lại một ít tiên huyết, lúc này hắn vẫn còn hoãn sợ, nếu như Hắc Diện không kịp thời nhắc nhở thì bây giờ hắn đã là n·gười c·hết.
Lúc này trên bầu trời mây đen triễu nặng, lôi điện bên trong hắc vân vô cùng cuồng bạo, nơi này Lý Thiên Vũ đã sớm để cho Lôi Chi Triều Tịch đợi sẳn chỉ đợi Mạc Du rơi vào bên trong mà thôi.
Tại sao lại là Lôi Chi Triều Tịch mà không phải Âm Dương Kiếp Lôi vì Âm Dương Kiếp Lôi cần thời gian tụ lực rất lâu, nếu phát động Lôi Chi Triều Tịch trước muốn chuyển sang Âm Dương Kiếp Lôi tuyệt đối dễ dàng hơn một chút so với trực tiếp xuất ra Âm Dương Kiếp Lôi.
Rầm! Rầm! Rầm!
Lôi Chi Triều Tịch đã đạt đến cực hạn liền như thủy triều chuốc xuống bên dưới.
“Thiên Kiếm Quyết” thức thứ ba "Hạ Sinh Thiên Tẩu”.
Kiếm trong tay Hắc Diện khoáy động trời cao, một dòng kiếm khí vô cùng sắc bén cắt qua bầu trời xé tan không khí đánh tan nát sơ xác Lôi Chi Triều Tịch của Lý Thiên Vũ, làm cho Lôi Chi Triều Tịch trực tiếp tiêu tán đi.
Lý Thiên Vũ cũng không chấn kinh hay tỏ thất vọng, hắn biết thiên tài Đế triều không dể dàng b·ị đ·ánh bại như vậy, hắn liền tiếp tục tiến vào bên trong Lĩnh vực ẩn nấp đi.
“Lý Thiên Vũ rùa rút cổ, mau ra đây”.
Hắc Diện quát lớn một tiếng, song song tay hắn nâng lên kiếm khí ba động kịch liệt, làm cho xung quanh dày đặc kiếm khí.
“Vạn Kiếm Quy Tông”.
Hắc Diện xuất ra một kích phạm vi diện rộng, càn quét xung quanh trăm trượng, nhằm ép Lý Thiên Vũ hiện thân, nhưng lại không thấy hắn ở đâu.
“Hừ, ngươi trốn được còn mỹ nhân kia thì lại không” Hắc Diện hừ lạnh một tiếng liền quay sang tìm kiếm phương hướng của Hàn Tĩnh Chi, nhưng lại làm hắn giật mình là Hàn Tĩnh Chi cũng biến mất, không nhìn thấy nàng ở đâu.
“Nàng cũng loại này thủ đoạn” Hắc Diện thì thầm lẫm bẩm.
“Hắc Diện đại ca, để đệ”.
“Kiếm Chấn”.
Mục Du xung quanh Chân Khí ba động kịch liệt, trên bầu trời vô cùng vô tận điểm sáng nhỏ xuất hiện, đi theo đó là từ bên trong điểm sáng là vô vàng thanh lợi kiếm xuất hiện rồi rơi xuống bên dưới.
Lý Thiên Vũ ở phía xa nhìn thấy tất cả lại vô cùng ngạc nhiên, Kiếm Chấn của Mục Du tuy uy lực không bằng Vạn Kiếm Quy Tông nhưng ngược lại phạm vi của Kiếm Chấn vô cùng rộng, có thể bao phủ ngàn trượng ôm trọn Cực Thiên Băng Vực vào bên trong, với uy lực này vốn không thể làm gì Lý Thiên Vũ và Hàn Tĩnh Chi nhưng tìm ra vị trí bọn hắn hẳn là không việc gì.
"Bên đó, chịu c·hết đi”.
Hắc Diện quát lớn một tiếng, toàn thân Chân Khí toàn bộ thu liễm, Kiếm Khí chợt phóng toàn bộ cảm ngộ về kiếm cùng lúc phóng thích ra bên ngoài, xung quanh Hắc Diện một cổ vô hình ý chí hiện, ý chí này sắc bén vô cùng, khí thế vô lượng như là kiếm thẳng hướng không ngừng.
“Kiếm Ý”.
Lý Thiên Vũ nhìn thấy cảnh này lại kh·iếp sợ không thôi, sự lợi hại của kiếm ý làm sao hắn lại không biết.
Nhưng thế công của Hắc Diện lại không cho hắn có thời gian suy nghĩ nhiều, trong mắt Lý Thiên Vũ, Hắc Diện liên tục vun kiếm vào hư không vô cùng vô tận Kiếm Khí mang theo cường đại ý chí đánh về Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ lộ ra vẻ mặt ngưng rộng hắn liền ngay lập tức xuất ra một chiêu phòng ngự cường đại nhất của hắn, toàn thân kim quang đại phóng Long lân xuất hiện bao trùm cơ thể trạng thái bán Long hóa hiện.
Đi theo sau đó là một lớp áo giáp bằng băng tinh ôm trọn thân thể, lớp phòng ngự thứ ba và thứ tư lần lượt là áo giáp bằng hỏa diễm và kiếm khí.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận