Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 45: Chương 45: Đoạn Thiên Tông.

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:56
Chương 45: Đoạn Thiên Tông.

Bán nguyệt đao xung quanh hỏa diễm thiêu đốt không ngừng, làm cho không khí cũng thiêu đốt theo, hỏa Luân rạch phá không không khí, phá tan trọng lực trường thẳng hướng Khương Tư Nam gào thét mà qua.

Khương Tư Nam giật bắn cả người, hắn lúc trước có đến quan chiến tộc hội của Lý Phủ và cũng biết được thực lực của Lý Thiên Vũ, biết hắn một chiêu Thiên Viêm Hảo Luân cường đại, nhưng hắn lại tự tin liền có thể ung dung phá giải.

Nhưng bây giờ đích thân hắn phải thừa nhận một kích này, hắn mới biết được nó mạnh mê đến nhường nào.

Tuy hắn kh·iếp sợ nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại thập phần phong phú, rất nhanh hắn liền lấy lại tinh thần.

“Thuẩn Sơn”.

Thổ chi lực từ thân thể Khương Tư Nam thẩm thấu ra bên ngoài, đồng hóa cùng với đại địa lập tức đại địa nứt ra một khe hở cực lớn đất đá bay lên tạo thành một lớp hậu thuẩn vô cùng kiên cố.

Hỏa Luân như viên lưu tinh thế như chẻ tre không gì có thể cản được, thẳng hướng Khương Tư Nam nổ bắn mà qua.

Ầm!

Hỏa Luân v·a c·hạm với Thuẩn Sơn tạo ra một t·iếng n·ổ lớn, hỏa lưu bay tán loạn, Thuẩn Sơn bị nứt ra một vết lớn.

Không dừng lại ở đó Lý Thiên Vũ đưa bàn tay phải ra phía trước, mi tâm pháp ấn không ngừng xoay tròn Thái Dương chi lực thẩm thấu ra bên ngoài câu thông với các tia Thái Dương bên trong không khí và ánh sáng, lập tức những tia Thái Dương chi lực lấy tay của Lý Thiên Vũ làm trọng tâm trong phạm vi đường kính ba trượng toàn bộ Thái Dương chi lục cấp tốc động lại, Lý Thiên Vũ tay phải nhẹ nắm, hạt nhỏ Thái Dương bên trong không khí bắt đầu nén lại thành một đoàn khí to cở quả bóng gổ.

Lý Thiên Vũ bước về trước một bước, tay phải dùng lực xuất ra một quyền bàn sơn đảo hải, một quyền này uy lực có thể phá nát một tòa cự nhạc kiên cố, một quyền này đánh vào đoàn khí Thái Dương, lập tức đoàn khí với tốc độ xé gió bay về phía Khương Tư Nam.

Khương Tư Nam vừa rồi vẫn còn kh·iếp sợ với một chiêu vừa rồi của Lý Thiên Vũ, khi hắn vẩn còn đang mộng thì chiêu tiếp theo đã đến.

Ầm!

Đoàn khí hạt nhỏ Thái Dương v·a c·hạm với Thuẩn Sơn của Khương Tư Nam liền lập tức nhổ tung, hỏa khí phong bạo vô cùng cuồng bạo, đoàn khí bạo liệt cũng làm Thuẩn Sơn sụp đổ theo, Khương Tư Nam liên tục lui về sau hơn hai mươi bước mới dừng lại được.

Lúc này Khương Tư Nam hết sức kh·iếp sợ và chấn kinh tuột cùng, hắn không ngờ một chiêu phòng ngự mạnh nhất của hắn lại bị Lý Thiên Vũ hai chiêu phá mở, phải biết hắn đã từng dùng Thuẩn Sơn chóng đở một kích toàn lực của một tên Địa Nguyên Cảnh cường giả mà không hề hấng gì.



Khương Nghiêm cũng kh·iếp sợ không thôi, người khác không biết nhưng hắn lại hết sức rõ ràng uy lực của Thuẩn Sơn, Thuẩn Sơn chính là một môn vũ kỹ cấp bậc cao nhất của Phủ Thành Chủ hiện tại, đạt đến Thiên cấp trung phẩm cấp bậc, cường đại và kiên cố vô cùng.

Khương Nghiêm cũng rất rõ ràng, Khương Tư Nam nhi tử của hắn đã từng dùng một chiêu này chóng đở một kích toàn lực của một cường giả Địa Nguyên Cảnh bên trong tộc, tuy người đó cũng chỉ là vừa mới đột phá Địa Nguyên Cảnh, nhưng như vậy cũng đủ để ngạo thị thiên hạ rồi.

"Kết thúc thôi”.

Lý Thiên Vũ bước lên phía trước một bước, sau lưng Vấn Hà Kiếm bay lên chui kiếm cao hơn đầu một ít, Lý Thiên Vũ đưa tay lên cao Chân Khí tràng ra phía sau bao boc lại Vấn Hà.

Vấn Hà kiếm chấn động kịch liệt, mũi kiếm nằm ngang bay quanh thân thể Lý Thiên Vũ, Lý Thiên Vũ đưa tay xuống mũi kiếm đưa xuống bên dưới mặt đất, tay hắn quét mạnh một cái, Vấn Hà từ bên dưới một đạo kiếm khí cường đại từ thân kiếm bay nhanh về phía Khương Tư Nam.

Một kiếm này mang uy lực cường đại của Thiên cấp kiếm kỹ Xung Hư Kiếm Pháp thứ tám Vô Ngân Quỷ Điệp.

Lý Thiên Vũ đã tu luyện Xung Hư Kiếm Pháp trước tám thức đạt đến hóa cảnh cấp độ, một kiếm đánh ra xuất thần nhập hóa trình độ, tùy tiện một kiếm xuất ra cũng đạt đến trình độ cao nhất của Thiên cấp kiếm kỹ, uy lực cực đại.

Khương Tư Nam bị trúng một kiếm lập tức bị oanh xuống khán đài, trên thân một đạo v·ết t·hương khủng bố.

Một kiếm vừa rồi Lý Thiên Vũ đã thủ hạ lưu tình, trước khi xuất kiếm hắn đã thu hồi hơn năm thành uy lực, nên Khương Tư Nam chỉ b·ị t·hương không nguy hiểm đến tính mạng.

“Khương Tư Nam, ngươi bại”.

Lý Thiên Vũ từ trên cao hạ xuống đứng trên chui kiếm, nhìn xuống Khương Tư Nam không một chút b·iểu t·ình nói.

Khương Tư Nam mặt xám như gan heo lạnh lùng không nói một lời liền lui xuống.

“Hoàng Như Ảnh, ngươi bại”.

Lúc này bên Lôi đài bên cạnh Hàn Tĩnh Chi cũng đã kết thúc trận đấu.



Lý Thiên Vũ nhìn sang bên kia liền thấy toàn bộ Lôi đài bị bao phủ bởi băng điêu, Hàn Tĩnh Chi như là Băng Tuyết Nử Thần đứng trên Lôi đài nhìn xuống phía dưới toàn thân hàn khí toát ra Hoàng Như Ảnh lạnh lùng nói.

Đến giờ phút Đoạn Thiên Chiến trên cơ bản đã kết thúc, toàn bộ cường giả có tư cách thủ Lôi liền đã khiêu chiến toàn bộ, lúc này trên Lôi đài năm người còn lại cũng chính là cường đại nhất năm người.

Rất nhanh một canh giờ liền trôi qua, trên năm Lôi đài năm người này chính là năm người sẽ tham gia di chỉ Đoạn Thiên Tông xuất thế, trên năm Lôi đài lần lượt là Lâm Tâm Như, Lý Bạch Nhật, Lý Thiên Vũ, Hàn Tĩnh Chi và tên Hắc Diện thần bí kia.

"Haha, các vị Đoạn Thiên Chiến lần này đã kết thúc, năm thiếu niên này sẽ tham gia di chỉ Đoạn Thiên Tông lần này”.

“Đoạn Thiên Tông di chỉ xuất thế lần gần nhất là tám năm trước Thanh Thành ta tuổi trẻ tham gia thu hoạch không nhỏ, nhưng lại chung cực truyền thừa vẫn chưa xuất hiện, đây cũng là cơ hội của các ngươi, chúc các ngươi có thu hoạch đáng kể bên trong”.

“Bây giờ đã không còn sớm, sáng sớm ngày hôm sau các ngươi lại đến nơi này, ta và tứ Phủ Chủ sẽ cùng nhau mở ra thông đạo tiến vào di chỉ Đoạn Thiên Tông”.

“Tốt, các vị ngày mai gặp lại”.

Khương Nghiêm đứng lên nói lời kết thúc Đoạn Thiên Chiến sau đó từ biệt tứ đại Phủ Chủ rồi cũng rời đi.

Đến giờ phút này Đoạn Thiên Chiến đã chính thức kết thúc, năm người Lý Thiên Vũ ngày mai sẽ tiến vào di chỉ tìm kiếm truyền thừa và cơ duyên thuộc về mình.

Kết quả của Đoạn Thiên Chiến làm cho cả Thanh Thành oanh động, đây cũng là chủ đề cho mọi người bàn tán xôn xao.

Hai con hắc mã Lý Thiên Vũ và Hàn Tĩnh Chi thành công khiêu chiến và trở thành truyền kỳ cho Thanh Thành, ai ai cũng biết, ai ai cũng hay hai người này sau này nhất định sẽ phát tháo phong vân, dậm một chân cũng có thể làm oanh động toàn bộ đại Mạc.

Những chuyện này Lý Thiên Vũ cũng cười trừ một tiếng mà thôi, hắn lại đâm đầu vào thời khắc điên cuồng tu luyện, rata nhanh thời gian một đêm trôi qua.

Sáng sớm ngày hôm sau, sâu trong Phủ Thành Chủ bên trên một ngọn núi cao ngàn mét, nơi này được gọi là Đoạn Thiên Phong vì nơi này chính là nói tọa lạc của truyền tống trận thông đến Đoạn Thiên Tông di chỉ.

“Các vị, Đoạn Thiên Tông di chỉ là nơi truyền thừa của một đỉnh cấp Tông phái thời kỳ viễn cổ, bên trong bảo vật vô số và quan trọng nhất chưng cực truyền thừa vẫn còn chưa một ai đoạt được, các ngươi có được cơ duyên gì thì cũng dựa vào các ngươi”.

“Các vị bắt đầu thôi”.

Khương Nghiêm vừa dứt lời trên thân ba vị phủ chủ Chân Nguyên bùng nổ, Chân Nguyên khổng lồ lập tức chuyển hóa thành càng thêm cao cấp Linh khí rót vào bên truyền tống trận.



Truyền tống trận rung lên kịch liệt lập tức một cái vòng xoáy màu đen hiện ra xoay tròn bên trong truyền tống trận.

“Các ngươi mau vào bên trong, truyền tống trận này chỉ duy trì ba mươi hơi thở, mau”.

Khi truyền tống trận mở ra, Khương Nghiêm gấp rút lên tiếng.

Lý Bạch Nhật không nói thêm lời nào lập tức nhảy vào trong truyền tống trận rồi biến mất, ngay sao đó là Lâm Tâm Như, Hắc Diện và theo sau đó là Lý Thiên Vũ và Hàn Tĩnh Chi cùng lúc tiến vào bên trong.

...

Đoạn Thiên Tông là một cổ Tông Môn ở thời kỳ viễn cổ, thời kỳ đỉnh phong Đoạn Thiên Tông cũng có thể xem là một trong bá chủ cấp độ tồn tại đỉnh phong.

Ngày hôm nay Đoạn Thiên Tông đã trở thành phế tích, không một ai có thể lý giải tại sao?

Đoạn Thiên Tông được tìm thấy cách đây trăm năm từ một nơi cực kỳ xa xôi và vô cùng nguy hiểm ở tận cùng của Thiên Sát Chi Địa, cũng vì khoảng cách xa xôi bà nguy hiểm như vậy nên Đại Mạc cùng tứ đại thành chủ gom góp tài nguyên toàn Đại Mạc xây dựng nên năm tòa truyền tống trận để trực tiếp thông đến nơi này mà tiến thẳng vào bên trong Đoạn Thiên Tông.

Đoạn Thiên Tông cách mười năm mở ra một lần, cũng không phải là cứ mười năm mới có thể mở ra, vì nó không thể dùng nhân lực cưỡng ép được mà là dựa vào cách giới của thủ hộ tự động yếu đi, mới có thể cưỡng ép tiến vào.

Tuy này đã mở ra hơn mười lần, nhưng lần nào bên trong cũng tìm được cực kỳ trân quý bải vật có thể giúp một người đổi đời, nhất phi trùng thiên.

Điều quan trọng nhất chính là nơi này chung cực truyền thừa vẫn chưa một ai nhận được.

Sau khi Lý Thiên Vũ tiến vào trong truyền tống trận hắn cảm thấy đầu ốc xoay cuồng một trận, lần nửa mở mắt ra trong hắn là một phế tích vô cùng rộng lớn xung quanh đất đá và từng dãy kiến trúc sụp đổ trong rất hoang tàn và thảm liệt.

Hắn thấy nơi này đã rất lần bị tìm kiếm kể cả một cành cây ngọn cỏ cũng đã đào bớt lên, mặt đất sâu ba mét cũng bị đào bới không sót thứ gì.

"Không biết nơi này, thời kỳ viễn cổ đã sảy ra cự đại biến cố như thế nào, một Tông môn to lớn như thế này lại trở thành một bãi phế tích” Hàn Tĩnh Chi bên cạnh cảm thán lên tiếng.

“Chắc hẳn thời kỳ viễn cổ, Đoạn Thiên Tông cũng là chịu cực lớn đã kích, thời kỳ viễn cổ Tông Môn này chắc hẳn cũng là cấp độ bá chủ tồn tại” Lý Thiên Vũ thở dài một tiếng, nói.

“Thiên Vũ ca ca, nơi này bảo vật chắc hẳn đã bị đào bới hết rồi, chúng ta đi vào trung tâm đi” Hàn Tĩnh Chi nhìn xung quanh thấy tất cả đã bị đào bới tìm kiếm qua rất lần, liền nhìn về Lý Thiên Vũ nói.

Bình Luận

0 Thảo luận