Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 44: Chương 44: Chiến Khương Tư Nam.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:56Chương 44: Chiến Khương Tư Nam.
Cả hai trên Lôi đài bọn họ đều là Huyền Nguyên Cảnh hậu kỳ vừa lên Lôi đài là đánh cho khí thế hừng hực, Chân Khí nổ tán loạn cả hai hăng hái chiến đấu khó mà hòa giải.
“Phục Sơn Ấn”
“Thiết Mãng Quyền”.
Cả hai kịch liệt tung chiêu, quyền ảnh, thiết ấn điên cuồng v·a c·hạm vào nhau.
“Haha, Khương Hách thống khoái, thống khoái tiếp đi”.
Đối diện Khương Hách, Tề Chiến lúc này cười to một tiếng lại càng thêm điên cuồng ra quyền, quyền ảnh hung hung vô cùng bạo ngực, cả hai qua lại hơn mười chiêu Khương Hách liền bị Tề Chiến đánh lên lòng ngực, làm hắn lui về sau mấy bước, Tề Chiến nhân cơ hội này, một quyền đánh ra làm cho Khương Hách tiếp tục lui về sau và rơi xuống Lôi đài.
“Khương Hách, ngươi bại”.
Khương Hách cũng không tức giận liền cười khổ một cái rồi lui xuống bên dưới.
Tất cả mọi người thấy Khương Hách và Tề Chiến đánh khí thế hừng hực nhiw vậy, bọn họ cũng không chần chừa mà bước lên Lôi đài, từng trận chiến đấu nổ ra làm cho không khí thêm phần nóng lên.
“Trương Bằng ta, khiêu chiến ngươi”.
Trường Bằng là một tử đệ của một gia tộc nhỏ bên trong Thanh Thành bày danh thứ 11 gia tộc, Trương gia, Trương Bằng chính là thế hệ trẻ đệ nhất nhân, năm nay hai mươi tuổi tu vi đã đạt đến Huyền Nguyên Hậu Kỳ đỉnh phong cảnh giới.
Trương Bằng đi lên Lôi đài nhìn về phía Tề Chiến hạ chiến thư.
“Haha, Trương Bằng lên đây”.
Trương Bằng trên người toát ra dâng trào khí thế, thân thể nghiên qua một bên, đùi phải nhẹ nhàng nâng, vô tận chân khí dũng mãnh vào trong đùi phải.
Hắn nhẹ nhắc chân thân thể Trương Bằng như là báo đi săn đột nhiên lao ra, thân thể nhảy lên thật cao, một chân chém xéo mà xuống.
“Phong Sơn Thối Pháp! Nhất Thối Động Thiên!”.
Trương Bằng cái này một chân, thế đại lực trầm, cái này một chân nặng nề như sơn nhạc, nhưng lại nhanh như gió lốc, bàng bạc Thối Kình nhấc lên một hồi cuồng phong.
Tề Chiến bên dưới quần áo chấn động bay phất phới, hai mắt hắn nheo lại, hân không dám kinh thường Trương Bằng một chút nào.
Tay phải hắn nắm lại, uốn éo như hai con độc xà uốn lượn nhưng lại vô cùng cứng rắn, khí thế không hề thua kém Trương Bằng một thối pháp.
Ầm!
Quyền mang và thối kình v·a c·hạm vào nhau, chân khí bùng nổ, kình khí bắn ra tán loạn.
Tề Chiến thân hình chấn động kịch kiệt lui về sau hơn mười bước mới đứng vững thân hình.
"Tiếp tục, nhận ta một cước”.
Trương Bằng thét lớn một tiếng, lần nữa nhằm phía Tề Chiến một lần nửa công kích đi qua, hai cánh tay hắn triển khai như Đại Bằng Triển Sí, thon dài mạnh mẽ hai chân liên hoàn đá ra.
“Liên Hoàn Phích Lịch Thối!”
Xích xích xích xích!
Vô số cước ảnh, chuyển thế bài sơn đảo hải, sắc bén Thối Kình càn quét hư không, cường thế nghiền ép về phía Tề Chiến.
Thân hình Tề Chiến liên tục lui về phía sau, một cước cuối cùng đá ra một một chút bận tâm liền đánh cho Tề Chiến xuống Lôi đài.
“Tề Chiến, ngươi bại”.
Tu vi của Trương Bằng đã là Huyền Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong chiến đấu với Tề Chiến tu vi chỉ là vừa mới đột phá Huyền Nguyên hậu kỳ không lâu, đã định trước Tề Chiến hắn bại.
Về sau chiến đấu tiếp tục diễn ra, Trương Bằng hắn bị Lý Bạch Nhật để ý tới, cả hai liền tới lui chưa tới năm chiêu liền bị Lý Bạch Nhật một trảo oanh xuống Lôi đài.
Đến lúc này Lý Bạch Nhật ra tay cũng đồng nghĩa với việc cao thủ thực sự bắt đầu ra tay, màn chiến đấu đỉnh phong lần này thật sự đến lúc này mới bắt đầu.
Cả năm lôi đài chiến đấu vô cùng kịch liệt, quyền ảnh, đao khí, kiếm chiêu liên tục tung ra làm cho mọi người hai mắt điều nóng bổng và hưng phấn tột cùng.
Không ít lôi đài có cả Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong ra tay, đánh hỏa khí càng thêm nóng bổng.
Lý Lôi cũng đã lên Lôi đài đánh cho khí thế sôi trào liên tục thủ thành công ba lần Lôi đài, đến trận thứ tư thì bị một hắc y nhân đánh bại mà thối chí lui xuống.
Lôi đài tỷ thí kéo dài hơn nửa ngày mới thoáng chậm lại, bọn họ tu vi cũng chỉ na ná nhau mà thôi nên chiến đấu vô cùng căng thẳng và tốn nhiều thời gian.
Lúc này trên Lôi đài đã hơn nửa canh giờ chưa có ai khiêu chiến, Lý Thiên Vũ liết nhìn qua liền trong năm người hắn biết được bốn chính là Lý Bạch Nhật, Lâm Tâm Như, Khương Tư Nam và Hoàng Như Ảnh còn người còn lại chính là hắc y nhân đã đánh bại Lý Lôi, theo mọi người bàn tán hắn biết được tên kia gọi là Hắc Diện là khách khanh của Lâm gia.
"Tĩnh Chi muội khiêu chiến ai?” Lý Thiên Vũ nhìn về phía Hàn Tĩnh Chi lên tiếng hỏi.
Hàn Tĩnh Chi nhìn về khán đài rồi lập tức khóa chặt Lâm Tâm Như nói: “Muội muốn khiêu chiến Lâm Tâm Như”.
“Không được, muội có thấy tên Hắc Diện kia không” Lý Thiên Vũ nói.
Hàn Tĩnh Chi nhẹ gật đầu.
“Huynh ẩn ẩn cảm nhận được hắn không đơn giản, theo huynh thấy hắn nhất định sẽ để Lâm Tâm Như thủ Lôi đài thành công, muội không cần tốn thời gian với hắn đâu” Lý Thiên Vũ nói.
Lý Thiên Vũ nhìn về phía Khương Tư Nam rồi lên tiếp tục lên tiếng: “Khương Tư Nam thoáng có vẻ yếu nhất trong năm người muội có thể khiêu chiến hắn”.
“Không muội chọn Hoàng Như Ảnh” Hàn Tĩnh Chi đã quyết định liền lập tức đứng lên đi về phía Lôi đài của Hoàng Như Ảnh, chậm rãi bước lên.
“Trời ạ, ta nghĩ Đoạn Thiên Chiến đã kết thúc rồi chứ, ta quên mất đệ nhất và đệ tam của Lý Phủ đến giờ vẫn chưa lên Lôi đài”.
“Phải, người kia hình như là tuổi trẻ bài danh đệ tam của Lý Phủ khách khanh Hàn Tĩnh Chi, ta nghe đồn nàng là Thiên cấp pháp ấn đó”.
“Xem kia tuổi trẻ đệ nhất Lý Thiên Vũ của Lý Phủ cũng bước lên Lôi đài rồi kìa”.
Tất cả mọi người bên trên khán đài lúc này như là vở tổ, bọn họ quên mất Lý Phủ còn hai người chưa khiêu chiến, đến lúc này khi nhìn thấy Lý Thiên Vũ và Hàn Tĩnh Chi bước lên Lôi đài bọn họ mới chợt nhớ ra.
Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi lại một lần hâm nóng khán đài, làm bọn họ vô cùng phấn khích và bùng nổ, cả khán đài reo hò điết cả tay, làm cho trận chiến lần này thêm phần sinh động.
Lý Thiên Vũ bước lên Lôi đài mặt hướng về Khương Tư Nam không xần nói lời nào nhưng ai cũng hiểu ý định của hắn chính là khiêu chiến Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam cười nhẹ một tiếng nói: “Lý Thiên Vũ ta không phải như tên phế vậy Lý Bạch Nhật, ngươi dám khiêu chiến ta, haha để ta cho ngươi biết thế nào là cường đại”.
“Hậu Thổ Trường Đằng”.
Xung quanh Khương Tư Nam thổ chi lực cuộn trào, từ dưới mặt đất từ hai chân hắn hai cây dây leo làm từ đất đá như hai cây trường đằng uốn lượn phóng nhanh về phía Lý Thiên Vũ.
Xung quanh Lý Thiên Vũ khí tức cực nóng tràng ngập, thân thể hắn như hóa thành một cái hỏa nhân, Thái Dương chi lực phóng ra bên ngoài lập tức hóa thành một cây trường kích dài ba thước, khí tức cực nóng càng trở nên cuồng bạo.
Lý Thiên Vũ bước tới phía trước một bước, trong tay hỏa thương điên cuồng xoay tròn, đột nhiên tay phải hắn nắm chặt lấy hỏa thương, tay vun mạnh về phía Hậu Thổ Trường Đằng của Khương Tư Nam.
Hỏa thương mang theo uy lực cực đại, khí tức cực nóng dường như muốn thiêu đốt cả không gian, đốt không khí thành những đốm tro nhỏ li ti, trường thương phá tan trường đằng, khí thế không giảm cứ phóng thẳng về phía Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam nhẹ hừ lạnh một tiếng, toàn thân hắn quang mang màu xám thoát ra bên ngoài và thẩm thấu vài bên trong không gian.
“Đại trọng lực trường”.
Từ trên cao một cự đại áp lực đánh xuống, trọng lượng như ngàn cân áp đỉnh, làm cho hỏa thương bị ép rơi xuống, mũi thương đâm sâu vào lòng đất đứng yên tại chổ.
“Haha, Lý Thiên Vũ để ta xem với ngàn cân áp đỉnh như thế này ngươi chiến đấu thế nào” Khương Tư Nam cười to nói.
“Chỉ ngàn cân mà thôi còn muốn thắng ta” Lý Thiên Vũ không nóng không vội nói.
Đột nhiên toàn thân Lý Thiên Vũ kim quang nhàng nhạt, làm cho toàn bộ làn da của hắn trở nên vàng ống ánh, cứng rắn vô cùng.
Đây chính là Long bì mà Lý Thiên Vũ tu luyện Thái Sơ Thần Long Biến tu luyện mà có được, không có Long lân chỉ thuần túy là cho làn da cứng cổi hơn một tý mà thôi.
Long lân hiện bán Long thể liền có thể chóng đở vạn cân trọng lực trường của Hoàng Kim Cự Viên, cái này chỉ ngàn cân liền một cái Long bì là có thể.
Long bì vừa hiện áp lực trên thân thể liền biến mất, Lý Thiên Vũ liền có thể đứng thẳng người nhìn về phía Khương Tư Nam không nói một lời chỉ dùng hành động trả lời.
“Trời ạ, chuyện gì đang sảy ra, thật cường đại Luyện thể tâm pháp”.
“Lần trước tộc hội của Lý Phủ ta chưa từng thấy hắn dùng, không ngờ khi đánh với Lý Bạch Nhật hắn còn ẩn giấu thực lực”.
Đúng lúc Lôi đài của Lý Bạch Nhật cũng ở gần đoa hắn liền nghe thấy hai người kia bàn luận, hắn liền vô cùng tức giận, như vậy chẳng khác nào Lý Thiên Vũ đã vã vào mặt hắn một phât thật đau đớn dầu chứ.
“Lý Thiên Vũ, ta nhất định để ngươi phải c·hết không chổ chôn”.
Với tính tình nhỏ mọn, ích kỹ của Lý Bạch Nhật vốn không thể chịu được một hạt bụi bám vào mắt thì hành động này của Lý Thiên Vũ để hắn sát cơ càng thịnh.
Bên trên khán đài, Lý Thiên Vũ đang đưa mắt nhìn về Khương Tư Nam, hắn không nói một lời, tay phải khẻ nâng, hỏa thương ở đằng xa lập tức tiêu tán hóa thành càng mảnh liệt hơn hỏa diễm cấp tốc bay về phía Lý Thiên Vũ tiến về hai bên trái phải tạo thành hai cái bán nguyệt đao bằng hỏa diễm sắc bén vô cùng.
Cả hai trên Lôi đài bọn họ đều là Huyền Nguyên Cảnh hậu kỳ vừa lên Lôi đài là đánh cho khí thế hừng hực, Chân Khí nổ tán loạn cả hai hăng hái chiến đấu khó mà hòa giải.
“Phục Sơn Ấn”
“Thiết Mãng Quyền”.
Cả hai kịch liệt tung chiêu, quyền ảnh, thiết ấn điên cuồng v·a c·hạm vào nhau.
“Haha, Khương Hách thống khoái, thống khoái tiếp đi”.
Đối diện Khương Hách, Tề Chiến lúc này cười to một tiếng lại càng thêm điên cuồng ra quyền, quyền ảnh hung hung vô cùng bạo ngực, cả hai qua lại hơn mười chiêu Khương Hách liền bị Tề Chiến đánh lên lòng ngực, làm hắn lui về sau mấy bước, Tề Chiến nhân cơ hội này, một quyền đánh ra làm cho Khương Hách tiếp tục lui về sau và rơi xuống Lôi đài.
“Khương Hách, ngươi bại”.
Khương Hách cũng không tức giận liền cười khổ một cái rồi lui xuống bên dưới.
Tất cả mọi người thấy Khương Hách và Tề Chiến đánh khí thế hừng hực nhiw vậy, bọn họ cũng không chần chừa mà bước lên Lôi đài, từng trận chiến đấu nổ ra làm cho không khí thêm phần nóng lên.
“Trương Bằng ta, khiêu chiến ngươi”.
Trường Bằng là một tử đệ của một gia tộc nhỏ bên trong Thanh Thành bày danh thứ 11 gia tộc, Trương gia, Trương Bằng chính là thế hệ trẻ đệ nhất nhân, năm nay hai mươi tuổi tu vi đã đạt đến Huyền Nguyên Hậu Kỳ đỉnh phong cảnh giới.
Trương Bằng đi lên Lôi đài nhìn về phía Tề Chiến hạ chiến thư.
“Haha, Trương Bằng lên đây”.
Trương Bằng trên người toát ra dâng trào khí thế, thân thể nghiên qua một bên, đùi phải nhẹ nhàng nâng, vô tận chân khí dũng mãnh vào trong đùi phải.
Hắn nhẹ nhắc chân thân thể Trương Bằng như là báo đi săn đột nhiên lao ra, thân thể nhảy lên thật cao, một chân chém xéo mà xuống.
“Phong Sơn Thối Pháp! Nhất Thối Động Thiên!”.
Trương Bằng cái này một chân, thế đại lực trầm, cái này một chân nặng nề như sơn nhạc, nhưng lại nhanh như gió lốc, bàng bạc Thối Kình nhấc lên một hồi cuồng phong.
Tề Chiến bên dưới quần áo chấn động bay phất phới, hai mắt hắn nheo lại, hân không dám kinh thường Trương Bằng một chút nào.
Tay phải hắn nắm lại, uốn éo như hai con độc xà uốn lượn nhưng lại vô cùng cứng rắn, khí thế không hề thua kém Trương Bằng một thối pháp.
Ầm!
Quyền mang và thối kình v·a c·hạm vào nhau, chân khí bùng nổ, kình khí bắn ra tán loạn.
Tề Chiến thân hình chấn động kịch kiệt lui về sau hơn mười bước mới đứng vững thân hình.
"Tiếp tục, nhận ta một cước”.
Trương Bằng thét lớn một tiếng, lần nữa nhằm phía Tề Chiến một lần nửa công kích đi qua, hai cánh tay hắn triển khai như Đại Bằng Triển Sí, thon dài mạnh mẽ hai chân liên hoàn đá ra.
“Liên Hoàn Phích Lịch Thối!”
Xích xích xích xích!
Vô số cước ảnh, chuyển thế bài sơn đảo hải, sắc bén Thối Kình càn quét hư không, cường thế nghiền ép về phía Tề Chiến.
Thân hình Tề Chiến liên tục lui về phía sau, một cước cuối cùng đá ra một một chút bận tâm liền đánh cho Tề Chiến xuống Lôi đài.
“Tề Chiến, ngươi bại”.
Tu vi của Trương Bằng đã là Huyền Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong chiến đấu với Tề Chiến tu vi chỉ là vừa mới đột phá Huyền Nguyên hậu kỳ không lâu, đã định trước Tề Chiến hắn bại.
Về sau chiến đấu tiếp tục diễn ra, Trương Bằng hắn bị Lý Bạch Nhật để ý tới, cả hai liền tới lui chưa tới năm chiêu liền bị Lý Bạch Nhật một trảo oanh xuống Lôi đài.
Đến lúc này Lý Bạch Nhật ra tay cũng đồng nghĩa với việc cao thủ thực sự bắt đầu ra tay, màn chiến đấu đỉnh phong lần này thật sự đến lúc này mới bắt đầu.
Cả năm lôi đài chiến đấu vô cùng kịch liệt, quyền ảnh, đao khí, kiếm chiêu liên tục tung ra làm cho mọi người hai mắt điều nóng bổng và hưng phấn tột cùng.
Không ít lôi đài có cả Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong ra tay, đánh hỏa khí càng thêm nóng bổng.
Lý Lôi cũng đã lên Lôi đài đánh cho khí thế sôi trào liên tục thủ thành công ba lần Lôi đài, đến trận thứ tư thì bị một hắc y nhân đánh bại mà thối chí lui xuống.
Lôi đài tỷ thí kéo dài hơn nửa ngày mới thoáng chậm lại, bọn họ tu vi cũng chỉ na ná nhau mà thôi nên chiến đấu vô cùng căng thẳng và tốn nhiều thời gian.
Lúc này trên Lôi đài đã hơn nửa canh giờ chưa có ai khiêu chiến, Lý Thiên Vũ liết nhìn qua liền trong năm người hắn biết được bốn chính là Lý Bạch Nhật, Lâm Tâm Như, Khương Tư Nam và Hoàng Như Ảnh còn người còn lại chính là hắc y nhân đã đánh bại Lý Lôi, theo mọi người bàn tán hắn biết được tên kia gọi là Hắc Diện là khách khanh của Lâm gia.
"Tĩnh Chi muội khiêu chiến ai?” Lý Thiên Vũ nhìn về phía Hàn Tĩnh Chi lên tiếng hỏi.
Hàn Tĩnh Chi nhìn về khán đài rồi lập tức khóa chặt Lâm Tâm Như nói: “Muội muốn khiêu chiến Lâm Tâm Như”.
“Không được, muội có thấy tên Hắc Diện kia không” Lý Thiên Vũ nói.
Hàn Tĩnh Chi nhẹ gật đầu.
“Huynh ẩn ẩn cảm nhận được hắn không đơn giản, theo huynh thấy hắn nhất định sẽ để Lâm Tâm Như thủ Lôi đài thành công, muội không cần tốn thời gian với hắn đâu” Lý Thiên Vũ nói.
Lý Thiên Vũ nhìn về phía Khương Tư Nam rồi lên tiếp tục lên tiếng: “Khương Tư Nam thoáng có vẻ yếu nhất trong năm người muội có thể khiêu chiến hắn”.
“Không muội chọn Hoàng Như Ảnh” Hàn Tĩnh Chi đã quyết định liền lập tức đứng lên đi về phía Lôi đài của Hoàng Như Ảnh, chậm rãi bước lên.
“Trời ạ, ta nghĩ Đoạn Thiên Chiến đã kết thúc rồi chứ, ta quên mất đệ nhất và đệ tam của Lý Phủ đến giờ vẫn chưa lên Lôi đài”.
“Phải, người kia hình như là tuổi trẻ bài danh đệ tam của Lý Phủ khách khanh Hàn Tĩnh Chi, ta nghe đồn nàng là Thiên cấp pháp ấn đó”.
“Xem kia tuổi trẻ đệ nhất Lý Thiên Vũ của Lý Phủ cũng bước lên Lôi đài rồi kìa”.
Tất cả mọi người bên trên khán đài lúc này như là vở tổ, bọn họ quên mất Lý Phủ còn hai người chưa khiêu chiến, đến lúc này khi nhìn thấy Lý Thiên Vũ và Hàn Tĩnh Chi bước lên Lôi đài bọn họ mới chợt nhớ ra.
Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi lại một lần hâm nóng khán đài, làm bọn họ vô cùng phấn khích và bùng nổ, cả khán đài reo hò điết cả tay, làm cho trận chiến lần này thêm phần sinh động.
Lý Thiên Vũ bước lên Lôi đài mặt hướng về Khương Tư Nam không xần nói lời nào nhưng ai cũng hiểu ý định của hắn chính là khiêu chiến Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam cười nhẹ một tiếng nói: “Lý Thiên Vũ ta không phải như tên phế vậy Lý Bạch Nhật, ngươi dám khiêu chiến ta, haha để ta cho ngươi biết thế nào là cường đại”.
“Hậu Thổ Trường Đằng”.
Xung quanh Khương Tư Nam thổ chi lực cuộn trào, từ dưới mặt đất từ hai chân hắn hai cây dây leo làm từ đất đá như hai cây trường đằng uốn lượn phóng nhanh về phía Lý Thiên Vũ.
Xung quanh Lý Thiên Vũ khí tức cực nóng tràng ngập, thân thể hắn như hóa thành một cái hỏa nhân, Thái Dương chi lực phóng ra bên ngoài lập tức hóa thành một cây trường kích dài ba thước, khí tức cực nóng càng trở nên cuồng bạo.
Lý Thiên Vũ bước tới phía trước một bước, trong tay hỏa thương điên cuồng xoay tròn, đột nhiên tay phải hắn nắm chặt lấy hỏa thương, tay vun mạnh về phía Hậu Thổ Trường Đằng của Khương Tư Nam.
Hỏa thương mang theo uy lực cực đại, khí tức cực nóng dường như muốn thiêu đốt cả không gian, đốt không khí thành những đốm tro nhỏ li ti, trường thương phá tan trường đằng, khí thế không giảm cứ phóng thẳng về phía Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam nhẹ hừ lạnh một tiếng, toàn thân hắn quang mang màu xám thoát ra bên ngoài và thẩm thấu vài bên trong không gian.
“Đại trọng lực trường”.
Từ trên cao một cự đại áp lực đánh xuống, trọng lượng như ngàn cân áp đỉnh, làm cho hỏa thương bị ép rơi xuống, mũi thương đâm sâu vào lòng đất đứng yên tại chổ.
“Haha, Lý Thiên Vũ để ta xem với ngàn cân áp đỉnh như thế này ngươi chiến đấu thế nào” Khương Tư Nam cười to nói.
“Chỉ ngàn cân mà thôi còn muốn thắng ta” Lý Thiên Vũ không nóng không vội nói.
Đột nhiên toàn thân Lý Thiên Vũ kim quang nhàng nhạt, làm cho toàn bộ làn da của hắn trở nên vàng ống ánh, cứng rắn vô cùng.
Đây chính là Long bì mà Lý Thiên Vũ tu luyện Thái Sơ Thần Long Biến tu luyện mà có được, không có Long lân chỉ thuần túy là cho làn da cứng cổi hơn một tý mà thôi.
Long lân hiện bán Long thể liền có thể chóng đở vạn cân trọng lực trường của Hoàng Kim Cự Viên, cái này chỉ ngàn cân liền một cái Long bì là có thể.
Long bì vừa hiện áp lực trên thân thể liền biến mất, Lý Thiên Vũ liền có thể đứng thẳng người nhìn về phía Khương Tư Nam không nói một lời chỉ dùng hành động trả lời.
“Trời ạ, chuyện gì đang sảy ra, thật cường đại Luyện thể tâm pháp”.
“Lần trước tộc hội của Lý Phủ ta chưa từng thấy hắn dùng, không ngờ khi đánh với Lý Bạch Nhật hắn còn ẩn giấu thực lực”.
Đúng lúc Lôi đài của Lý Bạch Nhật cũng ở gần đoa hắn liền nghe thấy hai người kia bàn luận, hắn liền vô cùng tức giận, như vậy chẳng khác nào Lý Thiên Vũ đã vã vào mặt hắn một phât thật đau đớn dầu chứ.
“Lý Thiên Vũ, ta nhất định để ngươi phải c·hết không chổ chôn”.
Với tính tình nhỏ mọn, ích kỹ của Lý Bạch Nhật vốn không thể chịu được một hạt bụi bám vào mắt thì hành động này của Lý Thiên Vũ để hắn sát cơ càng thịnh.
Bên trên khán đài, Lý Thiên Vũ đang đưa mắt nhìn về Khương Tư Nam, hắn không nói một lời, tay phải khẻ nâng, hỏa thương ở đằng xa lập tức tiêu tán hóa thành càng mảnh liệt hơn hỏa diễm cấp tốc bay về phía Lý Thiên Vũ tiến về hai bên trái phải tạo thành hai cái bán nguyệt đao bằng hỏa diễm sắc bén vô cùng.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận