Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 42: Chương 42: Đoạn Thiên Chiến.

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:56
Chương 42: Đoạn Thiên Chiến.

Lý Phục hừ lạnh một tiếng rồi xoay lưng rời đi, tất cả trưởng lão cùng phe phái hắn cũng lập tức rời đi ngay sau đó.

“Các vị cũng nên giải tán đi, sáng mai chờ tại nghị sự đường” Lý Hằng Minh quay sang các vị trưởng lão khác nhẹ giọng nói.

Tất cả điều nhệ gật đầu lên tiếng cáo từ rồi cũng xoay lưng rời đi, nơi này chỉ còn lại Lý Hằng Minh, Lý Hoành, Lý Thiên Vũ và Hàn Tĩnh Chi ở lại.

“Vũ Nhi, Hàn cô nương hai con cũng quay về nghĩ ngơi đi, sau khi ta xử lý xong chuyện nơi này sẽ đến tìm các con”.

"Dạ, phụ thân cẩn thận” Lý Thiên Vũ cũng không ở lại làm gì nói lời cáo từ hắn cùng Hàn Tĩnh Chi cùng rời đi ngay sau đó.

...

Nửa canh giờ sao!

“Không ngờ, Liệp Thần Thương lại ở nơi này”.

Lúc này bên dưới Tẩy Linh Trì có hai thân hình đang đứng thẳng nhìn về phía Thiên Ma Hổ cốt, cảm thán lên tiếng.

“Nhị ca, nếu có ngươi Liệp Thần Thương thì chiến sự nơi đó nhất định kết thúc nhanh chóng”.

Cả hai thân ảnh đó tiến tới đưa tay cầm vào hắc trụ bên trên thân thể Thiên Ma Hổ cảm thán lắc đầu nói: “Đúng thật sự là Liệp Thần Thương, nếu có nó thì sẽ tốt, nhưng nó không thuộc về ta”.

“Không ngờ hắn lại vẫn lạc ở đây”

"Không ngờ một đời uy danh đỉnh đỉnh Thâm Hồng Thần Vương lại ủy khuất c·hết ở nơi này”

...



Lý Hằng Minh cùng Lý Hoành sau khi xử lý xong việc của Tẩy Linh Trì liền cùng nhau đến phủ đệ của Lý Thiên Vũ.

“Vũ Nhi, đã ổn rồi chứ” Lý Hằng Minh đứng bên ngoài, sau khi Lý Thiên Vũ ra mở cửa liền mĩm cười lên tiếng.

“Dạ phụ thân, hơn ba canh giờ tỉnh dưởng con đã ổn rồi ạ” Lý Thiên Vũ cũng nở nụ cười nói.

“Oh, Tĩnh Chi cô nương cũng ở đây à” Lý Hằng Minh cười to trêu ghẹo một tiếng.

Hàn Tĩnh Chi liền đỏ mặt, đứng lên nhìn về phía Lý Hằng Minh hành lể, nói: “Bá phụ”.

Rồi nàng nhìn về phía Lý Hoành thêm một lần hành lễ rồi lại đi lui về phía sau đứng sau lưng Lý Thiên Vũ.

Lý Hằng Minh nhìn thấy vậy liền gật đầu mĩm cười, tuy hắn không xem trọng chế độ gia trưởng nhưng thấy nàng hiểu chuyện vậy cũng mười phần hài lòng.

Cả bốn người liền đi đến vị trí mình ngồi, cùng trên một cái bàn tròn an tọa, lúc này Lý Hằng Minh mới nhìn về Lý Thiên Vũ dò hỏi:

“Vũ Nhi, con hãy kỹ càng giản lại chuyện bên dưới Tẩy Linh Trì lúc sáng cho ta nghe”.

Lý Thiên Vũ nghĩ nghĩ rồi lên tiếng kể lại:

“Lúc đó con đang chăm chú tu luyện thì đột nhiên nghe tiếng kêu gọi vọng lên từ bên dưới, cũng vì tò mò nên con mới đi xuống bên dưới xem. Giờ nghĩ lại mới thấy có cái không đúng áp lực nơi con đang tu luyện đã là cực hạn nhưng khi con tiếp tục hướng bên dưới đi xuống thì lại không cảm thấy áp lục nửa, rất nhanh con liền xuống đến bên dưới, liền nhìn thấy một bôn thú cốt màu vàng ống con chưa kịp suy nghĩ thì bên trong đầu lâu nó bay ra một thân ảnh mơ hồ trong như một con hắc bạch hổ hướng về con bay qua. Cũng đúng lúc đó có, bên cạnh đó không xa có một hài cốt nhân loại, bên trên đầu lâu cũng bay ra một thân ảnh mơ hồ, dừng như bọn hắn có hận thù với nhau, vừa mới xuất hiện liền đánh nhau túi bụi”.

Lúc sau Lý Thiên Vũ liền kể lại quá trình chiến đấu của hắn cùng Hổ Liệt, nhưng hắn lại thay đổi rằng Hổ Liệt đang đánh với nguyên thần của bộ hài cốt thần bí kia.

Dù sao chuyện như vậy tuy có ly kỳ khí tin nhưng lại vẫn có thể sảy ra, còn về việc hắn chỉ là Huyền Nguyên Cảnh hậu kỳ lại đánh với Hổ Liệt kinh khủng tồn tại như vậy thật sự mới là khó tin hơn.

Lý Thiên Vũ kể lại rất cặn kẻ và chi tiết, cả người Lý Hằng Minh, Lý Hoành và Hàn Tĩnh Chi cũng rất kiên nhẫn nghe hắn kể lại và cũng rất chăm chú nghe hắn kể, không bỏ sót chi tiết nào.



“Cả hai bọn chúng đánh nhau rất kịch liệt, cuối cùng cũng đồng quy vô tận với nhau, cũng nhờ vậy con mới có thể trốn thoát được, mà tránh được một kiếp này”.

Lý Thiên Vũ kể xong, lại thở dài một tiếng như là vừa tránh khỏi một trận sinh tử kiếp nạn vậy.

Khi Lý Thiên Vũ thuật lại tường tận tất cả, thì bên trong căn phòng lại yên lặng đến lạ thường.

Một lúc sau, Lý Thiên Vũ lại lên tiếng: “Phụ thân, tứ thúc Tẩy Linh Trì có được như ngày hôm nay cũng là nhờ hai vị cường giả kia vẫn lạc mà Linh khí về với trời đất, cũng vì vậy mà tạo nên Tẩy Linh Trì, lần này cả hai bọn họ điều đồng quy vô tận với nhau, con e rằng Tẩy Linh Trì này sẽ”.

Lý Thiên Vũ nói đến đó đột nhiên dừng lại không nói nửa, chỉ như vậy thôi thì bọn họ đã hiểu.

“Phải a Nhị ca, nếu thật như vậy Tẩy Linh Trì sẽ nhất định tiêu tán Linh khí đi, như vậy Lý Phủ chúng ta” Lý Hoành bên cạnh đang trầm mặt đột nhiên lên tiếng.

“Không đâu, Tẩy Linh Trì tuy là trân bảo, Lý Phủ có như ngày hôm nay công lao của Tẩy Linh Trì tuy không thể phủ nhận nhưng đệ có nghĩ chúng ta đã quá phụ thuộc vào nó”.

Lý Hằng Minh lắc đầu nói được nửa rồi dừng lại một lát, rồi lại tiếp tục nói:

"Lý Phủ chúng ta có được địa vị như ngày hôm nay ngày công lao của Tẩy Linh Trì thì sự khắc khổ tu luyện của từng thế hệ cũng là mấu chốt, mất đi Tẩy Linh Trì rồi chỉ cần chúng ta khắc khổ tu luyện thì tương lai thậm chí còn có thể huy hoàng hơn hôm nay”.

“Vả lại, theo như ta xem xét Tẩy Linh Trì này còn có thể duy trì ít nhất hai mươi năm nửa, trong thời gian đó chúng ta từ từ tìm biện pháp khác”.

Lý Thiên Vũ nghe phụ thân hắn nói liền nhẹ gật đầu, tiếp lời:

“Hai mươi năm đã quá đủ, đến lúc đó con nhất định phá Thánh cảnh, nhất định sẽ tìm cho Lý Phủ ta một bảo địa tu luyện khác”.

“Haha, nam nhi Lý gia ta là phải như vậy, phải có chí lớn” Lý Hằng Minh cười phá lên, rồi lớn tiếng nói.

Hàn Tĩnh Cho bên cạnh cũng nhẹ mĩm cười, chỉ có nàng mới có thể biết được Lý Thiên Vũ có được Âm Dương Thần Ấn tiền đồ vô hạn lượng siêu việt Thánh cảnh cũng không nói chơi, nói không quá nếu như hắn trưởng thành một lời liền có thể định thiên hạ.



Lý Thiên Vũ lấy tay gãy đầu, cười ngượn một tiếng, rồi cả bốn người cùng nhau nói chuyện phím một lát rồi ai nấy về phòng, trong phòng hiện tại chỉ còn lại Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi.

“Thiên Vũ ca ca, nói cho muội nghe bên dưới là chuyện gì sảy ra, đừng có nói với muội là như vừa rồi huynh nói, khí tức cùng vũ kỹ của huynh muội điều biết rõ” Hàn Tĩnh Chi nói.

Lý Thiên Vũ cười khổ, rồi lập tức lên tiếng kể lại tất cả mọi chuyện, từ lúc phát hiện ra bên dưới có khí tức Yêu thú cường đại đến lúc đại chiến Hổ Liệt, thu lấy Nguyên Thần và Thánh Nguyên kể cả việc thu được Linh ấn hắn điều kỹ càng tỷ mỹ kể lại tất cả, với Hàn Tĩnh Chi hắn không hề che giấu một thứ gì, mà hoàn toàn tính nhiệm nàng.

“Chỉ một chóc lát mà lại hung hiểm như vậy, thực lực của tên Hổ Liệt kia cũng không tầm thường” Hàn Tĩnh Chi yên lặng nghe Lý Thiên Vũ kể, nghe xong nàng nghĩ nghĩ rồi lên tiếng.

Lý Thiên Vũ nhẹ gật đầu, nói: “Hổ Liệt thực lực ít nhất cũng Niết bàn cảnh ngũ trọng trở lên, cũng may mắn hắn muốn đoạt xá huynh nên không hạ sát thủ, nếu không huynh có một trăm cái mạng cũng không đủ hắn g·iết”.

“Về sau, đừng vì tò mò mà như vậy nửa, thật là nguy hiểm” Hàn Tĩnh Chi nói.

“Nguy hiểm thì nguy hiểm thật, nhưng cũng cùng cơ duyên tồn tại” Lý Thiên Vũ mĩm cười nói.

“Đúng a, Thánh Nguyên của Thiên Ma Hổ giúp huynh rút ngắn thời gian cảm ngộ Âm Dương chi đạo, bên cạnh nó với Linh ấn có thể giúp huynh trong thời gian ngắn tu vi bạo tăng” Hàn Tĩnh Chi mĩm cười nói.

“Thôi không làm phiền Thánh giả đại nhân tu luyện, tiểu nử rời đi đây” Hàn Tĩnh Chi cười khì khì nói rồi nhanh chóng rời đi.

Còn về việc khuyên bảo Lý Thiên Vũ không được mạo hiểm nửa thì nàng cũng không nói gì thêm, nàng biết Lý Thiên Vũ muốn trưởng thành thì chỉ bao nhiêu đó nguy hiểm vẫn là chưa đủ, phải cần cơ duyên to lớn hơn vậy mới có thể rút ngắn thời gian hắn trưởng thành.

Lý Thiên Vũ cũng hết lời để nói, hắn bị nàng trêu chọc không ít lần hắn cũng đã quen với việc này, mỗi khi hắn bị nàng trêu chọc cũng chỉ biết mĩm cười mà thôi.

Lý Thiên Vũ cũng không kéo dài thời gian liền tranh thủ tiến vào Hỗn Nguyên Châu bắt đầu tu luyện, hắn không thời khắc nào buông lỏng cả, hắn luôn luôn trong trạng thái điên cuồng tu luyện để sớm ngày báo thù đôi cẩu nam nử kia.

Hắn không bao giờ quên được ánh mắt kia, ánh mắt tuyệt tình đến như vậy, làm hắn phải khắc cốt ghi tâm, không bao giờ có thể quên được.

Với lại trước khi rời đi phụ thân hắn cũng đã nói cho Lý Thiên Vũ một chuyện, ngày mia hắn cũng không cần tiến đến nghị sự đường, chuyên tâm mà tu luyện.

Năm người đứng đầu ở lôi đài của Lý Thiên Vũ cũng không phải là nhất định có thể tiến vào du chỉ Đoạn Thiên Tông mà phải sàn lọc lại với toàn bộ thiên tài ở Thanh Thành này.

Ba ngày sau, năm người bọn họ sẽ đến Phủ thành chủ tranh đoạt danh ngạch cuối cùng, cuộc chiến này được Thanh Thành và cả Đại Mạc rất xem trọng được đặt tên là Đoạn Thiên Chiến.

Đoạn Thiên Tông di chỉ là một nơi bảo vật hằng hà sa số, truyền thừa cuối cùng vẫn còn là một ẩn số, di chỉ Đoạn Thiên Tông cũng đã xuất thế hơn trăm năm nhưng chưa một ai nhận được chung cực truyền thừa cũng đủ hiểu truyền thừa lựa chọn người thừa kế là bậc này hà khắc, cũng vì vậy cũng phần nào suy đoán truyền thừa là cở nào tồn tại, nếu thật sự chưa một ai nhận được truyền thừa Lý Thiên Vũ thật sự rất hứng thú.

Bình Luận

0 Thảo luận