Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 40: Chương 40: Linh ấn.

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:48
Chương 40: Linh ấn.

Hắn cũng không vì vậy mà lùi bước lại thêm phần điên cuồng hướng về phía mi tâm Lý Thiên Vũ bay qua.

Lý Thiên Vũ lúc này đã rất kiệt sức, thân thể trọng thương không thể cử động, tâm thần kịch chấn khiến hắn mất cảnh giác về mọi thức bên ngoài, khi hắn lấy lại tinh thần thì Nguyên Thần của Hổ Liệt đã đi vào bên trong thể nội hắn và trực tiếp xâm nhập thức hải.

Khi Hổ Liệt tiến vào bên trong, lúc này hắn rất phấn khích vì sắp có thể một lần nửa sống lại, Hổ Liệt đưa mắt nhìn xung quanh, nhìn qua nhìn lại hắn lại không nhìn thấy Linh hồn của Lý Thiên Vũ đâu.

Hắn cảm thấy nghi hoặc, Linh hồn không ở thức hải chứ ở đâu, trong lúc hắn nghi hoặc và vô cùng khó hiểu, đột nhiên một tiếng Long Ngâm vang vọng trời đất và sau đó là một cổ Long Uy vô cùng kinh khủng làm cho Nguyên Thần của Hổ Liệt kịch liệt rung rẫy.

“Kim Long Long Tổ, là Kim Long Long Tổ”.

Hổ Liệt ngửa mặt lên trời nhìn về phía Long Ngâm và Long Uy phát ra liền kinh hồn tán đảm, trong mắt hắn là một con Cự Long màu vàng kim, thân hình to lớn, thân thể Kim Long bao phủ toàn bộ không gian bên trên thức hải của Lý Thiên Vũ, nguyên thần của Hổ Liệt chỉ tựa như một con kiến đang đứng dưới chân một con cự Tượng, hắn hoản sợ thất sắc la thất thanh.

“Không đúng, đây không phải Tổ Long, Tổ Long là tồn tại bậc nào sau lại nhỏ yếu như vậy” Hổ Liệt lúc này đã bình tĩnh trở lại nhìn nhìn kỹ về phía Kim Long to lớn kia rồi kinh ngạc nói:

“Lại là một đạo Nguyên Thần, ngươi cũng đoạt xá cổ thân thể này” Hổ Liệt vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, hắn xem xét một lúc lâu lại tiếp tục nói:

“Lại không đúng Nguyên Thần và thân thể này lại vô cùng phù hợp, không một chút nào bày xích” Hổ Liệt tự lầm bầm, lầm thầm tự nói:

“Cũng không đúng, nếu hắn tu luyện ra Nguyên Thần, mà tu vi hắn chưa đạt đến Thánh cảnh thì làm sao được vậy? Kỳ lạ, thật là kỳ lạ”.

"Hổ Liệt, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào” Long hồn của Lý Thiên Vũ nói được một nửa rồi dừng lại trong chóc lát lại tiếp tục nói: “Nếu ngươi đã lựa chọn c·ái c·hết thì tan biến đi!”.

Long hồn há miệng rộng phun ra một ngụm Long tức vô cùng cuồng bạo hướng về phía Hổ Liệt đi qua.

“Giả thần giả quỷ”.

Hổ Liệt hừ lạnh một tiếng, lập tức hóa thành bản thể gầm lên một tiếng kinh thiên hướng về Long tức đánh qua, Long tức bị tiếng rống ảnh hưởng lập tức tán loạn, bên trong hiện ra một viên Ngọc Châu màu hắc kim, bên trên có thật nhiều hoa văn kỳ dị, khí tức phát ra làm cho cả thức hải dậy sóng.



Viên Ngọc Châu này chính là Hỗn Nguyên Châu của Lý Thiên Vũ, Hỗn Nguyên Châu xuất hiện lập tức phát sáng, hơn trăm cây xiền xích màu hắc kim bay ra bên ngoài bao phủ Hổ Liệt lại.

“Mẹ kiếp, lại là dây xích c·hết tiệt này”.

Hổ Liệt khi nhìn thấy dây xích lại không kìm được mà bạo nói tục một câu.

Xiền xích bay về phía hắn phong ấn không gian, phong ấn cả tu vi của hắn, bây giờ hắn như là cá đã mắc chậu không còn lối thoát.

"Hổ Liệt, kết thúc thôi”.

Lý Thiên Vũ nói với giọng lạnh tanh, tay phải hắn khẻ nắm lại, quả cầu xiền xích đột ngột thu nhỏ, chỉ trong nháy mắt đã co lại chỉ còn đường kính ba trượng.

“Thiên Vũ, khoan đã”.

Cửu Chân bên ngoài vừa thoát khỏi Thiên Ma Tỏa Liên của Hổ Liệt, liền cấp tốc đi vào bên trong thức hải của Lý Thiên Vũ, thấy Hổ Liệt đã bị áp chế liền nhanh chóng lên tiếng.

“Ngươi có ý nghĩ gì à?”.

Lý Thiên Vũ không hiểu tại sao Cửu Chân lại bảo mình dừng lại, hắn nhìn về Cửu Chân lộ vẻ nghi hoặc lên tiếng hỏi.

"Thiên Ma Hổ thiên phú Âm Dương của nó cực cao, nếu sau này ngươi không tìm ra Võ Hồn thích hợp nó cũng là lựa chọn không tệ” Cửu Chân nhìn về phái Hổ Liệt cười cười nói.

Lý Thiên Vũ lúc này mới tỉnh ngộ, thì ra nàng đang đánh chủ ý này, hắn thầm nghĩ: Thiên Ma Hổ này thiên phú Âm Dương điều là cấp 8, nếu như không hạn chế tộc quần thì đơn thể Hổ Liệt này cũng có thể lọt top 200 thần thú, nếu vậy Thiên Ma Hổ này cũng thật sự phù hợp với hắn.

“Tốt vậy thì giữ nó lại, sau này biết đâu có việc cần” Lý Thiên Vũ nhẹ gật đầu, nói.

Lý Thiên Vũ kết một ấn quyết phức tạp quả cầu xiền xích thu nhỏ lại thành một viên cầu nhỏ cở ngón chân cái, kích cở không kém hơn Hỗn Nguyên Châu là bao nhiêu, nằm yên lặng bên dưới Hỗn Nguyên Châu, bị Hỗn Nguyên Châu tạm thời phong ấn lại.

Lý Thiên Vũ thở dài một hơi, liền thả ra thần thức kiểm ra trong và ngoài thân thể hắn, thân thể hắn tuy bị cực lớn tổn thương nhưng lại không trúng những nơi yếu hại, hắn liền mở mắt ra thở phào một hơi, lầm thầm nói nhỏ:



“Chỉ cần tỉnh dưỡng một thời gian là có thể”.

Nhưng rồi một màng kế tiếp làm đồng tử hắn chợt co rút lại, bởi vì hắn nhìn thấy phía dưới đáy đầm có vô số những tia sáng màu bích lục bắn ra, nối liền với thân thể hắn hắn, phát ra quang mang nhàn nhạt.

Thấy vậy, ánh mắt Lý Thiên Vũ nhíu lại, hắn vung tay lên, một luồng kình phong cuộn lên bên dưới đáy hồ, quét đi đám bùn đất đầy bên dưới, để lộ ra một bộ xương màu vàng ống đang sếp bằng ngồi thẳng dưới đáy.

Trên bộ xương đó lan tỏa ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, còn những tia sáng màu bích lục kia phát ra từ bộ xương và nối liền với thân thể hắn.

Tại chỗ kết nối, không ngừng có ánh sáng lấp lánh, dường như có thứ gì đó từ cơ thể hắn đang chậm rãi chảy vào trong bộ xương kia.

Lý Thiên Vũ mơ hồ phát hiện ra, dường như bộ xương đó đang hấp thụ sinh mệnh lực của chính mình.

Đồng tử hắn co rút lại, bàn tay hắn hóa thành Long trảo chém mạnh xuống, trảo ấn bắn thẳng lên chùm sáng xanh lục kia.

Uỳnh!

Thế nhưng trảo ấn có thể chặt vỡ núi đá của hắn, khi đánh lên chùm sáng lại chẳng có tác dụng gì, ngược lại còn bắn ngược trở ra!

Sắc mặt Lý Thiên Vũ thay đổi, hắn liền chụp lấy chùm sáng, mi tâm Thái Dương chi lực bùng lên trên bàn tay, sau đó hắn tóm lấy chùm sáng kéo mạnh một phát.

Răng rắc!

Ầm!!

Trên chùm sáng đó lập tức bốc lên khói trắng, từng luồng hơi nóng từ thái dương chi lực tràng vài bên trong, làm cho kết cấu bên trong bị phân giải nhanh chóng, cuối cùng luồng ánh sáng bích lục cũng nhanh chóng tối lại, sau khi phát ra mấy tiếng giòn tan liền nổ tung.



Ánh sáng quanh người Lý Thiên Vũ cũng nhanh chóng biến mất.

Lý Thiên Vũ cũng không nghĩ ngợi nhiều, liền hướng lên trên rời đi, tình huống này làm hắn thấy vô cùng kỳ quái và cảm thấy quỷ dị vô cùng, dù là Hổ Liệt cũng không gây chi hắn cảm giác này, đối với Hổ Liệt hắn biết nguy hiểm ở đâu, chính là hắn muốn đoạt xá Lý Thiên Vũ, nhưng cái bộ xương này làm hắn cảm thấy nguy hiểm vô cùng, nguy cơ đang rình ngập, nhưng lại không biết nguy hiểm ở đâu để đề phòng.

Lý Thiên Vũ cũng không kịp nghĩ nhiều, ánh mắt cảnh giác nhìn bộ xương dưới đáy hồ, chầm chậm rời đi, lúc này nó đang rung lên một cách quỷ dị, sau đó bỗng nhiên đứng bậc dậy, trong hai hốc mắt có ánh sáng lờ mờ quỷ dị.

Nhìn thấy vậy, tâm Lý Thiên Vũ chìm đến đáy cốc, khí tức cổ xưa tỏa ra từ bộ xương cho thấy chắc chắn nó đã tồn tại từ rất lâu tuế nguyệt cho đến tận bây giờ.

Hắn đã là người hai kiếp, cũng từng thấy một vài thứ truyền lại từ thời viễn cổ cách đây không biết bao nhiêu tuế nguyệt, nhưng đây lần đầu nhìn thấy thứ gì đã biến thành bộ xương rồi mà vẫn động đậy được!

Hiển nhiên người này lúc c·hết ý niệm lưu lại là cực mạnh!

Lý Thiên Vũ nhìn bộ xương với ánh mắt cực kỳ ngưng trọng và cảnh giác, hắn dự định nhanh chóng rời khỏi nơi quỷ dị này, thì hắn bỗng nhìn thấy bộ xương chợt cứng đờ lại, sau đó xương đầu lâu bắt đầu nứt ra, sau đó lan rộng khắp tứ chi sau đó là toàn bộ thân thể, cuối cùng bùm một tiếng tan thành mây khói!

Đúng lúc ấy dường như Lý Thiên Vũ nghe thấy một tiếng kêu thét không cam tâm lan tỏa ra dưới đáy hồ.

Lý Thiên Vũ kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó, xem ra bộ xương kia kiên trì được đến lúc này đã là cực hạn, âm thanh vừa rồi đã tiễn hắn về với cõi hư vô!

Nhưng khi Lý Thiên Vũ vừa thở phào một tiếng, thì nơi bộ xương tiêu tán kia, bỗng bắn ra một chùm sáng bích lục, rồi v·út một tiếng lao thẳng về phía Lý Thiên Vũ.

Lý Thiên Vũ nhìn chùm sáng đầy cảnh giác, đột nhiên hắn nhớ ra một cái gì đó, hắn ngạc nhiên lên tiếng:

" Đây là .... Linh ấn".

Dường như đó là một đạo Linh ấn vô cùng huyền ảo nào đó, hắn có thể cảm nhận được luồng năng lượng dồi dào bên trong đó.

Linh ấn chính là tinh hoa của một cường giả thực lực cực mạnh sau khi c·hết để lại, cũng có thể nói là kỳ bảo vô cùng hiếm có, nó là kết tinh toàn bộ tinh hoa của vị cường giả đó, bên trong Linh Khí vô cùng đậm đặc, nếu như có nó tốc độ tu luyện của Lý Thiên Vũ sẽ cấp tốc phóng đại.

Lý Thiên Vũ tự tin khi có được Linh ấn này hắn nhất định trong năm năm liền có thể quay lại đỉnh phong hoặc có thể càng thêm cường đại.

Ngoài ra, khi gặp nguy hiểm hắn có thể thêu đốt Linh ấn để thực lực trong thời ngắn đại tăng.

Đối mặt với thứ bảo vật này, cho dù là Lý Thiên Vũ cũng động tâm không thôi, hắn chưa kịp lấy lại tinh thần thì đạo Linh ấn kia liền bay vào bên trong mi tâm hắn liền cố định ở chổ đó.

Khi Linh ấn bay bào mi tâm hắn, hắn liền cảm thấy một cổ khí tức tươi mát từ mi tâm truyền đi khắp thân thể hắn, xoa diệu v·ết t·hương, làm cho v·ết t·hương nhanh chóng lành lại, chỉ trong ba hơi thở v·ết t·hương đã hoàn toàn khôi phục, tu vi cũng nhất cử đột phá đến Huyền Nguyên Cảnh hậu kỳ cảnh giới.

Bình Luận

0 Thảo luận