Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 35: Chương 35: Tẩy Linh Trì (1).

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:48
Chương 35: Tẩy Linh Trì (1).

Lý Thiên Vũ lại tiếp tục lấy ra một vạn mai linh thạch tiếp tục bóp nát hấp thu tu luyện, hắn tổng cộng mất hơn mười ngày và ba lần bạo Linh Thạch mỗi lần một vạn tất cả tốn ba vạn mai linh thạch mới để chân khí bên trong khí đạt đến bão hòa.

Hắn bắt đầu trùng kích cảnh giới nửa canh giờ sau, khí hải bắt đầu vang lên tiếng răng rắc rồi ầm vang sụp đổ, sao đó chân khí bắt đầu bành trướng lên tạo nên một cái khí hải hoàn toàn mới to lớn hơn, bền chắc hơn.

Khí hải như là một cái miệng lớn điên cuồng cắn nuốt Linh khí còn sót lại bên ngoài chỉ chưa tới ba hơi thở liền đã bổ khuyết chân khí còn thiếu, hắn bây giờ đã là chân chính là một Huyền Nguyên Cảnh trung kỳ võ giả.

Hắn mở mắt ra, thoáng cảm nhận thực lực, chắc bây giờ toàn lực bộc phát có thể chiến với Địa Nguyên Cảnh trung kỳ, còn về Địa Nguyên Cảnh hậu kỳ cũng có thể liều mạng một hai.

Như vậy cũng đủ làm hắn thỏa mãn, hắn liền mở mắt ra nhìn phía Hàn Tĩnh Chi thấy nàng vẫn còn đang lĩnh ngộ Băng Đế Điển hắn cũng không làm phiền mà lựa chọn tiếp tục tu luyện vũ kỹ.

Lần trước bên dưới động phủ Thiên Diễn Lôi Long hắn của chạm vào một tia cảm ngộ thức thứ ba của « Âm Dương Lưỡng Nghi Kiếm Quyết » “Nhật Nguyệt Đông Chuyển” nên lần này hắn muốn một lần mà hoàn thành một bước này, lãnh ngộ một chiêu này, hắn một mực bên dưới Hỗn Nguyên Thần Mộc phụ trợ mà cảm ngộ kiếm quyết.

...

Lâm Phủ.

Lúc này có hai người bên trong trong một tòa đại điện, một thiếu nử quay mặt vào bên trong tường trên tay là một ly nước trà, nàng chính là Lâm Tâm Như còn người còn lại đang ngồi trên bàn châm chú bầu rượu hắn chính là người của Đế triều, Hôi Lão.

"Hôi Lão, việc đó người lo liệu thế nào rồi" Lâm Tâm Như như suy nghĩ cái gì lên tiếng hỏi.

“Lâm cô nương, cô yên tâm ta đã giải quyết xong, Ẩn Sát Môn sẽ lãnh việc này, người đợi tin tốt từ Ẩn Sát Môn đi” Hôi Lão lên tiếng.

“Hôi Lão người mời là cấp bậc nào sát thủ?” Lâm Tâm Như hỏi.

“Địa cấp sát thủ” Hôi Lão lộ vẻ mặt không chút b·iểu t·ình, nói.

Lâm Tâm Như nhẹ gật, Địa Cấp sát thủ nàng đã an tâm, tuy giá cả hơi cao nhưng có thể làm nàng an tâm hơn.



“Sao khi di chỉ Đoạn Thiên Tông kết thúc, ta sẽ mang ngươi quay về Thiên Kiếm Đế Triều bái kiến Kiếm công tử” Hôi Lão trầm ngâm một lát rồi lên tiếng.

“Nhất thiết phải tham gia di chỉ Đoạn Thiên Tông”.

Lâm Tâm Như nghi hoặc, quay lưng lại nhìn Hôi Lão, hỏi.

Nàng biết Đế Triều không ít di chỉ truyền thừa còn phong ấn, chưa tìm tồi, cơ duyên rất nhiều nhưng nàng lại không hiểu một cái phế tích Đoạn Thiên Tông mà thôi sao lại làm cho Kiếm công tử coi trọng như vậy.

"Không chỉ mình ngươi mà những thiên tài của Đế Triều ta cũng sẽ trà trộn vào bên trong để hoàn thành nhiệm vụ mà Kiếm công tử đã giao phó” Hôi Lão nói.

“Nhiệm vụ gì?” Lâm Tâm Như nghi hoặc hỏi.

“Hiện tại chưa thể nói cho ngươi, thời cơ đến ngươi nhất định sẽ biết” Hôi Lão nói.

Lâm Tâm Như tuy còn nghi hoặc khó hiểu nhưng lại không dám hỏi thêm đành ôm một bụng nghi hoặc mà rời đi.

...

Thời gian thấm thoát trôi qua, bên ngoài nguy hiểm đang rình rập nhưng Lý Thiên Vũ không hề hay biết, lúc này hắn đang châm chú lĩnh ngộ « Nhật Nguyệt Đông Chuyển ».

Thân hình Lý Thiên Vũ đột nhiên kiếm khí phóng lên tận trời, khấy đảo phong vân đột nhiên thân hình đứng phất dậy trên tay Vấn Hà Kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm mang theo một đạo khí lưu màu bạc bên trên hai luồng khí tức tương phản nhau, bên trong nóng bổng có lạnh giá, bên trong lạnh giá có nóng bổng.

Một kiếm lăng không, kiếm khí bùng nổ một kiếm xuất ra hướng về xa xa đỉnh núi oanh kích mà ra, kiếm khí gào thét dử dội đột nhiên kiếm khí một phân làm ba với tốc độ âm thanh bay đi.

Oành! Oành! Oành!

Ba đạo kiếm khí oanh kích lên ngọn núi làm cho ngọn núi một phân ra làm hai, vết kiếm như chém qua đất nhão một dạng, vết kiếm mạnh mẻ lướt qua để lại một vết cắt vô cùng xinh đẹp, không một hạt bụi bay lên, tất cả điều bình tỉnh và dường như không có chuyện gì sảy ra, chỉ có ngọn núi kia một phân làm hai mới chứng minh rằng hắn đã xuất ra một kiếm kinh diễm kia.



Lý Thiên Vũ nhẹ gật đầu mĩm cười, hắn rất hài lòng với uy lực của một chiêu này.

“Thiên Vũ ca ca thật sự lợi hại, một chiêu Tạo Hóa cấp vũ kỹ tùy tiện liền luyện thành” Hàn Tĩnh Chi lúc này nghe tiếng động mới giật mình tỉnh dậy liền thấy một kiếm này khủng bố liền tấm tắc khen ngợi.

“Đã là gì, Băng Linh Chiến Vực, một môn chân chính Thánh cấp vũ kỹ muội nói luyện là luyện nhiêu đây đã là gì” Lý Thiên Vũ mĩm cười trêu ghẹo nàng.

“Hì hì, Băng Linh Chiến Vực đã là gì, Băng Đế Điển của huynh mới thật sự là trân bảo, huynh nói luyện là luyện cơ mà” Hàn Tĩnh Chi lấy tay che miệng cười khì khì nói.

Nàng nói xong liền quên mất nàng cũng tu luyện Băng Đế Điển mà còn có một chút thành tựu cái này có phải hay không cũng là nàng tự khen mình, nghĩ đến đây sắc mặt của nàng liền hồng nhuận đi.

Lý Thiên Vũ thấy vậy liền cũng hiểu ý nghĩ của nàng, hắn cũng phá lên cười.

“Thôi hai tên biến thái các ngươi đừng cố tân bóc nhau nửa, các ngươi điều lợi hại được chưa”.

Cửu Chân đang ngủ bên trên Hỗn Nguyên Thần Mộc liền nghe thấy động tỉnh lớn liền tỉnh giấc và nghe thấy lời hai người bọn họ nói, không chịu nổi liền lên tiếng.

Cả hai nghe lời mà Cửu Chân vừa nói cũng phá cười lên, Lý Thiên Vũ đột nhiên nhìn về Cửu Chân hỏi: “Cửu Chân ta tu luyện đã bao lâu rồi”.

“Tính luôn thời gian ngươi phá cảnh đã hơn hai mươi ngày rồi” Cửu Chân thầm tính toán một lát rồi lên tiếng nói.

"Đã hơn hai mươi ngày, nhanh như vậy” Lý Thiên Vũ giật mình nói.

Cửu Chân nhẹ gật đầu, lộ vẻ đồng ý.

“Thời gian đã không còn nhiều, thôi ta cùng nàng cũng rời đi đây”.

Lý Thiên Vũ nhìn về phía Cửu Chân nói và Hàn Tĩnh Chi cũng nói một vài câu từ biệt rồi hắn cùng Hàn Tĩnh Chi cùng nhau rời đi Hỗn Nguyên Châu thì bên ngoài thì trời đã sáng, cả hai không kéo dài thời gian mà cùng nhau đi về phía đại điện, lúc này tất cả mọi người đã đến đông đủ chỉ còn thiếu hai người bọn hắn.



Tất cả tám người kia Lý Thiên Vũ điều nhận ra, bọn họ điều là người danh khí cực thịnh ở bên trong Lý Phủ, ở lôi đài phía Đông đệ nhất nhân chính là Lý Thiên Hạo, đệ nhị Lý Bắc Cảnh, đệ tam Diệp Tinh Lan, đệ tứ Lý Thiên Tầm, đệ ngũ Lý Cửu Nhi, còn khác ba người chính là Lý Bạch Nhật, Lý Lôi, Lý Hoàng Miên luôn cả Lý Thiên cùng Hàn Tĩnh Chi là mười người.

"Tốt, tất cả mọi người đã đến đông đủ bắt đầu thôi các ngươi theo ta”.

Người vừa lên tiếng chính là Lý Hoành, lần này hắn chính là người dẫn đường đến Tẩy Linh Trì, cả mười người cùng hắn đi vào chổ sâu bên trong Lý Phủ, đi xuyên qua hơn mười dặm cổ lâm mới dừng lại.

Phía trước là một cái hộ tráo cực lớn màu vàng đậm bên trên hoa văn trận pháp lập lòe, một tầng phòng hộ cực kỳ kiên cố dị thường, Lý Thiên Vũ suy đoán màn phòng hộ này chí ít cần Tạo Hóa Cảnh cường giả toàn lực oanh kích mới có thể phá vỡ màng phòng hộ này.

Trong phạm vi bao phủ của Thiên La Đồng cũng không bao trùm toàn bộ phạm vi mà cấm chế này bao phủ, Thiên La Đồng của Lý Thiên Vũ bao trùm một phía đến hai ngàn năm trăm trượng mà còn không hết, hắn thầm nghĩ không biết Lý Phủ đã tiêu tốn bao nhiêu vật lực và tài lực cho màng phòng hộ này, Lý Thiên Vũ lộ vẻ cảm thán, thật là một cái thủ bút thật lớn a.

Tất cả mọi người cũng điều mộng bức, tuy bọn hon không có Thiên La Đồng như Lý Thiên Vũ nhưng cũng không vì vậy mà ngăn cản bọn họ si ngốc.

Lý Hoành thấy vậy cũng nhẹ gật đầu nhẹ hài lòng, vì hắn năm xưa lần đầu đến đây cũng điều như vậy, Thánh Linh Trì này một tộc nhân trong đời cũng chỉ một lần duy nhất được vào trong tu luyện mà thôi.

Vì nếu như lần thứ hai vào trong thì hiệu quả đã không còn như trước nửa, có vào cũng chỉ là tiêu tốn Linh Khí bên trong nà thôi mà ít lợi lại cực kỳ nhỏ bé hầu như là bằng không, nên mỗi một tộc nhân xuất sắc nhất định sẽ được vào bên trong tu luyện một lần duy nhất.

Lý Hoành nhẹ ho một tiếng, để mọi tập trung lại, không bàn tán xôn xao, rồi hắn tiến lên ba bước, hai tay ôm quyền khom lưng về phái hai cái tượng đá hình người phía trước rồi lấy ra một cái lệnh bài cổ xưa màu đen, chân khí ngoại phóng, tay nâng lệnh bài lên, tay bóp ấn quyết kỳ dị, lệnh bài phát sáng lên, làm cho mọi người điều kinh ngạc nhìn một màn này.

Nhưng Lý Thiên Vũ lại không chú ý đến nó mà lại nhìn chằm chằm vào hai pho tượng kia, hắn ẩn ẩn cảm nhận được bên trong hai pho tượng phát ra khí tức như ẩn như hiện, không thua kém phụ phân hắn là mấy, hắn thầm nghĩ: “Không ngờ Lý Phủ còn ẩn giấu bậc này cường giả”.

“Trong vòng sáng chính là Tẩy Linh Trì các ngươi nhanh chóng tiến vào trong đó, về phần có thể nhận được bao nhiêu chỗ tốt ở trong đó thì còn phải xem năng lực và bản lĩnh của bản thân các ngươi!

Lúc cấm chế phá vỡ, bên trong lộ ra một vòng sáng, Lý Hoành quay lại trầm giọng quát.

“Rõ!”.

Nghe thấy tiếng quát của Lý Hoành, trong mắt bọn người Lý Thiên Vũ đều xẹt qua một tia nóng rực, bọn họ đều hiểu độ trân quý của Tẩy Linh Trì, tất cả Lý Phủ ai cũng ao ước được một lần vào bên trong, loại kỳ ngộ này không phải là tùy tiện thì có thể gặp.

Vù!

Thanh âm vừa dứt, thân hình Lý Thiên Hạo cùng Lý Bạch Nhật lập tức hóa thành một đạo thân ảnh mơ hồ, lao ra, rồi sau đó xông vào trong vòng ánh sáng, biến mất không nhìn thấy đâu nữa.

Bình Luận

0 Thảo luận