Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 29: Chương 29: Vòng đấu xếp hạng.

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:40
Chương 29: Vòng đấu xếp hạng.

"Vòng thứ tư tổng cộng có mười người là:

1.Lý Sở Vy

2.Lý Trạch

3. Hàn Tĩnh Chi

4. Lý Hoàng Miên

5. Tống Mệnh

6. Lý Thiên Vũ

7.Lý Bạch Nhật

8. Lý Trác Viễn

9. Lý Lôi

10. Lý Nhạc Huyên

Mười người các ngươi sẽ được ngẫu nhiên chia làm top mười, nên nhớ đây là xếp hạng ngẫu nhiên theo thứ tự ta vừa đọc, các ngươi mau lên đứng theo trụ từ cao tới thấp”.

Cả mười người điều nghe, liền cấp tốc hướng về phía bên ngoài lôi đài có mười cái trụ xếp từ cao tới thấp mà đi lên theo thứ tự mà Lý Hoành trưởng lão vừa đọc.

“Bên trên vậy mà điều là Huyền Nguyên Cảnh trở lên tu vi a, còn có năm người Huyền Nguyên Cảnh hậu kỳ tu vi, chắc hẳn trước năm vị sẽ là năm người bọn họ”.

“Không đâu, ngươi có thấy bên trên bài danh thứ ba vị mỹ nữ kia hay không, nàng cũng thật không đơn giản đâu”.

“Ta thấy Lý Thiên Vũ thiếu gia cũng không tầm thường từ đầu đến giờ hắn cũng chưa xuất toàn lực lần nào”.

"Đúng a, đúng là vòng xếp hạng thật là mong chờ”.

Bên trên khán đài nghị luận ầm ỉ.

"Vòng này rất dễ, mỗi người có ba lượt khiêu chiến, khiêu chiến thành công sẽ thay thế người vị trí đó, sao ba lượt khiêu chiến kết thúc cũng sẽ là lần này tộc hội kết thúc, các ngươi đã hiểu”.

Cả mười người điều nhẹ gật đầu bài tỏ đã hiểu.

“Tốt, vậy bắt đầu từ số 10 Lý Nhạc Huyên, ngươi khiêu chiến ai”.

Lý Nhạc Huyên bên trong Lý Phủ cũng rất nổi danh, ngoài việc là một thiên tài mà nàng còn là một đại mỹ nữ, năm nay 19 tuổi tu vi đã đạt Huyền Nguyên cảnh trung kỳ tu vi.



“Ta chọn Lý Trác Viễn” Lý Nhạc Huyên nói.

Ban đầu hắn định lựa chọn Lý Thiên Vũ nhưng lại e ngại sự thần bí của hắn nên cũng không dám, nếu thất bại là mất một một lần cơ hội, nàng không muốn.

Lý Trác Viễn ngẫn người, liền tức giận hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Nhạc Huyên biểu muội ngươi lại khiêu chiến ta đầu tiên, ngươi cho là ta là một quả hồng mềm hay sau, tốt ta sẽ cho muội biết thế nào là thực lực chân chính”.

Cả hai điều bước lên khán đài, cả hai bốn mắt nhìn nhau khí thế lập tức nâng lên, Lý Trác Viễn cười ngạo nghể một tiếng, nói: “Ngươi có tư cách để cho ta sử dụng Liệt Diễm Đao Pháp”.

Lý Nhạc Huyên nhướng mày, liếc Lý Trắc Viễn một cái, nói: “Vậy ngươi xuất đao đi”.

Lý Trác Viễn tay phải nhẹ nhàng nâng lên, trên bàn tay nhất thời bốc lên cực nóng khí lưu, bàn tay phảng phất biến thành một cái hỏa diễm, cứng rắn vô cùng như là một cái đại đao thiêu đốt lên nhàn nhạt hỏa diễm.

“Đối phó ngươi, không cần đao, một bàn tay là đủ!”

Lý Trác Viễn cười ngạo nghễ, dưới chân khẽ động, thân thể phóng lên cao.

“Chịu thua đi còn kịp!”

Lý Trác Viễn đang ở giữa không trung, cánh tay khẽ động, xoát xoát xoát chém liên tục mấy đao, vô số đao ảnh hướng về Lý Nhạc Huyên vung trảm mà đi.

Xích!

Đao khí phá vỡ không khí, tầng tầng lớp lớp, cực nóng nhiệt độ đem không gian đều vặn vẹo.

Lý Trác Viễn một chiêu này xác thực cường đại, coi như là Huyền Nguyên Cảnh sơ kỳ võ giả gặp phải chiêu này, cũng sẽ trong nháy mắt bại lui.

“Cuồng vọng! Phá cho ta!”

Lý Trác Viễn miệt thị, để cho Lý Nhạc Huyên tức giận không thôi, thật là buồn nôn, song quyền như đạn pháo, không ngừng đánh ra, đem đối phương đao khí toàn bộ vỡ nát.

Chân Khí, đao ảnh quyền mang nổ mạnh liên tục, kình khí chảy loạn chung quanh bay cuộn liệt diễm trên không cuồng bạo vô cùng.

Lý Trác Viễn mượn cơ hội vọt tới Lý Nhạc Huyên phụ cận, đột nhiên một đao đánh xuống, sống bàn tay thiêu đốt liệt diễm, liền để cho Lý Nhạc Huyên trên người một hồi phỏng, mồ hôi chảy ra không ngừng.

“Thật mạnh!”

Lý Trác Viễn cường đại, để cho nàng tăng lên gấp bội áp lực.

“Bôn Lôi Quyền”.

Lý Nhạc Huyên vận lên mười phần chiến lực, nghênh hướng Lý Trác Viễn công kích mà tới.

Ầm!



Quyền đao t·ấn c·ông, Lý Nhạc Huyên bị đẩy lui mấy bước.

“Bại a, đúng thật là một nữ nhân cường hãn!”

Lý Trác Viễn hét lớn một tiếng, bạo hướng dựng lên, chém liên tục tam đao.

“Liệt Diễm Tam Liên Trảm!”

Ba đạo không ai bằng ánh đao, xé rách không khí, một đao mạnh hơn một đao, một đao theo sát một đao, hướng Lý Nhạc Huyên phủ đầu chụp xuống.

Lý Nhạc Huyên con ngươi co rụt lại, một cổ cực kỳ nguy hiểm cảm giác, truyền khắp toàn thân.

“Lôi Đình Vạn Quân!”

Lý Nhạc Huyên không dám chút nào sơ suất, dùng ra chính mình một chiêu mạnh nhất, huy quyền như điện, hình như có lôi đình nổ vang.

Lý Nhạc Huyên đem hết toàn lực, ngăn cản xông tới mặt ba đao cường đại.

Rầm rầm rầm!

Ngăn lại thứ nhất đao, Lý Nhạc Huyên toàn thân kịch chấn.

Đao thứ hai, nàng rút lui năm bước.

Đao thứ ba, nàng ngược lại trợt hơn mười mét, rơi vào dưới chiến đài.

“Lý Trác Viễn thắng”.

Cùng là Huyền Nguyên Cảnh trung kỳ mà Lý Nhạc Huyên liền bị Lý Trác Viễn ba chiêu đánh bại, thật là cường đại Lý Trác Viễn.

Lý Phủ, Liệt Diễm Đao Pháp, quả nhiên danh bất hư truyền! Đao pháp này, chính là địa cấp trung phẩm đao pháp bên trong cũng là đỉnh tiêm tồn tại, uy lực tự nhiên cường đại!

Mọi người có chút chấn động, Lý Trác Viễn thực lực, cư nhiên mạnh mẽ như vậy, không cần đao, là có thể nghiền ép Lý Nhạc Huyên, đúng thật là vòng xếp hạng mới trận đầu đã kịch liệt như vậy.

“Tốt, số 9 Lý Lôi đến lượt ngươi” Lý Hoành nói.

Lý Lôi nhìn một luột phía trên rồi ánh mắt dừng lại tại một người nói: “Lý Trạch, lên đây”.

Lý Trạch cười khổ, hắn biết Lý Lôi nhất định sẽ khiêu chiến hắn, với thực lực của hắn nhất định không quá ba chiêu, nhưng hắn cũng không kh·iếp đảm mà nhận thua.

“Tốt, ngươi lòng tin như vậy, để tôn trọng ngươi ta nhất định dùng toàn lực” Lý Lôi nhìn thấy Lý Trạch không nhận thua mà còn chiến ý dày đặc, lên tiếng.

Lý Trạch cũng không mở miệng, chỉ nhẹ gật đầu bày tỏ đồng ý.



Lý Lôi cũng không nói thêm gì, lập tức từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra một thanh kiếm màu bạc, toàn thân màu trắng, mi tâm nổi lên một đoàn ấn ký hình tia chóp, lôi đình từ thân thể trào phún ra ngoài, trên thân kiếm lôi đình cuộng trào dử dội, trên tay kiếm nâng lên cao.

“Huyền Lôi Kiếm Pháp”.

Kiếm trên tay Lý Lôi trảm mạnh một kiếm “Huyền Lôi Kiếm Trảm” kiếm khí tung hoành chém đứt cả không khí với tốc độ cực nhanh chém về Lý Trạch.

“Ách Nan Thảo Minh Trảo”

Lý Trạch không một chút nào kinh miệt Lý Lôi, liền xuất ra một chiêu mạnh nhất lúc này Huyền Cấp Thượng Phẩm võ kỹ uy lực cường đại hướng về kiếm khí của Lý Lôi bắt tới.

Rầm, rầm rầm!!

Một kiếm liền phá nát cự trảo của Lý Trạch, hắn liền bị một kiếm kích thương, bay thẳng xuống lôi đài, lê theo một đường máu chảy dài theo phía sau, tay hắn bị kích thương.

“Lý Lôi thắng”.

Cả khán đài điều yên lặng đến nổi đáng sợ, sau đó tất cả mọi người điều bùng nổ bàn tán ầm ỉ.

“Trời ạ, Lý Lôi vậy mà đã luyện Huyền Lôi Kiếm Pháp đến đại thành trình độ”.

“Thật sự lợi hại, Huyền Lôi Kiếm Pháp chính là Lý Phủ ta một môn địa cấp trung phẩm vũ kỹ mà khi tu luyện đến đỉnh phong có thể sánh ngang với địa cấp thượng phẩm kiếm pháp a”.

Lý Lôi này chắc sẽ là một trong năm người có bày danh cao nhất hội võ lần này.

“Tốt, người thứ 8 Lý Trác Viễn”.

Lý Trác Viễn khi nghe đến tên hắn, hắn liền nhìn một lượt phía trên sau đó dừng ánh mắt trên người Lý Thiên Vũ hắn trầm ngâm suy nghĩ gì đó trong chóc lát rồi lại hướng về đệ nhất phương Hàn Tĩnh Chi, rồi lại lộ ra thèm thuồng và dâm dục ánh mắt.

Không chỉ hắn mà tất cả nam nhân nơi này điều như vậy ngoại trừ Lý Thiên Vũ, Lý Hằng Minh và Lý Hoành vì lần chiến trước nàng bất cẩn làm rơi mạng che mặt để lộ ra một bộ dung nhan tuyệt mỹ làm tất cả mọi người điều như si như say, tuy chỉ khoảnh khắc ngắn ngũi nhưng cũng đã đủ mọi người chú ý.

Lý Thiên Vũ nhìn thấy mọi người phản ứng liền vừa mừng vừa giận, mừng là vì nữ nhân hắn đi đến đâu cũng là tâm điểm chú ý vì nhan sắc của nàng, còn về giận là ánh mắt thèm thuồng của bọn hắn, Lý Thiên Vũ hận nếu đủ thực lực hắn nhất định móc sạch hai con mắt của bọn hắn.

“Tốt, ta tuyển nàng” Lý Trác Viễn ngón tay chỉ về phía Hàn Tĩnh Chi nói.

Hàn Tĩnh Chi cũng không nói gì liền đi xuống lôi đài, Lý Trác Viễn ở cự ly gần với Hàn Tĩnh Chi liền hai mắt nóng bỏng, hít sâu một hơi một luồng hương thân tràng vào thân thể hắn.

“Thật thơm” Lý Trác Viễn thầm nói nhỏ.

Hàn Tĩnh Chi nhạy bén cở nào nhĩ lực, sao lại không nghe thấy Lý Trác Viễn lời nói hai mắt nheo lại nói: “Muốn c·hết”.

Nàng tay nâng kiếm lên cao, liền như vậy một kiếm không hoa lệ, chân khí cường đại chém thẳng về phía Lý Trác Viễn.

Một kiếm này mang theo Thiên cấp vũ kỹ uy lực của “Xung Hư Kiếm Pháp” thức thứ nhất “Thiên Địa Vô Tương”.

Lý Thiên Vũ nhĩ lực không thua kém gì Hàn Tĩnh Chi tất nhiên cũng nghe được lời nói của nàng, hai mắt cũng nheo lại sát khí lộ ra, tên này năm lần bảy lượt nhầm vào hắn như vậy cũng thôi, lần này lại đánh chủ ý đến Hàn Tĩnh Chi, như vậy đã động đến nghịch lân của hắn, Lý Trác Viễn đã vào danh sách tất sát của hắn.

Lý Trác Viễn hoãn sợ liền lấy ra một cây đao màu đỏ chói, trên thân hỏa diễm cuộng trào "Liệt diễm tam liên trảm” hắn một đao vun lên đánh về phía kiếm khí của Hàn Tĩnh Chi, tam thế đao pháp chồng chất vào một chổ, phá tan kiếm khí của nàng, hắn liền dưng dưng đắc ý nói:

“Mỹ nhân, tên phế vật có gì tốt, nàng bị hắn dụ dổ rồi, ta mới là thiên tài, nàng theo ta mới là đúng, phế vật kia tận hai năm mới mở pháp ấn, dù mở pháp ấn cũng chẳng là gì tiền đồ chắc hẳn là Linh cấp mà thôi, còn ta đây một thiên tài mở ra chính là Huyền cấp trung phẩm pháp ấn”.

Bình Luận

0 Thảo luận