Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 24: Chương 24: Băng Đế Điển.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:40Chương 24: Băng Đế Điển.
Thanh Thành, Lý Phủ bên trong một căn đại điện.
“Vũ Nhi, đây là?”.
Lý Hằng Minh nhìn về phía Hàn Tĩnh Chi nghi hoặc hỏi, tứ thúc hắn cũng ghé mắt qua tò mò lắng nghe.
Lý Thiên Vũ mĩm cười nhìn về Hàn Tĩnh Chi ánh mắt nhu hòa rồi hướng về phía phụ thân hắn, lên tiếng:
“Phụ thân, tứ thúc đây là bằng hữu của con mới quen bên trong Cửu U Sơn Mạch tên là Hàn Tĩnh Chi”.
“Có thật hay không chỉ là bằng hữu bình thường”.
Lý Hằng Minh lộ ra ánh mắt ý vị thâm trường, hắn không biết đã trải qua bao nhiêu chuyện nên nhìn vào ánh mắt cả hai hắn liền đã xác định mối quan hệ cả hai là gì, nhưng hắn không vạch trần mà chỉ lên tiếng trêu ghẹo một câu.
Hàn Tĩnh Chi bên cạnh đang rất khẩn trương liền nghe thấy như vậy như là thiếu nữ thẹn thùng, ngại ngùng, mặt đỏ đến mang tai.
Lý Thiên Vũ liền hiểu ý của phụ thân mình cũng chỉ là cười cười rồi quay sang Hàn Tĩnh Chi, giới thiệu:
“Tĩnh Chi đây là phụ thân và tứ thúc của huynh” hắn vừa nói xong liền đưa tay năm ngón lần lượt chỉ về phía phụ thân và tứ thúc hắn.
Hàn Tĩnh Chi lập tức lấy lại tinh thần lập tức bước lên hai bước, cố ý thấp hơn Lý Thiên Vũ nửa bước chân liền ôm quyền khom người nói: “Tiểu nữ Hàn Tĩnh Chi xin ra mắt bá phụ và đại thúc”.
“Haha, đúng là hài tử tốt, ở Lý Phủ không có nhiều quy củ như vậy, Hàn cô nương đừng như vậy”.
Lý Hằng Minh cười ha hả lên tiếng, cả hai người Lý Hằng Minh cùng Lý Hoành châm chú quan sát Hàn Tĩnh Chi thật kỹ như là xem xét con dâu và cháu dâu tương vậy, điều này làm cho Hàn Tĩnh Chi nàng còn thêm ngượng ngùng.
“Phụ thân, tứ thúc” Lý Thiên Vũ lập tức lên tiếng cắt đứt hai người quan sát Hàn Tĩnh Chi, khi hai người đưa mắt đi qua thì hắn tiếp tục nói:
“Bọn người vừa rồi quả thật là người của Lâm phủ”.
“Phải, thúc từ lâu đã phát hiện bọn người Lâm phủ từ lâu đã phái ra rất nhiều nhân lực đi vào trong Cửu U Sơn Mạch, bọn ta liền phái người theo dõi liền phát hiện bọn hắn là t·ruy s·át con” Lý Hoành lúc này bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
“Vũ Nhi, bây giờ con có thể nói cho ta và tứ thúc của con biết giữa con và Lâm Tâm Như rốt cuộc là chuyện gì sảy ra” Lý Hằng Minh lên tiếng.
Lý Thiên Vũ ngay lập tức trầm mặt, sao đó lại thở dài lên tiếng:
“Phụ thân, tứ thúc người còn nhớ lần trước con cùng nàng ly khai và cuối cùng nàng trọng thương quay lại hay không”
Cả hai liền nhẹ gật đầu, Lý Thiên Vũ mới tiếp tục liên tiếng:
“Lần đó nàng hẹn con vào bên trong Cửu U Sơn Mạch nói là đi khám phá một động phủ cường giả Thiên Nguyên Cảnh, không ngờ nàng lại cùng với Tề Lâm mai phục con bên trong đó bọn chúng ra tay đâm con một kiếm, bọn họ tưởng con đ·ã c·hết nên mới rời đi do vậy con mới thoát được một kiếm, nhờ vậy con gặp cơ duyên nên mới đột phá”.
Lý Thiên Vũ nói xong sát khí chợt lóe, rồi lại nhanh chóng thu hồi.
Hàn Tĩnh Chi bên cạnh nghe vậy liền hiếu kỳ Lâm Tâm Như là ai mà lại ác độc như vậy, như là Lý Thiên Vũ hiểu được suy nghĩ của nàng, hắn liền lên tiếng:
“Lâm Tâm Như vốn là thanh mai trúc mã và cũng là vị hôn thê của huynh”.
Hắn liền nhìn về phía phụ thân và tứ thúc hắn nói: “Phụ thân, tứ thúc hai người cứ để con tự giải quyết, hai người có thể giúp con kéo chân cường giả Địa Nguyên Cảnh trở lên của Lâm Phủ là được, Địa Nguyên Cảnh trở xuống với con chỉ là sâu kiến”.
Lý Hằng Minh nghe vậy giật mình, liền nhìn kỹ nhi tử mình lại thêm giật mình hơn sáu tháng lại đạt đến Huyền Nguyên Cảnh, nghe trong lời nói chiến lực cũng không tệ xem như Huyền Nguyên Cảnh hậu kỳ không phải hắn đối thủ, còn về Huyền Nguyên đỉnh phong Lý Hằng Minh cho là hắn có khả năng đào thoát.
"Tiểu tử ngươi, ăn phải thần dược hả, chỉ hơn sáu tháng đạt Huyền Nguyên Cảnh” Lý Hoành ngạc nhiên lên tiếng hỏi.
Lý Thiên Vũ bắt đầu kể lại quá trình lịch luyện của hắn bên trong Cửu U Sơn Mạch đương nhiên hắn chỉ kể lại những cơ duyên hắn gặp phải và một ít nguy cơ, còn về hung hiểm vạn phần như chiến với con cái Ngân Nguyệt Lang hay là Hoàng Kim Cự Viên hắn không đề cặp đến.
Ba người nói chuyện như si như say xuất ba canh giờ liền, Hàn Tĩnh Chi bên cạnh liền lặng yên lắng nghi không một chút hối hả.
“Phải rồi Vũ Nhi, bảy ngày sau chính là Lý Phủ tổ chức tộc hội, cho các thế hệ trẻ so tài và kiểm nghiệm thành quả tu luyện một năm qua”.
Lý Hằng Minh đang nói đột nhiên dừng lại trong chóc lát rồi tiếp tục lên tiếng:
“Do lần này có sự xuất hiện của di chỉ Đoạn Thiên Tông nên sẽ chia làm hai lôi đài một là cho võ giả từ hai mươi trở xuống, hai là cho võ giả trên hai mươi tuổi và phần thưởng cũng thật phong phú”.
Hắn lại dừng lại, nở một nụ cười thần bí làm cho Lý Thiên Vũ cũng gợi lên hứng thú và nghi hoặc, lúc này Lý Hằng Minh tỏ ra hài lòng liền tiếp tục nói:
“Tất cả điều đồng giải thưởng cho cả hai lôi đài là từ đệ thập đến đệ tứ ban thưởng một viên Địa Nguyên Đan, bài danh đệ tam cũng là một viên Địa Nguyên Đan cùng một bộ Địa cấp hạ phẩm vũ kỹ, bài danh đệ nhị cùng đệ nhất cũng một viên Địa Nguyên Đan cùng một môn Địa cấp trung phẩm và thượng phẩm vũ kỹ”.
“Bên cạnh đối với bài danh năm vị trí đầu của lôi đài từ hai mươi tuổi trở xuống và bài danh tiền tam của lôi đài trên hai mươi tuổi sẽ được vào bên trong Tẩy Linh Trì tu luyện”.
"Tẩy Linh Trì?” Lý Thiên Vũ nghi hoặc lên tiếng hỏi.
“Bên trong Lý Phủ có nột nơi bảo địa tu luyện tên là Tủy Linh Trì, bên trong là vô cùng đậm đặc Linh khí cô động lại thành thể lỏng, nó có công dụng tu tăng tu vi rất tốt, bên cạnh còn có thể tẩy mao phạt tủy, giúp võ giả đào thảy tạp chất bên trong cơ thể làm cho cơ thể thêm phần dẻo dai” Lý Hằng Minh nhẹ mĩm cười lên tiếng nói.
“Hàn cô nương, chắc hẳn cô nương tuổi không quá 20 a, nếu như cô nương không chê hội võ lần này cô nương cũng có thể tham gia” Lý Hằng Minh nhìn về phía Hàn Tĩnh Chi nhẹ mĩm cười nói.
Hàn Tĩnh Chi, nghe thấy vậy cũng mĩm cười nhẹ gật đầu nói: “Cung kính không bằng tuân mệnh, có thể cùng thiên tài Lý gia tranh phong chính là vinh hạnh của tiểu nữ”.
"Phải rồi phụ thân, đây là hai quả Huyền Chi Thông Linh Quả, nó đối với con đã không có tác dụng gì quá lớn, phụ thân xem tộc nhân nào tư chất cao cho họ phục dụng đi”.
Lý Thiên Vũ lấy ra từ nhẫn trữ vật hai quả trái cây màu vàng nhạt đưa về phía phụ thân hắn rồi nói.
Ban đầu phụ thân hắn dù nói gì cũng không nhận lấy, nhưng với sự kiên quyết và thiết phục của Lý Thiên Vũ nên phụ thân hắn mới đồng ý nhưng lại không chịu lấy không mà từ gia tộc lấy ra một thanh Địa Cấp thượng phẩm bảo kiếm ra trao đổi.
Lý Thiên Vũ trầm ngâm trong chóc lát liền nhẹ gật đầu đồng ý, quả thật hắn cũng đang rất cần một thanh bảo kiếm tốt.
Tiếp theo cả bốn người lại trò chuyện một vài việc linh tinh, rất nhanh đêm liền đến tất cả liền rời đi, hắn mang Hàn Tĩnh Chi đến một căn đình viện gần nơi hắn ở an bài trong chóc lát rồi cả hai liền tách ra, Lý Thiên Vũ liền quay lại đình viện của mình.
Không lâu sau, phụ thân hắn đến tìm hắn mang cho hắn một thanh kiếm toàn thân là một màu đen huyền bí và nói:
“Nó là Vấn Hà, một kiện Địa Cấp Thượng Phẩm bảo khí, cũng là một trong hai kiện bảo khí cấp cao nhất bên trong bảo khố hiện tại, con cần lấy mà dùng”.
“Các vị tộc lão thật sự đồng ý để người lấy ra Vấn Hà Kiếm, bọn họ dễ nói chuyện như vậy hả phụ thân” Lý Thiên Vũ cầm lấy kiếm liền thu vào Hỗn Nguyên Châu, rồi lên tiếng.
“Một thanh bảo khí Địa Cấp Thượng Phẩm, tuy trân quý nhưng so với hai quả Huyền Chi Thông Linh Quả thật không đáng nhìn thẳng, dùng nó để lấy hai vị thiên tài thật là đáng giá” Lý Hằng Minh mĩm cười nói.
“Thôi con cứ vào tu luyện đi, phụ thân có việc đi trước đây” hắn vừa nói xong liền xoay người rời đi.
Lý Thiên Vũ cũng nói gì, liền đi ra đóng của lại đi về hướng đình viện của Hàn Tĩnh Chi đi tới rồi cùng nàng rời vào bên trong Hỗn Nguyên Châu nội không gian.
Tuy bọn hắn đã vào bên trọng Hỗn Nguyên Châu không ít lần, nhưng lần nào cũng như vậy, cũng làm cả hai ngẩn người trong chóc lát dưới sự hùng vĩ và to lớn của Hỗn Nguyên Thần Mộc.
“Chi Chi đây là tâm pháp và khẩu quyết của « Băng Đế Điển » đây là một môn tuyệt kỹ vô cùng bá đạo nhưng huynh cũng chỉ có ba thức mà thôi, muội tu luyện đi phẩm cấp thật sự của nó cũng không kém gì « Băng Linh Chiến Vực » của muội đâu”.
Lý Thiên Vũ lấy từ trong ngực ra một quyển sách viết tay đưa về phía Hàn Tĩnh Chi và nói.
« Băng Đế Điển » chính là ở kiếp trước trong một lần cơ duyên hắn vô tình có được, tuy đây là bản không đầy đủ nhưng phẩm cấp thật sự của nó hắn không rõ nhưng lại ẩn ẩn không đơn giản chỉ là Thánh cấp vũ kỹ, bên trong « Băng Đế Điển » có ghi lại một ít Băng Khống cơ bản đến cao cấp và cả ba tuyệt kỹ thành danh của hắn kiếp trước.
Hắn tin tưởng với tư chất và thiên phú của Hàn Tĩnh Chi, nàng rất nhanh sẽ thành thạo « Băng Đế Điển ».
Với mối quan hệ của cả hai, nàng cũng không giữ lại thứ gì, liền truyền cho hắn Băng Linh Chiến Vực tâm pháp khẩu quyết tu luyện, hoàn thành xong tất cả nàng liền khoanh chân bắt đầu tham ngộ « Băng Đế Điển ».
Lý Thiên Vũ cũng không khước từ liền nhận lấy, và đi một bên ngồi xuống thầm nghĩ:
Tu vi hắn bây giờ đã là Huyền Nguyên Cảnh sơ kỳ, một thân thực lực có thể so với Địa Nguyên Cảnh, nếu như để người ngoài biết, nhất là kẻ thù của hắn và các thế lực đối nghịch với Lý Phủ thì nhất định hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Cách tốt nhất là ẩn giấu đi thực lực, mà ẩn giấu như thế nào mới được?
Hắn trầm ngâm hơn nửa canh giờ, đột nhiên linh quan chợt lóe hắn liền lấy tay vỗ tráng một cái:
“Có, không phải lúc trước mình cho phụ thân biết hắn là Bạch Hỏa Pháp Ấn hay sao, hắn thân là Âm Dương chưởng khống giả mà lại đã Vũ Hóa Linh Căn, nếu như hắn không có ý lộ ra bản chất thật của Pháp Ấn thì ai có thể nhận ra”.
Thanh Thành, Lý Phủ bên trong một căn đại điện.
“Vũ Nhi, đây là?”.
Lý Hằng Minh nhìn về phía Hàn Tĩnh Chi nghi hoặc hỏi, tứ thúc hắn cũng ghé mắt qua tò mò lắng nghe.
Lý Thiên Vũ mĩm cười nhìn về Hàn Tĩnh Chi ánh mắt nhu hòa rồi hướng về phía phụ thân hắn, lên tiếng:
“Phụ thân, tứ thúc đây là bằng hữu của con mới quen bên trong Cửu U Sơn Mạch tên là Hàn Tĩnh Chi”.
“Có thật hay không chỉ là bằng hữu bình thường”.
Lý Hằng Minh lộ ra ánh mắt ý vị thâm trường, hắn không biết đã trải qua bao nhiêu chuyện nên nhìn vào ánh mắt cả hai hắn liền đã xác định mối quan hệ cả hai là gì, nhưng hắn không vạch trần mà chỉ lên tiếng trêu ghẹo một câu.
Hàn Tĩnh Chi bên cạnh đang rất khẩn trương liền nghe thấy như vậy như là thiếu nữ thẹn thùng, ngại ngùng, mặt đỏ đến mang tai.
Lý Thiên Vũ liền hiểu ý của phụ thân mình cũng chỉ là cười cười rồi quay sang Hàn Tĩnh Chi, giới thiệu:
“Tĩnh Chi đây là phụ thân và tứ thúc của huynh” hắn vừa nói xong liền đưa tay năm ngón lần lượt chỉ về phía phụ thân và tứ thúc hắn.
Hàn Tĩnh Chi lập tức lấy lại tinh thần lập tức bước lên hai bước, cố ý thấp hơn Lý Thiên Vũ nửa bước chân liền ôm quyền khom người nói: “Tiểu nữ Hàn Tĩnh Chi xin ra mắt bá phụ và đại thúc”.
“Haha, đúng là hài tử tốt, ở Lý Phủ không có nhiều quy củ như vậy, Hàn cô nương đừng như vậy”.
Lý Hằng Minh cười ha hả lên tiếng, cả hai người Lý Hằng Minh cùng Lý Hoành châm chú quan sát Hàn Tĩnh Chi thật kỹ như là xem xét con dâu và cháu dâu tương vậy, điều này làm cho Hàn Tĩnh Chi nàng còn thêm ngượng ngùng.
“Phụ thân, tứ thúc” Lý Thiên Vũ lập tức lên tiếng cắt đứt hai người quan sát Hàn Tĩnh Chi, khi hai người đưa mắt đi qua thì hắn tiếp tục nói:
“Bọn người vừa rồi quả thật là người của Lâm phủ”.
“Phải, thúc từ lâu đã phát hiện bọn người Lâm phủ từ lâu đã phái ra rất nhiều nhân lực đi vào trong Cửu U Sơn Mạch, bọn ta liền phái người theo dõi liền phát hiện bọn hắn là t·ruy s·át con” Lý Hoành lúc này bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
“Vũ Nhi, bây giờ con có thể nói cho ta và tứ thúc của con biết giữa con và Lâm Tâm Như rốt cuộc là chuyện gì sảy ra” Lý Hằng Minh lên tiếng.
Lý Thiên Vũ ngay lập tức trầm mặt, sao đó lại thở dài lên tiếng:
“Phụ thân, tứ thúc người còn nhớ lần trước con cùng nàng ly khai và cuối cùng nàng trọng thương quay lại hay không”
Cả hai liền nhẹ gật đầu, Lý Thiên Vũ mới tiếp tục liên tiếng:
“Lần đó nàng hẹn con vào bên trong Cửu U Sơn Mạch nói là đi khám phá một động phủ cường giả Thiên Nguyên Cảnh, không ngờ nàng lại cùng với Tề Lâm mai phục con bên trong đó bọn chúng ra tay đâm con một kiếm, bọn họ tưởng con đ·ã c·hết nên mới rời đi do vậy con mới thoát được một kiếm, nhờ vậy con gặp cơ duyên nên mới đột phá”.
Lý Thiên Vũ nói xong sát khí chợt lóe, rồi lại nhanh chóng thu hồi.
Hàn Tĩnh Chi bên cạnh nghe vậy liền hiếu kỳ Lâm Tâm Như là ai mà lại ác độc như vậy, như là Lý Thiên Vũ hiểu được suy nghĩ của nàng, hắn liền lên tiếng:
“Lâm Tâm Như vốn là thanh mai trúc mã và cũng là vị hôn thê của huynh”.
Hắn liền nhìn về phía phụ thân và tứ thúc hắn nói: “Phụ thân, tứ thúc hai người cứ để con tự giải quyết, hai người có thể giúp con kéo chân cường giả Địa Nguyên Cảnh trở lên của Lâm Phủ là được, Địa Nguyên Cảnh trở xuống với con chỉ là sâu kiến”.
Lý Hằng Minh nghe vậy giật mình, liền nhìn kỹ nhi tử mình lại thêm giật mình hơn sáu tháng lại đạt đến Huyền Nguyên Cảnh, nghe trong lời nói chiến lực cũng không tệ xem như Huyền Nguyên Cảnh hậu kỳ không phải hắn đối thủ, còn về Huyền Nguyên đỉnh phong Lý Hằng Minh cho là hắn có khả năng đào thoát.
"Tiểu tử ngươi, ăn phải thần dược hả, chỉ hơn sáu tháng đạt Huyền Nguyên Cảnh” Lý Hoành ngạc nhiên lên tiếng hỏi.
Lý Thiên Vũ bắt đầu kể lại quá trình lịch luyện của hắn bên trong Cửu U Sơn Mạch đương nhiên hắn chỉ kể lại những cơ duyên hắn gặp phải và một ít nguy cơ, còn về hung hiểm vạn phần như chiến với con cái Ngân Nguyệt Lang hay là Hoàng Kim Cự Viên hắn không đề cặp đến.
Ba người nói chuyện như si như say xuất ba canh giờ liền, Hàn Tĩnh Chi bên cạnh liền lặng yên lắng nghi không một chút hối hả.
“Phải rồi Vũ Nhi, bảy ngày sau chính là Lý Phủ tổ chức tộc hội, cho các thế hệ trẻ so tài và kiểm nghiệm thành quả tu luyện một năm qua”.
Lý Hằng Minh đang nói đột nhiên dừng lại trong chóc lát rồi tiếp tục lên tiếng:
“Do lần này có sự xuất hiện của di chỉ Đoạn Thiên Tông nên sẽ chia làm hai lôi đài một là cho võ giả từ hai mươi trở xuống, hai là cho võ giả trên hai mươi tuổi và phần thưởng cũng thật phong phú”.
Hắn lại dừng lại, nở một nụ cười thần bí làm cho Lý Thiên Vũ cũng gợi lên hứng thú và nghi hoặc, lúc này Lý Hằng Minh tỏ ra hài lòng liền tiếp tục nói:
“Tất cả điều đồng giải thưởng cho cả hai lôi đài là từ đệ thập đến đệ tứ ban thưởng một viên Địa Nguyên Đan, bài danh đệ tam cũng là một viên Địa Nguyên Đan cùng một bộ Địa cấp hạ phẩm vũ kỹ, bài danh đệ nhị cùng đệ nhất cũng một viên Địa Nguyên Đan cùng một môn Địa cấp trung phẩm và thượng phẩm vũ kỹ”.
“Bên cạnh đối với bài danh năm vị trí đầu của lôi đài từ hai mươi tuổi trở xuống và bài danh tiền tam của lôi đài trên hai mươi tuổi sẽ được vào bên trong Tẩy Linh Trì tu luyện”.
"Tẩy Linh Trì?” Lý Thiên Vũ nghi hoặc lên tiếng hỏi.
“Bên trong Lý Phủ có nột nơi bảo địa tu luyện tên là Tủy Linh Trì, bên trong là vô cùng đậm đặc Linh khí cô động lại thành thể lỏng, nó có công dụng tu tăng tu vi rất tốt, bên cạnh còn có thể tẩy mao phạt tủy, giúp võ giả đào thảy tạp chất bên trong cơ thể làm cho cơ thể thêm phần dẻo dai” Lý Hằng Minh nhẹ mĩm cười lên tiếng nói.
“Hàn cô nương, chắc hẳn cô nương tuổi không quá 20 a, nếu như cô nương không chê hội võ lần này cô nương cũng có thể tham gia” Lý Hằng Minh nhìn về phía Hàn Tĩnh Chi nhẹ mĩm cười nói.
Hàn Tĩnh Chi, nghe thấy vậy cũng mĩm cười nhẹ gật đầu nói: “Cung kính không bằng tuân mệnh, có thể cùng thiên tài Lý gia tranh phong chính là vinh hạnh của tiểu nữ”.
"Phải rồi phụ thân, đây là hai quả Huyền Chi Thông Linh Quả, nó đối với con đã không có tác dụng gì quá lớn, phụ thân xem tộc nhân nào tư chất cao cho họ phục dụng đi”.
Lý Thiên Vũ lấy ra từ nhẫn trữ vật hai quả trái cây màu vàng nhạt đưa về phía phụ thân hắn rồi nói.
Ban đầu phụ thân hắn dù nói gì cũng không nhận lấy, nhưng với sự kiên quyết và thiết phục của Lý Thiên Vũ nên phụ thân hắn mới đồng ý nhưng lại không chịu lấy không mà từ gia tộc lấy ra một thanh Địa Cấp thượng phẩm bảo kiếm ra trao đổi.
Lý Thiên Vũ trầm ngâm trong chóc lát liền nhẹ gật đầu đồng ý, quả thật hắn cũng đang rất cần một thanh bảo kiếm tốt.
Tiếp theo cả bốn người lại trò chuyện một vài việc linh tinh, rất nhanh đêm liền đến tất cả liền rời đi, hắn mang Hàn Tĩnh Chi đến một căn đình viện gần nơi hắn ở an bài trong chóc lát rồi cả hai liền tách ra, Lý Thiên Vũ liền quay lại đình viện của mình.
Không lâu sau, phụ thân hắn đến tìm hắn mang cho hắn một thanh kiếm toàn thân là một màu đen huyền bí và nói:
“Nó là Vấn Hà, một kiện Địa Cấp Thượng Phẩm bảo khí, cũng là một trong hai kiện bảo khí cấp cao nhất bên trong bảo khố hiện tại, con cần lấy mà dùng”.
“Các vị tộc lão thật sự đồng ý để người lấy ra Vấn Hà Kiếm, bọn họ dễ nói chuyện như vậy hả phụ thân” Lý Thiên Vũ cầm lấy kiếm liền thu vào Hỗn Nguyên Châu, rồi lên tiếng.
“Một thanh bảo khí Địa Cấp Thượng Phẩm, tuy trân quý nhưng so với hai quả Huyền Chi Thông Linh Quả thật không đáng nhìn thẳng, dùng nó để lấy hai vị thiên tài thật là đáng giá” Lý Hằng Minh mĩm cười nói.
“Thôi con cứ vào tu luyện đi, phụ thân có việc đi trước đây” hắn vừa nói xong liền xoay người rời đi.
Lý Thiên Vũ cũng nói gì, liền đi ra đóng của lại đi về hướng đình viện của Hàn Tĩnh Chi đi tới rồi cùng nàng rời vào bên trong Hỗn Nguyên Châu nội không gian.
Tuy bọn hắn đã vào bên trọng Hỗn Nguyên Châu không ít lần, nhưng lần nào cũng như vậy, cũng làm cả hai ngẩn người trong chóc lát dưới sự hùng vĩ và to lớn của Hỗn Nguyên Thần Mộc.
“Chi Chi đây là tâm pháp và khẩu quyết của « Băng Đế Điển » đây là một môn tuyệt kỹ vô cùng bá đạo nhưng huynh cũng chỉ có ba thức mà thôi, muội tu luyện đi phẩm cấp thật sự của nó cũng không kém gì « Băng Linh Chiến Vực » của muội đâu”.
Lý Thiên Vũ lấy từ trong ngực ra một quyển sách viết tay đưa về phía Hàn Tĩnh Chi và nói.
« Băng Đế Điển » chính là ở kiếp trước trong một lần cơ duyên hắn vô tình có được, tuy đây là bản không đầy đủ nhưng phẩm cấp thật sự của nó hắn không rõ nhưng lại ẩn ẩn không đơn giản chỉ là Thánh cấp vũ kỹ, bên trong « Băng Đế Điển » có ghi lại một ít Băng Khống cơ bản đến cao cấp và cả ba tuyệt kỹ thành danh của hắn kiếp trước.
Hắn tin tưởng với tư chất và thiên phú của Hàn Tĩnh Chi, nàng rất nhanh sẽ thành thạo « Băng Đế Điển ».
Với mối quan hệ của cả hai, nàng cũng không giữ lại thứ gì, liền truyền cho hắn Băng Linh Chiến Vực tâm pháp khẩu quyết tu luyện, hoàn thành xong tất cả nàng liền khoanh chân bắt đầu tham ngộ « Băng Đế Điển ».
Lý Thiên Vũ cũng không khước từ liền nhận lấy, và đi một bên ngồi xuống thầm nghĩ:
Tu vi hắn bây giờ đã là Huyền Nguyên Cảnh sơ kỳ, một thân thực lực có thể so với Địa Nguyên Cảnh, nếu như để người ngoài biết, nhất là kẻ thù của hắn và các thế lực đối nghịch với Lý Phủ thì nhất định hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Cách tốt nhất là ẩn giấu đi thực lực, mà ẩn giấu như thế nào mới được?
Hắn trầm ngâm hơn nửa canh giờ, đột nhiên linh quan chợt lóe hắn liền lấy tay vỗ tráng một cái:
“Có, không phải lúc trước mình cho phụ thân biết hắn là Bạch Hỏa Pháp Ấn hay sao, hắn thân là Âm Dương chưởng khống giả mà lại đã Vũ Hóa Linh Căn, nếu như hắn không có ý lộ ra bản chất thật của Pháp Ấn thì ai có thể nhận ra”.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận