Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 23: Chương 23: Đêm Khuya Chặn Giết (2).
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:40Chương 23: Đêm Khuya Chặn Giết (2).
Lý Thiên Vũ tay phải khẽ động lấy ra Kinh Lạc Kiếm, thân kiếm phát sáng "Bách Hợp Điệp Trảm” "Xung Hư Kiếm Pháp” thức thứ năm.
Lý Thiên Vũ cách không trảm một trảm về phía đỉnh đầu hắc y nhân, trùng điệp kiếm khí lập tức đổ bộ xuống làm cho một chiêu này thêm phần cường đại khó mà phá vở.
Hắc y nhân cũng lấy ra một thanh trường kiếm màu đen nhám, tay vun kiếm lên chống đỡ, trùng kích kịch liệt làm hắn tiếp tục lui về phía sau, hắn xoay người lập tức áp sát về phía Lý Thiên Vũ cả hai sáp lá cà, chiến đấu kịch liệt hơn trăm chiêu, cả hai v·ết t·hương chồng chất.
Hắc y nhân kiếp sợ, một tiểu tử hơn sáu tháng trước chưa bước vào Linh Nguyên Cảnh, chỉ chưa tới một năm liền có thể đánh ngang hàng với hắn, thiên phú thật sự khủng kh·iếp, sự cường đại và yêu nghiệt của Lý Thiên Vũ làm cho sát ý của hắn đại phóng, hắn biết thiếu niên này không c·hết về sao Thanh Thành một mình Lý gia độc đại.
Lúc này Kinh Lạc Kiếm của Lý Thiên Vũ đã tổn hại cực kỳ nghiêm trọng, Kinh Lạc vốn là Huyền cấp thượng phẩm bảo khí nên không thể nào địch lại Địa cấp hạ phẩm hắc kiếm của hắc y nhân kia.
Hàn Tĩnh Chi nhìn thấy Lý Thiên Vũ rơi vào thế hạ phong nguyên nhân là do bảo khí phẩm cấp kém hơn, nàng hiện tại đang dùng Băng Linh Chiến Vực để chiến đấu nên không dùng tới kiếm, nàng liền lấy ra Băng Lam Kiếm ném về phía Lý Thiên Vũ và quát lớn: “Thiên Vũ ca ca, tiếp kiếm”.
Lý Thiên Vũ nghe thấy tiếng của Hàn Tỉnh Chi liền một kiếm tách ra khỏi hắc y nhân, hai chân trọng tấn chân đạp mạnh một cái thân thể mượn phản chấn thân hình hướng về phía Băng Lam Kiếm tiếp đi qua.
Hắc y nhân dự định ngăn cản nhưng hắn đã quá trễ, một kiếm cuối cùng Lý Thiên Vũ dùng là Vô Ngân Quỷ Điệp lực trùng kích vô cùng khủng bố, làm hắn toàn thân chấn động kịch liệt đến khi hắn ổn định lại thì đã chậm, Lý Thiên Vũ đã tiếp được kiếm.
Lý Thiên Vũ tay trái tiếp Băng Lam Kiếm, tay phải vun mạnh cánh tay cho Kinh Lạc Kiếm bay nhanh về phía hắc y nhân.
“Xung Hư Quy Linh”.
Lý Thiên Vũ thi triển Xung Hư Kiếm Pháp thức sáu, Kinh Lạc Kiếm ban đầu từ một thanh liền cấp tốc phân thành hơn trăm thanh kiếm bao quanh hắc y nhân mũi kiếm chỉ thẳng vào hắn, kiếm dưới sự khống chế của Lý Thiên Vũ, thân kiếm chấn động kịch liệt cấp tốc hướng phía dưới hắc y nhân đâm xuống.
Hắc y nhân quá hoãn sợ, hắn vừa mới phá một kích cực mạnh của Lý Thiên Vũ, nhưng lại trong nháy mắt lại đến một kiếm, hắn thầm mắng: “Tiểu tử này thật sự Chân Khí vô cùng vô tận hay sao?”.
“Ma Viên Biến”
“Phong Cực Thiên Quân”.
Hắc y nhân thân thể bành trướng, từng khối cơ bắp nổi lên khắp thân thể, lập tức hai tay hắn dài ra hóa thành nửa người nửa khỉ.
Quái nhân đó nâng hai cánh tay lên lập tức xoay tròn, hai cánh tay cứng rắn như thép lập tức đánh bay hơn trăm lợi kiếm ra ngoài, lợi kiếm ngay lập tức tan biến chỉ để lại một thanh kiếm đã tổn hại nặng nề bên cạnh Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ lúc này tay đã tiếp được Băng Linh Kiếm, tay hắn nhẹ vuốt ve thân kiếm, lầm thầm: “Kiếm Tốt” hắn thầm ước lượng Băng Lam có thể là Thiên cấp bảo kiếm, cao hơn hắc y nhân kia hắc kiếm một bậc.
Đúng lúc này thân thể hắn kiếm khí trùng thiên, mi tâm pháp ấn khởi động Thái Âm Chi Lực phun trào trên thân kiếm khí lưu màu bạc tràng ngập kiếm khí trực trùng vân tiêu.
Kiếm khí càng lúc càng mạnh, dường như muốn đột phá cái nào đó gông cuồng xiềng xích mà lại không thể.
“Âm Nghi Thiên Thần Trảm”.
Lý Thiên Vũ xuất ra một kiếm mạnh nhất lúc này chính là Âm Dương Lưỡng Nghi Kiếm Quyết thức thứ nhất, bên trên bầu trời lúc này là một thanh kiếm chọc trời màu bạc cao hơn mười trượng khí thế vô lượng, muốn chém đứt cả bầu trời ra làm hai, khi thanh kiếm vừa hình thành, Lý Thiên Vũ nhanh chóng vung kiếm chém về phía hắc y nhân.
Hắc y nhân vô cùng hoãn sợ, liền bạo tục một câu: “Mẹ kiếp, lại đến”.
Hắc y nhân vận chuyển Ma Viên Biến đến cực hạn dùng hai tay bắt lấy cự kiếm mà dây dưa, hắn thét dài một cái phía sau hắn hư ảnh một con Bạch Viên nổi lên trùng điệp với thân thể hắn ngăn chặn một kiếm này.
Mắt phải Lý Thiên Vũ tử quang ngưng tụ, tinh thần lực phun trào, một đạo tử quang từ trong mắt phải hắn bắn thẳng về phía hắc y nhân.
Tử quang đó chính là một đạo Tinh Thần Trùng Kích, Tinh Thần Trùng Kích chính là dùng cường đại tinh thần lực, nén lại và bắn ra nhầm mực đích t·ấn c·ông tâm thần của địch nhân, làm cho địch nhân tâm thần bị q·uấy n·hiễu và tổn thương.
Hắc y nhân trúng một đòn Tinh Thần Trùng Kích, đầu đau như búa bổ, tâm thần bị tổn thương nghiêm trong, hai khóe mắt liền chảy ra hai giọt huyết lệ.
Nhân cơ hội này, Lý Thiên Vũ lôi vực xuất hiện, song trọng lĩnh vực phát động đột nhiên bên trong Băng Tuyết đầy trời có từng tia lôi điện xuất điện, trên bầu trời nơi hắc y nhân đứng Lôi điện đang điên cuồng ngưng tụ và cuồn bạo tạo thành một triều tịch lôi điện bao phủ toàn bộ thân thể hắn vào bên trong.
“Lôi Chi Triều Tịch”
Hơn ngàn đạo Lôi điện cấp tốc hình thành hướng về hắc y nhân quái nhân bổ xuống liên hồi, chỉ trong ba hơi thở Lôi điện đã đánh xuống hơn ba mươi tia lôi đình, hắn bên trong Lôi Đình Triều Tịch vẫn như cố gắn gánh chịu và chống đỡ kịch liệt.
Chưa đến nửa canh giờ sau, khi một tia lôi điện cuối cùng đánh xuống, hắn đã trở nên điên dại, thân thể điều bị cháy khét đen bốc lên khói trắng.
Lý Thiên Vũ lộ ra sát khí vô cùng vô tận, thân hình chuyển động, một lúc sau, trên bầu trời lại xuất hiện một thanh mười trượng cự kiếm màu lam sẫm “Băng Cực Thánh Kiếm” hướng về hắc y nhân và phía không xa “Băng Linh Chiến Vực” oanh xuống.
Hàn Tĩnh Chi thấy thế liền hiểu ý định của hắn, liền tranh thủ thu hồi “Băng Linh Chiến Vực” bên trong liền lộ ra bốn thân hình toàn bộ đều là hắc y nhân, lúc này bọn chúng điều bị trọng thương, Lý Thiên Vũ thấy vậy liền tắc lưỡi nói: “Đúng là một nữ nhân thật mạnh mẽ”.
Hắn biết dù là hắn không ra tay thì rất nhanh thôi, bộ người bọn họ điều bị Hàn Tĩnh Chi mài đến c·hết.
Cự kiếm màu Lam đi đến đâu, Thái Âm chi lực điều chấn động kịch liệt, cả năm người điều bị bao phủ bên trong phạm vi của cự kiếm, ngay tức khắc bọn họ điều bị Thái Âm chi lực băng phong, cự kiếm rơi xuống không một chút hoài niệm bọn họ điều bị cự kiếm xoắn thành mảnh vụn.
Chiến đấu kết thúc, cả hai điều Chân Khí hao tổn không sai biệt lắm hơn chín thành, hắn xuất ra một kích cuối cùng hầu như đã hút cạn Chân Khí bên trong cơ thể, và nàng cũng thế một mình đối chọi với bốn tên Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong cường giả cũng không hề dễ dàng, ngay sau đó cả hai tìm một nơi bí mật giấu đi Hỗn Nguyên Châu và trực tiếp vào bên trong nội không gian của nó an tâm nghĩ ngơi hồi lại Chân Khí.
Một lúc sau, có một nhóm người khoảng hai ba mươi người tiến đến nơi này, nếu như Lý Thiên Vũ ở đây liền có thể nhận ra bọn họ, bon chúng chính là người của Lý Phủ đến nơi này để giúp hắn, nhưng bọn họ đã đến muộn chiến đấu đã kết thúc.
“Nhị ca, chúng ta đã đến trể, chiến đấu đã kết thúc, chắc hẳn có cao nhân ra tay giúp đỡ nên Vũ Nhi chắc không vấn đề gì” Lý Hoành lúc này nhìn về phía Lý Hằng Minh nói.
Lý Hằng Minh ngồi xuống bên cạnh một tản băng liền đưa tay xem xét: “Là đỉnh cấp Âm chi lực, chắc hẳn người ra tay cũng là tu vi Địa Nguyên Cảnh, theo dấu vết để lại chiến kết thúc không lâu không quá ba canh giờ chắc hẳn bọn họ đi chưa xa, các ngươi mau chóng tản đi tìm Lý Thiên Vũ”.
Sau nửa ngày điều tức, Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi phục dụng không ít Linh thạch nên mới nhanh chóng phục hồi Chân Khí, sao một chiến đấu cộng thêm điên cuồng cắn nuốt Linh thạch tu vi cả hai tuy không đột phá nhưng lại tiến triển không ít.
Lúc này Lý Thiên Vũ đang quan sát bên ngoài, vì hắn phát hiện bên ngoài có rất nhiều võ giả lui tới, hắn không biết là địch hay là bạn, có phải hay không là đồng bọn của những tên hắc y nhân vừa rồi, đến khi hắn thấy một thân ảnh xuất hiện hắn liền thở phào nhẹ nhõm, hắn biết hắn đã an toàn.
Người mà hắn nhìn thấy chính là phụ thân hắn Lý Hằng Minh và cả tứ thúc của hắn Lý Hoành, Lý Thiên Vũ đợi bọn hắn đi xa hắn với Hàn Tĩnh Chi liền đi ra bên ngoài, Thiên La Đồng phát động tìm kiếm bọn họ và nhanh chóng đi lại hội hợp với bọn chúng.
“Phụ thân, con ở đây” Lý Thiên Vũ từ xa đi lại lớn tiếng nói.
“Tiểu tử, người mấy nay ở đâu bọn ta tìm không thấy” Lý Hoành lên tiếng trách móc nói.
“Tứ thúc ta bị người khác t·ruy s·át nên mới trốn thôi” Lý Thiên Vũ gãy gãy đầu lên tiếng.
“Đây không phải nơi nói chuyện, mau quay lại Lý Phủ, nếu không Lâm phủ phát hiện người bọn họ phái ra điều đ·ã c·hết mà phái ra càng mạnh hơn đội hình thì chúng ta phiền toái” Lý Hằng Minh lên tiếng nhắc nhở.
“Ý phụ thân những người kia đến g·iết con là do Lâm phủ phái tới” Lý Thiên Vũ lộ ra sát khí nói.
“Ừa, nếu ta đoán không sai đội hình có hơn ba mươi người, bên trong còn có một võ giả Địa Nguyên Cảnh hắn là Lâm Dịch trưởng lão Lâm phủ, thôi mau rời đi quay lại Lý phủ rồi nói” Lý Hằng Minh nhẹ gật đầu, nói.
Sau đó tất cả liền nhanh chóng hướng về phía Lý phủ mà rời đi.
Lý Thiên Vũ tay phải khẽ động lấy ra Kinh Lạc Kiếm, thân kiếm phát sáng "Bách Hợp Điệp Trảm” "Xung Hư Kiếm Pháp” thức thứ năm.
Lý Thiên Vũ cách không trảm một trảm về phía đỉnh đầu hắc y nhân, trùng điệp kiếm khí lập tức đổ bộ xuống làm cho một chiêu này thêm phần cường đại khó mà phá vở.
Hắc y nhân cũng lấy ra một thanh trường kiếm màu đen nhám, tay vun kiếm lên chống đỡ, trùng kích kịch liệt làm hắn tiếp tục lui về phía sau, hắn xoay người lập tức áp sát về phía Lý Thiên Vũ cả hai sáp lá cà, chiến đấu kịch liệt hơn trăm chiêu, cả hai v·ết t·hương chồng chất.
Hắc y nhân kiếp sợ, một tiểu tử hơn sáu tháng trước chưa bước vào Linh Nguyên Cảnh, chỉ chưa tới một năm liền có thể đánh ngang hàng với hắn, thiên phú thật sự khủng kh·iếp, sự cường đại và yêu nghiệt của Lý Thiên Vũ làm cho sát ý của hắn đại phóng, hắn biết thiếu niên này không c·hết về sao Thanh Thành một mình Lý gia độc đại.
Lúc này Kinh Lạc Kiếm của Lý Thiên Vũ đã tổn hại cực kỳ nghiêm trọng, Kinh Lạc vốn là Huyền cấp thượng phẩm bảo khí nên không thể nào địch lại Địa cấp hạ phẩm hắc kiếm của hắc y nhân kia.
Hàn Tĩnh Chi nhìn thấy Lý Thiên Vũ rơi vào thế hạ phong nguyên nhân là do bảo khí phẩm cấp kém hơn, nàng hiện tại đang dùng Băng Linh Chiến Vực để chiến đấu nên không dùng tới kiếm, nàng liền lấy ra Băng Lam Kiếm ném về phía Lý Thiên Vũ và quát lớn: “Thiên Vũ ca ca, tiếp kiếm”.
Lý Thiên Vũ nghe thấy tiếng của Hàn Tỉnh Chi liền một kiếm tách ra khỏi hắc y nhân, hai chân trọng tấn chân đạp mạnh một cái thân thể mượn phản chấn thân hình hướng về phía Băng Lam Kiếm tiếp đi qua.
Hắc y nhân dự định ngăn cản nhưng hắn đã quá trễ, một kiếm cuối cùng Lý Thiên Vũ dùng là Vô Ngân Quỷ Điệp lực trùng kích vô cùng khủng bố, làm hắn toàn thân chấn động kịch liệt đến khi hắn ổn định lại thì đã chậm, Lý Thiên Vũ đã tiếp được kiếm.
Lý Thiên Vũ tay trái tiếp Băng Lam Kiếm, tay phải vun mạnh cánh tay cho Kinh Lạc Kiếm bay nhanh về phía hắc y nhân.
“Xung Hư Quy Linh”.
Lý Thiên Vũ thi triển Xung Hư Kiếm Pháp thức sáu, Kinh Lạc Kiếm ban đầu từ một thanh liền cấp tốc phân thành hơn trăm thanh kiếm bao quanh hắc y nhân mũi kiếm chỉ thẳng vào hắn, kiếm dưới sự khống chế của Lý Thiên Vũ, thân kiếm chấn động kịch liệt cấp tốc hướng phía dưới hắc y nhân đâm xuống.
Hắc y nhân quá hoãn sợ, hắn vừa mới phá một kích cực mạnh của Lý Thiên Vũ, nhưng lại trong nháy mắt lại đến một kiếm, hắn thầm mắng: “Tiểu tử này thật sự Chân Khí vô cùng vô tận hay sao?”.
“Ma Viên Biến”
“Phong Cực Thiên Quân”.
Hắc y nhân thân thể bành trướng, từng khối cơ bắp nổi lên khắp thân thể, lập tức hai tay hắn dài ra hóa thành nửa người nửa khỉ.
Quái nhân đó nâng hai cánh tay lên lập tức xoay tròn, hai cánh tay cứng rắn như thép lập tức đánh bay hơn trăm lợi kiếm ra ngoài, lợi kiếm ngay lập tức tan biến chỉ để lại một thanh kiếm đã tổn hại nặng nề bên cạnh Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ lúc này tay đã tiếp được Băng Linh Kiếm, tay hắn nhẹ vuốt ve thân kiếm, lầm thầm: “Kiếm Tốt” hắn thầm ước lượng Băng Lam có thể là Thiên cấp bảo kiếm, cao hơn hắc y nhân kia hắc kiếm một bậc.
Đúng lúc này thân thể hắn kiếm khí trùng thiên, mi tâm pháp ấn khởi động Thái Âm Chi Lực phun trào trên thân kiếm khí lưu màu bạc tràng ngập kiếm khí trực trùng vân tiêu.
Kiếm khí càng lúc càng mạnh, dường như muốn đột phá cái nào đó gông cuồng xiềng xích mà lại không thể.
“Âm Nghi Thiên Thần Trảm”.
Lý Thiên Vũ xuất ra một kiếm mạnh nhất lúc này chính là Âm Dương Lưỡng Nghi Kiếm Quyết thức thứ nhất, bên trên bầu trời lúc này là một thanh kiếm chọc trời màu bạc cao hơn mười trượng khí thế vô lượng, muốn chém đứt cả bầu trời ra làm hai, khi thanh kiếm vừa hình thành, Lý Thiên Vũ nhanh chóng vung kiếm chém về phía hắc y nhân.
Hắc y nhân vô cùng hoãn sợ, liền bạo tục một câu: “Mẹ kiếp, lại đến”.
Hắc y nhân vận chuyển Ma Viên Biến đến cực hạn dùng hai tay bắt lấy cự kiếm mà dây dưa, hắn thét dài một cái phía sau hắn hư ảnh một con Bạch Viên nổi lên trùng điệp với thân thể hắn ngăn chặn một kiếm này.
Mắt phải Lý Thiên Vũ tử quang ngưng tụ, tinh thần lực phun trào, một đạo tử quang từ trong mắt phải hắn bắn thẳng về phía hắc y nhân.
Tử quang đó chính là một đạo Tinh Thần Trùng Kích, Tinh Thần Trùng Kích chính là dùng cường đại tinh thần lực, nén lại và bắn ra nhầm mực đích t·ấn c·ông tâm thần của địch nhân, làm cho địch nhân tâm thần bị q·uấy n·hiễu và tổn thương.
Hắc y nhân trúng một đòn Tinh Thần Trùng Kích, đầu đau như búa bổ, tâm thần bị tổn thương nghiêm trong, hai khóe mắt liền chảy ra hai giọt huyết lệ.
Nhân cơ hội này, Lý Thiên Vũ lôi vực xuất hiện, song trọng lĩnh vực phát động đột nhiên bên trong Băng Tuyết đầy trời có từng tia lôi điện xuất điện, trên bầu trời nơi hắc y nhân đứng Lôi điện đang điên cuồng ngưng tụ và cuồn bạo tạo thành một triều tịch lôi điện bao phủ toàn bộ thân thể hắn vào bên trong.
“Lôi Chi Triều Tịch”
Hơn ngàn đạo Lôi điện cấp tốc hình thành hướng về hắc y nhân quái nhân bổ xuống liên hồi, chỉ trong ba hơi thở Lôi điện đã đánh xuống hơn ba mươi tia lôi đình, hắn bên trong Lôi Đình Triều Tịch vẫn như cố gắn gánh chịu và chống đỡ kịch liệt.
Chưa đến nửa canh giờ sau, khi một tia lôi điện cuối cùng đánh xuống, hắn đã trở nên điên dại, thân thể điều bị cháy khét đen bốc lên khói trắng.
Lý Thiên Vũ lộ ra sát khí vô cùng vô tận, thân hình chuyển động, một lúc sau, trên bầu trời lại xuất hiện một thanh mười trượng cự kiếm màu lam sẫm “Băng Cực Thánh Kiếm” hướng về hắc y nhân và phía không xa “Băng Linh Chiến Vực” oanh xuống.
Hàn Tĩnh Chi thấy thế liền hiểu ý định của hắn, liền tranh thủ thu hồi “Băng Linh Chiến Vực” bên trong liền lộ ra bốn thân hình toàn bộ đều là hắc y nhân, lúc này bọn chúng điều bị trọng thương, Lý Thiên Vũ thấy vậy liền tắc lưỡi nói: “Đúng là một nữ nhân thật mạnh mẽ”.
Hắn biết dù là hắn không ra tay thì rất nhanh thôi, bộ người bọn họ điều bị Hàn Tĩnh Chi mài đến c·hết.
Cự kiếm màu Lam đi đến đâu, Thái Âm chi lực điều chấn động kịch liệt, cả năm người điều bị bao phủ bên trong phạm vi của cự kiếm, ngay tức khắc bọn họ điều bị Thái Âm chi lực băng phong, cự kiếm rơi xuống không một chút hoài niệm bọn họ điều bị cự kiếm xoắn thành mảnh vụn.
Chiến đấu kết thúc, cả hai điều Chân Khí hao tổn không sai biệt lắm hơn chín thành, hắn xuất ra một kích cuối cùng hầu như đã hút cạn Chân Khí bên trong cơ thể, và nàng cũng thế một mình đối chọi với bốn tên Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong cường giả cũng không hề dễ dàng, ngay sau đó cả hai tìm một nơi bí mật giấu đi Hỗn Nguyên Châu và trực tiếp vào bên trong nội không gian của nó an tâm nghĩ ngơi hồi lại Chân Khí.
Một lúc sau, có một nhóm người khoảng hai ba mươi người tiến đến nơi này, nếu như Lý Thiên Vũ ở đây liền có thể nhận ra bọn họ, bon chúng chính là người của Lý Phủ đến nơi này để giúp hắn, nhưng bọn họ đã đến muộn chiến đấu đã kết thúc.
“Nhị ca, chúng ta đã đến trể, chiến đấu đã kết thúc, chắc hẳn có cao nhân ra tay giúp đỡ nên Vũ Nhi chắc không vấn đề gì” Lý Hoành lúc này nhìn về phía Lý Hằng Minh nói.
Lý Hằng Minh ngồi xuống bên cạnh một tản băng liền đưa tay xem xét: “Là đỉnh cấp Âm chi lực, chắc hẳn người ra tay cũng là tu vi Địa Nguyên Cảnh, theo dấu vết để lại chiến kết thúc không lâu không quá ba canh giờ chắc hẳn bọn họ đi chưa xa, các ngươi mau chóng tản đi tìm Lý Thiên Vũ”.
Sau nửa ngày điều tức, Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi phục dụng không ít Linh thạch nên mới nhanh chóng phục hồi Chân Khí, sao một chiến đấu cộng thêm điên cuồng cắn nuốt Linh thạch tu vi cả hai tuy không đột phá nhưng lại tiến triển không ít.
Lúc này Lý Thiên Vũ đang quan sát bên ngoài, vì hắn phát hiện bên ngoài có rất nhiều võ giả lui tới, hắn không biết là địch hay là bạn, có phải hay không là đồng bọn của những tên hắc y nhân vừa rồi, đến khi hắn thấy một thân ảnh xuất hiện hắn liền thở phào nhẹ nhõm, hắn biết hắn đã an toàn.
Người mà hắn nhìn thấy chính là phụ thân hắn Lý Hằng Minh và cả tứ thúc của hắn Lý Hoành, Lý Thiên Vũ đợi bọn hắn đi xa hắn với Hàn Tĩnh Chi liền đi ra bên ngoài, Thiên La Đồng phát động tìm kiếm bọn họ và nhanh chóng đi lại hội hợp với bọn chúng.
“Phụ thân, con ở đây” Lý Thiên Vũ từ xa đi lại lớn tiếng nói.
“Tiểu tử, người mấy nay ở đâu bọn ta tìm không thấy” Lý Hoành lên tiếng trách móc nói.
“Tứ thúc ta bị người khác t·ruy s·át nên mới trốn thôi” Lý Thiên Vũ gãy gãy đầu lên tiếng.
“Đây không phải nơi nói chuyện, mau quay lại Lý Phủ, nếu không Lâm phủ phát hiện người bọn họ phái ra điều đ·ã c·hết mà phái ra càng mạnh hơn đội hình thì chúng ta phiền toái” Lý Hằng Minh lên tiếng nhắc nhở.
“Ý phụ thân những người kia đến g·iết con là do Lâm phủ phái tới” Lý Thiên Vũ lộ ra sát khí nói.
“Ừa, nếu ta đoán không sai đội hình có hơn ba mươi người, bên trong còn có một võ giả Địa Nguyên Cảnh hắn là Lâm Dịch trưởng lão Lâm phủ, thôi mau rời đi quay lại Lý phủ rồi nói” Lý Hằng Minh nhẹ gật đầu, nói.
Sau đó tất cả liền nhanh chóng hướng về phía Lý phủ mà rời đi.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận