Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 22: Chương 22: Đêm Khuya Chặn Giết (1).
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:40Chương 22: Đêm Khuya Chặn Giết (1).
Thanh Thành, Lý Phủ.
“Tứ đệ, vẫn không tin tức của Thiên Vũ hay sao?” Lý Hằng Minh lúc này lòng nóng như lửa đốt, hướng về một nam tử trung niên, trong nét mặt có vẻ hơi giống hắn một chút, nam tử kia là tứ đệ của hắn Lý Hoành.
Lý Hoành chính là trưởng lão trong tộc, tu vi đã đạt đến Địa Nguyên cảnh đỉnh phong cảnh giới, hắn cùng phụ thân của Lý Thiên Vũ là tâm phúc, có thể giao phó tính mạng mình cho phụ hắn.
“Nhị ca, đệ đã phái rất nhiều người tìm kiếm Vũ Nhi nhưng đã hơn ba tháng rồi lại không tin tức”.
Lý Hoành thầm tự trách lên tiếng, hắn biết nhị ca mình chỉ có một nhi tử duy nhất, hắn rất yêu thương vị này công tử, nên hắn cũng xem Lý Thiên Vũ như là chính mình nhi tử đối đãi.
Hơn bốn tháng trước bên trong Cửu U Sơn Mạch dị biến phát sinh, có rất nhiều cường giả tiếng vào bên trong dò xét, khi hắn phát hiện Lý Thiên Vũ m·ất t·ích liền đi điều ra liền biết hắn đã tiến vào bên trong Cửu U Sơn Mạch, nên Lý Hoành mới phái ra rất nhiều cao thủ vào bên trong tìm kiếm, nhưng lại không một tung tích nào.
Hắn cũng biết Lý Thiên Vũ và thiên kim của Lâm gia Lâm Tâm Như vốn là vị hôn phu, cũng là thanh mai trúc mã lớn từ bé đã cùng nhau lớn lên, nhưng không biết làm sao dạo này cả hai lại mâu thuẫn quyết liệt với nhau.
Gần đây hắn phát hiện, Lâm gia liên tục điều động cao thủ vào bên trong Cửu U Sơn Mạch, dù kẻ đần cũng biết là Lâm gia cử người đi g·iết Lý Thiên Vũ, hắn cũng nôn nóng vạn phần, hắn tuyệt đối không để Lý Thiên Vũ xảy ra chuyện gì.
"Bên phía Lâm gia như thế nào rồi” Lý Hằng Minh lên tiếng hỏi.
“Nhị ca, đệ mới nhận được tin là Lâm Dịch dẫn theo hơn hai mươi cao thủ tiến vào Cửu U Sơn Mạch, đệ sợ Thiên Vũ lành ít dữ nhiều”.
“Không được, đệ mang theo tinh nhuệ vào bên trong Cửu U Sơn Mạch tiếp viện Vũ Nhi”
“Không ta cũng đi theo, nhất định phải bảo toàn tính mạng cho Vũ Nhi”.
Lý Hằng Minh dự định để tứ đệ hắn đi nhưng lại an tâm, hắn nhất định phải đi một chuyến Cửu U Sơn Mạch.
...
Cửu U Sơn Mạch lúc này đêm đến, hôm nay chính là ngày Đông Hàn, cũng là ngày lạnh nhất trong năm, đêm nay tuyết rơi dày đặc nhuộm trắng cả Sơn Mạch.
Lúc này trong một hang động có hai thân ảnh đang ngồi dưới đống lửa nướng thịt nướng, bên trong một thiếu nữ như si như say thưởng thức mỹ vị nhân gian Thất Sắc Thanh Hương Lộc thịt nướng do Lý Thiên Vũ nướng đã là mỹ vị thật sự.
Cả hai chính là Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi, cả hai giữa đêm đông giá rét ngày Đông Hàn này mà lại không cảm thấy lạnh một chút nào, đơn giản vì nhiệt độ bên trong thân thể họ còn lạnh hơn ở ngoài.
Thời gian qua, hắn đã thử dùng rất nhiều loại thịt khác nhau để nướng cho nàng ăn, nhưng nàng lại thủy chung nhớ thương mùi vị của Thất Sắc Thanh Hương Lộc, nên hắn đã đi bắt một đàn hơn ba ngàn con Thất Sắc Thanh Hương Lộc và một số cấp thấp yêu thú khác nhốt bên trong Hỗn Nguyên Châu nội không gian, để bên trong nội không gian thêm sinh động thêm sức sống.
Bên trong đầy đủ phi cầm tẩu thú, làm cho Hỗn Nguyên Châu nội không gian vô cùng nhộn nhịp, điều này Cửu Chân cũng ủng hộ vì bên trong rất tẻ nhạt, lúc này giới yêu thú bên trong Hỗn Nguyên Châu do Tiểu Thương một mình độc đại, hưởng thụ cảm giác chưởng khống tất cả.
Đêm nay trời đen không mây, đêm nay đã định trước là một đêm không an ổn.
Cả hai đang vui vẻ, ăn uống no say đột nhiên Linh Giác báo hiệu nguy hiểm, hắn đột nhiên lộ vẻ mặt nghiêm túc, Thiên La Đồng phát động bao trùm phạm vi đường kính ngàn trượng, nhưng lại không phát hiện ra điều gì, hắn cũng không gấp, lập tức dò xét một phương vị phạm vi đạt đến bán kính hai ngàn trượng, hắn cũng không thấy gì khác lạ.
Lý Thiên Vũ nhướng mài, Hàn Tỉnh Chi thấy vậy liền lên tiếng hỏi: “Thiên Vũ ca ca có chuyện gì sảy ra”.
“Linh Giác của huynh báo động nguy hiểm, nhưng huynh dò xét lại không phát hiện điều gì” Lý Thiên Vũ nói.
Cả hai liền nhanh chóng rời đi nơi này, cấp tốc trong đêm đi về phía Thanh Thành, nhưng cảm giác nguy cơ đó lại không chút nào bớt đi mà còn càng lúc càng mãnh liệt, đợi đến Linh Giác báo động kịch liệt nhất hắn liền dừng lại, Thiên La Đồng kích phát ra bên ngoài.
Hắn liền lộ vẻ mặt ngưng trọng, bên trong phạm vi dò xét có hơn ba mươi võ giả thấp nhất là Huyền Nguyên Cảnh sơ kỳ, cao nhất Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ, đang cấp tốc hướng về phía hắn lại gần.
“Các vị đã tới thì hiện thân đi, lén la lén lúc là gì anh kiệt” Lý Thiên Vũ mặt không chút cảm tình nói.
“Tiểu tử lực nhận biết không tệ, nhanh như vậy liền phát hiện bọn ta”.
Bên trong một nam tử trung niên, tu vi Địa Nguyên Cảnh, toàn thân hắc y, mặt che kính lại bằng vải đen, hắn là người cầm đầu đi phía trước hết phía sao lần lượt hơn 30 người xuất hiện, cụ thể 33 người lập tức thế xoay quanh bao vây Lý Thiên Vũ và Hàn Tỉnh Chi vào trung tâm.
Lý Thiên Vũ không một chút sợ hải, dù chỉ là một ít, giọng lạnh như băng nói: “Các ngươi là ai, đến đây là có việc gì”.
“Bọn ta là ai không quan trọng, còn đến đây làm gì sao? Rất để đoán được chính là g·iết ngươi” Nam tử trung niên cầm đầu vừa rồi lên tiếng.
“Giết ta sao? Chỉ dựa vào các ngươi không đủ”.
Lý Thiên Vũ vừa dứt lời đột nhiên nhiệt độ xung quanh cấp tốc hạ xuống, chỉ trong nháy mắt nhiệt độ đã hạ xuống đến -200⁰C và còn cấp tốc hạ xuống, chỉ chưa tới một hơi thở nhiệt đạt đến cực hạn -300⁰C, làm cho bọn hắn không kịp chuẩn bị liền bị hóa thành băng điêu.
“Bạo”.
Nam tử trung niên tu vi Địa Nguyên Cảnh, và năm người khác do tu vi cao và căn cơ cực kỳ vững chắc nên sớm phá băng mà ra nhưng lại nghe thấy lời mà Lý Thiên Vũ không hiểu là hắn đang mê sảng gì, nhưng tiếp theo bọn hắn đã biết.
Xung quanh những pho băng điêu kia ngay lập tức nổ tung, kình khí phong bạo, liên tục bạo liệt, làm cho bọn hắn luống cuốn tay chân Chân Khí bùng nổ, chống lại bạo tạc liên hoàn.
Khi tất cả quy về yên tỉnh, hắn liền trước mắt có năm thân ảnh bên trong có một nam tử Địa Nguyên Cảnh và bốn người Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong, vừa rồi bạo tạc có một người đúng giữa trung tâm nên bị Băng Bạo Thuật ảnh hưởng trực tiếp nổ tung theo.
Lý Thiên Vũ ngạc nhiên, vậy mà có tận năm người có thể sống sót, ban đầu hắn nghĩ tên võ giả Địa Nguyên Cảnh nhất định có thể qua một kiếp này nhưng lại không nghĩ tới lại có tận bốn người còn sống.
“Băng Linh Chiến Vực”.
Đúng lúc này Hàn Tỉnh Chi bên cạnh đột nhiên ra tay, phạm vi bao phủ mười trượng lập tức đem toàn bộ năm người quấn vào bên trong, hắc y nhân có tu vi Địa Nguyên Cảnh, phản ứng cực nhanh, khi Băng Linh Chiến Vực chưa kịp hình thành hắn liền cấp tốc rời ra bên ngoài, còn bốn người còn lại liền bị bao phủ bên trong Băng Linh Chiến Vực.
Lý Thiên Vũ nhìn sang Hàn Tỉnh Chi, lúc này thấy nàng đang rất nghiêm tốc khốn chế Băng Linh Chiến Vực, lúc này hắn mới biết thật ra nàng cũng phải gánh nặng của hắn mà là một thiên tài đỉnh cấp, hắn liền nhẹ mĩm cười, liền đưa mắt nhìn về hắc y nhân kia.
Hắc y nhân liền không để ý bốn người bọn họ, liền hướng về Lý Thiên Vũ đánh qua một đạo phong nhận.
Phong nhận với tốc độ âm thanh tiến tới trước mặt Lý Thiên Vũ, trong mắt hắn hiện tại là một đạo khổng lồ và vô cùng sắc bén lưỡi đao, hắn liền uốn người né đạo phong nhận.
Phong nhận lướt qua mặt hắn bay ra xa hơn mười trượng lập tức dừng lại rồi ngược hướng t·ấn c·ông hắn từ phía sau, Lý Thiên Vũ lập tức uốn người sang một bên tiếp tục tránh né, hắn ngón trỏ bàn tay phải bắn ra một chỉ hướng về phong nhận xuyên thủng, phong nhận lập tức ầm vang sụp đổ.
Lý Thiên Vũ chân bộ pháp huyền diệu hướng về hắc y nhân tiến tới, thân thể hắn kim quang đại phóng, trạng thái bán long hóa hoàn toàn kích phát, toàn bộ thân thể hắn bao trùm bên trong Long Lân, hai tay hai chân điều hóa thành Long Trảo, trên đầu là một cái sừng rồng bên trái nhô lên trong rất quỷ dị.
Thân hình uốn lượn hai tay Long Trảo lập tức xuất hai hai đạo “Kim Long Phá Diệt Trảo” hướng về hắc y vun kích mà qua.
Sáu cột ánh sáng như sáu thanh lợi kiếm vô cùng lạnh lẽo và sắc bén, dường như muốn cắt không khí ra làm hai nửa cấp tốc áp sát hắc y nhân, hắc y nhân vun tay lập tức một bức tường làm bằng gió ngưng tụ lại, tạo thành một lớp Phong Tường vô cùng chắc chắn, chống đỡ sáu thanh lợi kiếm.
Phong Tường chỉ là chống đỡ một cái nháy mắt liền bị sáu thanh kiếm xuyên thủng mà qua, hắn nhân cơ hội trong nháy mắt Phong Tường ngăn chạm sáu thanh kiếm liền cấp tốc hướng về phía sau mà đi, kéo dài khoảng cách với Lý Thiên Vũ, sáu thanh lợi kiếm liền xuyên thủng Phong Tường đánh thẳng xuống đất tạo nên một hố lớn bụi mù bay tứ tung.
Hắc y nhân khi rời ra đủ xa, hai tay bóp ấn quyết vô cùng phức tạp, sau đó Phong chi lực xung quanh hắn cuộn trào, tạo thành một cái lốc xoáy cực lớn xung quanh thân hắn, rồi sao đó cấp tốc hóa thành hai con Phong Long đan chéo vào nhau vươn nanh múa vuốt hướng Lý Thiên Vũ bay qua.
Lý Thiên Vũ cũng không thua kém, hai tay kết hợp Thái Âm chi lực như cuồng phong bão vũ từ mi tâm pháp ấn điên cuồng vận chuyển, sao đó từ pháp ấn chuyển xuống hai tay, bên ngoài Thái Âm chi lực như được mệnh lệnh cấp tốc ngưng hợp lại thành hai con Băng Long, khí thế không kém gì Phong Long của hắc y nhân, sau đó bốn con Cự Long liền quấn lấy nhau đại chiến.
Thanh Thành, Lý Phủ.
“Tứ đệ, vẫn không tin tức của Thiên Vũ hay sao?” Lý Hằng Minh lúc này lòng nóng như lửa đốt, hướng về một nam tử trung niên, trong nét mặt có vẻ hơi giống hắn một chút, nam tử kia là tứ đệ của hắn Lý Hoành.
Lý Hoành chính là trưởng lão trong tộc, tu vi đã đạt đến Địa Nguyên cảnh đỉnh phong cảnh giới, hắn cùng phụ thân của Lý Thiên Vũ là tâm phúc, có thể giao phó tính mạng mình cho phụ hắn.
“Nhị ca, đệ đã phái rất nhiều người tìm kiếm Vũ Nhi nhưng đã hơn ba tháng rồi lại không tin tức”.
Lý Hoành thầm tự trách lên tiếng, hắn biết nhị ca mình chỉ có một nhi tử duy nhất, hắn rất yêu thương vị này công tử, nên hắn cũng xem Lý Thiên Vũ như là chính mình nhi tử đối đãi.
Hơn bốn tháng trước bên trong Cửu U Sơn Mạch dị biến phát sinh, có rất nhiều cường giả tiếng vào bên trong dò xét, khi hắn phát hiện Lý Thiên Vũ m·ất t·ích liền đi điều ra liền biết hắn đã tiến vào bên trong Cửu U Sơn Mạch, nên Lý Hoành mới phái ra rất nhiều cao thủ vào bên trong tìm kiếm, nhưng lại không một tung tích nào.
Hắn cũng biết Lý Thiên Vũ và thiên kim của Lâm gia Lâm Tâm Như vốn là vị hôn phu, cũng là thanh mai trúc mã lớn từ bé đã cùng nhau lớn lên, nhưng không biết làm sao dạo này cả hai lại mâu thuẫn quyết liệt với nhau.
Gần đây hắn phát hiện, Lâm gia liên tục điều động cao thủ vào bên trong Cửu U Sơn Mạch, dù kẻ đần cũng biết là Lâm gia cử người đi g·iết Lý Thiên Vũ, hắn cũng nôn nóng vạn phần, hắn tuyệt đối không để Lý Thiên Vũ xảy ra chuyện gì.
"Bên phía Lâm gia như thế nào rồi” Lý Hằng Minh lên tiếng hỏi.
“Nhị ca, đệ mới nhận được tin là Lâm Dịch dẫn theo hơn hai mươi cao thủ tiến vào Cửu U Sơn Mạch, đệ sợ Thiên Vũ lành ít dữ nhiều”.
“Không được, đệ mang theo tinh nhuệ vào bên trong Cửu U Sơn Mạch tiếp viện Vũ Nhi”
“Không ta cũng đi theo, nhất định phải bảo toàn tính mạng cho Vũ Nhi”.
Lý Hằng Minh dự định để tứ đệ hắn đi nhưng lại an tâm, hắn nhất định phải đi một chuyến Cửu U Sơn Mạch.
...
Cửu U Sơn Mạch lúc này đêm đến, hôm nay chính là ngày Đông Hàn, cũng là ngày lạnh nhất trong năm, đêm nay tuyết rơi dày đặc nhuộm trắng cả Sơn Mạch.
Lúc này trong một hang động có hai thân ảnh đang ngồi dưới đống lửa nướng thịt nướng, bên trong một thiếu nữ như si như say thưởng thức mỹ vị nhân gian Thất Sắc Thanh Hương Lộc thịt nướng do Lý Thiên Vũ nướng đã là mỹ vị thật sự.
Cả hai chính là Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi, cả hai giữa đêm đông giá rét ngày Đông Hàn này mà lại không cảm thấy lạnh một chút nào, đơn giản vì nhiệt độ bên trong thân thể họ còn lạnh hơn ở ngoài.
Thời gian qua, hắn đã thử dùng rất nhiều loại thịt khác nhau để nướng cho nàng ăn, nhưng nàng lại thủy chung nhớ thương mùi vị của Thất Sắc Thanh Hương Lộc, nên hắn đã đi bắt một đàn hơn ba ngàn con Thất Sắc Thanh Hương Lộc và một số cấp thấp yêu thú khác nhốt bên trong Hỗn Nguyên Châu nội không gian, để bên trong nội không gian thêm sinh động thêm sức sống.
Bên trong đầy đủ phi cầm tẩu thú, làm cho Hỗn Nguyên Châu nội không gian vô cùng nhộn nhịp, điều này Cửu Chân cũng ủng hộ vì bên trong rất tẻ nhạt, lúc này giới yêu thú bên trong Hỗn Nguyên Châu do Tiểu Thương một mình độc đại, hưởng thụ cảm giác chưởng khống tất cả.
Đêm nay trời đen không mây, đêm nay đã định trước là một đêm không an ổn.
Cả hai đang vui vẻ, ăn uống no say đột nhiên Linh Giác báo hiệu nguy hiểm, hắn đột nhiên lộ vẻ mặt nghiêm túc, Thiên La Đồng phát động bao trùm phạm vi đường kính ngàn trượng, nhưng lại không phát hiện ra điều gì, hắn cũng không gấp, lập tức dò xét một phương vị phạm vi đạt đến bán kính hai ngàn trượng, hắn cũng không thấy gì khác lạ.
Lý Thiên Vũ nhướng mài, Hàn Tỉnh Chi thấy vậy liền lên tiếng hỏi: “Thiên Vũ ca ca có chuyện gì sảy ra”.
“Linh Giác của huynh báo động nguy hiểm, nhưng huynh dò xét lại không phát hiện điều gì” Lý Thiên Vũ nói.
Cả hai liền nhanh chóng rời đi nơi này, cấp tốc trong đêm đi về phía Thanh Thành, nhưng cảm giác nguy cơ đó lại không chút nào bớt đi mà còn càng lúc càng mãnh liệt, đợi đến Linh Giác báo động kịch liệt nhất hắn liền dừng lại, Thiên La Đồng kích phát ra bên ngoài.
Hắn liền lộ vẻ mặt ngưng trọng, bên trong phạm vi dò xét có hơn ba mươi võ giả thấp nhất là Huyền Nguyên Cảnh sơ kỳ, cao nhất Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ, đang cấp tốc hướng về phía hắn lại gần.
“Các vị đã tới thì hiện thân đi, lén la lén lúc là gì anh kiệt” Lý Thiên Vũ mặt không chút cảm tình nói.
“Tiểu tử lực nhận biết không tệ, nhanh như vậy liền phát hiện bọn ta”.
Bên trong một nam tử trung niên, tu vi Địa Nguyên Cảnh, toàn thân hắc y, mặt che kính lại bằng vải đen, hắn là người cầm đầu đi phía trước hết phía sao lần lượt hơn 30 người xuất hiện, cụ thể 33 người lập tức thế xoay quanh bao vây Lý Thiên Vũ và Hàn Tỉnh Chi vào trung tâm.
Lý Thiên Vũ không một chút sợ hải, dù chỉ là một ít, giọng lạnh như băng nói: “Các ngươi là ai, đến đây là có việc gì”.
“Bọn ta là ai không quan trọng, còn đến đây làm gì sao? Rất để đoán được chính là g·iết ngươi” Nam tử trung niên cầm đầu vừa rồi lên tiếng.
“Giết ta sao? Chỉ dựa vào các ngươi không đủ”.
Lý Thiên Vũ vừa dứt lời đột nhiên nhiệt độ xung quanh cấp tốc hạ xuống, chỉ trong nháy mắt nhiệt độ đã hạ xuống đến -200⁰C và còn cấp tốc hạ xuống, chỉ chưa tới một hơi thở nhiệt đạt đến cực hạn -300⁰C, làm cho bọn hắn không kịp chuẩn bị liền bị hóa thành băng điêu.
“Bạo”.
Nam tử trung niên tu vi Địa Nguyên Cảnh, và năm người khác do tu vi cao và căn cơ cực kỳ vững chắc nên sớm phá băng mà ra nhưng lại nghe thấy lời mà Lý Thiên Vũ không hiểu là hắn đang mê sảng gì, nhưng tiếp theo bọn hắn đã biết.
Xung quanh những pho băng điêu kia ngay lập tức nổ tung, kình khí phong bạo, liên tục bạo liệt, làm cho bọn hắn luống cuốn tay chân Chân Khí bùng nổ, chống lại bạo tạc liên hoàn.
Khi tất cả quy về yên tỉnh, hắn liền trước mắt có năm thân ảnh bên trong có một nam tử Địa Nguyên Cảnh và bốn người Huyền Nguyên Cảnh đỉnh phong, vừa rồi bạo tạc có một người đúng giữa trung tâm nên bị Băng Bạo Thuật ảnh hưởng trực tiếp nổ tung theo.
Lý Thiên Vũ ngạc nhiên, vậy mà có tận năm người có thể sống sót, ban đầu hắn nghĩ tên võ giả Địa Nguyên Cảnh nhất định có thể qua một kiếp này nhưng lại không nghĩ tới lại có tận bốn người còn sống.
“Băng Linh Chiến Vực”.
Đúng lúc này Hàn Tỉnh Chi bên cạnh đột nhiên ra tay, phạm vi bao phủ mười trượng lập tức đem toàn bộ năm người quấn vào bên trong, hắc y nhân có tu vi Địa Nguyên Cảnh, phản ứng cực nhanh, khi Băng Linh Chiến Vực chưa kịp hình thành hắn liền cấp tốc rời ra bên ngoài, còn bốn người còn lại liền bị bao phủ bên trong Băng Linh Chiến Vực.
Lý Thiên Vũ nhìn sang Hàn Tỉnh Chi, lúc này thấy nàng đang rất nghiêm tốc khốn chế Băng Linh Chiến Vực, lúc này hắn mới biết thật ra nàng cũng phải gánh nặng của hắn mà là một thiên tài đỉnh cấp, hắn liền nhẹ mĩm cười, liền đưa mắt nhìn về hắc y nhân kia.
Hắc y nhân liền không để ý bốn người bọn họ, liền hướng về Lý Thiên Vũ đánh qua một đạo phong nhận.
Phong nhận với tốc độ âm thanh tiến tới trước mặt Lý Thiên Vũ, trong mắt hắn hiện tại là một đạo khổng lồ và vô cùng sắc bén lưỡi đao, hắn liền uốn người né đạo phong nhận.
Phong nhận lướt qua mặt hắn bay ra xa hơn mười trượng lập tức dừng lại rồi ngược hướng t·ấn c·ông hắn từ phía sau, Lý Thiên Vũ lập tức uốn người sang một bên tiếp tục tránh né, hắn ngón trỏ bàn tay phải bắn ra một chỉ hướng về phong nhận xuyên thủng, phong nhận lập tức ầm vang sụp đổ.
Lý Thiên Vũ chân bộ pháp huyền diệu hướng về hắc y nhân tiến tới, thân thể hắn kim quang đại phóng, trạng thái bán long hóa hoàn toàn kích phát, toàn bộ thân thể hắn bao trùm bên trong Long Lân, hai tay hai chân điều hóa thành Long Trảo, trên đầu là một cái sừng rồng bên trái nhô lên trong rất quỷ dị.
Thân hình uốn lượn hai tay Long Trảo lập tức xuất hai hai đạo “Kim Long Phá Diệt Trảo” hướng về hắc y vun kích mà qua.
Sáu cột ánh sáng như sáu thanh lợi kiếm vô cùng lạnh lẽo và sắc bén, dường như muốn cắt không khí ra làm hai nửa cấp tốc áp sát hắc y nhân, hắc y nhân vun tay lập tức một bức tường làm bằng gió ngưng tụ lại, tạo thành một lớp Phong Tường vô cùng chắc chắn, chống đỡ sáu thanh lợi kiếm.
Phong Tường chỉ là chống đỡ một cái nháy mắt liền bị sáu thanh kiếm xuyên thủng mà qua, hắn nhân cơ hội trong nháy mắt Phong Tường ngăn chạm sáu thanh kiếm liền cấp tốc hướng về phía sau mà đi, kéo dài khoảng cách với Lý Thiên Vũ, sáu thanh lợi kiếm liền xuyên thủng Phong Tường đánh thẳng xuống đất tạo nên một hố lớn bụi mù bay tứ tung.
Hắc y nhân khi rời ra đủ xa, hai tay bóp ấn quyết vô cùng phức tạp, sau đó Phong chi lực xung quanh hắn cuộn trào, tạo thành một cái lốc xoáy cực lớn xung quanh thân hắn, rồi sao đó cấp tốc hóa thành hai con Phong Long đan chéo vào nhau vươn nanh múa vuốt hướng Lý Thiên Vũ bay qua.
Lý Thiên Vũ cũng không thua kém, hai tay kết hợp Thái Âm chi lực như cuồng phong bão vũ từ mi tâm pháp ấn điên cuồng vận chuyển, sao đó từ pháp ấn chuyển xuống hai tay, bên ngoài Thái Âm chi lực như được mệnh lệnh cấp tốc ngưng hợp lại thành hai con Băng Long, khí thế không kém gì Phong Long của hắc y nhân, sau đó bốn con Cự Long liền quấn lấy nhau đại chiến.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận