Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 21: Chương 21: Đại Ngưu.

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:40
Chương 21: Đại Ngưu.

Lý Thiên Vũ nhẹ gật đầu mĩm cười, nói: “Thời gian không nhiều, huynh dẫn muội về nhà ra mắt phụ thân huynh”.

Hàn Tĩnh Chi nghe vậy, lập tức đỏ mặt liền nhẹ gật đầu, nàng thầm nghĩ: "Nhanh như vậy liền quay lại ra mắt cha chồng rồi”.

Thời gian qua nàng cũng biết Lý Thiên Vũ mồ côi mẹ từ bé, chỉ còn phụ thân, nên nàng cũng không kinh ngạc khi Lý Thiên Vũ nói là chỉ về ra mắt phụ thân hắn.

"Nhưng trước hết cần phải giải quyết một vấn đề” Lý Thiên Vũ lộ ra vô cùng vô tận sát khí, nói.

Lý Thiên Vũ liền thả ra Thiên La Đồng dò xét xung quanh hai ngàn trượng, và tiếp tục đi khắp nơi tìm kiếm một thứ gì đó, tận ba ngày sau, Lý Thiên Vũ một lần nửa sát khí chợt phóng, vì bên trong phạm vi Thiên La Đồng bao phủ bên trong có tổng cộng năm người, đang vui vẻ trò chuyện cùng nhau.

Tại hắn con mắt nhìn chăm chú bên trong, thời gian tốc độ chảy tựa hồ trở nên chậm lại, xung quanh hết thảy đều đặc biệt rõ ràng, tầm mắt đạt tới nơi nào thì trong nháy mắt sẽ xuất hiện đại lượng tin tức tại hắn trong não hải.

Lý Thiên Vũ nhìn chăm chú về phía năm người kia, thì trong đầu sẽ xuất hiện hắn và bọn họ còn cách nhau bao nhiêu cự ly, thậm chí còn có thể kỹ càng xem xét trên người bọn chúng mỗi một động tác biến hóa điều không thoát khỏi Thiên La Đồng dò xét, tất cả mọi thứ dù là việc rất nhỏ đều rõ ràng hiện lên hiện tại chỗ sâu trong não hắn.

Không chỉ có như thế, chung quanh phương viên xung quanh trong phạm vi năm trăm trượng, căn bản không cần con mắt nhìn, hết thảy cảnh vật tất cả đều dùng lập thể tình huống hiện lên hiện tại hắn trong óc, bất luận cái gì một chỗ xuất hiện rất nhỏ biến hóa, lập tức đều phản ánh tại hắn trong đại não.

Lý Thiên Vũ đã dùng qua cái này Thiên La Đồng nên tác dụng không làm hắn không cảm thấy giật mình như lần đầu sử dụng.

Hắn vẫn không quên, bọn hắn đã khi dể Hàn Tỉnh Chi như thế nào, hắn muốn chính là g·iết toàn bộ bọn hắn để giúp nàng xã cơn giận.

"Tiểu mỹ nhân kia, mỹ nhân bại hoại như vậy thậy thật là tiết a” bên trong một nam tử áo đen lên tiếng nói, hắn là Lổ Hải bài danh thứ tư bên trong năm người thường được người gọi là Lão tứ.

“Nói đi, phải nói lại nữ nhân kia thân thủ thật tốt, trên lưng cổng một nam nhân mà lại có thể thoát khỏi năm huynh đệ ta t·ruy s·át, chắc hẳn nàng là thành viên của một đại gia tộc nào đó” bên trong một nam tử thâm hình cao lớn vạm vở lên tiếng, hắn là Đại Ngưu bài danh thứ nhất cũng được mọi người gọi là lão đại.

“Với vũ kỹ nàng sử dụng chí ít cũng là địa cấp, mà quan trọng lại là Hàn Băng chi lực rất thích hợp cho lão nhị tu luyện a” một nam tử thân hình nhỏ gọn nhìn về phía một nam tử toàn thân áo vải màu xanh lam, thân hình nhỏ gọn, người vừa lên tiếng tên là Thiết Lục bài danh thứ năm.

“Thôi không bàn tới nửa, đã hơn hai tháng trôi qua rồi, nàng chắc đ·ã c·hết, nếu không c·hết nàng nhất định sẽ quay lại báo thù, để chắc chắn chúng ta ly khai thôi”.

Đại Ngưu lên tiếng nhắc nhở liền định đứng dậy rời đi nhưng dị biến phát sinh, xung quanh nhiệt độ bổng chợt hạ xuống cấp tốc rất nhanh nhiệt độ đã hạ xuống -100⁰C rất nhanh nhiệt độ đã đạt đến cực hạn -180⁰C mà Lý Thiên Vũ có thể đạt đến.



Làm cho xung quanh cây cối điều bị đóng băng hoàn toàn, tất cả bọn chúng điều là tu vi Huyền Nguyên Cảnh cao nhất là Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ, thấp nhất cũng là Huyền Nguyên Cảnh trung kỳ võ giả, bọn chúng bên trong cùng cảnh giới cũng chỉ là cấp thấp nhất thực lực, rất nhanh bên trong ba người điều bọ đóng băng chỉ còn lại Lão Đại và Lão Nhị là không bị đóng băng.

“Bạo”.

Oành!!

Ba khối băng điêu, lập tức nổ tung, ba người bên trong trong một chút hoài niệm liền hóa thành bột phấn bay tán loạn.

“Lão Ngũ, Lão Tứ, Lão Tam”.

Đại Ngưu khi nhìn thấy ba người bị tạt thành bột phấn liền tức giận gầm thét, nhìn lên bầu trời là hai bóng người một nam một nữ đang lơ lửng trên trong, nam tử một một trường bào màu trắng thân hìn thẳng tấp phía sao là một đôi Kim Dực rộng lớn, bên cạnh ôm lấy một nữ tử, nử kia hắn nhận ra chính là người hơn hai tháng trước bọn hắn t·ruy s·át, hắn biết nàng đã quay lại để báo thù.

"Các ngươi muốn c·hết” Đại Ngưu thân thể Lôi Điện lập lời một quyền mang theo lực hủy diệt của lôi đình các không hướng Lý Thiên Vũ đánh tới.

Lý Thiên Vũ mắt trái ngân quang chợt lóe, Lôi Vực phát động áp chòng lên “Cực Thiên Băng Vực” song trọng lĩnh vực cường đại xuất hiện áp chế gát gao Đại Ngưu, Lý Thiên Vũ tay phải nâng lên năm vòng quang hoàn chậm rãi bay lên và khếch tán ra ngoài hướng về Đại Ngưu cùng Hàn Phong.

“Băng Diệu Chi Hoàn” lập tức phát động, khiến cho hai người bọn họ không hiểu vì sao liền bị đóng băng.

“Bạo”.

Một v·ụ n·ổ lớn diễn ra, Lý Thiên Vũ lập tức xoay lưng định rời đi, nhưng lúc này phía sao lưng hắn một con Băng Xà và Lôi Xà đang vươn nhanh múa vuốt về phía Lý Thiên Vũ.

Lý Thiên Vũ kinh ngạc, như vậy còn chưa giải quyết được bọn chúng, đúng thật Địa Nguyên Cảnh dù là cấp thấp nhất Địa Nguyên Cảnh cũng là Địa Nguyên Cảnh không thể kinh thị.

“Băng Cực Thánh Giáp Thuẩn”

Lập tức Lý Thiên Vũ xung quanh băng vụ cấp tốc ngưng tụ lại thành một lớp Băng Tráo bao phủ hắn cùng Hàn Tĩnh Chi vào bên trong.



Trước hết giải quyết ngươi “Huyền Nguyên Cảnh Đỉnh Phong”.

« Lôi Chi Triều Tịch »

Thiên khung lôi điện vô cùng cuồng bạo, tạo thành một cái Lôi Điện Triều Tịch bao phủ Hàn Phong vào bên trong hơn vạn đạo lôi đình cuồng bạo đánh xuống hắn, làm hắn ngay lập tức thần hình câu diệt.

Lý Thiên Vũ phất tay, lập tức Băng Tuyết cùng Lôi Đình sống động hẳn lên, như là được dẩn dắt điên cuồng ngưng hình tạo thành hai con Băng Lôi Cự Long dài hơn mười thước uốn lượn đánh về Đại Ngưu.

Đại Ngưu giật mình hoản sợ, Huyền Nguyên Cảnh sơ kỳ, chiến lực lại như vậy kinh khủng, tùy tiện một chiêu liền giải quyết nhị đệ hắn một Huyền Nguyên Cảnh Đỉnh Phong võ giả.

Đại Ngưu hai mắt nheo lại, từ nhẫn trữ vật lấy ra một cây trường thương màu đen, Huyền cấp hạ phẩm bảo khí, Chân Khí không ngừng rót vào bên trong thân thương lập tức phát sáng, lôi điện như là lôi xà không ngừng bò khắp thân thương.

"Nội Hải Cuồng Ngư”

Đại Ngưu chân đạp mạnh xuống đất, mượn lực phản chấn của đại địa lập tức phóng thẳng lên cao, trên tay thương múa động, hai con Lôi Ngư thành hình hướng về hai con Băng Lôi Thần Long va đập mạnh.

Đùng!!.

Băng Lôi Thần Long cùng Lôi Ngư cùng lúc nổ tung, chân khí cùng kình phong nổ tung, làm cho phạm vi mười trượng tràng ngập bên trong Chân Khí cuồng bạo.

“Thiên Xà Lôi Vũ”

Đại Ngưu bay ngược về phía sao mười trượng kéo thân hình đụng hơn ba cây đại thụ mới có thể ổn định lại, xung quanh hắn lôi điện nhộn nhạo ngưng tụ lại thành một cái Lôi Xà, Lôi Xà luôn bay theo mũi thương hơn ba vòng, lập tức Đại Ngưu vung mạnh thân thương, Lôi Xà há miệng rộng hướng về phía Lý Thiên Vũ công kích mà tới.

Lý Thiên Vũ không muốn dây dưa lâu với hắn, hắn liền tay phải nâng lên cao, ngay lập tức băng tuyết xung quanh như nhận được mệnh lệnh liền cấp tốc bay lại trên tay phải hắn nhưng tụ lại thành một cái đại kiếm màu lam thẫm bằng băng tuyết xuất hiện trên tay hắn.

Kiếm vừa xuất hiện hắn lập tức chém xuống, trường kiếm tạo thành một hình cung màu lam thẩm, kiếm khí bên trên không trung mạnh mẽ cắt qua, không khí dường như cũng không chịu nổi muốn bị cắt ra làm hai, cứ như không khí cũng bị đóng băng rồi bị cắt ra làm hai rồi bị băng phong rồi lại b·ị c·hém đứt.

“Băng Cực Thánh Kiếm”.

Lý Thiên Vũ xuất ra một kiếm này chính là một trong tam đại tuyệt kỹ thành danh của hắn đời trước cùng với “Cực Thiên Băng Vực” một chiêu này cũng đã rút hơn sáu thành Chân Khí bên trong Khí Hải, bây giờ hắn chỉ còn lại hơn hai thành Chân Khí mà thôi.



Đại Ngưu bên dưới nhìn thấy một kiếm này từ thiên khung bổ xuống làm da đầu hắn tê dại, hắn ngay lập tức muốn trốn thoát nhưng lại không kịp nửa rồi, thân hình hắn đang bị Hàn Khí đóng băng, chỉ trong điện quang hỏa thạch liền bị hoàn toàn băng phong.

“Đây là « Băng Cực Thánh Kiếm » tuyệt kỹ thành danh của ta, để cho ngươi c·hết cũng được minh bạch”.

Đó là những gì hắn nghe được trước khi Băng kiếm bổ xuống chém thân thể hắn thành ngàn vạn mảnh vụn, triệt để c·hết đi.

Lý Thiên Vũ vốn cũng không phải là hạn người thiện nam tính nữ gì, hắn kiếp trước bước nên Thánh Tử vị không biết tay đã nhiễm bao nhiêu máu tươi, hắn cũng không lòng dạ đàn bà đi thương hại bọn hắn, dù sao không vi phạm vi tắc làm người là được.

Đúng lúc này nơi mà Đại Ngưu đứng rơi xuống một cái thiết bài làm bằng đồng thau vô cùng cổ xưa bên trên hoa văn vô cùng phức tạp, cái này chỉ có một mảnh nhỏ, chắc là mảnh vở của một cái gì đó.

Lý Thiên Vũ nghĩ nghĩ lại không ra manh mối gì, một kiếm vừa rồi hắn đã dùng toàn lực tất cả điều hóa thành tro bụi nhưng chỉ có nó là còn sót lại chắc không phải phàm vật hắn liền tỷ mỹ cất nó đi và cầm tay Hàn Tĩnh Chi rời đi nơi này.

“Thiên Vũ ca ca, một kiếm này của huynh đến một võ giả Địa Nguyên cảnh trung kỳ cũng chưa chắc đở được, huynh thật sự lợi hại”.

Lúc này cả hai đã hạ xuống mà đi bộ, nếu như hắn tiếp tục phi hành với đôi cánh màu vàng óng đó rất để làm người khác chú ý.

“Có thật sự lợi hại như vậy” Lý Thiên Vũ mĩm cười nói.

“Phải” Hàn Tĩnh Chi nhẹ gật đầu nói.

“Muội muốn học hay không” Lý Thiên Vũ cười nói.

“Thôi, đó là tuyệt kỹ thành danh của Lý đại hiệp, tiểu nử không dám” Hàn Tĩnh Chi mĩm cười lên tiếng đùa giởn nói.

Lý Thiên Vũ cũng mĩm cười, lên tiếng đùa đáp lại, với giọng đầy nghiêm túc: “Lý đại hiệp ta đây có thể keo kiệt với người khác, nhưng với nữ nhân của mình lại là sản khoái”.

“Hứ, ai là nữ nhân của huynh” Hàn Tĩnh Chi thẹn thùng, đỏ mặt lên tiếng.

“Haha”

Lý Thiên Vũ cười to, rồi cả hai đùa đùa giỡn giỡn, trong chót lát liền biến mất tại chân trời.

Bình Luận

0 Thảo luận