Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 16: Chương 16: Nàng ủy khuất.

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:32
Chương 16: Nàng ủy khuất.

Kim sắc Cự Long ánh mắt sắc bén nhìn về phía “Hoàng Kim Cự Viên” không một chút b·iểu t·ình, vuốt rồng nâng lên chụp về cái kia Cự Viên, cái kia vuốt rồng tràn ngập khí tức hủy diệt, một trảo này mang theo thần thông “Thần Long Trấn Bạo”.

Đạo công kích tuyệt luân từ chân chính Cự Long phát ra tràng ngập khí tức huỷ diệt, ngay lập tức “Hoàng Kim Cự Viên” thân hình liền nổ thành thịt vụn và cả viên kia Yêu đan cũng bị bạo thành hư vô.

Khi nàng nhìn thấy một cái kia “Thần Long Trấn Bạo” liền hiểu rõ cái này Cự Long chính là Lý Thiên Vũ.

Khi một kích kia phát ra tiêu diệt “Hoàng Kim Cự Viên” liền bay lên cao một đạo Long Ngâm phát ra đinh tay nhức óc, trấn áp toàn bộ yêu thú trong Cửu U Sơn Mạch, liền xoay vòng một vòng liền đưa nàng xuống mặt đất.

Lúc này hắn đã không còn một tí nào sức lực để duy trì Long thể, ngay lập tức hoá thành nhân hình và rơi xuống phía dưới.

Hàn Tĩnh Chi phía dưới vẫn còn mộng chưa lấy lại tinh thần đến khi nàng nhìn thấy Lý Thiên Vũ từ trên cao rơi xuống không một mảnh vãi che thân nàng đỏ mặt liền chạy tới tiếp hắn rơi xuống, lấy trong trữ vật giới chỉ ra một nữ phục choàng lên người hắn liền nhanh chóng rời đi nơi này.

Nói thì chậm nhưng toàn bộ quá trình khi Lý Thiên Vũ hoàn toàn Long hoá đến khi chém g·iết Hoàng Kim Cự Viên và thoát lực bất tinh chỉ sảy ra trong điện quang hỏa thạch.

Một canh giờ sau, tại vị trí mà Lý Thiên Vũ rời đi có bốn đạo thân ảnh tiến tới nơi đây nhìn nhau rồi lặng lẽ ly khai.

Tiếp đó trong vòng một tháng không dưới ngàn tên võ giả tiến tới nơi này.

Cũng ngay lúc đó một đạo tin tức chấn động toàn bộ Đại Mạc và nhanh chóng quét sạch phạm vi mười vạn dặm xung quanh Đại Mạc vương Triều.

“Ở phía đông Đại Mạc tại Cửu U Sơn Mạch bên trong bảy mươi dặm có một chí bảo xuất thế, mơ mơ hồ hồ cái kia chí bảo có liên quan tới Long tộc”.

Tuy thời gian vừa rồi chiến đấu không lâu, nhưng những năng lực hắn sử dụng lại là vượt xa thân thể hắn có thể thừa nhận nên hắn cực kỳ suy yếu, hắn ngất đi không biết qua bao lâu thời gian khi hắn tỉnh dậy một lần nửa.



Liền trong thấy mình đang trên lưng một nữ nhân, nữ nhân toàn thân đầy vết bẩn và máu tươi nhuộm đỏ cả y phục của nàng, chắc nàng thời gian qua thật không dễ dàng.

Lúc này nàng đang đối kháng với con yêu thú Linh cấp trung kỳ Tử Linh Bái.

Mà tu vi nàng lại là Huyền Nguyên Cảnh sơ kỳ, không phải vì nàng quá yếu mà là nàng đã quá kiệt sức, không còn bao nhiêu sức lực đối kháng yêu thú dù yêu thú cấp thấp hơn tu vi nàng rất nhiều.

Lý Thiên Vũ vun tay lên kim quang lập lờ “Hoàng Kim Long Chỉ” xuất hiện một chỉ đánh thẳng về con kia Tử Linh Bái làm nó c·hết ngay tại chổ.

Hắn tiện tay cắt đi sợ dây Chân khí quấn quanh người, liền ôm lấy nàng, nhìn về phía nàng lộ ra một ánh mắt ôn nhu nói: “Nàng vất vả rồi cứ yên tâm ngủ một giấc đi, mọi chuyện còn lại cứ giao cho ta”.

Hàn Tĩnh Chi nhìn thấy Lý Thiên Vũ đã tĩnh, miệng nở một cười, liền ngay lập tức ngất đi.

Hắn nhìn nàng liền mỉm cười, và mới để ý tới hắn y phục lại là nữ phục, lúc này hắn mới nhớ lại lúc hắn hoá Long thể y phục liền bị bạo tạc thành mảnh nhỏ, hắn liền lấy ra một bộ y phục thay và bắt đầu nhìn xung quanh.

Lý Thiên Vũ đã không biết hắn đã hôn mê bao lâu thời gian, hắn liền nhìn xung quanh liền nhíu mài đây không lẽ nào là “Âm Sát Chi Địa” một trong tam tại cấm địa của Bắc Vực.

“Âm Sát Chi Địa” là nơi âm sát chi khí dày đặt, chiếm diện tích rất lớn không dưới vạn dặm chi địa, bên trong Âm Sát Chi Khí quá mức khổng lồ nên hình thành rất nhiều cường đại Âm Sát Sinh Linh và một số dị chủng yêu thú cường đại, đặc biệt nơi này đối với võ giả thực lực giảm xuống rất nhiều.

Nơi này dường như có linh tính vì muốn chứng minh những suy nghĩ của Lý Thiên Vũ là thật, phía trước hắn liền xuất hiện hơn mười đầu âm sát sinh vật hình người có hai con mắt đen kịch, không có tai mũi và miệng, sinh vật tự như nhân loại, hướng về phía Lý Thiên Vũ phóng tới.

Lý Thiên Vũ đã biết được sự quỷ dị của nơi này nên lấy ra Kinh Lạc kiếm, Âm Sát chi khí cũng là một loại Âm thuộc tính của Thái Âm chi lực nên nơi này với hắn cũng như cá gặp nước.

Lý Thiên Vũ vun ra mười kiếm chém thẳng về phía mười con Âm Sát Sinh Linh làm biến tan biến ngay lập tức.

Hắn hết sức cẩn thận đi về một phía, vì vừa rồi hắn cảm nhận được vị trí hắn đang đứng đã đi vào sâu bên trong Âm Sát Chi Địa, nơi này rất quỷ dị nên chỉ có một cách đi ra là di chuyển thẳng về một phía mới có cơ mai ly khai.



Hắn hành tẩu ở nơi này Âm Sát Chi Địa đã hơn hai mươi ngày, cũng trãi qua rất nhiều phen chiến đấu làm hắn hết sức mỗi mệt, thực lực bọn Âm Sát Sinh Linh và dị chủng yêu thú lúc đầu nhỏ yếu, dần dần cường đại hẳn lên hiện tại đã gặp một ít Huyền cấp Sinh Linh, tất cả điều bị Lý Thiên Vũ giải quyết nhanh gọn và cũng ngay lập tức ly khai nơi đó.

Hơn mười ngày sao Hàn Tĩnh Chi mới tỉnh lại, khi nàng mở mắt ra liền nhìn lấy mình đang bên trong ngực của một thiếu niên, hắn đang bảo vệ nàng mà chiến đấu với một Sinh Linh mà nàng không biết, Sinh Linh kia thực lực đã chạm đến huyền cấp trung kỳ đỉnh phong.

Nàng cảm nhận được khí tức quen thuộc là của hắn Lý Thiên Vũ, nàng mỉm cười và cảm thấy thoả mãn khi được hắn bảo vệ, không để nàng thụ thương dù chỉ là một vết nhỏ.

Nàng liền cử động, Lý Thiên Vũ cảm nhận được trong ngực cái kia mềm mại thân thể cử động hắn liền mở rộng vòng tay ra để nàng ra ngoài.

“Nàng đã tĩnh, cảm thấy thân thể thế nào có còn nơi nào nàng thấy không khoẻ hay không”- Lý Thiên Vũ mĩm cười lên tiếng hỏi thăm.

“Chuyện này để sau đã, hiện tại xử lý con kia kỳ lạ sinh vật đã”- Hàn Tĩnh Chi nhìn về con kia Âm Sát Sinh Linh nói.

“Nó là Âm Sát Sinh Linh”- Lý Thiên Vũ nhìn về phía Âm Sát Sinh Linh lại nói.

“Cái gì, Âm Sát Sinh Linh nơi này là Âm Sát Chi địa”- Hàn Tĩnh Chi sắc mặt tái nhợt lên tiếng.

Nàng nhận ra nơi này với nơi nàng ngất đi thật ra là một địa phương, nói cách khác là nàng mang hắn đến nơi này mà không phải hắn mang nàng tới đây địa phương.

“Ta xin lỗi, vì lúc đó quá hỗn loạn nên ta đi nhằm vào trong đây”- Hàn Tĩnh Chi cảm thấy ấy nấy lên tiếng xin lỗi.

Lý Thiên Vũ lắc đầu: “Đây cũng không phải việc nàng muốn thấy, nàng cũng chỉ vì sơ ý tiến nhập nơi này mà thôi, với lại không phải là không có c·ách l·y khai”.



Hàn Tĩnh Chi tin tưởng lời Lý Thiên Vũ nói nên cũng không hỏi ly khi bằng cách nào mà cứ theo phía sau hắn là được.

Grào!!

Con kia Âm Sát Sinh Linh gào to một tiếng Âm Sát chi khí phun trào đánh một chưỡng về phía Lý Thiên Vũ cùng Hàn Tĩnh Chi.

Hàn Tĩnh Chi đã lấy lại tinh thần liền vun tay đánh ra một kích “Băng Diệu Chi Hoàn” liền đóng băng con kia Âm Sát Sinh Vật, rồi cả hai liền nhanh chân rời đi.

Ngay sau khi cả hai rời đi, tản băng kia đột nhiên sụp đổ xuống kể cả Âm Sát Sinh Linh cũng đỗ ngã theo.

Cả hai tìm một nơi an toàn ngồi xuống nghĩ ngơi và hỏi thăm chuyện lúc cả hai ngất đi.

Hàn Tĩnh Chi nói: “Sau khi ngươi ngất không lâu thì có rất nhiều võ giả liên tục tiến đến Cửu U Sơn Mạch, trong đó có rất nhiều võ giả Địa Nguyên Cảnh, Thiên Nguyên cảnh và cả bên trên Thiên Nguyên cảnh cường giả cũng tiến đến không ít sau đó trong miệng bọn họ ta biết được bên ngoài có một lời đồn truyền ra là có một bảo vật xuất thế mà bảo vật này liên quan đến Long tộc trong truyền thuyết, có người nói một động phủ của cường giả Long tộc, hay chí bảo, Linh dược đỉnh cấp xuất thế. Khi ngươi ngất đi ta liền cõng ngươi trên lưng ẩn giấu đi vì ta biết bọn hắn là vì ngươi mà đến, nên ta mang ngươi ẩn nấp đi, và tiếp tục đi không phương hướng liền một tháng sau liền tiến vào nơi này”.

“Vậy cái kia những v·ết t·hương là chuyện gì sảy ra”- Lý Thiên Vũ nhìn về phía Hàn Tĩnh Chi nên tiếng hỏi.

“Không có gì chỉ là bị yêu thú t·ấn c·ông b·ị t·hương mà thôi”.- Hàn Tĩnh Chi mỉm cười trả lời.

Lý Thiên Vũ nhìn về phía nàng liền đưa tay chạm vào khuôn mặt nàng, để cả hai bốn mắt nhìn nhau, nói: “Đây vốn không phải do Yêu thú, v·ết t·hương này như là kiếm gây ra, có phải hay không gặp phiền toái, nhìn vào mắt ta nói ra sự thật đi”.

Nhìn thấy Lý Thiên Vũ nghiêm túc, Hàn Tĩnh Chi như là hài tử gặp ủy khuất, liền có người chóng lưng nhanh chóng lớn tiếng khóc òa lên.

Lý Thiên Vũ thấy nàng khóc ủy khuất như vậy, liền lòng đau như cắt không biết nàng gặp phải chuyện gì, sao một lúc nàng bình tỉnh lại mới kể lại mọi chuyện, khi hắn nghe xong liền tức giận vạn phần, muốn lập tức vì nàng mà rửa hận.

Thời gian Lý Thiên Vũ ngất đi, nàng cõng hắn tìm nơi nghĩ ngơi, chỉ là êm ổn được một ngày đột nhiên có một đám người đi đến thấy nàng tư sắc đẹp liền nổi lên dâm tà ý nghĩ, Hàn Tĩnh Chi kịch liệt phản khán, mà giao đấu với bọn họ, bọn họ tu vi cao hơn nàng, nhưng vũ kỹ lại không bằng nàng nên rất nhiều lần nàng trốn thoát được.

Nhưng cũng rất nhanh bọn hắn lại tìm được vậy là nàng cùng chúng lại tiếp tục giao đấu, bọn chúng ép nàng phải trốn chạy khắp nơi, một bên đề phòng bọn hắn, một bên không biết Yêu thú lúc nào xuất hiện, một phần lo cho tính mạng của hắn, cứ như vậy tâm thần mỏi mệt nàng liền xông loạn liền đến nơi này.

Lý Thiên Vũ thầm hạ quyết tâm nhất định phải g·iết toàn bộ bọn chúng, để giúp nàng xả cơn giận này, hắn liền ôm nàng vào lòng an ủi vài câu, rồi rất nhanh nàng liền ngủ th·iếp đi.

Một đêm thật không an ổn, nơi này là Âm Sát Chi Địa, Âm Sát Sinh Linh thời thời khắc khắc điều có thể xuất hiện

Bình Luận

0 Thảo luận