Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 4: Chương 4: Nguyệt Hiên.

Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:25
Chương 4: Nguyệt Hiên.

Còn về hắn phẩm cấp thật sự và việc hắn có tận hai cái Pháp Ấn thì do công dụng của Hỗn Nguyên Châu, giúp hắn có thể tự do sử dụng pháp ấn, một trong hai hoặc cả hai, và cả ẩn giấu đi màu sắc và khí tức của Pháp Ấn.

“Tiểu tử nhà ngươi có cơ duyên không nhỏ, phụ thân vốn định không nói cho con biết chuyện này nhưng tiểu tử ngươi đã đột phá thì đây nhất định cơ duyên với ngươi.” Lý Hằng Minh tỏ ra nghiêm túc lên tiếng.

Lý Thiên Vũ lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, nói “Có chuyện gì vậy phụ thân”.

Lý Hằng Minh im lặng một lát và sửa sang lại câu nói rồi lên tiếng “Tiểu tử ngươi có từng nghe nói đến Đoạn Thiên Tông”.

Lý Thiên Vũ nghi hoặc hỏi “cái gì là Đoạn Thiên Tông”.

Lý Hằng Minh trầm trọng giải thích:

“Đoạn Thiên tông là một cổ tông môn đã bị diệt không biết bao lâu thời gian, di chỉ đã bị ẩn vào sâu trong hư không vô số năm, không biết vì sau trăm năm nay lại xuất hiện lại cách mỗi hai mươi năm lại xuất hiện một lần, được hoàng thất đại Mạc và các quốc gia khác cộng đồng chưởng khống và phân phát danh ngạch”.

“Các quốc gia đó có hai Hoàng triều và năm Vương triều cùng đồng cai quản, cứ hai mươi năm lại mở ra một lần, cách lúc mở ra di chỉ còn lại chưa tới một năm, lần này khảo hạch cuối năm là tuyển chọn ra 5 danh ngạch tranh đoạt kim ngạch cuối cùng cùng với các đại tộc ở Mạc quốc để chọn ra 5 danh ngạch tham gia Đoạn Thiên Tông di chỉ xuất thế”.

Lý Thiên Vũ cười khổ nói “Phụ thân ý người muốn con tranh đoạt danh ngạch đấy sao, con chỉ vừa mới đột phá Linh Nguyên Cảnh”.

Lý Hằng Minh trầm giọng nói “Con biết Địa Cấp Thượng Phẩm Pháp Ấn ý vị gì hay không, cả Đại Mạc này người có Pháp Ấn bằng cấp hay hơn con liền có thể đếm trên đầu ngón tay, tốc độ tu luyện của bọn họ vô cùng kinh khủng, con là thiếu gia chủ của Lý Phủ, Lý Phủ nhất định lớn nhất tài nguyên cho con, huống hồ Đoạn Thiên Tông di chỉ có hạn chế số tuổi võ giả 20 tuổi trở xuống mới được phép đi vào, bên trong không biết bao nhiêu bảo vật trân quý”.

Lý Thiên Vũ nói không tâm động là giả, chỉ nói tới cơ hội cùng các võ giả thiên tài của các quốc gia khác so tài thôi là hiệt huyết sôi trào, huống hồ hắn sẽ không bỏ qua những cơ duyên nào có thể làm hắn cường đại hơn.

Lý Hằng Minh nói thêm: “Lần này Lý phủ ta sẽ chọn ra năm danh ngạch và toàn lực bồi dưỡng để tham gia tranh đoạt danh ngạch lần này”.

“Phụ Thân, các đại Hoàng triều tại sao không độc bá di chỉ Đoạn Thiên Tông đi mà phải phân phát danh ngạch ra, còn các Đế Triều kia nửa”. Lý Thiên Vũ nghi hoặc nói.

Lý Hằng Minh nghiêm túc nói: “Các Hoàng triều kia không ăn nổi di chỉ sợ các Vương cùng nhau phản kháng nên họ không muốn cũng phải muốn, còn về Đế triều họ trướng mắt cái di chỉ này của chúng ta, bọn họ có cái cường đại hơn nên không cần”.



Lý Thiên Vũ gật đầu “Tốt con sẽ cố hết sức lấy được danh ngạch lần này”.

Lý Hằng Minh lên tiếng lần nửa “Con đã đột phá Linh Nguyên thì mau đi đến Tàng thư cát nhận một bộ Vũ Kỹ tu luyện đi”.

“Dạ, Vâng” Lý Thiên Vũ nhẹ gật đầu nói.

Lý Hằng Minh nhẹ gật đầu rồi quay lưng đi ra bên ngoài, Lý Thiên Vũ liền tiến đến khóa chặt cửa rồi tiến vào bên trong Hỗn Nguyên Châu.

Cho dù đây là lần thứ hai tiến đến cần không khỏi làm hắn cảm khoái với sự to lớn và hùng vỹ của Hỗn Nguyên Thần Mộc.

Không bao lâu hắn liền lấy lại tinh thần vào bắt đầu ngồi dưới gốc cây tiếp tục thổ nạp tu luyện sau mấy chục cái chu thiên hắn liền mở mắt ra và suy nghĩ.

“Ta mặc dù đạt tới Linh Nguyên Cảnh sơ kỳ, trở thành một tên chân chính võ giả, nhưng là cái này một bộ nhục thân thực sự quá gầy yếu đi, căn bản không thể cùng khác võ giả so sánh. Nhất định phải đem thân thể của mình luyện đến cường tráng, bằng không tại cùng cùng cảnh giới võ giả giao thủ thời điểm, sẽ ăn rất lớn thua thiệt.”

Với hắn mà nói, thân thể chịu đựng mới là nhất yếu, dù cho hắn tu luyện là đỉnh cấp tâm pháp luyện thể nhưng lại thân thể quá gầy yếu vốn không chịu được trùng kích của thể thuật, vả lại kinh mạch cũng quá yếu, chắc phải tìm đan dược để cải thiện bản thân mới được.

Phải phục dụng tẩy tủy đan và tẩy tủy linh dịch để phụ trợ.

Một phần tẩy tủy đan và tẩy tủy linh dịch phải cần ít nhất 3000 mai kim tệ mới thể mua được.

Đối với Lý Thiên Vũ 3000 mai kim tệ cũng là con số thiên văn, dù hắn là con trai của gia chủ nhưng tiền tài của gia tộc không phải mình hắn dùng mà còn phải nuôi cả Lý phủ.

Có !!

Lý Thiên Vũ vỗ trán một cái, liền mĩm cười chẳng phải chính mình liền là một tòa cự đại bảo khố hay sao?

Phải biết, hắn ở kiếp trước thế nhưng là thánh tử của Đế Huyền Cung, đọc qua qua rất nhiều cao phẩm cấp công pháp và võ kỹ, toàn bộ đều ghi tạc trong đầu, tùy tiện xuất ra một bản tu luyện công pháp cùng tu luyện võ kỹ cũng có thể bán đi giá trên trời.

Hắn thầm suy nghĩ một lác liền chọn một bộ Thiên cấp hạ phẩm vũ kỹ tên là “Xung Hư kiếm pháp”.



Ngay lập tức Lý Thiên Vũ đi tìm bút mực và giấy trắng mang tới ghi chép lại “Xung Hư Kiếm Pháp”.

Phải biết rằng các gia tộc này ở Thanh thành công pháp và vũ kỹ cao cấp nhất cũng hẳn là Thiên cấp hạ phẩm, mà như Lý gia cao cấp nhất vũ kỹ cũng là Thiên cấp hạ phẩm mà cũng chỉ một hai bộ mà còn là xem như trấn tộc bảo vật.

Phải biết như ở Thanh thành một bộ vũ kỹ trân quý cỡ nào, phần lớn các võ giả tán tu còn không có vũ kỹ để tu luyện, phần lớn vũ kỹ điều bị lũng đoạn trong tay các gia tộc lớn và các thương hội, khi bán ra giá cả thật sự rất khủng bố.

Công pháp và vũ kỹ được chia làm bốn cấp bậc là “Hoàng cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp và Tạo Hoá cấp vũ kỹ”.

Phải biết thông thường một bộ Hoàng cấp vũ kỹ có giá khoảng 200 mai kim tệ và một số cao cấp nhất Hoàng cấp vũ kỹ có giá 1000 mai kim tệ trở lên.

Đối với một số võ giả thông thường hoàng cấp vũ kỹ đã mua không nổi, một số võ giả vì tranh đoạt một bộ hoàng cấp vũ kỹ mà phải liều mạng tranh đoạt cho bằng được.

Một bộ Thiên cấp hạ phẩm vũ kỹ, đem ra bán đủ để khiến các đại gia tộc lớn kia phải tranh đoạt đến đau nhứt, bằng mọi giá cũng phải tranh đoạt cho bằng được, không tiết thủ đoạn phải mua về cho bằng được, thậm chí có thể khiến cả Thanh thành náo động và thay đổi lớn về sau này.

Sao khi hắn viết xong toàn bộ tâm pháp của « Xung Hư Kiếm Pháp » cũng đã đến lúc trời sập tối, hắn liền đi ra ngoài.

Thanh thành có một nơi chuyên mua bán đan dược, v·ũ k·hí, dị bảo, vũ kỹ,…

Nơi này dám đảm bảo nói ra “chỉ có những thứ không nghĩ ra chứ Nguyệt Hiên không gì không có” đúng nơi này chính là Nguyệt Hiên.

Nguyệt Hiên là một thế lực cực kỳ khủng bố theo ký ức của Lý Thiên Vũ, Nguyệt Hiên nói đúng ra là Nguyệt Thần Cung một trong bát đại thế lực đỉnh cấp của Thương Nguyên giới.

Nguyệt Hiên là nơi kiếm tiền của Nguyệt Thần cung, phân bộ trãi khắp đại lục mỗi một thành thị hay một trấn nhỏ điều có phân bộ của Nguyệt Hiên, Nguyệt Hiên tài nguyên vô cùng vô tận chỉ cần có đầy đủ kim tệ thì muốn gì cũng có.

Nơi này cũng chính là nơi thường xuyên tổ chức đấu giá, nơi mà kiếm tiền tốt nhất không đâu khác tốt hơn phòng đấu giá, mục tiêu của Lý Thiên Vũ cũng là phòng đấu giá.



Đi ra Lý phủ, Lý Thiên Vũ liền từ trong ngực lấy ra một kiện rộng rãi đấu bồng màu đen, đem trọn cái thân thể đều quấn tại áo choàng bên trong liền cắt bước về hướng Nguyệt Hiên.

Trong bóng tối, căn bản không có người có thể thấy rõ mặt của hắn.

Cũng không lâu lắm, Lý Thiên Vũ liền xuyên qua từng đầu đường phố phồn hoa, đi vào Nguyệt Hiên.

Nguyệt Hiên bên trong lại phân làm năm cái khu vực: nơi bán đan dược, nơi bán binh khí, nơi bán công pháp – vũ kỹ, nơi bán nô lệ và cuối cùng là trung tâm phòng đấu giá.

Đi vào Nguyệt Hiên, Lý Thiên Vũ trực tiếp hướng trung tâm phòng đấu giá đi đến.

Thiên cấp hạ phẩm vũ kỹ, không phải những đồng dạng cửa hàng nào có thể tiêu thụ được, chỉ có cầm tới trung tâm phòng đấu giá, đấu giá cho những đại gia tộc kia, mới có thể đem vũ kỹ giá trị tối đa hóa.

Lý Thiên Vũ vừa mới đi vào phòng đấu giá, một người mặc sạch sẽ dung nhan xinh đẹp thị nữ liền tiến lên đón, nhìn thấy Lý Thiên Vũ cái kia một bộ thần bí trang phục, nàng mảy may đều không cảm thấy kinh ngạc, mười phần lễ phép nói: “Tiên sinh, ngươi cần trợ giúp gì?”

“Ta muốn gặp các ngươi trung tâm phòng đấu giá đại chấp sự!” Lý Thiên Vũ hơi đem thanh âm của mình cải biến một chút, lộ ra có chút trầm hồn, nghe vào tựa như là một cái ba, bốn mươi tuổi trung niên nhân.

Đây rốt cuộc là người nào a? Mới mở miệng liền muốn gặp Đại chấp sự, xem ra lai lịch không nhỏ.

“Nô tỳ hiện tại liền đi bẩm báo Đại chấp sự, nhưng là Đại chấp sự bình thường đều bề bộn nhiều việc, muốn tiếp đãi khách quý hộ khách, chưa chắc sẽ có thời gian đi ra gặp ngươi. Ngươi trước chờ một lát một lát!”

Nói xong lời này, một cái kia thị nữ liền lập tức đi vào một cái đại môn, tiến đến bẩm báo Đại chấp sự.

Lý Thiên Vũ cũng là không vội, chỉ là đứng tại trong hành lang lẳng lặng chờ đợi.

Cũng không lâu lắm, vị kia thị nữ liền quay lại và cung kính hướng Lý Thiên Vũ ôm quyền nói “Tiên sinh, đại chấp sự cho mời”.

Lý Thiên Vũ liền gật dầu và nói “Mời dẩn đường”.

Vị kia thị nữ liền xoay lưng đi một mạch lên lầu năm và gõ cửa.

“Mời vào” bên trong có một giọng nói đầy ma mị vang lên.

Vừa mới đi vào bên trong gian phòng, Lý Thiên Vũ liền đột nhiên ngơ ngẫn.

Chỉ thấy trong gian phòng ngồi một cái nữ nhân, một cái vô cùng xinh đẹp nữ nhân.

Bình Luận

0 Thảo luận