Cài đặt tùy chỉnh
Nguyên Thủy
Chương 1: Chương 1: Sống lại.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 13:28:25Chương 1: Sống lại.
Thương Nguyên Giới, Cực Bắc Chi Địa.
Cực Bắc Chi Địa chính là một trong sáu đại cấm khu của nhân loại nơi này không chỉ hung hiểm đến từ Yêu thú mà còn là một nơi vô cùng lạnh lẽo, cũng là nơi lạnh giá nhất của Thương Nguyên Giới, nơi này băng tuyết rơi quanh năm, băng tuyết bao trùm phạm vi ức vạn dặm, lạnh lẽo vô cùng, nhân loại một khi tiến sâu vào bên trong vốn không thể sống sót được mà lập tức hóa thành một tấm băng điêu.
...
Tại nơi cực bắc lạnh lẽo này, một thiếu niên mài kiếm mắt sáng, toàn thân áo bào trắng trong rất tuấn lãng, mái tóc màu trắng xóa xã dài theo gió, bên hông hắn là một cái lệnh bài màu hắc kim bên trên đó có khắc một chữ “Đế” uy phong lẫm liệt, trên tay hắn cầm lấy một thanh trường kiếm màu bạc trên thân kiếm lúc này có vài giọt máu tươi rơi xuống nhuộm đỏ tuyết bên dưới.
“Lý Thiên Vũ, ngươi mau giao ra “Băng Thần Tịnh Đế Liên” thì bọn ta sẽ tha cho ngươi một mạng”.
Thiếu niên kia tên là Lý Thiên Vũ hắn là một trong hai vị thánh tử của Đế Huyền Cung.
Phía trước mặt Lý Thiên Vũ là sáu người áo bào đen trên mặt đeo một cái mặt nạ màu bạc che lại toàn bộ khuôn mặt hắn, bên trong một nam tử ở giữa lên tiếng.
“Haha, tha cho ta một mạng, các ngươi có nhân từ như vậy, ta dù là c·hết cũng không cho các ngươi toại nguyện” Lý Thiên Vũ ngửa mặt lên trời cười ha hả nói.
“Không tốt, hắn tự bạo, mau ... mau”.
Sáu người kia liền nhanh chóng hướng phía xa bỏ chạy.
“Trể” Lý Thiên Vũ lộ vẻ mặt tuyệt nhiên lên tiếng.
Đúng lúc này hư không nhẹ rung động một cái, một nữ tử toàn thân một bộ áo bào ngân sắc đột nhiên từ không gian hư vô đi ra xuất hiện trước mắt hắn, không gian dường như bị cô động lại, mọi hành động của hắn đột nhiên liền như vậy dừng lại.
Lý Thiên Vũ khi nhìn thấy nữ tử này liền lộ ra ánh mắt nhu tình và mĩm cười.
Không đợi hắn lên tiếng, nàng bổng nhiên đưa ra bàn tay cách không bắt lấy “Băng Thần Tịnh Đế Liên” rồi lại hư không tiêu thất.
Lý Thiên Vũ lúc này như là mộng, nàng không đến cứu ta mà lại đến để đoạt đi “Băng Thần Tịnh Đế Liên” lúc này tim hắn như là bị ngàn cây kim châm đâm vào, đau đớn tột cùng, hắn rất muốn tiến đến để hỏi nàng “Tại sao” nhưng đã không kịp nữa rồi, Chân Nguyên bên trong cơ thể hắn lúc này đang rất hỗn loạn và bạo ngược, hắn đang tự bạo nên vốn là không thể dừng lại.
Ở phía xa, trên một ngọn núi nữ tử vừa rồi liền xuất hiện một lần nửa nhưng lúc này nàng xuất hiện còn có một nam tử toàn thân một bộ cẩm y màu vàng kim hắn đưa tay phải ra bắt lấy “Băng Thần Tịnh Đế Liên” lộ nụ cười hài lòng.
Tay trái hắn vòng qua eo thon gọn của nàng, đưa ánh mắt nhìn về phía Lý Thiên Vũ, lộ ra vẻ ngạo nhiên và trêu tức, đến lúc này Lý Thiên Vũ dù là kẻ đần cũng hiểu chuyện gì đang sảy ra.
Hắn bị nàng lừa dối, hắn vốn bị kẹt tại Chuẩn Thánh đã rất lâu nhưng lại không cách nào đột phá, nàng liền nói cho hắn biết tại cực Bắc chi địa có một cây Băng Thần Tịnh Đế Liên có thể giúp hắn giải quyết vấn đề này.
Hắn cũng không nghĩ ngợi, nàng vốn là thanh mai trúc mã từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cả hai sớm đã ước định khi hắn Phá cảnh mà nhập Thánh, nàng liền gả cho hắn, nên hắn vô luận nghĩ cách nào cũng không ngờ nàng lại lừa dối chính mình.
"Lãnh Cơ Vị Y, ta hận a".
Ầm!
Ý nghĩ vừa dứt, thân thể hắn đã bành trướng đến cực hạn, thân thể hắn liền nổ tung, ngay cả một miếng cạn bả cũng không còn tồn động lại.
Hắn một đời thánh tử, một đời thiên kiêu cũng từ đây không còn, vẫn lạc tại nơi không một ai biết.
...
Đại Mạc Vương Triều, Cửu U Sơn Mạch lúc trăng treo lên cao.
Lý Thiên Vũ lần nữa mở mắt ra, trong mắt hắn là một mảnh không gian xa lạ.
"Là chuyện gì xảy ra, chẳng phải ta đã tự bạo rồi hay sao, vậy mà ta vẫn còn sống".
Lý Thiên Vũ mừng rỡ như điên cười lớn một tiếng, nhưng rồi đầu của hắn lúc này một trận đau đớn kịch liệt kéo đến, đầu của hắn đau đến nổi cứ như là búa bổ ra vậy, hắn thét lớn một tiếng rồi lại ngất đi.
Một lần nửa hắn mở mắt ra đã là ngày hôm sau, lúc này nếu như có ai đó nhìn thấy sắc mặt hắn nhất định rất đặc sắc.
Hắn lúc này như là trong mơ, hắn tổng cộng mất đến gần một phút đồng hồ để xác định một chuyện, hắn đã trùng sinh sống lại sau ba trăm năm.
Với một cường giả Chuẩn Thánh như hắn mà nói, phải mất tận gần một phút đồng hồ để xác định một chuyện, đây tuyệt đối là chuyện khó mà tin nổi, nhưng cũng đồng dạng chứng minh, sự tình phát sinh ở trên người hắn, là khó mà tin nổi cỡ nào.
Hắn thở dài một tiếng, rồi mới chú ý đến một cổ ký ức, một mảnh ký ức hoàn toàn mới của cổ bộ thân thể này.
Bộ thân thể này cũng đồng dạng tên là Lý Thiên Vũ, là nhi tử độc nhất của gia chủ Lý gia, Lý Gia bên trong toàn bộ Thanh Thành cũng là một đại tộc, Lý Phủ mà phụ thân hắn một tay chóng đở lên cũng là một trong năm thế lực lớn của Thanh Thành này.
Cổ thân thể này mồ côi mẹ từ bé, phụ thân hắn một thân gà trống nuôi con, nhưng lại không để hắn phải thua thiệt một ai.
Chủ nhân của cổ thân thể này cũng là một kỳ tài tu luyện, năm nay gần mười sáu tuổi đã là Ngưng Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh phong, chỉ kém một bước nửa liền ngưng tụ pháp ấn mà nhất cử đột phá đạt đến Linh Nguyên cảnh võ giả, nhưng ông trời lại bạc đãi hắn năm mười tuổi hắn đã đạt đến thành tựu này, sáu năm sau vẫn vậy.
Ở Thương Nguyên Giới này trẻ con một khi tôi thể thành công liền có thể bắt đầu tu luyện, tôi thể thành công sớm hay muộn cũng xem thể chất, thể phách của người đó có chịu nổi trùng kích của Linh Khí hay không, có người ba tuổi liền đã bắt đầu tu luyện, có người sáu tuổi mới tôi thể thành công cũng có người mười tuổi mới có thể bước vào con đường tu đạo.
Ở Đại Mạc này người tôi thể sớm nhất cũng là chủ nhân của Đại Mạc, Hạ Tinh Ngôn cũng là Quốc Chủ của Đại Mạc, năm tám tuổi bắt đầu tu luyện, thiên tư cực cao năm hắn bốn mươi tuổi đã đạt Niết Bàn Cảnh, đủ thấy thiên phú là bậc nào.
Mà Lý Thiên Vũ này cũng đồng dạng năm tám tuổi bắt đầu tu luyện, hắn chỉ dùng thời gian hai năm để hoàn thành nó đủ biết là hắn kinh diễm đến mức nào, hai năm với hắn cũng là tuyệt đối thiên tài.
Nhưng hắn lại một mực ở Ngưng Nguyên Cảnh tầng chín đỉnh phong sáu năm trời, không một chút dấu hiệu đột phá Linh Nguyên, điều này là cho mọi người cười nhạo không thôi, làm cho những người bình thường luôn nhịn bợ hắn bây giờ cũng trở mặt kinh thị hắn.
Đến cả hồng nhan tri kỷ, vị hôn thê cũng vì vậy mà trở mặt muốn hãm hại hắn, lừa gạt vào bên trong Cửu U Sơn Mạch này để g·iết hắn.
Đó cũng là lý do mà thân thể này c·hết đi, để Lý Thiên Vũ hắn mới có cơ hội mà trùng sinh đến.
“Huynh đệ, ta và ngươi điều là vì nữ nhân mà m·ất m·ạng, nhưng ta lại may mắn hơn ngươi là được một lần sống lại, ngươi an tâm ta nhất định sẽ thay ngươi báo thù và hiếu thuận với phụ thân ngươi”.
Lý Thiên Vũ thở dài một tiếng, hắn liền nội thị bản thân quan sát kỹ càng tình huống bản thân, một hồi lâu hắn liền nhướng mài nói đan điền ta bị động tay chân, đan điền quá nhiều lổ thủng Chân Khí vốn không có thể cố định, hèn gì tiền thân không thể ngưng Khí Hải.
Nhưng hắn lại ngẩn người vì bên trong thân thể hắn liền nhìn thấy một viên Bạch Châu nó đang toả ra bạch quang nhàn nhạt và đang chửa trị đan điền hắn.
Đây chẳng phải là viên Định Thiên Châu kia hay sao, nó lại theo ta đi đến một thế này, chắc hẳn nó là một cái nghịch thiên bảo vật, với tốc độ như thế này chắc hẳn không mất bao nhiêu thời gian nó liền có thể chữa tốt đan điền.
Một khi đan điền chữa trị thành công thì hắn nhất định có thể mở Khí Hải và ngưng tụ Pháp Ấn nhất cử đột phá Linh Nguyên Cảnh, Lý Thiên Vũ nghĩ đến đây liền mừng rỡ không thôi.
Dù sau thì cũng chỉ là tu luyện lại từ đầu mà thôi hắn có lòng tin trong vòng mười năm liền có thể trở lại đỉnh phong, vì hắn có [Thiên Trụ Vô Thần Quyết] dựa vào sự huyền diệu của nó và kinh nghiệm tu luyện của kiếp trước của hắn việc này không hề khó.
[Thiên Trụ Vô Thần Quyết] là một bộ chí cao bảo điển, mà lúc trước hắn trong lần lịch luyện nhận được, cấp bậc của nó rất cao, cao hơn hai bộ trấn tông bảo điển của Đế Huyền Cung nên hắn mới có lựa chọn công pháp này mà tu luyện.
Ở Thương Nguyên Giới này là cường giả vi tôn, một lời của kẻ mạnh có thể quyết định vận mệnh của hơn vạn người tính mạng, thế giới này tu luyện đầu tiên chính là Ngưng Nguyên Cảnh sao đó mở Khí Hải ngưng tụ Pháp Ấn đột phá lên Linh Nguyên Cảnh bên trên nửa là Huyền Nguyên Cảnh, Địa Nguyên Cảnh, Thiên Nguyên cảnh.
Mà từ Ngưng Nguyên Cảnh đột phá lên Linh Nguyên Cảnh là giai đoạn khó khăn nhất, thất thiết phải thoả mãn hai cái điều kiện đó là mở ra Khí Hải và ngưng tụ Pháp Ấn, trong đó mở ra Khí Hải là một việc dễ dàng sự tình, khó ở đây chính là Pháp Ấn.
Pháp ấn không phải ai cũng có thể thức tỉnh, pháp ấn chỉ đơn giản là thiên phú thuộc tính có sẵn trong cơ thể mỗi nhân loại là thuộc tính có thể là ngũ hành như Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ cũng như cực kỳ khan hiếm thuộc tính đặc thù như Quang Minh, Hắc Ám, Hàn Băng, Phong, Lôi, Thời Gian, Không Gian, ... do đó không phải ai ai cũng có Pháp Ấn.
Nếu không thức tỉnh ra pháp ấn thì vĩnh viễn sẽ không bước vào Linh Nguyên Cảnh mà sẽ bị kẹt tại Ngưng Nguyên Cảnh và sẽ c·hết già, Ngưng Nguyên Cảnh thì ai cũng có thể đạt đến và dễ dàng tu luyện, ở giai đoạn này chủ yếu tu luyện để cải thiện thân thể, để thân thể khoẻ mạnh sống lâu hơn một tí mà thôi.
Lý Thiên Vũ lúc này đã quan sát nơi này thật lâu và thêm ký ức của thân thể này liền biết hiện tại hắn đang ở ngoại vi Cửu U Sơn Mạch, bây giờ trời đã ngã đêm không tiện bên trong Sơn Mạch du tẩu, vì ban đêm bên trong Sơn Mạch này Yêu thú quành hành rất mạnh, một bước một yêu thú, một bước một sát cơ.
Hắn liền tranh thủ lúc còn sớm đi xung quanh tìm một nơi an toàn ẩn nấp, đi chưa tới nửa canh giờ hắn liền tìm thấy một cái hang động hắn liền vào bên trong lấy một tản đá lớn đóng chặc cửa lại, vì hắn đan điền đang bị tổn thương nặng và tu vi hắn cũng đã đạt đỉnh của Ngưng Nguyên Cảnh nên không thể tiếp tục tu luyện, chỉ có thể an ổn ngủ một giấc mà thôi.
Một đêm không có gì sảy ra, sáng sớm ngày hôm sau Lý Thiên Vũ phá đá mà đi ra ngoài, hắn ngước mặt lên trời mà hít một hơi thật sâu, cảm nhận không khí trong lành.
Hắn đã là người hai kiếp, kiếp trước hắn thời thời khắc khắc điều bên trong chiến đấu và tranh đoạt cơ duyên cùng những yêu nghiệt kia tranh phong, không thời khắc nào có thể an ổn như thế này.
Lý Thiên Vũ liền nội thị bản thân, hắn chỉ ý định xem đan điền chửa trị thế nào rồi, nhưng lại không ngờ, đan điền đã hoàn toàn khôi phục như ban đầu, thoáng nhìn còn có vẻ cường đại hơn so với bình thường.
Lý Thiên Vũ mừng rỡ trong lòng, hiện tại hắn liền có thể mở Khí Hải và ngưng tụ Pháp Ấn, hắn nhẹ mĩm cười quay lại hang động lại đóng chặt cửa.
Mở ra Khí Hải và ngưng tụ Pháp Ấn cần tốn rất nhiều thời gian nên hắn mới chuẩn bị chu toàn như vậy, nếu như ở bên ngoài làm những việc đó liền rất dễ làm mồi cho yêu thú.
Lý Thiên Vũ đi vào bên trong hang động liền tranh thủ ngồi khoanh chân trên tản đá gần đó, nội thị và bắt đầu mở ra Khí Hải ở đan điền.
Cái gì gọi là “Khí Hải” khí hải là nơi chứa đựng chân khí, Khí Hải càng lớn dung nạp chân khí càng nhiều, theo tu vi tăng lên, “Khí Hải” cũng sẽ dần dần mở rộng.
Nói như vậy, muốn mở “Khí Hải” nhất định phải tại trưởng bối chỉ điểm tiến hành mới có thể hoàn thành, cái gì chứ mở “Khí Hải” đối với Lý Thiên Vũ không có gì khó chỉ như việc ăn cơm uống nước hằng ngày, chỉ mất nửa canh giờ hắn liền thành công mở ra “Khí Hải”.
Đối với tu sĩ khác tới nói, ít nhất cũng phải tốn hao mấy ngày thời gian tiến hành nếm thử, mới có thể đem “Khí Hải” mở ra tới.
Nhưng Lý Thiên Vũ lại chỉ mất nửa canh giờ để mở nó ra.
“Cỗ thân thể này quả nhiên rất nhỏ yếu, cũng chỉ là mở ra Khí Hải lớn chừng cái trứng gà mà thôi, có thể dung nạp chân khí quá ít!”.
Mở ra “Khí Hải” còn xa xa không đủ, phải biết kiếp trước hắn mở Khí Hải là to như một nấm tay vậy.
Khí Hải, chỉ là chứa đựng chân khí địa phương, Chân khí muốn tại toàn thân vận hành, nhất định phải có kinh mạch tương đối dẻo dai và bền chắc mới có thể tốt nhất vận hành.
Điều này với hắn cũng không quan trọng vì hắn có thời gian từ uẩn dưỡng cho kinh mạch thêm phần thông thuận.
Khí Hải đã hoàn thành mở ra, bây giờ lại chỉ còn mở ra Pháp Ấn nửa mà thôi.
Mở ra Pháp Ấn chính là thức tỉnh Linh Căn bên trong thân thể.
Linh Căn chính là thiên phú năng lực nguyên tố ẩn dấu sâu bên trong kỳ kinh bát mạch, có người huyết mạch cường đại liết nhìn một cái liền sẽ phát hiện ra nơi Linh Căn đang ẩn nấp, lại có người huyết mạch yếu ớt lại dùng cả đời cũng không tìm thấy Linh Căn ở đâu.
Những điều này làm sao làm khó được Lý Thiên Vũ, hắn kinh nghiệm hai đời, trong đầu tinh thông thiên hạ kỳ thư, chỉ việc tìm ta Linh Căn lại là việc hết sức đơn giản, hắn hiện tại liền có hơn một trăm loại pháp môn chuyên để tìm Linh Căn, nhưng hắn lại không dùng, hắn có cách đơn giản hơn là dùng thần thức xâm nhập kinh mạch tìm nó.
Thương Nguyên Giới, Cực Bắc Chi Địa.
Cực Bắc Chi Địa chính là một trong sáu đại cấm khu của nhân loại nơi này không chỉ hung hiểm đến từ Yêu thú mà còn là một nơi vô cùng lạnh lẽo, cũng là nơi lạnh giá nhất của Thương Nguyên Giới, nơi này băng tuyết rơi quanh năm, băng tuyết bao trùm phạm vi ức vạn dặm, lạnh lẽo vô cùng, nhân loại một khi tiến sâu vào bên trong vốn không thể sống sót được mà lập tức hóa thành một tấm băng điêu.
...
Tại nơi cực bắc lạnh lẽo này, một thiếu niên mài kiếm mắt sáng, toàn thân áo bào trắng trong rất tuấn lãng, mái tóc màu trắng xóa xã dài theo gió, bên hông hắn là một cái lệnh bài màu hắc kim bên trên đó có khắc một chữ “Đế” uy phong lẫm liệt, trên tay hắn cầm lấy một thanh trường kiếm màu bạc trên thân kiếm lúc này có vài giọt máu tươi rơi xuống nhuộm đỏ tuyết bên dưới.
“Lý Thiên Vũ, ngươi mau giao ra “Băng Thần Tịnh Đế Liên” thì bọn ta sẽ tha cho ngươi một mạng”.
Thiếu niên kia tên là Lý Thiên Vũ hắn là một trong hai vị thánh tử của Đế Huyền Cung.
Phía trước mặt Lý Thiên Vũ là sáu người áo bào đen trên mặt đeo một cái mặt nạ màu bạc che lại toàn bộ khuôn mặt hắn, bên trong một nam tử ở giữa lên tiếng.
“Haha, tha cho ta một mạng, các ngươi có nhân từ như vậy, ta dù là c·hết cũng không cho các ngươi toại nguyện” Lý Thiên Vũ ngửa mặt lên trời cười ha hả nói.
“Không tốt, hắn tự bạo, mau ... mau”.
Sáu người kia liền nhanh chóng hướng phía xa bỏ chạy.
“Trể” Lý Thiên Vũ lộ vẻ mặt tuyệt nhiên lên tiếng.
Đúng lúc này hư không nhẹ rung động một cái, một nữ tử toàn thân một bộ áo bào ngân sắc đột nhiên từ không gian hư vô đi ra xuất hiện trước mắt hắn, không gian dường như bị cô động lại, mọi hành động của hắn đột nhiên liền như vậy dừng lại.
Lý Thiên Vũ khi nhìn thấy nữ tử này liền lộ ra ánh mắt nhu tình và mĩm cười.
Không đợi hắn lên tiếng, nàng bổng nhiên đưa ra bàn tay cách không bắt lấy “Băng Thần Tịnh Đế Liên” rồi lại hư không tiêu thất.
Lý Thiên Vũ lúc này như là mộng, nàng không đến cứu ta mà lại đến để đoạt đi “Băng Thần Tịnh Đế Liên” lúc này tim hắn như là bị ngàn cây kim châm đâm vào, đau đớn tột cùng, hắn rất muốn tiến đến để hỏi nàng “Tại sao” nhưng đã không kịp nữa rồi, Chân Nguyên bên trong cơ thể hắn lúc này đang rất hỗn loạn và bạo ngược, hắn đang tự bạo nên vốn là không thể dừng lại.
Ở phía xa, trên một ngọn núi nữ tử vừa rồi liền xuất hiện một lần nửa nhưng lúc này nàng xuất hiện còn có một nam tử toàn thân một bộ cẩm y màu vàng kim hắn đưa tay phải ra bắt lấy “Băng Thần Tịnh Đế Liên” lộ nụ cười hài lòng.
Tay trái hắn vòng qua eo thon gọn của nàng, đưa ánh mắt nhìn về phía Lý Thiên Vũ, lộ ra vẻ ngạo nhiên và trêu tức, đến lúc này Lý Thiên Vũ dù là kẻ đần cũng hiểu chuyện gì đang sảy ra.
Hắn bị nàng lừa dối, hắn vốn bị kẹt tại Chuẩn Thánh đã rất lâu nhưng lại không cách nào đột phá, nàng liền nói cho hắn biết tại cực Bắc chi địa có một cây Băng Thần Tịnh Đế Liên có thể giúp hắn giải quyết vấn đề này.
Hắn cũng không nghĩ ngợi, nàng vốn là thanh mai trúc mã từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cả hai sớm đã ước định khi hắn Phá cảnh mà nhập Thánh, nàng liền gả cho hắn, nên hắn vô luận nghĩ cách nào cũng không ngờ nàng lại lừa dối chính mình.
"Lãnh Cơ Vị Y, ta hận a".
Ầm!
Ý nghĩ vừa dứt, thân thể hắn đã bành trướng đến cực hạn, thân thể hắn liền nổ tung, ngay cả một miếng cạn bả cũng không còn tồn động lại.
Hắn một đời thánh tử, một đời thiên kiêu cũng từ đây không còn, vẫn lạc tại nơi không một ai biết.
...
Đại Mạc Vương Triều, Cửu U Sơn Mạch lúc trăng treo lên cao.
Lý Thiên Vũ lần nữa mở mắt ra, trong mắt hắn là một mảnh không gian xa lạ.
"Là chuyện gì xảy ra, chẳng phải ta đã tự bạo rồi hay sao, vậy mà ta vẫn còn sống".
Lý Thiên Vũ mừng rỡ như điên cười lớn một tiếng, nhưng rồi đầu của hắn lúc này một trận đau đớn kịch liệt kéo đến, đầu của hắn đau đến nổi cứ như là búa bổ ra vậy, hắn thét lớn một tiếng rồi lại ngất đi.
Một lần nửa hắn mở mắt ra đã là ngày hôm sau, lúc này nếu như có ai đó nhìn thấy sắc mặt hắn nhất định rất đặc sắc.
Hắn lúc này như là trong mơ, hắn tổng cộng mất đến gần một phút đồng hồ để xác định một chuyện, hắn đã trùng sinh sống lại sau ba trăm năm.
Với một cường giả Chuẩn Thánh như hắn mà nói, phải mất tận gần một phút đồng hồ để xác định một chuyện, đây tuyệt đối là chuyện khó mà tin nổi, nhưng cũng đồng dạng chứng minh, sự tình phát sinh ở trên người hắn, là khó mà tin nổi cỡ nào.
Hắn thở dài một tiếng, rồi mới chú ý đến một cổ ký ức, một mảnh ký ức hoàn toàn mới của cổ bộ thân thể này.
Bộ thân thể này cũng đồng dạng tên là Lý Thiên Vũ, là nhi tử độc nhất của gia chủ Lý gia, Lý Gia bên trong toàn bộ Thanh Thành cũng là một đại tộc, Lý Phủ mà phụ thân hắn một tay chóng đở lên cũng là một trong năm thế lực lớn của Thanh Thành này.
Cổ thân thể này mồ côi mẹ từ bé, phụ thân hắn một thân gà trống nuôi con, nhưng lại không để hắn phải thua thiệt một ai.
Chủ nhân của cổ thân thể này cũng là một kỳ tài tu luyện, năm nay gần mười sáu tuổi đã là Ngưng Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh phong, chỉ kém một bước nửa liền ngưng tụ pháp ấn mà nhất cử đột phá đạt đến Linh Nguyên cảnh võ giả, nhưng ông trời lại bạc đãi hắn năm mười tuổi hắn đã đạt đến thành tựu này, sáu năm sau vẫn vậy.
Ở Thương Nguyên Giới này trẻ con một khi tôi thể thành công liền có thể bắt đầu tu luyện, tôi thể thành công sớm hay muộn cũng xem thể chất, thể phách của người đó có chịu nổi trùng kích của Linh Khí hay không, có người ba tuổi liền đã bắt đầu tu luyện, có người sáu tuổi mới tôi thể thành công cũng có người mười tuổi mới có thể bước vào con đường tu đạo.
Ở Đại Mạc này người tôi thể sớm nhất cũng là chủ nhân của Đại Mạc, Hạ Tinh Ngôn cũng là Quốc Chủ của Đại Mạc, năm tám tuổi bắt đầu tu luyện, thiên tư cực cao năm hắn bốn mươi tuổi đã đạt Niết Bàn Cảnh, đủ thấy thiên phú là bậc nào.
Mà Lý Thiên Vũ này cũng đồng dạng năm tám tuổi bắt đầu tu luyện, hắn chỉ dùng thời gian hai năm để hoàn thành nó đủ biết là hắn kinh diễm đến mức nào, hai năm với hắn cũng là tuyệt đối thiên tài.
Nhưng hắn lại một mực ở Ngưng Nguyên Cảnh tầng chín đỉnh phong sáu năm trời, không một chút dấu hiệu đột phá Linh Nguyên, điều này là cho mọi người cười nhạo không thôi, làm cho những người bình thường luôn nhịn bợ hắn bây giờ cũng trở mặt kinh thị hắn.
Đến cả hồng nhan tri kỷ, vị hôn thê cũng vì vậy mà trở mặt muốn hãm hại hắn, lừa gạt vào bên trong Cửu U Sơn Mạch này để g·iết hắn.
Đó cũng là lý do mà thân thể này c·hết đi, để Lý Thiên Vũ hắn mới có cơ hội mà trùng sinh đến.
“Huynh đệ, ta và ngươi điều là vì nữ nhân mà m·ất m·ạng, nhưng ta lại may mắn hơn ngươi là được một lần sống lại, ngươi an tâm ta nhất định sẽ thay ngươi báo thù và hiếu thuận với phụ thân ngươi”.
Lý Thiên Vũ thở dài một tiếng, hắn liền nội thị bản thân quan sát kỹ càng tình huống bản thân, một hồi lâu hắn liền nhướng mài nói đan điền ta bị động tay chân, đan điền quá nhiều lổ thủng Chân Khí vốn không có thể cố định, hèn gì tiền thân không thể ngưng Khí Hải.
Nhưng hắn lại ngẩn người vì bên trong thân thể hắn liền nhìn thấy một viên Bạch Châu nó đang toả ra bạch quang nhàn nhạt và đang chửa trị đan điền hắn.
Đây chẳng phải là viên Định Thiên Châu kia hay sao, nó lại theo ta đi đến một thế này, chắc hẳn nó là một cái nghịch thiên bảo vật, với tốc độ như thế này chắc hẳn không mất bao nhiêu thời gian nó liền có thể chữa tốt đan điền.
Một khi đan điền chữa trị thành công thì hắn nhất định có thể mở Khí Hải và ngưng tụ Pháp Ấn nhất cử đột phá Linh Nguyên Cảnh, Lý Thiên Vũ nghĩ đến đây liền mừng rỡ không thôi.
Dù sau thì cũng chỉ là tu luyện lại từ đầu mà thôi hắn có lòng tin trong vòng mười năm liền có thể trở lại đỉnh phong, vì hắn có [Thiên Trụ Vô Thần Quyết] dựa vào sự huyền diệu của nó và kinh nghiệm tu luyện của kiếp trước của hắn việc này không hề khó.
[Thiên Trụ Vô Thần Quyết] là một bộ chí cao bảo điển, mà lúc trước hắn trong lần lịch luyện nhận được, cấp bậc của nó rất cao, cao hơn hai bộ trấn tông bảo điển của Đế Huyền Cung nên hắn mới có lựa chọn công pháp này mà tu luyện.
Ở Thương Nguyên Giới này là cường giả vi tôn, một lời của kẻ mạnh có thể quyết định vận mệnh của hơn vạn người tính mạng, thế giới này tu luyện đầu tiên chính là Ngưng Nguyên Cảnh sao đó mở Khí Hải ngưng tụ Pháp Ấn đột phá lên Linh Nguyên Cảnh bên trên nửa là Huyền Nguyên Cảnh, Địa Nguyên Cảnh, Thiên Nguyên cảnh.
Mà từ Ngưng Nguyên Cảnh đột phá lên Linh Nguyên Cảnh là giai đoạn khó khăn nhất, thất thiết phải thoả mãn hai cái điều kiện đó là mở ra Khí Hải và ngưng tụ Pháp Ấn, trong đó mở ra Khí Hải là một việc dễ dàng sự tình, khó ở đây chính là Pháp Ấn.
Pháp ấn không phải ai cũng có thể thức tỉnh, pháp ấn chỉ đơn giản là thiên phú thuộc tính có sẵn trong cơ thể mỗi nhân loại là thuộc tính có thể là ngũ hành như Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ cũng như cực kỳ khan hiếm thuộc tính đặc thù như Quang Minh, Hắc Ám, Hàn Băng, Phong, Lôi, Thời Gian, Không Gian, ... do đó không phải ai ai cũng có Pháp Ấn.
Nếu không thức tỉnh ra pháp ấn thì vĩnh viễn sẽ không bước vào Linh Nguyên Cảnh mà sẽ bị kẹt tại Ngưng Nguyên Cảnh và sẽ c·hết già, Ngưng Nguyên Cảnh thì ai cũng có thể đạt đến và dễ dàng tu luyện, ở giai đoạn này chủ yếu tu luyện để cải thiện thân thể, để thân thể khoẻ mạnh sống lâu hơn một tí mà thôi.
Lý Thiên Vũ lúc này đã quan sát nơi này thật lâu và thêm ký ức của thân thể này liền biết hiện tại hắn đang ở ngoại vi Cửu U Sơn Mạch, bây giờ trời đã ngã đêm không tiện bên trong Sơn Mạch du tẩu, vì ban đêm bên trong Sơn Mạch này Yêu thú quành hành rất mạnh, một bước một yêu thú, một bước một sát cơ.
Hắn liền tranh thủ lúc còn sớm đi xung quanh tìm một nơi an toàn ẩn nấp, đi chưa tới nửa canh giờ hắn liền tìm thấy một cái hang động hắn liền vào bên trong lấy một tản đá lớn đóng chặc cửa lại, vì hắn đan điền đang bị tổn thương nặng và tu vi hắn cũng đã đạt đỉnh của Ngưng Nguyên Cảnh nên không thể tiếp tục tu luyện, chỉ có thể an ổn ngủ một giấc mà thôi.
Một đêm không có gì sảy ra, sáng sớm ngày hôm sau Lý Thiên Vũ phá đá mà đi ra ngoài, hắn ngước mặt lên trời mà hít một hơi thật sâu, cảm nhận không khí trong lành.
Hắn đã là người hai kiếp, kiếp trước hắn thời thời khắc khắc điều bên trong chiến đấu và tranh đoạt cơ duyên cùng những yêu nghiệt kia tranh phong, không thời khắc nào có thể an ổn như thế này.
Lý Thiên Vũ liền nội thị bản thân, hắn chỉ ý định xem đan điền chửa trị thế nào rồi, nhưng lại không ngờ, đan điền đã hoàn toàn khôi phục như ban đầu, thoáng nhìn còn có vẻ cường đại hơn so với bình thường.
Lý Thiên Vũ mừng rỡ trong lòng, hiện tại hắn liền có thể mở Khí Hải và ngưng tụ Pháp Ấn, hắn nhẹ mĩm cười quay lại hang động lại đóng chặt cửa.
Mở ra Khí Hải và ngưng tụ Pháp Ấn cần tốn rất nhiều thời gian nên hắn mới chuẩn bị chu toàn như vậy, nếu như ở bên ngoài làm những việc đó liền rất dễ làm mồi cho yêu thú.
Lý Thiên Vũ đi vào bên trong hang động liền tranh thủ ngồi khoanh chân trên tản đá gần đó, nội thị và bắt đầu mở ra Khí Hải ở đan điền.
Cái gì gọi là “Khí Hải” khí hải là nơi chứa đựng chân khí, Khí Hải càng lớn dung nạp chân khí càng nhiều, theo tu vi tăng lên, “Khí Hải” cũng sẽ dần dần mở rộng.
Nói như vậy, muốn mở “Khí Hải” nhất định phải tại trưởng bối chỉ điểm tiến hành mới có thể hoàn thành, cái gì chứ mở “Khí Hải” đối với Lý Thiên Vũ không có gì khó chỉ như việc ăn cơm uống nước hằng ngày, chỉ mất nửa canh giờ hắn liền thành công mở ra “Khí Hải”.
Đối với tu sĩ khác tới nói, ít nhất cũng phải tốn hao mấy ngày thời gian tiến hành nếm thử, mới có thể đem “Khí Hải” mở ra tới.
Nhưng Lý Thiên Vũ lại chỉ mất nửa canh giờ để mở nó ra.
“Cỗ thân thể này quả nhiên rất nhỏ yếu, cũng chỉ là mở ra Khí Hải lớn chừng cái trứng gà mà thôi, có thể dung nạp chân khí quá ít!”.
Mở ra “Khí Hải” còn xa xa không đủ, phải biết kiếp trước hắn mở Khí Hải là to như một nấm tay vậy.
Khí Hải, chỉ là chứa đựng chân khí địa phương, Chân khí muốn tại toàn thân vận hành, nhất định phải có kinh mạch tương đối dẻo dai và bền chắc mới có thể tốt nhất vận hành.
Điều này với hắn cũng không quan trọng vì hắn có thời gian từ uẩn dưỡng cho kinh mạch thêm phần thông thuận.
Khí Hải đã hoàn thành mở ra, bây giờ lại chỉ còn mở ra Pháp Ấn nửa mà thôi.
Mở ra Pháp Ấn chính là thức tỉnh Linh Căn bên trong thân thể.
Linh Căn chính là thiên phú năng lực nguyên tố ẩn dấu sâu bên trong kỳ kinh bát mạch, có người huyết mạch cường đại liết nhìn một cái liền sẽ phát hiện ra nơi Linh Căn đang ẩn nấp, lại có người huyết mạch yếu ớt lại dùng cả đời cũng không tìm thấy Linh Căn ở đâu.
Những điều này làm sao làm khó được Lý Thiên Vũ, hắn kinh nghiệm hai đời, trong đầu tinh thông thiên hạ kỳ thư, chỉ việc tìm ta Linh Căn lại là việc hết sức đơn giản, hắn hiện tại liền có hơn một trăm loại pháp môn chuyên để tìm Linh Căn, nhưng hắn lại không dùng, hắn có cách đơn giản hơn là dùng thần thức xâm nhập kinh mạch tìm nó.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận