Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Náo Từ 1960

Chương 838: Chương 38 (Ngọc Trung Thạch). Gặp lại bạn hiền

Ngày cập nhật : 2024-11-10 09:28:16
Chương 38 (Ngọc Trung Thạch). Gặp lại bạn hiền

Tối nay là thứ Năm, Thạch không phải dạy kèm nên tranh thủ tắm rửa đi ra quán tiếp tục kiếm tiền.

Bệnh tim vẫn còn đó nhưng sức bật tuổi 18 cộng thêm năng lượng khá nhiều trong Mộc Tâm khiến Thạch vẫn làm việc tốt, đặc biệt là tiền thu vào ào ạt tạo ra động cơ mạnh mẽ.

Buổi tối nay có cao trào checking, tiếc rằng ảo thuật cấp 4 quá mệt nên Thạch chỉ biểu diễn được 2 lần, còn lại là cấp 3 trở xuống.

Chị Huyền mãn nguyện bán trà sữa mỏi tay... tuy nhiên đến 9 giờ anh Hùng đã bắt chị phải nghỉ để dưỡng sức... lúc trước anh Thắng mà bắt kiểu này là không ăn thua nhưng gặp anh Hùng ra tay thì chị Huyền xếp re không chống cự, thế mới biết vỏ quýt dày có móng tay nhọn, móng tay nhọn lại gặp phải vỏ dừa...

Hôm nay Thạch thu hoạch khủng quá, tính thêm buổi tối thì đã gần đạt 60 triệu, cậu lập tức thay chị Huyền thưởng nóng cho nhân viên khác mỗi người 200 k.

(thưởng ít hơn vì ban ngày không có nhiều khách)

Chị Huyền nhăn mặt: - Ui... sao em làm vậy... cái vụ này của chị mà?

Thạch cười hề hề lấy 1 triệu chia cho đồng nghiệp:

- Chị à... hôm nay khách không bao nhiêu, em lại thu nhiều... em không lì xì thì chị lấy tiền đâu lì xì?

- Á... cái thằng này chảnh ta... bên này bán trà sữa đâu liên quan gì em biểu diễn...

- Ha ha... không có mọi người tiếp đãi chu đáo thì khách bỏ đi hết... em biểu diễn cho ai?

Nghe đến đây chị Huyền gật gù thấy có lý:

- Em làm vậy cũng không sai chỉ là chị thấy hơi cấn cấn...

- ???

- Tiền lì xì của chị đâu? Chị là người tiếp khách nhiều nhất nèeee...

Ha ha ha ha ha.... cả đám cười vui vẻ rồi tan họp, được về 9 giờ sướng hơn 10 giờ nhiều, như vậy buổi tối còn loay hoay được việc nhà hoặc thư giãn một chút... từ đây về sau cứ hễ Thạch biểu diễn thu nhiều tiền là đều phát thưởng cho mọi người... như vậy ai cũng vui vẻ thoải mái.

...



Buổi tối nhắn tin, Nhã Hân rất vui khi Thạch thu hoạch kỷ lục, nàng cũng kể về vụ ngày hôm qua live stream tỏ tình gây chấn động lớn trong trường của nàng... rất nhiều boy tan vỡ trái tim, nhưng cũng không ít lại hừng hực lửa chinh phục... mấy boy dạng này dường như rất thích cua bồ người khác... đặc biệt anh chàng sắp ra trường có dòng họ tổng thống kia đã tuyên bố công khai là sẽ cưa đổ Lily cho bằng được!

(khác múi giờ, bên Nhã Hân đã trôi qua ngày hôm sau)

...

Một đêm ngủ ngon lành, sáng thứ Sáu 7/9, Thạch dậy sớm để đi... ăn.

Cậu cần nạp năng lượng và dinh dưỡng cho Mộc Tâm, tuy nhiên sáng hôm qua hiệu suất còn thấp... mấy món ăn sáng đó có vẻ chứa ít năng lượng, vừa tốn nhiều tiền vừa mất thời gian chờ đợi ở từng quán...

Vậy nên sáng nay Thạch đổi chiến thuật, vác theo ba lô to nhất, cậu đạp xe dạo quanh các con phố quen thuộc, cứ hễ thấy các cụ già bán đồ ăn sáng lặt vặt là cậu tấp vào mua ủng hộ rất nhiều: khoai lang, bánh tét, bắp luộc, khoai mì, bánh ít, bánh chưng, xôi, bánh tiêu, bánh da lợn, bánh bò...

Hiệu quả hiện ra ngay lập tức, cùng là tốn 1 triệu giống sáng hôm qua nhưng lượng thức ăn nhiều hơn gấp 7-8 lần, tổng năng lượng và dinh dưỡng thu được cũng tăng hơn chục lần!

Tuy nhiên phiền toái cũng kéo đến, ba lô đầy nặng trĩu hai vai, xe treo lũ khũ... nhưng nghĩ đến gương mặt nhăn nheo của các cụ già đã nở nụ cười tươi như thế nào thì mọi phiền toái đều bay biến, Thạch tìm ghế đá ven đường ngồi nghỉ, lấy bánh, thức ăn ra giải quyết cho giảm tải trọng.

Cậu ăn với tốc độ nhanh nhất, hầu như là hai tay hai bánh... ăn hết bớt rồi lại đi mua tiếp treo xe...

Vòng đi vòng lại đến 8 giờ rưỡi ghé quán thì vẫn còn một ba lô đầy ắp và một bịch khoai to treo xe, lúc ngồi ăn dọc đường Thạch tình cờ phát hiện một bí kíp:

Nếu ăn trong quán hai ba tô phở cùng lúc thì sẽ bị dòm ngó để ý khá là khó chịu... nhưng ngồi ven đường dù ăn có "tàn bạo" cỡ nào thì thiên hạ cũng thấy bình thường vì ai cũng chỉ đi ngang qua chốc lát, chỉ thấy Thạch ăn có "một" cái bánh mà thôi... rất tuyệt!

...

Vào đến quán, Thạch lấy bịch khoai mời mọi người, kể cả chị Huyền và anh Hùng.

Hùng: - Wow... sáng nay em cho mọi người "ăn sang" hả?

(sáng ăn khoai = khoái ăn sang)

- Ha ha... gần nhà em có mấy cụ bà bán đồ ăn sáng... em mua ủng hộ sẵn mời mọi người luôn!

Huyền: - Thạch làm rất đúng... nên ủng hộ người già khó khăn!



- Vậy mai mốt mọi người sẽ ăn khoai và bánh dài dài...

Liên cười tủm tỉm gật đầu thay lời cảm ơn, Thủy cười hì hì:

- Vậy mai mốt tụi chị đỡ tốn tiền ăn sáng... cảm ơn Thạch nhiều ha!

Chỉ trêu đùa vài câu thôi mà khách đã đến dồn dập, quán nổi tiếng quả nhiên khác với quán thông thường, chị Huyền cười tươi rói đon đả đi đón khách.

...

Lại một ngày thu hoạch tràn đầy trôi qua, 5 giờ kém Thạch đi về sớm nhưng cũng đã đút túi hơn 15 triệu.

Rất khiêm tốn so với ngày hôm qua vì không có đấu giá... tuy nhiên chỉ nhiêu đó đã là thu hoạch trong mơ, chỉ tiếc chiều tối có hẹn và phải đi dạy kèm!

Chị Huyền tiếc cho Thạch lắm nhưng đồng thời vô cùng nể phục cậu, không phải ai cũng vì "tín" mà bỏ được "lợi" như Thạch... phải biết rằng cả tháng dạy kèm chỉ thu được 2,1 triệu trong khi đó tối hôm qua Thạch thu được 20 triệu, gấp 10 lần đi dạy một tháng.

Lòng Thạch háo hức đạp "Trek Madone" về nhà chuẩn bị gặp bạn chí cốt nhưng ai ngờ ở nhà lại có bất ngờ lớn dành cho Thạch:

1 thùng to khủng vừa được giao hàng bằng xe tải, dài rộng hơn 1 m², cao khoảng 2 m.

Phía trên thùng dán chằng chịt các hóa đơn chứng từ gì đấy, xem mãi mới hiểu là quà tặng Nhã Hân gửi về từ bên kia đại dương.

Đáng tiếc giờ này ở bên Mễ còn quá sớm... Thạch không gọi điện cảm ơn bạn gái được, cả nhà nhìn Như Hoa nhảy nhót giành khui hàng.

Bên trong toàn là quần áo, mỹ phẩm, vật dụng và rất nhiều sách.

Thạch không ngạc nhiên vì Nhã Hân đã báo trước, trừ sách vở ra thì 80% đồ đạc là của Thạch, 20% còn lại là quà nàng gửi tặng ba mẹ và em gái...

Chưa kịp xem kỹ thì Hào mập đã tới, anh chàng ngạc nhiên nhìn thùng quà sau đó chuyển qua hâm mộ rồi ghen tị... Thạch vui vẻ chia sẻ một bộ bóp da, nịt da, nước hoa nam... còn quần áo giày dép thì Hào mập ngoại cỡ nên không xài được, sách vở tài liệu lại càng thêm không cần.

Hào: - Chuồi uôi... có bạn gái phú bà có khác... hôm nay hên quá hưởng ké phát đã luôn!

Thạch: - Ừ... mày hên thiệt đó... ngồi chờ tao tắm cái rồi đi!



- Ấy đừng... - Hào mập thì thầm - ... đi với tao xông hơi - massage để tao xả stress hai tuần trong "trại"...

Thạch giơ tay làm dấu cắt cổ:

- Nhã Hân nói không sai... trước sau gì mày cũng rủ tao đi bậy... người ta cảnh cáo tao rồi đó... thôi để tao đi tắm rồi đi.

Hào mập sững sờ... cái gì mà đi bậy... cái này là trong sáng cơ mà???

...

Không biết có oan ức thiệt không mà Hào mập cứ lèm bèm suốt 10 phút chở Thạch... mãi đến khi yên vị trong nhà hàng buffet hải sản thì nó mới tập trung sự chú ý qua đồ ăn.

Một cuộc đại tàn sát diễn ra, một mập một ròm thi nhau xem ai là anh hùng Buffet... sau nửa tiếng bất phân thắng bại.

Sau một tiếng Hào mập giương cờ trắng đầu hàng, chịu thua phải làm chân chạy bàn cho Thạch.

Sau 1 tiếng rưỡi Hào mập tâm phục khẩu phục, nó trợn mắt ngạc nhiên nhìn Thạch như nhìn người ngoài hành tinh.

Trong nhà hàng cũng có rất nhiều thực khách soi mói, kể cả ông chủ và nhân viên cũng dành sự quan tâm đặc biệt cho Thạch... tóm lại một câu là ăn uống sảng khoái, rất có lời, chỉ tốn 500 k tiền vé một người mà ăn hiệu quả gấp nhiều lần bên ngoài, đặc biệt là rất ngon miệng.

Nhưng ăn kiểu này tội nghiệp chủ quán và gây sự chú ý không cần thiết, Thạch không thích... cậu sẽ chọn cách mua đồ ăn ủng hộ người già, như vậy vừa giúp được các cụ vừa không có ai dòm ngó!

Từ đầu đến cuối Hào mập hỏi nhiều nhất là 1 câu:

- Mày làm gì ăn nhiều vậy?

Cực chẳng đã Thạch phải bịa:

- Tao đang tập luyện cho màn ảo thuật tiếp theo.

- Ha ha ha... lần đầu tao nghe nói ảo thuật mà tập ăn như mày đó...

- Kệ tao... người thành công phải có lối đi riêng...

- Xạo hoàiiiii...

(Còn tiếp)

Bình Luận

0 Thảo luận