Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Náo Từ 1960

Chương 824: Chương 24 (Ngọc Trung Thạch). Người xưa

Ngày cập nhật : 2024-11-10 09:28:09
Chương 24 (Ngọc Trung Thạch). Người xưa

Sáng thứ 3, 4/9 vẫn là ngày lễ nghỉ bù, khách khứa vẫn đông, mọi người muốn tranh thủ bữa lễ cuối đi checking Huyền Milk Tea đang quá hot.

Giá trà sữa vẫn bình thường, chất lượng luôn đảm bảo, Chàng Trai Hoa Hồng vẫn tung tăng biểu diễn, đặc biệt là hôm nay không quay clip, Thạch muốn bảo vệ nó hơn là tăng clip rồi bị người ta vùi dập.

Kẹo sô cô la mua cả bao to 20 kg, trà sữa uống thoải mái hết ly này đến ly khác, chị Huyền đã đặt được chỗ giao hoa hồng sỉ, chỉ cần alô là giao ngay 50-100 bông đủ màu tươi rói, đảm bảo tất cả là búp chưa nở.

Tất cả đã sẵn sàng để biểu diễn kiếm tiền, chỉ tiếc là quán quá nhỏ. Chị Huyền tiếc khách nên vận dụng quan hệ xin địa phương cho dựng dù che trên vỉa hè vài bữa để chờ sang quán, nhờ vậy khách đến nhiều vẫn có chỗ ngồi nhâm nhi trà sữa chờ trải nghiệm ảo thuật bên trong quán.

Từ 8 giờ 30 sáng đến 12 giờ 30 Thạch bán được rất nhiều bông.

Khách rất thích hình thức ảo thuật cấp 2 chung nhiều người, Thạch chiều khách tối đa: 3-4 người một lần rồi 5-6, 7-8 và kỷ lục là 9 khách cầm 9 bông hoa nở cùng lúc.

Vốn định không đăng Vlog nhưng đoạn này lên hình tuyệt đẹp nên Thạch lấy nó làm clip thứ 4, tuy ngắn ngủi, không có cả lời thoại, lời dẫn đàng hoàng nhưng bù lại có không khí rất náo nhiệt vui vẻ.

Như Hoa ở nhà đang rầu rĩ vì anh Tép nói không làm clip, ai dè cuối cùng lại có, bé hí hửng cắt ghép ngay clip 4, clip này bé tập sử dụng nhiều hiệu ứng để làm clip vui hơn, nổi bật hơn... không còn sợ người khác nói là ảo thuật giả tạo vì đã có 3 clip trước minh chứng...

...

Giữa trưa tuyên bố nghỉ giải lao, chỉ bán trà sữa lai rai và thay nhau ăn cơm, Thạch bàn bạc riêng với chị Huyền:

- Thạch Vlog ngày hôm qua bị người ta t·ấn c·ông b·ằng thủy quân đó chị!

- Wow... hèn gì chị vào thấy phần bình luận chửi nhau ỏm tỏi...

- Em cần tìm một công ty an ninh mạng để bảo vệ nó.

- Hả... nghiêm trọng vậy sao em? Chị tưởng là bình thường... mấy đứa rảnh VL như vậy cuối cùng cũng sẽ im miệng mà!

- Đúng là bình thường như vậy... nhưng đây là thủy quân, nhận tiền vào chửi, chỉ khi nào hết nhận tiền mới ngừng chửi mà thôi... với lại nếu đã có người muốn phá thì họ có thể mướn h·acker c·ướp luôn quyền điều khiển của vlog đó chị...

- Ờ há... cái này chị nghe hoài... có h·acker ác lắm, vào chiếm quyền sau đó phát ngôn bừa bãi để gieo hoạ cho chủ tài khoản...

- Cái đó là em sợ nhất... chị quen biết rộng có biết ai làm an ninh mạng không? Có người quen đảm bảo hơn!

Chị Huyền chần chừ nhưng vẫn gật đầu:

- Chị có một người bạn giỏi IT lắm, ảnh mở luôn công ty an ninh mạng... nhưng lâu lắm rồi không liên lạc... chị sợ...

- Chỉ cần công ty tốt là được, nếu chị ngại thì để em đi...

- Thôi... em nghỉ ngơi chút còn biểu diễn kiếm tiền, chị sẽ vì em đi gặp ảnh... có lẽ nhờ em mà chị gặp lại một bạn cũ ngày xưa!

Nói là làm, chị Huyền vào trang điểm sơ lại rồi dắt xe đi luôn, Thạch cũng mệt nên không để ý vẻ mặt khá rối rắm của chị Huyền.

...

Huyền rủ rê nhóm bạn thân uống cà phê, nhóm có 6 đứa tên toàn chữ H: Hảo, Hòa, Hậu, Hoa, Hương, Huyền.

Trong đó Huyền và Lan Hương xinh đẹp nhất nhưng lại lận đận nhất, Huyền chơi thân nhất là Hảo.

Vì còn nghỉ lễ nên nhóm bạn đến rất lẹ, Hảo nhăn Huyền:



- Trưa nắng chang chang... bà rủ uống cà phê chi vậy?

Hoà: - Đúng đó, đang ở nhà ôm chồng ngon lành...

Hậu: - Thôi đừng càm ràm... nhà ở gần chứ có ở xa đâu mà la ó... sao mày không kêu tụi tao ghé quán của mày, ra đây chi cho tốn kém?

Huyền: - Hừm... ra đây còn đỡ tốn hơn quán tao, tụi bây uống trà sữa tới no còn quá cha tiền cà phê á!

Lan Hương: - Con Huyền nó nói xạo đó... quán nó giờ đông cứng ngắc làm sao ngồi tâm sự được.

- ???

Lan Hương: - Thì cái vụ biểu diễn ảo thuật đó.

Hậu: - Ờ... hai bữa nay sốt sình sịch luôn...

Huyền: - Thì vậy nên hai bữa trước tao mới mượn tiền của tụi bây đó, quán đông quá phải đổi quán lớn.

Hảo: - Chuyến này mày ráng phất thiệt cho tụi tao đỡ lo nha mậy!

Huyền: - Mày làm như tao không muốn vậy á! Tao rầu rụng hết tóc rồi đây nè!

Hoa: - Thôi mày đừng xạo... ai không biết tóc mày đẹp, chỉ có con Hương là ngang ngửa với mày! ... ...

Lời qua tiếng lại ghẹo chọc vui vẻ một lát Huyền vào chủ đề chính:

- Hôm bữa tập hợp để xin mượn tiền, hôm nay tập hợp là để xin giúp đỡ.

Hảo: - Nói đi... mày cần bao nhiêu nữa... dù bán chồng tao vẫn sẽ giúp!

Ha ha ha ha ha...

Huyền: - Thôi... I can u... có ông chồng mà tối ngày đòi bán hoài... lần này chỉ xin đúng một số... điện thoại thôi.

Hoà: - U má ơi... mày rảnh thiệt... xin số điện thoại sao nhắn trên group???

Huyền cười khổ: - Xin trên group sợ tụi bây không cho!

Hậu: - Xời... mày muốn xin số ai? Dù là bạn trai tao thì tao cũng cho luôn!

Huyền: - Số của anh Hùng... Trần Mạnh Hùng.

Tập thể nín khe... 15 giây sau:

Hảo: - Tao không có số của ổng.

Hòa: - Tao có nhưng hôm bữa máy bị hư, không lưu kịp.

Hậu: - Tao lưu số cũ, mất liên lạc lâu rồi.

Hoa: - Me too.



4 đứa lắc đầu ngầy ngậy, chỉ có Lan Hương là nhìn Huyền tức giận, giọng lạc hẳn đi:

- Mày có bồ lâu rồi... lấy số ổng để làm gì nữa?

Huyền cười khổ:

- Tao có chuyện muốn nhờ... Thạch Vlog bị t·ấn c·ông tối hôm qua, cần tìm an ninh mạng để tăng cường bảo vệ.

Hảo chợt đứng dậy chủ động lánh mặt:

- Tụi bây nói trước, tao đi rửa tay chút xíu...

- Ế... chờ tao.

- Tao nữa...

3 cô bạn khác cũng líu ríu rút lui, để lại hai người.

Lan Hương: - Sao mày không giữ số của anh Hùng?

Huyền: - Giữ làm gì? Bồ tao ghen muốn c·hết!

- Xạo... tao không tin trong điện thoại mày không có lưu số của đàn ông lạ!

- Ừ thì... có. Nhưng chuyện trôi qua lâu quá rồi giữ số làm gì! Lúc đó vừa ra trường 1-2 năm, giờ tụi mình đã 30...

- Mày nói thiệt đi... tại sao lúc đó anh Hùng cầu hôn mày không chịu cho cưới, rồi quay qua quay lại hai người chia tay là sao?

Huyền cười khổ:

- Cưới để làm gì? Mày không thấy tao có bạn trai suốt mà có cưới hỏi gì đâu.

- Tại sao... tại sao?

- Chơi thân lâu vậy mà không biết sao?

- Hừm... có nói đâu mà biết. Mày có nói cũng chỉ nói cho con Hảo mà thôi!

- Ai dà... tao cũng không muốn giấu, nhưng chuyện xấu nói ra làm gì...

- Tao muốn nghe...

- Ok... cha mẹ tao lúc xưa yêu nhau c·hết sống, vượt mọi khó khăn, vượt qua gia đình cấm cản... nhưng cuối cùng cả hai vẫn n·goại t·ình rồi l·y d·ị... từ đó tao không tin tưởng vào hôn nhân!

- Nhưng mày và Hùng yêu nhau lắm mà?

- Yêu thì sao? Tao không muốn kết hôn để rồi lại l·y h·ôn... tao còn phát hiện mình bị vô sinh... tiếp theo là phát hiện nhỏ bạn thân yêu thầm anh Hùng... mày thấy mọi chuyện giống trong phim ngôn tình không?!

- Ý mày nói tao?

- Chứ nói ai bây giờ? Tao rút lui là để nhường cho hai người! Nhớ năm đó chỉ có tao và mày cùng học một trường đại học, anh Hùng hơn tụi mình một khóa... Lúc ảnh muốn cua tao, mày đứng ra mai mối hợp tác... rồi bà mai yêu đàng trai...



- Đừng nói nữa... tao đâu muốn như vậy, tim tao nó không nghe lời... tao thấy có lỗi nên có bao giờ dám lên tiếng gì đâu!

- Thì tao có trách mày đâu! Tao đã rút lui sao mày không nhào vô mà ở giá đến bây giờ?

- Mày coi thường anh Hùng quá!

- Là sao?

- Ảnh thương mày nên ở vậy không quen ai cả, đặc biệt là tao, người bạn thân của mày và cũng là bà mai... ảnh tránh tao dữ lắm!

Huyền ảo não: - Càng nói càng rối... thôi bỏ đi, cho tao số để tao hẹn gặp nói chuyện...

- Hổng sợ bạn trai ghen à?

- Trai với triết gì nữa... giờ lo sự nghiệp, tánh tao mày cũng biết, có bạn trai cũng như không, đâu bao giờ có kết quả!

- Sao mày không quay lại với ảnh?

- Tao quen tùm lum, giờ còn gì cho ảnh nữa... chuyện quá khứ cứ để nó trôi qua!

Lan Hương thở dài, chia số cho Huyền sau đó đột nhiên phát hiện:

- Ủa, sao có cái điện thoại trên bàn?

Điện thoại úp mặt xuống, Huyền cầm lên kiểm tra thì giật mình:

- Cái này là của con Hoà... sao nó đang gọi cho con Hoa...

- Thôi c·hết... tụi nó đặt máy nghe lén mình đó... tắt máy mau...

...

Bên ngoài quán dưới một bóng râm, bốn cô nàng Hậu, Hảo, Hoà, Hoa đang bật loa nghe say sưa...

Tút... tút...

- Tắt máy bà nó rồi!

- Tắt thì ok thôi, dù sao cũng nghe hết rồi hì hì...

- Làm vậy có quá đáng không?

Hoà lắc đầu: - Bốn đứa mình đều biết chuyện mà hai đứa nó muốn giấu... Tao cố ý làm vậy là để tụi nó biết bị lộ, sau này không né tránh tụi mình về chuyện này nữa.

Hảo: - Good idea!

Hoà: - Giờ vô hai đứa nó chửi tao... tụi bây bảo vệ tao nha!

- Ok... cứu một mạng người hơn xây bảy tháp phù đồ... lỡ cứu không được tụi tao sẽ hậu táng cẩn thận...

- Má ơi! Tin lầm bạn xấu...

Ha ha ha ha ha ha...

(còn tiếp)

Bình Luận

0 Thảo luận