Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Náo Từ 1960

Chương 121: Chương 121. Nhân định thắng thiên

Ngày cập nhật : 2024-11-10 08:50:25
Chương 121. Nhân định thắng thiên

Phương án trợ giúp cụ thể đất nước Niger được Giang Bình An đưa ra rất đơn giản...

Về an ninh, Giang Bình An cho Niger thuê mướn 50 vạn lính đánh thuê của Đại Thịnh đế quốc qua Niger, họ sẽ lãnh lương gấp 5 lần so với khi ở Đại Thịnh.

Số lính đánh thuê này sẽ giúp giữ gìn ổn định trên toàn bộ Niger. Ngoài ra họ có rất nhiều xe cơ giới, thiết bị... cũng sẽ tham gia các công tác kiến thiết xây dựng, sản xuất trồng trọt.

Việc lính đánh thuê lãnh lương cao quá nhiều như vậy là vì đi quá xa nhà, lại phải công tác ở Niger có điều kiện rất khắc nghiệt. Số lương bổng khổng lồ này, tổng thống Hamani Diori thống nhất với Giang thủ tướng là sẽ trừ vào tiền các công ty nông nghiệp của Đại Thịnh, khi họ thuê mướn đất đai để trồng trọt canh tác giống cây Dù Bạch Kim: hơn 1 triệu km² khu vực nằm trong sa mạc Sahara.

Dĩ nhiên, giá thuê đất hoang mạc là rẻ bèo, không tương xứng với giá tiền thuê mướn lính đánh thuê.

Ban đầu điều này làm cho tổng thống Hamani Diori rất khổ sở.

- Giang Bình An thủ tướng, ta nghĩ rằng ngài muốn lấy tiền thuê mướn đất hoang mạc để trừ tiền thuê mướn lính đánh thuê của Đại Thịnh là quá không công bằng, nó cực kỳ thiệt thòi cho ngài.

Giang Bình An gật gù xác nhận điều tổng thống Hamani Diori nói là có, nhưng hắn lại giải thích theo một khía cạnh khác:

- Thưa ngài tổng thống, hiện tại ngài nhìn thấy hoang mạc chẳng đáng giá một đồng xu, nhưng ta lại thấy nó rất đáng giá.

- Không thể nào, Giang thủ tướng ngài đừng đùa. Chúng tôi đã cho khảo sát kỹ về địa chất, nơi hoang mạc đó không hề có quặng mỏ gì quý hiếm, không có mỏ dầu, không có mỏ vàng hoặc kim cương... Vì sao ngài lại thấy đáng giá.

- Ha ha ha... Ta nói nó đáng giá đây là nói trong tương lai.

- Tương lai?

- Phải, trong tương lai 1 triệu km² hoang mạc đó sẽ biến thành ốc đảo, xanh tươi trù phú, cỏ xanh ngút mắt, gia súc thành đàn... Khi đó giá trị của chúng sẽ cao như thế nào chắc ngài dễ dàng hình dung ra phải không?



Tổng thống Hamani Diori trầm mặc, ông nghe Giang thủ tướng trẻ tuổi muốn làm phần đất to lớn của Niger bên sa mạc thành vùng đất xanh tươi trù phú thì hết hồn.

- Ngài đây là muốn dùng sức con người nhân định thắng thiên sao? Nhưng cái giá bỏ ra rất to lớn, rất mất thời gian, thu hoạch so với đầu tư rất kém.

- Ha ha ha... Trên đời này những việc dễ dàng mà có thu hoạch lớn thì mọi người đã tranh giành chém g·iết nhau làm cả rồi. Ta không muốn tranh vào mấy vũng nước đục ngầu đầy máu me đó nữa. Ta muốn đi một lối riêng, tự mình mở ra một khoảng trời mới xanh tươi.

- Nhưng thời gian sẽ mất rất lâu, trên thế giới rất nhiều nơi đã cải tạo sa mạc, họ đều mất 10 năm trở lên thì mới phủ được màu xanh, nhưng thu hoạch cũng không nhiều vì chi phí quá lớn so với đầu tư ở những nơi khác.

- Ta biết tổng thống ngài lo ngại chuyện ta hứa hẹn 1-2 năm sẽ giúp Niger phát triển vượt bậc. Ngài cứ yên tâm nhìn thử thủ đoạn của ta. Ta chắc chắn ngài sẽ thích thú vô cùng. Nhưng ngoài việc cải tạo phần đất sa mạc để làm nông nghiệp thu lợi, thì ý đồ chủ yếu của ta chính là muốn dùng nông nghiệp nơi đó tạo ra việc làm ổn định, thu nhập cao cho người dân Niger nói riêng và cho người dân cả châu Phi nói chung.

- Ô... thì ra Giang thủ tướng muốn hạ một ván cờ to lớn, chẳng những dính đến người dân Niger mà còn bao trùm cả người dân châu Phi nữa. Nhưng ngài có thật sự cần nhiều nhân công như vậy không?

- Để ta nói một bài toán đơn giản cho ngài hình dung nhé. Mỗi 1000m² đất trồng cây Dù Bạch Kim kết hợp với cỏ đậu đuôi chồn và kết hợp luôn với chăn nuôi gia súc gia cầm thì cần 1-2 người lao động phổ thông.

1 triệu km² đất nằm ở hoang mạc của Niger sẽ có diện tích tính theo m² là:

1 triệu triệu m² = 1000 tỷ m²

Như vậy nếu gieo trồng kết hợp chăn nuôi toàn bộ khu này, ta sẽ phải tuyển dụng 1-2 tỷ người lao động phổ thông.

- Ôi trời ơi, 1-2 tỷ người lao động phổ thông, tức là 1-2 tỷ cơ hội việc làm cho cả châu Phi. Tuyệt... tuyệt... tuyệt... Nhưng cả châu Phi dân số năm ngoái thống kê được mới hơn 280 triệu người, làm sao thỏa mãn được?

- Ha ha ha... có việc làm dư thừa vẫn tốt hơn là thiếu việc làm đúng không?

- Đúng, dư vẫn hơn thiếu. Nhưng ta e rằng...



- Có gì xin ngài tổng thống cứ nói thoải mái.

- Ta e rằng người dân châu Phi đa phần tính cách tản mạn, không thích làm việc quá căng thẳng, quá chặt chẽ như trong các công ty, các nông trường chuyên nghiệp. Năng suất lao động của mọi người khá kém, họ có thể đội lu đi hứng nước vài chục km, mất cả mấy tiếng đồng hồ, nhưng để họ vào công ty làm việc căng thẳng 1-2 tiếng thì họ sẽ rất khó tập trung làm việc tốt được...

- Ngài nói điều này rất đúng và rất khách quan. Nhưng ta tin rằng ở đâu cũng vậy, có người này người khác, sẽ có nhiều người cần một việc làm chân chính, ổn định, với đồng lương cao.

Vả lại nơi gieo trồng Dù Bạch Kim như ngài đã tham quan mấy bữa nay, là một khoảng không gian tự nhiên to lớn, đâu phải trong xí nghiệp gò bó. Nơi đó người dân châu Phi có thể vừa làm việc nhẹ nhàng vừa có thể hòa mình vào thiên nhiên theo đúng bản tâm của họ, ta nghĩ nhiều người sẽ thích.

Ta thậm chí sẽ dùng nhiều chế độ đãi ngộ tốt đẹp để hấp dẫn ngày càng nhiều dân bản xứ tham gia vào khu vực gieo trồng đó:

* Ai vào làm thì có nhà để chuyển cả gia đình vào sống.

* Có trường mẫu giáo giữ trẻ, có trường cấp 1, tất cả đều miễn phí đối với công nhân trong nông trường.

* Có bệnh viện, có khu chiếu phim, có khu mua sắm, có khu chơi trò chơi, có khu làm đẹp... cho tất cả các công nhân có thể tiêu phí hưởng thụ. Đặc biệt khu bệnh viện đều là bác sĩ giỏi, thiết bị tiên tiến nhất sẽ đảm bảo sức khỏe tốt nhất cho các công nhân kể cả cho gia đình của họ.

* Khi công nhân vào làm, gia đình của họ ngoài việc có nhà ở, thì thức ăn và nước uống sẽ được đảm bảo đầy đủ, sẽ không còn cảnh đội lu đi lấy nước nửa ngày hoặc trẻ em bị suy dinh dưỡng, bị bệnh không ai chữa trị...

Giang Bình An đã trình bày xong ý tưởng, nhưng tổng thống Hamani Diori lại im lặng khá lâu, ông ta không biết phải nói ra sao nữa để bình luận về những ý tưởng quá điên rồ nhưng đầy tính nhân văn này của Giang thủ tướng trẻ tuổi.

Trong đầu ông mãi vang vọng một câu nói mà người dân của đế quốc Đại Thịnh đánh giá về Giang thủ tướng:

"Giang thủ tướng là thần tiên hạ phàm, chuyên cứu dân độ thế.

Phải rồi, chỉ có cứu dân độ thế mới có thể chăm lo cho những người hoàn toàn xa lạ ở xa tít tận mù khơi kia"



Tổng thống Hamani Diori trên gương mặt đã hỉ cực mà khóc, ông ta lão lệ tung hoành, bỏ qua cái uy nghiêm của một tổng thống, bỏ qua những thủ đoạn chính trị khách sáo trống rỗng, ông kính cẩn nghiêng mình cảm tạ:

- Tấm lòng của ngài dành cho Niger, dành cho cả châu Phi quá tốt đẹp, quá to lớn. Giờ phút này ta cũng không biết phải nói gì, chỉ xin cảm ơn ngài thật nhiều, từ đây về sau ta và đất nước Niger sẽ luôn đi theo kế hoạch vĩ đại này của ngài. Hy vọng chúng ta sẽ mau chóng thành công.

- Thành công là chắc chắn, chỉ cần 50 vạn lính đánh thuê cùng thiết bị cơ giới chuyển qua Niger là chúng ta có thể khởi động kế hoạch. Sau đó nước ngọt cũng sẽ mau chóng xuất hiện, rồi sẽ tuyển dụng người để làm việc. Thậm chí bước đầu ta còn dự định tuyển dụng người lao động từ Đại Thịnh đế quốc qua Niger trước để khởi động dự án.

- Ý của ngài là chưa sử dụng ngay người của Niger?

- Phải. Một con tàu hỏa muốn chạy thì phải có đầu tàu kéo cho nó khởi động. Người lao động bên Đại Thịnh đế quốc sẽ là đầu tàu kéo cho cả đoàn tàu của Niger lao nhanh về phía trước. Ta nghĩ khi người dân thường của Niger nhìn thấy các công nhân của Đại Thịnh làm việc tốt đẹp, có lương cao, có nhà ở, ăn ngon mặc đẹp, có bệnh viện, trường học, có khu chiếu phim, khu trò chơi... thì họ sẽ bị lôi cuốn, tò mò, thòm thèm và cuối cùng là tham gia công tác.

Mà một khi người dân Niger tham gia công tác ngày càng nhiều thì người dân châu Phi cũng sẽ từ từ nhập cuộc.

Hà huống chi hiện tại dân số châu Phi chỉ hơn 280 triệu người, trước sau gì cũng phải tuyển dụng thêm từ châu Á, nên ta đưa người bên Đại Thịnh qua đó cũng là sớm hay muộn mà thôi.

- Giang thủ tướng, ngài nói rất đúng, Niger cần phải có đầu tàu để lôi kéo, làm mẫu. Nhưng những công nhân bên Đại Thịnh qua đây có ở và định cư luôn hay không?

- Ha ha ha... Tổng thống quên Liên Minh Thịnh Vượng quy định rồi sao! Người dân các nước trong Liên Minh Thịnh Vượng có thể qua lại thoải mái để học tập, du lịch, làm việc, kinh doanh, còn việc định cư thì 1-2 năm mới suy xét.

Cho nên bước đầu các công nhân từ Đại Thịnh đế quốc qua bên Niger chỉ là theo dạng xuất khẩu lao động theo hợp đồng hàng năm.

- Ta có lo lắng về việc các công nhân của Đại Thịnh các ngài có chịu qua hoang mạc công tác hay không.

- Tổng thống ngài lo lắng là đúng, luôn có nhiều người cố thổ nan ly, họ bị vướng bận gia đình, họ hàng, bè bạn... nên không muốn bỏ đi trong khi nơi cũ đang rất ổn định và dần dần thịnh vượng.

Nhưng bên cạnh đó, lớp người trẻ mới lớn lên luôn có khao khát muốn khám phá, trải nghiệm những điều mới mẻ, những vùng đất xa lạ... Ta sẽ tuyển dụng những thanh niên trai gái trẻ tuổi đó, đặc biệt là các cặp vợ chồng mới cưới đang ra ở riêng.

Những đối tượng này rất muốn thử sức trẻ của họ vào một công việc mới có thử thách cao hơn, và dĩ nhiên sẽ có đồng lương tương xứng cao hơn rất nhiều khi ở chỗ cũ. Đây là vấn đề tinh túy của việc xuất khẩu lao động.

- Nhưng trả lương quá cao trong khi chưa có thu nhập từ hoang mạc, ngài không sợ sẽ bị phá sản sao?

Bình Luận

0 Thảo luận