Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Náo Từ 1960

Chương 91: 91. Xẻ thịt US

Ngày cập nhật : 2024-11-10 08:50:03
91. Xẻ thịt US

Không ai hiểu tại sao Giang thủ tướng lại ép người như vậy...

Đúng ra mà nói thì Giang Bình An cũng không cần phải ép mấy nguyên thủ, lãnh đạo này làm gì, nhưng đây là hắn muốn đòi lại công bằng cho S quốc ở kiếp trước bị đám liên quân này làm đổ biết bao xương máu của đồng bào chiến sĩ, nay hắn nhân cơ hội khó được này để bắt họ trả giá rất nhẹ nhàng: chỉ lót gạch một con đường.

Con đường này hắn đặt tên cho nó là con đường Tổng Thống, từng viên gạch đều được các nguyên thủ, lãnh đạo tự tay lót xuống, chắc chắn sau khi hoàn thành nó sẽ là tượng đài minh chứng cho lịch sử vẻ vang của cả một dân tộc S quốc trong công cuộc chống giặc ngoại xâm.

Mấy ngày này, mặc kệ các tổng thống lót gạch, mặc kệ thế giới nháo nhào, Giang Bình An vẫn dẫn dắt vợ con khám phá khu vực miền Bắc: ăn uống, chụp hình, quay phim xả láng.

Bé tiểu Đương chỉ cách đây 1 tháng còn gầy còm, vậy mà giờ đây tròn mũm mĩm, làm cả nhà ai cũng cưng nựng không lơi tay.

Thậm chí còn có một tin rất rất vui đến với Giang Bình An: Tần Hoài Như đã hoài thai của hắn. Ban đầu chỉ thấy nàng nôn khan, hắn nghi ngờ nên gọi ra cả phái đoàn y bác sĩ người máy giấu trong không gian trữ vật ra để kiểm tra, kết quả trúng y phốc. Nàng đã hoài thai nửa tháng, thai nhi vì được truyền dinh dưỡng rất tốt từ mẹ nên phát triển rất tốt, dự sanh là khoảng một hai tuần đầu tháng 10.

Giang Bình An vui quá hét toáng lên, hắn hưng phấn vì sống cả hai đời giờ mới được làm cha, đặc biệt là có con với chính người mỹ thê mà mình đã chọn.

...

Bên này vui vẻ là thế, nhưng bên kia tình hình thế giới lại náo động hỗn loạn rất nhiều.

Các nguyên thủ, lãnh đạo mới của 8 nước liên quân, đặc biệt là Mỹ liên kết với càng nhiều quốc gia khác, lên tiếng tạo sức ép quốc tế để S quốc và Đại Thịnh đế quốc trao trả tù binh, trao trả các lãnh đạo cũ, trao trả tiền, vàng...

Đến chiều tối 13/1, Giang Bình An vui vẻ dẫn vợ con đi chơi khám phá suốt cả ngày về nhà, hắn nghe được tin này liền chờ khi vợ con đã ngủ, liền đi thu gom thêm một lần nữa ở 8 nước.

...

Qua ngày 14/1, toàn bộ 8 nước liên quân lại phát hiện các nguyên thủ và lãnh đạo mới dù đã trốn chui trốn nhủi, nhưng vẫn bị biến mất quá hoang đường.

Lần này các nước tuy cũng bối rối, nhưng có vẻ đã có kinh nghiệm, nên các lãnh đạo khác lại tích cực nhảy ra tranh giành ngôi vị tối cao, làm cho chính quyền trung ương lại lần thứ hai r·úng đ·ộng, tan vỡ. Quá trình chỉ trích S quốc và Đại Thịnh đế quốc lại tiếp tục lặp lại.



Mà cứ hễ càng chỉ trích, càng phê phán S quốc và Đại Thịnh đế quốc là Giang Bình An càng ra tay, hắn chẳng những thu gom tổng thống mới, mà hắn còn tiện tay cắt đứt luôn rất nhiều hệ thống điện ở các thủ đô, các thành phố lớn...

Do đó vào ngày 17/1, lần thứ ba các lãnh đạo 8 nước này lại lần nữa bị tóm gọn đem về S quốc, cho tập thể đi lót gạch làm đường, lúc này nhân số lót gạch đã đông đúc, vượt qua 100 người, khiến cho công trình lót gạch được đẩy nhanh tiến độ, và cả thế giới suốt mấy ngày nay được xem truyền hình trực tiếp, công trình con đường Tổng Thống rất mãn nhãn, đã ghiền.

Đâu ai nghĩ rằng con đường này về sau sẽ là một trong những điểm du lịch mà du khách thích nhất khi đến chơi ở Hano.

...

Cuộc khẩu chiến giữa 8 nước liên quân cùng với S quốc và Đại Thịnh đế quốc vẫn không ngã ngũ, S quốc và Đại Thịnh đế quốc thì vững như bàn thạch còn 8 nước liên quân đã gần như sức cùng lực kiệt.

Họ giới nghiêm cả nước kéo dài vài ngày, vừa chẳng kiếm được tiền vàng đánh mất, lại vừa làm đất nước t·ê l·iệt trầm trọng, không ai đi học đi làm được, chỉ trừ bác sĩ y tá.

Chính trị lại càng hỏng bét, ba lần b·ị b·ắt nguyên thủ, lãnh đạo, 2 lần bầu chọn nhanh chóng. Nhưng tới lần thứ ba thì ai cũng ngán ngẫm chịu không nổi, không ai ngu dại nhảy ra tranh cử để rồi b·ị b·ắt qua bên S quốc, làm cái con đường Tổng Thống đầy nhục nhã kia.

Mà đã không có nguyên thủ và lãnh đạo thì đất nước càng nháo, y như một con rắn bị mất đầu, co rút giãy dụa lung tung chờ c·hết.

Cả 8 nước chắc chắn sẽ không thể để như vậy quá lâu, họ không muốn bị cuộc c·hiến t·ranh phi lý này kéo cho đến c·hết.

...

Bên phía Đại Thịnh đế quốc mấy ngày Giang Bình An đi vắng cũng chỉ có một việc lớn, đó là vào ngày 15/1, khu công nghiệp khai trương, quặng sắt và các rác thải nhựa đã chuẩn bị rất nhiều, sẵn sàng để cung cấp nguyên liệu cho cả khu công nghiệp hoạt động.

Lễ khai trương khu công nghiệp khá đơn sơ, vừa không có hoàng đế Phổ Nghi lại vừa không có Giang thủ tướng, chỉ có các phó thủ tướng và các bộ trưởng tham gia.

Ngoài thành phần chính là 1.100 người máy vận hành và bảo trì khu công nghiệp, bộ Công Nghiệp còn tinh tuyển ra 20.000 công nhân từ 200 triệu công nhân trong 80 công ty Nông Nghiệp quốc doanh.

Những công nhân được tinh tuyển ra này không phải ưu tiên cho những người vai u thịt bắp mà ưu tiên cho những thanh niên trẻ có sự linh hoạt cao, ham học hỏi, có ý thức kỷ luật tốt... Đưa vào khu công nghiệp vừa trợ giúp các người máy vừa được người máy kèm cặp, truyền thụ kinh nghiệm, kiến thức để sau này thành công trở thành các công nhân công nghiệp ưu tú, rồi sau đó trở thành các lãnh đạo lớn nhỏ của ngành công nghiệp.



Bước đầu là 20.000 công nhân, sau này mỗi năm sẽ lục tục tuyển thêm để tăng tỷ lệ công nhân công nghiệp.

Buổi lễ diễn ra khá im ắng, nhưng đâu ai biết rằng, đằng sau sự im ắng đó giấu diếm dã tâm rất cao, rất đáng sợ của Giang thủ tướng.

Nếu nói cho hình tượng hơn một chút, thì chính trong ngày này, một con quái thú to lớn đã thức tỉnh, nó sẽ làm các khu công nghiệp trên cả thế giới phải lao đao khốn khổ vì không cạnh tranh được, công nhân phải thất nghiệp hàng loạt...

...

Ngày 19/1, tại Lầu Năm Góc, Washington, đã diễn ra một cuộc đàm phán cấp cao giữa liên quân 8 nước với hai nước S quốc và Đại Thịnh đế quốc.

Cuộc họp này phía Đại Thịnh đế quốc do bộ trưởng bộ Ngoại Giao đại diện, còn S quốc là do một lãnh đạo đại diện.

Vấn đề cuộc đàm phán xoay quanh cuộc chiến, phía S quốc và Đại Thịnh đế quốc nằng nặc đòi phía 8 nước liên quân phải đầu hàng vô điều kiện, nếu không thì tiếp tục c·hiến t·ranh.

Mất hai ngày đàm phán, 8 nước liên quân mới ngậm ngùi chấp nhận đầu hàng vô điều kiện, vì cả 8 nước đã không thể kéo dài tình trạng hỗn loạn hơn nữa.

Hơn một tuần qua họ đã thử mọi cách, dù cho có giấu nguyên thủ, lãnh đạo dưới tầng hầm kín, chống bom nguyên tử, sâu vài km dưới mặt đất thì cũng đều b·ị b·ắt đi thần bí.

Thử hỏi như vậy đất nước làm sao vận hành, chưa kể là các thủ đô, các thành phố lớn nhất thường xuyên bị trục trặc mất điện cả ngày, mà hễ vừa cúp điện ban đêm thì luôn xảy ra tình trạng c·ướp phá các cửa hàng, gây thiệt hại kinh tế trầm trọng.

...

Ngày 21/1, 8 nước liên quân cúi đầu chấp nhận đầu hàng vô điều kiện, sau đó cuộc đàm phán qua đến phần đòi tiền đền bù c·hiến t·ranh.

Lần này việc tranh luận còn gay go đăng đẳng hơn nữa, suốt một tuần lễ liên tục, tất cả quan chức tham gia đàm phán đều mệt mỏi muốn gục ngã, chỉ duy nhất bộ trưởng bộ Ngoại Giao của Đại Thịnh đế quốc là tỉnh bơ không xi nhê gì suốt 10 ngày đàm phán liên tục, mỗi ngày đàm phán đấu trí đấu khẩu hơn 10 tiếng đồng hồ, có thể nói là khẩu chiến quần hùng, vô địch thiên hạ

Tất cả mọi người hâm mộ, không ai hay biết đây là một người máy luôn làm việc không biết mệt mỏi, trừ phi hết pin. Ưu thế tiếp theo của vị bộ trưởng bộ Ngoại Giao này còn nằm ở chỗ thông thạo toàn bộ ngoại ngữ của các đại biểu tham gia đàm phán, chính sự thông thạo này làm tăng lợi thế cho bên S quốc và Đại Thịnh đế quốc rất nhiều, giành được những kết quả đúng theo Giang thủ tướng dặn dò muốn đạt được.



Kết quả đàm phán cuối cùng cũng được ra lò:

Về tiền: mỗi nước 1 tỷ USD, Mỹ thì 10 tỷ USD bằng hàng hóa, chủ yếu là lương thực, bông vải, quặng sắt. Điều này hoàn toàn giống yêu sách đưa ra trước giờ của S quốc và Đại Thịnh đế quốc.

Riêng vấn đề cắt đất bồi thường thì khác biệt rất lớn:

* Philippines phải rút khỏi hoàn toàn khỏi quần đảo Bạch Kim để S quốc quản lý quần đảo này 100%.

* Thái Lan, Campuchia phải từ bỏ vịnh Thái Lan, S quốc kiểm soát vịnh Thái Lan 100% và đổi tên thành vịnh Vinh Quang trực thuộc S quốc.

* Tất cả 8 nước phải chấp nhận cho các doanh nghiệp của S quốc và Đại Thịnh đế quốc được tự do hoạt động kinh doanh, mua, thuê đất đai theo đúng giá thị trường của từng địa phương...

* Mỹ phải cắt tiểu bang California đền bù cho S quốc và Đại Thịnh đế quốc.

Điều kiện cuối cùng là tranh cãi nhiều nhất, S quốc và Đại Thịnh đế quốc theo ý của Giang Bình An bỏ qua việc cắt đất của các nước khác, chỉ nhắm vào đầu sỏ là Mỹ, điều này khiến các nước còn lại trong liên quân lại quay qua tạo sức ép với Mỹ, buộc Mỹ phải đồng ý điều kiện này để chấm dứt cuộc chiến ác mộng.

Mỹ thế cô lực đơn, cuối cùng đành phải đau lòng cắt đất, đây có thể xem như hành động phế xe cứu tướng.

Sáng ngày 29/1, cuộc họp báo to lớn đã diễn ra tại Lầu Năm Góc, Washington thông báo về kết quả cuộc đàm phán lịch sử này.

Đây là lần té ngã nhào lớn nhất của Mỹ từ khi lập quốc đến giờ, trước đó dù là c·hiến t·ranh thế giới lần 1, lần 2 đi nữa thì Mỹ vẫn là kẻ thắng lợi gần như là lớn nhất cả thế giới.

Nhưng lần c·hiến t·ranh kỳ quặc này lại khác, nước Mỹ vừa không bắt được gà, lại vừa mất không chỉ là một nắm thóc đơn giản mà phải bán cả căn nhà để trả nợ.

Việc đời luôn như vậy, có vay có trả, muốn vô cớ xâm lược thì phải trả giá nếu đụng phải thiết bản.

Cuộc họp báo này có rất nhiều phóng viên của thế giới tham gia, nhưng Đại Thịnh đế quốc là chơi bá đạo nhất, ỷ vào kỹ thuật cao, trực tiếp phát sóng bá chiếm tất cả các đài phát thanh, truyền hình trên toàn thế giới bằng các ngôn ngữ địa phương.

Vì vậy mọi nơi đều biết rất rõ việc 8 nước liên quân đầu hàng vô điều kiện, phải đền tiền cắt đất bồi thường c·hiến t·ranh.

Trong buổi họp báo, có phóng viên đặt câu hỏi:

- California bị đưa cho S quốc và Đại Thịnh đế quốc, vậy nước nào sẽ quản lý, theo chế độ nào, Dân Chủ Cộng Hòa hay Quân Chủ Lập Hiến?

Bình Luận

0 Thảo luận